Sáng hôm sau,
Vinh quốc phủ đông đảo nữ quyến tề tụ tại trong chính phòng Giả mẫu.
Giống như mọi khi, các nữ quyến đến bồi Giả mẫu nói giỡn, chọc cười. Theo thói quen, biểu hiện yên tĩnh phía dưới thường cất dấu đủ loại mạch nước ngầm.
…
Lý Hoàn cười tủm tỉm nói đến cái lò lửa nhỏ dùng rất tốt, thuận tiện.
Bây giờ đã là cuối tháng chín, bắt đầu vào mùa đông. Thời tiết dần dần lạnh, có thể cân nhắc bắt đầu sử dụng.
Vương Hi Phượng mấy tháng trước cho nàng đề cử lò nhỏ, nói dí dỏm một cái lò nhỏ có “Ba Hảo” (ba tác dụng tốt), tin tức cũng truyền ra rộng khắp.
Lý Hoàn nói xong, Giả mẫu, Hình phu nhân, Vương phu nhân, Tiết Di Mụ, Vương Hi Phượng, Lâm Đại Ngọc, Tam Xuân, Bảo Ngọc, Tiết Bảo Trâm, đồng thời mấy nha hoàn, thị tì cùng cười lên.
…
Lúc này, Giả mẫu đột nhiên nói:
- “Phượng ca, ta mấy ngày gần đây nghe nói trong phủ có chút truyền ngôn không tốt, đến cùng chuyện gì xảy ra?
Giả mẫu nói xong, chính phòng lập tức lặng ngắt như tờ!
Tới.
Thật giống như tất cả cảm xúc, áp lực vào giờ phút này cùng hội tụ nơi đây, nén lại và phun trào, tạo thành cảnh tượng cực lớn.
Không thấy phong bạo. Phong bạo nằm ngay tại trong mắt các nàng!
.
Giả mẫu không có nói rõ, nhưng tất cả mọi người đều biết Giả mẫu nói là chuyện gì.
Cho vay nặng lãi, lãi suất cực cao. Dân truyền miệng: Cho vay một hoàn trả ba; Lãi mẹ đẻ lãi con, Mỗi năm đảo; Một năm mượn, mười năm hoàn; Mấy đời, trả không hết.
Phàm là người nào dính vào “cho vay nặng lãi”, đồng dạng mang lên cái mũ “Vi phú bất nhân”. Chuyện này ảnh hưởng tới danh dự trong phủ. Lão thái thái không có khả năng không hỏi qua.
…
Vương Hi Phượng tối hôm qua được Uyên ương thông tri, đã cùng Bình nhi thương nghị đối sách tốt.
Lúc này, đứng dậy trả lời, biểu tình trên mặt có chút ủy khuất, nói:
- “Lão Tổ tông, cháu dâu tháng này tiền tháng trễ mấy ngày mới đưa. Bởi vì tháng sáu lúc Hoàn ca nhi mắng cháu dâu, đem tiền tháng của Triệu Di Nương, Hoàn ca nhi đè mấy ngày. Triệu Di Nương tháng trước còn tìm cháu dâu náo loạn một lần. Việc này là lỗi của cháu dâu. Vậy mà, Hoàn ca nhi ghi hận trong lòng, biên một bộ từ bố trí cháu dâu. Cháu dâu...”
.
Vừa nói chuyện, nước mắt liền lăn lăn rơi xuống.
- “Thì ra là như thế.” Có không ít người bừng tỉnh đại ngộ, lại có nguyên nhân khúc chiết như vậy, cảm thấy Phượng tỷ nhi nói rất có lý.
Đứng tại sau lưng Giả mẫu, Uyên ương, Tập Nhân liếc mắt nhìn nhau: Vị Tam gia kia thật là một người có thể giày vò, vô thanh vô thức trong thời gian một tháng, làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Cái này có khả năng!
.
Giả mẫu kinh ngạc nói:
- “Còn có chuyện như vậy?”
Vương phu nhân thản nhiên nói:
- “Có việc này! Vì chuyện này con còn dạy dỗ Triệu Di Nương vài câu.” Nói xong, ánh mắt từ đảo qua Triệu Di Nương thân cách đó không xa. Nàng lúc này mới lưu ý đến Triệu Di Nương vậy mà đi theo nàng vào phòng.
