Hạch tâm lợi ích tiêu điểm là: Quyền quản lý hậu trách Vinh quốc phủ. Cái này dính đến bạc, quyền lực điều phối người và đãi ngộ từng người, mà lại không bị ai kiểm tra, kiểm toán.
Ai nắm giữ quyền quản lý hậu trạch, người đó có thể khiến hậu trạch lớn nhỏ nha hoàn, bà tử, cô nương, di nương kính sợ.
…
Dựa theo phong kiến lễ pháp, đối với Giả mẫu: Phu tử tòng Tử, Nàng phải đi sự an bài của Giả Xá, trên thực tế lại ở cùng Giả Chính theo ý thức của nàng.
Nhưng nhiều khi quy định là vậy, thực tế lại khác biệt. Bởi trong lễ pháp còn có một điều
Trăm thiện chữ Hiếu đứng đầu
.
Lấy một thí dụ: Vương Hi Phượng tại Vinh quốc phủ thủ đoạn lăng lệ, rất có uy quyền, muốn xử phạt bà tử, nha hoàn đều được. Nhưng Hình phu nhân mặc dù chỉ là kẻ ngoài rìa, đứng ra cầu tình thì Vương Hi Phượng không thể không cho mặt mũi.
.
Vì Vương Hi Phượng là con dâu của Hình phu nhân.
Bà bà trước mặt mọi người cầu tình con dâu, cái này truyền đi là dạng gì? Đây chính là “Trăm thiện hiếu làm đầu?”. Việc lấy lui làm tiến rất có uy lực mà ngay cả bản thân Vương Hi Phượng quyền uy cực lớn, nhanh mồm nhanh miệng, thông minh tháo vát, đều phải bại lui.
.
Lợi dụng địa vị của Giả Xá, Hình phu nhân, có thể chèn ép thì chén ép, lấy được chỗ tốt thì lấy.
Dã tâm của Giả Xá xứng đáng được xem trọng.
...
...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Hình phu nhân để hắn từ cửa đông Vinh quốc phủ ra ngoài, đề nghị giống như móng vuốt một con mèo nhỏ thỉnh thoảng gãi gãi trong lòng. Ngứa một chút.
Hắn cần tự do, khi đã mất sẽ vô cùng khát vọng. Chung quy hắn có thể khắc chế. Chỉ cần đi một lần đồng nghĩa với đưa nhược điểm cho người khác nắm.
.
Mười lăm tháng tám, Tết Trung Thu,
Cảnh tượng trong phủ huyên náo nhộn nhịp. Khắp nơi giăng đèn, kết hoa, ngựa xe như nước. Lui tới phủ đều là quan lại quyền quý gọi là thế giao trăm năm, như Trấn Quốc Công phủ, Lý Quốc Công phủ, Tề quốc công phủ, Trị quốc công phủ, Tu Quốc công phủ, Thiện Quốc công phủ, Nam An Quận Vương phủ, Tây Trữ Quận Vương phủ, Bắc Tĩnh Quận Vương phủ.
.
Từng nhóm quản gia, nội quyến, xe ngựa xuất nhập.
Đây đều là nhóm huân quý sắc phong thời kỳ sơ khai lập quốc, Khai quốc công thần Đại Chu triều, tính cả Vinh Quốc Công, Ninh Quốc công, Đông Bình quận vương, hợp xưng “Tứ Vương Tám Công”.
…
Trải qua năm triều đại tổng cộng 153 năm, thiên hạ thái bình, đám huân quý hưởng thụ vinh hoa phú quý, càng ngày càng tụt dốc.
Như trưởng tử Vinh Quốc Công là Giả Đại Thiện (trượng phụ của Giả mẫu) còn có thể được phong Vinh Quốc Công, hiện tại con trưởng Giá Xá chỉ là Nhất phẩm tướng quân, Giả gia rơi xuống trung đẳng.
.
