Chương 8: Tình văn !

Tháng giêng, năm Ung Trị thứ 8;

Vinh Ninh nhị phủ phi thường náo nhiệt. Cho dù chỉ là gia tộc trung đẳng Chu triều, nhưng ngày Tết lui tới chúc mừng đều là quan lại quyền quý, bạn bè thế giao, xe ngựa nối liền không dứt.

Dĩ nhiên, loại náo nhiệt này với Giả Hoàn không quan hệ. Hắn là con thứ, Giả Chính muốn dìu dắt chính là Bảo Ngọc, lúc tiếp khách cơ bản sẽ gọi Bảo Ngọc đến bồi khách. Đây là nhân mạch tài nguyên.

...

Ngày đầu tháng giêng,

Giả Hoàn, Giả Lan một chỗ dựa theo lệ cũ trong Ninh Vinh nhị phủ dạo qua một vòng, cho các trưởng bối bái xong năm mới, thu tiền mừng tuổi liền trở lại tiểu viện của mình. Giả Chính giao thừa đêm đó đã nói trước, ra lệnh cưỡng chế Giả Hoàn đóng cửa đọc sách, cả tháng giêng Giả Hoàn không được ra khỏi cửa.

Ngày mùng mười, tuyết ngừng rơi hiếm thấy, ánh nắng tươi sáng. Giả Hoàn nơi ở là một phòng ba gian ngói xanh hơi cũ. Một gian là phòng khách, một gian là phòng ngủ kiêm thư phòng, một gian là bọn nha hoàn nơi ở.

Giả Hoàn ở phòng khách bên ngoài trên đất trống phơi nắng, cầm trong tay một bản từ《 Nhị thập tam Sử Giản Lược 》 lật xem. Bởi đóng cửa đọc sách, khiến ngày tháng của hắn rất thanh nhàn.

...

...

Đêm giao thừa, hắn nhớ nhầm triều đại, trong lòng bây giờ còn băn khoăn chuyện này. Hai ngày trước để cho nha hoàn đi Giả Lan bên trong cho mượn quyển sách này.

Một bài thơ hay đem lại hiệu quả tốt, để Lý Hoàn truyền lời, về sau muốn xem sách có thể tới mượn.

Mặc áo thanh sắc hoa phục Như Ý ngồi ở một bên thiêu thùa, may vá. Mấy cái nha hoàn không biết mặt cùng tiểu Cát Tường kéo nhau chơi nhảy ô vuông chơi. Líu ríu, vui sướng như chim nhỏ.

Giả Hoàn vị trí trong Vinh quốc phủ cũng tăng một chút, không giống khung cảnh vắng ngắt trước đây. Đến nỗi, tiểu Cát Tường hôm qua nhận đủ ngạch 500 văn tiền tháng, hưng phấn ngủ không được, mới vừa buổi sáng đã tới muốn Giả Hoàn lần sau đi ra ngoài mang đồ ăn vặt về.

- “Tam gia, người nói Lão tổ tông sẽ phái tới trong phòng vị tỷ tỷ như thế nào?”

Đang nhìn xem sách lịch sử, bên tai truyền đến âm thanh Như Ý, hắn cười nhìn về phía tiểu cô nương ngồi trên ghế đẩu, nói:

- “Như Ý, ta là tìm người giúp đỡ ngươi xách nước, đừng nghe những người kia trong phủ loạn tước đầu lưỡi.”

...

Đối với Giả mẫu phái dạng nha hoàn gì tới, hắn khá chờ mong. Mà Như Ý lo được lo mất, hắn có thể hiểu được. Bây giờ trong Giả Phủ đều tại nói hắn muốn thu Vợ (tiểu thiếp). Như Ý lo lắng danh phận của nàng, phải ở chung với một đại nha hoàn khác là tất yếu.

Như Ý cầm kim khâu, nghe Tam Gia nói vậy, lạc lạc cười khẽ.

Giả Hoàn nghe ra được nàng vẻ cười nhạo, lắc đầu, “Tiểu nha đầu phiến tử.” Đứng dậy trở về phòng ngủ, ngồi ở bàn đọc sách bên cạnh suy tư. Cửa ra vào nhiều nha hoàn sung sướng nhảy tới nhảy lui, sẽ ảnh hưởng suy nghĩ của hắn.