…
…
Vương phu nhân kiểu nói này, đám người càng minh bạch.
Chút thời gian trước, Triệu Di Nương không phải là bị Thái thái đánh một cái tát sao? Nghe nói Triệu Di Nương nói năng lỗ mãng nhục mạ Vương gia tổ tông. Thì ra, sự tình nháo tiền tháng.
Ánh mắt của mọi người nhìn tới, Triệu Di Nương sắc mặt ngượng ngùng cười cười.
Nàng mắng chửi tổ tông người, chính xác đuối lý.
Cho dù không đuối lý. Vương phu nhân đem nàng muốn đánh liền đánh, không oan khuất. Đại lão bà đánh Tiểu lão bà nàng còn có thể khắp nơi nói oan hay sao?
.
Nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút tức giận: Để các ngươi chê cười Di nãi nãi, chờ coi!
Nàng hôm nay không phải đến xem trò vui.
…
Tiết Di Mụ có chút kỳ quái: Giả Hoàn ngốc hả, nơi trọng yếu như vậy, liền để mẹ hắn tới? Lấy kiểu nói chuyện không đứng đắn của Triệu Di Nương, trình độ kẹp ba đeo bốn, Phượng tỷ nhi hôm nay muốn thoát thân thực sự rất dễ dàng.
.
Suy nghĩ, Tiết Di Mụ cầm ly trà lên thản nhiên uống một ngụm.
Nhìn thấy Triệu Di Nương, Bình nhi, Phong nhi bọn người trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Hoàn tam gia đến cùng là cái người biết chuyện, biết náo cũng vô dụng. Lão thái thái trong lòng vẫn là thiên hướng các Nãi nãi các nàng. Bằng không, Uyên ương sẽ không chạy tới báo tin, nhắc nhở.
.
Chuyện ngày hôm nay:
Nãi nãi trước tiên dùng tiền vốn của mình, đem tiền các nơi đòi về bổ túc ngân khố. Sau này Triệu di nương, Hoàn Tam gia tiền tháng trả đủ, đúng hạn là được.
Bây giờ, trước tiên xử lý chuyện Hoàn Tam gia tung tin vịt.
.
Giả mẫu đang muốn nói chuyện. Hình phu nhân đột nhiên xen vào nói:
- “Phượng tỷ nhi thực sự có cái miệng thật là lợi hại. Đen có thể nói thành Trắng. A..., phàm là ngươi có lỗi, cũng là do người mà ngươi từng có xung đột, do Hoàn ca nhi nói xấu ngươi. Tất cả đều là lỗi của hắn. Ngươi chính là một người tốt, thiện nhân, người có thể diện người, người thanh bạch a!”
- “Phi...! Ngươi không cầm tấm gương soi mặt chính ngươi! Ngươi đi bên ngoài phủ hỏi một chút danh tiếng Vương Đại Thiện Nhân của ngươi xem? Có mấy người chịu phục.”
.
- “A...” Trong phòng khách đám người hai mặt nhìn nhau ngạch, lập tức phát ra một hồi âm thanh xôn xao. Hình phu nhân mắng quá độc ác, hoàn toàn không phải phong cách bình thường của nàng.
Loại phương thức liên tục, câu từ lưu loát, dứt khoát, khí thế bàng bạc mắng chửi người, ngược lại để mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến một cái tên hôm nay không có ở đây:
Giả Hoàn Giả Tam Gia.
…
...
Tiết Di Mụ một miệng trà suýt chút nữa phun ra ngoài. Cái này... phong cách nha!
Bình nhi, Phong nhi mấy người trợn mắt hốc mồm. Hóa ra đều nghĩ sai a. Mười phần sai! Hôm nay “tay súng” không phải Triệu Di Nương, mà là Hình phu nhân.
Cái này làm sao có thể?
.
Mấu chốt hơn là, Giả Hoàn không phải muốn dàn xếp ổn thỏa, mà là muốn hướng về lớn náo.