Tương tự
Trấn Quốc Công, Ngưu Thanh, cháu Ngưu Kế Tông tập tước Nhất Đẳng Bá,
Lý Quốc Công, Liễu Bưu, cháu Liễu Phương tập tước Nhất Đẳng Tử Tước,
Tề Quốc Công, Trần Dực, cháu Trần Thụy Văn tập tước Tam Phẩm Uy Trấn Tướng Quân,
Cháu Thạch Quang Châu của Thiện Quốc Công tập tước Tam Đẳng Bá Tước
...
Có thế lực huân quý sụp đổ, suy thoái, một hai đời tiếp theo, địa vị không khác gì dân thường.
Cũng có tập đoàn huân quý mới quật khởi.
Trào lưu lịch sử không thể thay đổi!
Nhưng trong các dịp Lễ, Tết quần thể thế giao trăm năm vẫn đi lại thăm hỏi lẫn nhau, liên lạc cảm tình, trao đổi tin tức. Đặc biệt vẫn có thời điểm thể hiện giá trị với sóng to gió lớn trên Triều đình.
…
…
Hai mươi ba tháng tám, buổi chiều,
Giả Hoàn tan học sớm một chút, trở về nội trạch. Đi ngang qua tiểu viện của Triệu Di Nương, hắn tiện thể đi vòng vào xem, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng khóc ô ô.
Tiếng khóc thê thê thảm thảm, ủy khuất khó tả.
.
Triệu Di Nương trên giường bò lổm ngổm, vùi đầu vào trong chăn, thút thít, giống một con đà điểu né tránh phong bạo sa mạc
Giả Hoàn nhẹ nhàng thở dài, tình trạng Triệu Di Nương khóc thương tâm như vậy rất ít gặp. Nàng trước giờ ruột để ngoài da, không tim không phổi, bị ủy khuất hai ngày là quên.
…
Đi theo Giả Hoàn tiến vào, đại nha hoàn Tiểu Thước nhỏ giọng nói:
- “Ngày xưa chúng ta tiền tháng chỉ chậm 1 xâu. Tháng trước tiền tháng ước chừng thiếu 4 xâu. Tháng này tiền tháng, phòng khác đều có, chỉ trong phòng chúng ta không có. Di nãi nãi đi tìm Thái thái phân xử. Bị Thái thái đánh một bạt tai. Còn mắng một trận.”
.
Giả Hoàn mày nhăn lại, chậm rãi, lạnh giọng hỏi: “Vì cái gì?”
Tiểu Thước ủy khuất:
- “Lúc đó Nhị nãi nãi tại đó. Di nãi nãi cùng thị tỳ Lai Vượng con dâu ầm ĩ vài câu, lại mắng Vương gia tổ tông. Thái thái tức giận đánh Di nãi nãi, đem Di nãi nãi đuổi ra.”
- “Thật là uy phong, hảo sát khí! Vương Hi Phượng không có mắng chửi người?”
- “Có Mắng.” Tiểu Thước cúi đầu xuống, sợ sệt nói.
.
Nàng và Triệu Di Nương một dạng, trước nay sợ nhất là Vương Hi Phượng. Triệu Di Nương hôm nay cũng không dám chất vấn Vương Hi Phượng một câu, chỉ dám nhao nhao mắng Lai Vượng con dâu. Đây bởi nguyên nhân trước đó Lai Vượng con dâu lừa nàng 20 lượng bạc.
.
Giả Hoàn âm trầm, khẽ gật đầu.
Vương Hi Phượng, Vương phu nhân.
Hắn chán ghét trạch đấu. vô cùng chán ghét!
…
Chính là một đám nữ nhân ăn no, rỗi việc dùng mấy cái tiểu thủ đoạn dằn mặt nhau để thủ dâm tinh thần. Cảm thấy khoái chí trên sự thống khổ của người khác.
Muốn đấu tranh, thì phải giác ngộ chịu đựng trả giá đẫm máu.
Mà Vương Hi Phượng rõ ràng không có cái này giác ngộ này!