...

...

Lịch sử tại thời Ngũ Đại Thập Quốc, bá chủ Trung Nguyên Chu Thế Tông, Sài Vinh không có tráng niên mất sớm, Nam chinh Bắc chiến, nhất thống thiên hạ. Triệu Khuông Dận thay vì trở thành “Kẻ soán vị” lập ra triều Bắc Tống, từ đầu đến cuối chính là lương thần Hậu Chu.

Hậu Chu kéo dài thêm hai mươi năm bị người Nữ Chân, Kim Quốc tiêu diệt. Lúc này thế tôn của Tống Quốc công, Triệu Cấu tại Lâm An soán vị, lập ra Tống triều. Bởi vì mất đi Bắc địa, chỉ chiếm căn cứ Giang Nam Thục Xuyên, xưng quốc hiệu Nam Tống.

Nam Tống bị Nguyên triều diệt và đến thời kỳ Minh thái tổ khu trục Thát nô, phục y quan Hán thất.

Mà bây giờ kế thừa Minh triều lại đảo lại Chu triều, theo sử sách ghi lại

Xưa có Tây Chu, Đông Chu thời Xuân Thu Chiến Quốc;

Hậu nhân Chu triều kết thúc Ngũ Đại Thập Quốc thành lập Hậu Chu,

Nay kế tiếp Minh triều, quan phương xưng Hoàng Chu, hay Đại Chu triều.

.

Làm rõ ràng lịch sử kinh vĩ, để cho Giả Hoàn cảm khái liên tục. Đây thật là một giai đoạn lịch sử rối ren!

Mà trong lịch sử không có Bắc Tống, Tô Thức. Có trời mới biết Giả Chính thư phòng mệnh danh là “Mộng Pha Trai” Là có ý gì?

...

Giả Hoàn đang nghĩ ngợi, chỉ thấy màn cửa bốc lên, Như Ý nhỏ nhắn dễ thương đi vào:

- “Tam gia, Uyên ương tỷ tỷ bên cạnh Lão thái thái tới.” tiếp cười lên nói: “Tỷ tỷ trong phòng cũng tới, mang theo hành lý.”

- “A.” Giả Hoàn từ bàn đọc sách đứng dậy

Cả hai người đến phòng khách, thấy đại nha hoàn Uyên ương, mang theo mấy cái vú già, nhà hoàn chờ sẵn ở trong phòng. Trong tay các nàng hỗ trợ cầm mấy món hành lý.

.

Bên cạnh Uyên ương, đứng tại một tiểu cô nương mười mấy tuổi, mặc áo choàng ngắn màu xanh trắng, xách theo bao khỏa màu lam, khuôn mặt xinh xắn mi thanh mục tú, dung mạo duyên dáng, eo nhỏ nhắn như mảnh liễu. dù còn nhỏ nhưng đã lộ ra mười phần bộ dáng mỹ nhân bại hoại.

Giả Hoàn kìm chế kinh ngạc trong lòng, mỉm cười chào hỏi:

- “Uyên ương tỷ tỷ tới!” Đọc qua Hồng Lâu Mộng người người đều biết, Uyên ương trong Ninh Vinh nhị phủ địa vị cực cao, Đại bí thư trong chính quyền tối cao.

- “Tam gia, sáng sớm đã chăm chỉ học tập đọc sách a!” Uyên ương cười nói.

.

Uyên ương hôm nay mặc lấy áo váy sa tanh, thắt khắn lụa trắng, da thịt trắng nõn nà, khuôn mặt trứng ngỗng thon gọn, sống mũi nhỏ cao, hai má lớt phớt ít tàn nhang, không những không tổn hao vẻ đẹp của nàng mà còn tạo nên sự duyên dáng khác biệt. Nàng trong Giả Phủ chưa từng tự ngạo, ỷ thế hiếp người, rất được trên dưới khen ngợi cùng tôn kính.

Một cô nượng tốt, khả kính dễ thân cận. Đáng tiếc, kết cục để Giả Xá ép treo cổ tự sát.

Giả Hoàn biết tính cách và hạ tràng của Uyên ương, rất làm cho người khác cảm khái, nở nụ cười:

- “Không hẳn, ta chỉ nhìn nhàn thư.”