- “Hảo! Mắng hảo!” Triệu Di Nương dưới đáy lòng gọi tốt. Chẳng thể trách Hoàn ca nhi để cho nàng hôm nay tới, thực sự là đã nghiền, hả giận.
Vương phu nhân sắc mặt bình tĩnh, nhìn xem nàng chị em dâu Hình phu nhân, ánh mắt lại càng nhạt nhẽo.
Chỉ cây dâu mà mắng cây hòe đây!
.
Vương Hi Phượng để Hình phu nhân mắng, mặt mũi đỏ như trái táo, dần chuyển sang tím, thút thít:
- “Con dâu chưa từng có...” Nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, “Ô ô...” vẻ điềm đạm đáng yêu.
Giả mẫu không vui nhìn xem Hình phu nhân, nói:
- “Có việc nói chuyện. Ta còn ở đây, ngươi mắng con dâu ngươi tính là gì?”
.
Hình phu nhân đứng dậy hơi hướng Giả mẫu hành lễ, lúc này mới đối Vương Hi Phượng đang khóc lóc, nói:
- “Phượng tỷ nhi, ngươi bây giờ cũng không cần giả vờ giả vịt! Trong phủ người nào không biết ngươi cầm tiền công hàng tháng của mọi người cho vay nặng lãi, một năm có thể kiếm hơn 1000 lượng bạc lợi tức”.
Một năm thu vào hơn 1000 lượng bạc! Lời này để cho khuôn mặt đám người trong phòng khách có chút động.
Từ trước đến nay là “Chưa trải qua tai nạn thì chưa biết sợ”.
Tiền nhiều như vậy ai không đỏ mắt? Lão thái thái, Thái thái loại cấp bậc này tiền tháng 20 lượng, một năm cũng chỉ 240 lượng bạc mà thội.
…
Hình phu nhân tiếp tục “Nã pháo” vào Vương Hi Phượng:
- “Ngươi nha, nói Hoàn ca nhi tung tin đồn nhảm hại ngươi. Ta chỉ hỏi ngươi một câu, Hoàn ca nhi cùng Triệu Di Nương tháng này tiền tháng ngươi có trả không?”
Chúng mục nhìn chăm chú.
Vương Hi Phượng chỉ là khóc, cũng không trả lời.
Bình nhi trong lòng cảm giác xấu xí. Nơi nào trả? 8 tháng nay tiền tháng đều không có cho đủ đâu!
Đây là một cái mượn cớ.
.
Mỹ thiếu phụ Lý Hoàn, ăn mặc thanh nhã, ngồi sát bên Vương Hi Phượng, khóe mắt nàng dư quang thoáng nhìn sắc mặt Bình nhi liền hiểu.
Trong lòng lắc đầu. Nhìn lại một chút Vương Hi Phượng đang khóc, biết nàng đây là hạ quyết tâm muốn “ngạnh kháng”.
…
…
Tập Nhân, Uyên ương hai nha hoàn đều có phán đoán riêng trong lòng, minh bạch dự định của Vương Hi Phượng.
Nhị nãi nãi là quản gia con dâu, Lão thái thái, Thái thái há có thể vì mấy lượng bạc nhỏ mà không cho nàng mặt mũi?
.
Tiết Di Mụ bình chân như vại ngồi.
Cô cháu gái của nàng là một nhân tài. Khóc đến thật đáng thương!
Hình phu nhân đến cùng không phải “nguyên bản”, so Giả Hoàn kém hơn nhiều. Nếu là ca nhi kia bây giờ ở đây, đoán chừng Phượng tỷ nhi muốn trốn tránh cũng không có chỗ.
.
Tất cả mọi người đều cho là Hình phu nhân từ Giả Hoàn nơi đó tham khảo vài câu, sau không còn chút sức lực nào, mắng nữa vài câu liền muốn tắt máy, tiếp đó chờ lấy Lão thái thái thu thập cục diện.