Vương phu nhân đâu, tự cho là đúng, Nê Bồ Tát cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng sinh Vinh quốc phủ, nắm trong tay quyền sinh quyền sát.
Phải nhớ kỹ danh ngôn Engels: Nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng!
.
Triệu Di Nương nghe được âm thanh Giả Hoàn, đứng lên,, trên mặt vẫn còn một dấu bàn tay rất rõ ràng, con mắt sưng đỏ, khóc kể lể:
- “Hoàn ca nhi, tổng cộng ta và ngươi trong phòng tiền tháng chỉ có 4 lượng 4 xâu tiền, thiếu 4 xâu tiền không nói, tháng này còn không có gì. Ngươi nói, ta đi phân xử có lỗi gì? Có lỗi gì? Lai Vượng con dâu cái kia là thứ tiện hóa, vậy mà mắng ta...”
.
Triệu Di Nương và Giả Hoàn tiền tháng tất cả bốn lượng bạc. Mặt khác 4 xâu tiền cho 4 đại nha hoàn.
Giả Hoàn kiên nhẫn nghe Triệu Di Nương khóc lóc kể lể hoàn chỉnh cả quá trình. Bất kể như thế nào, hắn chiếm thân Giả Hoàn, chính xác Triệu Di Nương nửa đời sau dựa vào hắn. Triệu Di Nương luôn đối với hắn không tệ.
…
Triệu Di Nương trước mặt nhi tử khóc một lần, mắng chửi Lai Vượng con dâu, phàn nàn Thái thái bất công nàng, khiếp nhược nói lên Vương Hi Phượng bụng dạ độc ác, tâm tình dần dần bình tĩnh trở lại.
Nói liên tục liền đến thời gian cơm chiều.
Giả Hoàn để cho Tiểu Thước đi trong phòng bếp đề cơm, bồi tiếp Triệu Di Nương.
Triệu Di Nương bới cơm, lo lắng nói:
- “Hoàn ca nhi, tiền tháng không còn, ngày tháng sau làm sao qua?”
Giả Hoàn liền cười động viên:
- “Nương, cùng lắm thì nhi tử cho các người tiền tháng. Chuyện này để con tới xử lý!” Giả Hoàn trong ánh mắt thoáng qua một tia hàn mang.
…
Từ trước đến nay, hắn ngoại trừ đối phó nhũ mẫu Trương ma ma là chủ động, còn lại đều bị động thừa nhận áp lực đến từ các phe.
Có phải hay không là cho một số người ảo giác, cho là hắn không dám chủ động xuất kích đây?
Hắn không có hứng thú cùng Vương Hi Phượng tiếp tục triền đấu. Sắp đặt, chờ đợi thu hoạch, quá chậm, quá chậm!
Hắn muốn “giải quyết” Vương Hi Phượng.
...
...
Triệu Di Nương bị Vương phu nhân đánh một bạt tai, xem như sự kiện không lớn không nhỏ, rất nhanh truyền ra toàn bộ phủ.
Triệu Di Nương trước nay đều tự tìm đường chết, không có người thông cảm nàng. Chuyện này tin tức điểm tại “Vương phu nhân động thủ đánh người”.
Nghe nói là bởi vì Triệu Di Nương mắng Vương gia tổ tiên, làm Vương phu nhân cực kỳ tức giận.
.
Dư luận cho rằng:
Đặt tại phủ khác, xảy ra chuyện như vậy, cho dù là đem Triệu Di Nương đánh chết cũng không có sai. Đến cùng là Thái thái, tâm địa Bồ Tát, chỉ đánh một cái tát coi như bỏ qua.
…
Trung thu sau đó, vào đêm tương đối mát mẻ.
Trong viện tử, Vương Hi Phượng tại trên bàn tròn nâng má, thỉnh thoảng uống một chút trà xanh, cười nhẹ nhàng. Nàng gần nhất tâm tình không tệ.