Uyên ương chỉ vào tiểu cô nương mỹ lệ bên cạnh, giới thiệu:

- “Tam gia, đây là nha hoàn trong phòng Lão tổ tông, tên Tình Văn, hiện tại đến trong phòng Tam gia làm việc.”

- “A…….?!” Giả Hoàn giật nảy cả mình, có chút không khống chế cảm xúc. Hắn không nghĩ tới Giả mẫu sẽ đem Tình Văn tặng cho hắn. Tình Văn vốn là muốn cho Giả Bảo Ngọc a?

...

Hắn nguyên bản chờ mong đại nha hoàn có thể hỗ trợ xách nước là được, bộ dáng tốt một chút tốt nhất. Tình Văn không chỉ xinh đẹp, là đệ nhất nha hoàn, càng hiếm thấy trình độ khâu vá nhất lưu.

Giả Hoàn lúc này hiếu kỳ nhìn về phía Tình Văn, thầm nghĩ: Đây chính là “phong lưu linh xảo tao nhân oán, thọ yêu đa nhân phỉ báng”?

Thật là một niềm vui ngoài ý muốn! May mắn a!

...

...

Có lẽ Bảo Ngọc chưa kịp gặp Tình Văn, hoặc đã gặp nhưng ấn tượng không mạnh, một Bảo Ngọc chưa trải qua mộng tinh với Tần Khả Khanh, một Tình Văn còn chưa dậy thì, dù dung mạo dễ nhìn nhưng còn gầy yếu.

Chờ Tình Văn mười lăm, mười sáu tuổi chắc Bảo Ngọc khóc không ra nước mắt, ha ha

Gặp Giả Hoàn kinh ngạc nhìn chằm chằm Tình Văn, Uyên ương bọn người che miệng, người cười ra tiếng. Giả Hoàn muốn đại nha hoàn làm tiểu thiếp, việc này tại Vinh quốc phủ đều truyền khắp nơi. Tình Văn bị nhìn đỏ hồng cả mặt, hung hăng trừng mắt Giả Hoàn một mắt.

.

Nàng vừa mới vào Vinh quốc phủ được mấy ngày nay, bị kêu tới phục thị tên này, không ít tỷ muội chê cười, trong lòng rất phiền muộn.

Thỉnh Uyên ương mọi người ngồi xuống uống chén trà, nói chuyện phiếm vài câu, bị Uyên ương mỉm cười cự tuyệt hảo ý:

- “Tam gia, người đã đưa đến, ta liền hồi lão tổ tông.”

Nàng biết Lão tổ tông tâm tư, vốn là muốn chọn một cái nha hoàn nhị đẳng thông thường cho Giả Hoàn. Sau đó tỏ thái độ không dám cùng bảo ngọc so sánh, Lão tổ tông trong lòng cao hứng, liền đem nhị đẳng nha hoàn Tình Văn đưa tới.

“Ha ha…..!” Mấy cái nha hoàn, vú già một hồi cười vang đi theo Uyên ương trở về hướng Giả mẫu phục mệnh.

Giả Hoàn bất đắc dĩ cười cười, không nghĩ tới lại là Tình Văn, nhìn nhiều mấy lần lại cho người ta hiểu lầm, đành phân phó:

- “Như Ý, ngươi mang Tình Văn đi dàn xếp a. Một hồi lại đến gặp ta” Nói xong, liền trở về trong phòng ngủ, hồi tưởng đến mấy sự tình của Tình Văn.

Tình Văn đã đến phòng của hắn, hắn chắc chắn sẽ không để cho Tình Văn dưới tình huống sinh bệnh bị Vương phu nhân đuổi ra ngoài, từ đó chết bệnh.

...

Nửa giờ sau, Như Ý buồn cười mang theo Tình Văn đến trước mặt Giả Hoàn “Phục mệnh”, cười nói:

- “Tình Văn tỷ tỷ thật xinh đẹp, Tam gia vừa rồi vui mừng phát ngốc a?”.