.Nhưng Hình phu nhân xem xét Vương Hi Phượng biểu lộ liền biết cho Giả Hoàn nói trúng, lập tức lòng tin mười phần chất vấn:
- “Phượng tỷ nhi, ta hỏi ngươi lời nói đây? Ngươi tháng này đều không trả tiền tháng cho Hoàn ca nhi, còn to tiếng không biết thẹn ở đây vu cáo ngược Hoàn ca nhi trong lòng ghi hận ngươi? Ta nói ngươi ‘Đổi trắng thay đen’ có oan uổng ngươi?. Ngươi đây là cái gì? Dạng người hai mặt sao?; Khẩu phật tâm xà, lòng dạ rắn rết. Ngươi phẩm tính tồi tệ!”
Chân tướng phơi bày!
.
- “Hoắc...” Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn xem Hình phu nhân.
Hình phu nhân hôm nay uống thuốc a! hùng hổ như vậy, vậy mà công kích nhân phẩm Vương Hi Phượng.
…
Một khi, Vương Hi Phượng đánh lên trên mặt nhãn hiệu lòng dạ rắn rết, thanh danh của nàng cực xấu xí. Lượn quanh nửa bước, thì ra đòn sát thủ ở đây.
Loại “Trước tiên đem danh tiếng của đối phương bôi xấu, lại đến luận sự tình đúng sai” này. Thủ pháp rất cao minh. Nhưng Hình phu nhân tuyệt đối sẽ không nghĩ ra được. Nàng có phần tâm tư này, làm sao có thể nhiều năm qua trong Vinh quốc phủ bị Vương phu nhân đè lên?
.
Không ít người đang suy nghĩ tên của một người: Giả Hoàn!
Đang khóc lóc, Vương Hi Phượng lúc này đã nín. Nàng nếu không vì chính mình cãi lại, mũ liền bị chụp lên. Đôi mắt phượng xinh đẹp sưng đỏ, ô yết nói:
- “Thái thái nói như vậy, con dâu cũng không còn mặt mũi để sống. Con dâu một người trông coi sự tình lớn nhỏ trong phủ, mỗi ngày xử lý hai, ba trăm việc. Đè Hoàn ca nhi tiền tháng một lần là đủ rồi, còn có thể mỗi ngày theo dõi hắn hay sao?”
.
- “Ngươi như thế nào không làm? Còn có cái chuyện bẩn thỉu gì ngươi làm không được?” Triệu Di Nương định nhảy ra nói chuyện, nàng không phải khiếp tràng. Nhưng cuối cùng nhớ rõ Giả Hoàn căn dặn, lời vừa tới miệng lại nuốt trở về.
.
Lời nói này! Lý Hoàn không tin. Nàng biết Vương Hi Phượng để cho phòng bếp đưa đồ ăn thiu cho Giả Hoàn.
Uyên ương, Tập Nhân trong lòng đều thở dài, còn tưởng rằng là muốn “Long tranh hổ đấu”, không nghĩ tới Nhị nãi nãi đã bị ép chịu thua, sắp chịu thua.
Giả Hoàn thật lợi hại. Các nàng phải đồng ý một chữ “Phục”.
...
...
Nhưng vào lúc này, Tiết Di Mụ cười hoà giải, nói:
- “Có lẽ là người phía dưới làm ra sai lầm. Nhìn Phượng tỷ nhi đáng thương. Nhanh lau lau khuôn mặt, ngồi xuống. Bình nhi, nhanh đi cho Nãi nãi các ngươi mang chút nước vào.”
Đây là muốn vung nồi!
Mọi người nhất thời đều hiểu.
Lời này theo thân phận địa vị của Tiết Di Mụ mới có thể nói.
Hình phu nhân, Vương Hi Phượng là quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Vương phu nhân bình thường là không tiện nói chuyện. Mà Giả mẫu bây giờ ngoài mặt phải gìn giữ tư thế “Trọng tài”.
Uyên ương ngược lại minh bạch, nàng một đại nha hoàn đâu có tư cách cùng Hình phu nhân biện luận?
.
Tiết Di Mụ kỳ thực thấy rõ Giả mẫu, Vương phu nhân tâm tư đều không nỡ “nghiêm trị” Vương Hi Phượng nhưng lại muốn cho Vinh quốc phủ từ trên xuống dưới một câu trả lời thỏa đáng, lúc này mới lên tiếng nói chuyện.
….............