Hỏi ra Tình Văn còn hơn hắn 3 tuổi, năm nay đã 11 tuổi. Tiểu nữ hài thường phát triển sớm, chiều cao so Giả Hoàn còn cao hơn. Không chờ Giả Hoàn mở miệng, nàng liền cứng rắn nói:

- “Tam gia, ta không làm người trong phòng. Ngươi nếu là sai sử công việc nha hoàn ta sẽ làm. Ngươi muốn ta là… người trong phòng, cần phải hồi báo cho Lão tổ tông.”

...

Lời nói này có trọng điểm, Không hổ là Tình Văn, tính cách mạnh mẽ, bạo than! Tỏ rõ thái độ, xưng hô trực tiếp "ta - ngươi" một dạng cùng giai cấp, không yếu thế chút nào.

Kỳ thực, từ ngày tới thế giới này, hắn chú ý xưng hô rất được coi trọng, người hầu xưng tiểu nhân, nha hoàn xưng nô tỳ, thiếu gia, tiểu thư xưng hô ta hoặc nam nhân có gia đình xưng là Gia,...

Lý thuyết là như vậy, nhưng thực tế lại khác.

Phụ thuộc vào cấp bậc thân phận, vào tuổi tác, vào tầm quan trọng trong phủ,... như mấy vú già Lý mama, các đại nha hoàn như Uyển ương,... Hắn là một người đến từ hiện đại, không quen bê giá đỡ thiếu gia để chèn ép, đối xử tôn trọng và bình đẳng nên không có quá để ý cách xưng hô

.

Giả Hoàn cười hiền hòa, chẳng chấp nhặt:

- “Ngươi suy nghĩ nhiều. Như Ý, sự tình múc nước để cho Tình Văn giúp đỡ ngươi. Những thứ sự vụ hàng ngày ngươi tự an bài a.”

Hắn ưa thích Tình Văn là từ ký ức kiếp trước, vừa tò mò vừa thưởng thức vẻ đẹp, tính cách đặc biệt, mà chưa phải tình yêu nam nữ. Quan trọng hắn mới có mấy tuổi? chờ 7, 10 năm nữa hãy tính!

- “Khanh khách, hảo!.” Như Ý cười híp mắt lại trả lời.

Tam gia lại muốn lấy nàng làm chủ. Nàng đang định nhượng bộ đây. Tình Văn cấp bậc là Nhị đẳng nha hoàn, Như Ý làm sao dám tranh chỗ ngồi đại nha hoàn?

...

...

Nhìn xem hai cái nha hoàn biểu lộ khác nhau rời đi, Giả Hoàn cười lắc đầu, lần đầu tiên, hắn đối với kế hoạch của mình tại Vinh quốc phủ có chút giao động.

Vốn kế hoạch chờ hắn lớn hơn vài tuổi, liền đổi một cái thân phận khác, rời đi, thoát ly Giả gia, thời cổ đại không có máy tính xác nhận, phân biệt thân phận vô cùng khó. Giờ thì chưa thể đi được, một hài tử 8 tuổi ra xã hội tính nguy hiểm rất cao.

Nhưng hôm nay trở thành chủ nhân của Tình Văn,

Hắn chắc chắn không muốn bi kịch phát sinh với Tình Văn, nàng đã là “Người một nhà” của hắn. Nếu như hắn muốn che chở Tình Văn, ít nhất cần có “Sức mạnh”, “Chỗ dựa”, tiền bạc, nhân lực là không thể thiếu.

Giả Hoàn chậm rãi lâm vào trong trầm tư.

...

...

Sự tình Tình Văn đến trong phòng Giả Hoàn trong thời gian rất ngắn liền truyền khắp Vinh quốc phủ. Có một số người rất hâm mộ, có người đố kị Giả Hoàn.

Tình Văn vừa mới đến Vinh quốc phủ nhưng sinh tốt, xảo thủ khéo léo nhiều người biết, bất quá nàng tại phòng Giả Hoàn kỳ thực không nhận được “Chỗ làm việc tao nhã”. Nhiệm vụ lớn nhất là mỗi ngày giúp Như Ý xách nước.

Giả Hoàn thích sạch sẽ, mỗi ngày đều tắm rửa. Thời gian còn lại thoải mái, muốn làm gì cũng được.

Người trong cuộc mới biết, Tình Văn ngày đầu đã cảm thấy cuộc sống không tệ, Tam gia rất ưa thích tự mình xử lý việc cá nhân, không động một tí sai sử nha hoàn.

……