Bình nhi từ ngoài cửa đi vào, khom người đem mấy thứ cất kỹ đặt ở trong tủ quần áo.
Vương Hi Phượng nhìn xem trợ thủ đắc lực, bỗng nhiên mở miệng hỏi:
- “Bình nhi, nghe tin tức rõ ràng?”
Bình nhi quay đầu mê hoặc nói: “Nãi nãi hỏi sự tình gì a?”
Vương Hi Phượng mắt phượng trừng nàng một mắt, cười mắng:
- “Ngươi cái tiểu đề tử, đừng có giả bộ ngớ ngẩn lừa ta. Ta hỏi ngươi Triệu Di Nương tiền tháng bị cắt, Giả Hoàn phản ứng gì?”
.
Bình nhi liền cười lên, trong lòng ít nhiều có chút bất đắc dĩ.
Nàng từ Uyên ương nơi đó nghe tới tin tức: Giả Hoàn đem đầu bếp nữ trong phòng bếp đều mua chuộc, Lai Vượng con dâu “giám sát” Tình Văn, chính là một chuyện cười trong phủ. Muốn nghĩ biện pháp khuyên Vương Hi Phượng dừng tay.
.
- “Nãi nãi, những ngày này Lai Vượng con dâu đều tới nhìn chằm chằm, cũng có chút không tập trung. Người trị Giả Hoàn lần này, trong lòng hắn đã có ý niệm e ngại. Theo ta thấy, vẫn là để Lai Vượng con dâu trở về. Giả Hoàn tái phạm, Nãi nãi tiếp tục trừng phạt hắn. Để cho hắn sợ.”
.
Vương Hi Phượng suy nghĩ cũng đúng, liền nghe Bình nhi đề nghị.
…
Bình nhi liên tục cười khổ, tội gì phải như thế, nhất định phải đối chọi gay gắt, có thể được chỗ tốt gì, bất quá là một canh bạc thôi, liền nói:
- “Ta hỏi Lai Vượng con dâu, Giả Hoàn không có bất cứ động tĩnh gì. Như thường lệ đọc sách.”
Vương Hi Phượng hài lòng cười lên:
- “Cái này còn tạm được. Trong tay hắn có chút bạc còn đủ xài. Sợ là không dám ầm ĩ lên. Có Thái thái ở đây, bằng vào hắn làm gì đều lật không nổi sóng!”
.
Nàng mặc dù đem thủ đoạn phòng bếp rút lui. Nhưng tiền tháng Triệu Di Nương cùng Giả Hoàn vẫn cắt giảm.
Hôm trước Triệu Di Nương thừa dịp nàng tại, trước mặt Thái thái náo loạn một lần. Nàng chỉ trả lời một câu “bất quá trễ mấy ngày” liền ứng phó.
Triệu Di Nương cũng là quá đề cao chính nàng, cho là có Lão gia sủng ái, Thái thái sẽ nhường cho nàng sao?
.
Vương Hi Phượng giờ suy nghĩ ra điểm tâm đắc: Đối phó Giả Hoàn, để Thái thái hỗ trợ sửa trị là nhanh nhất. Lấy đại nghĩa áp xuống. Thái thái để cho nàng hỗ trợ quản gia, lại là người thân, nhất định sẽ ủng hộ nàng.
Bình nhi lo lắng nói:
- “Nãi nãi, sợ hắn kìm nén quá gây chuyện cũng không tốt.” Lấy nàng quan sát, Giả Hoàn sợ không phải người dễ gạt như vậy.
Vương Hi Phượng thản nhiên nhấp một miếng trà, ngạo nghễ nhếch lên mày liễu, như con hổ cái:
- “Vậy ta chờ hắn đây.”
Dù kiêng kị Giả Hoàn, lại bị hắn mắng phun một ngụm máu, chuyện này có thể tính toán nhẹ nhàng như vậy? Nhìn nàng không chỉnh chết tiểu thí hài, nô mấy bối sinh dưỡng!
...
...
Đèn đêm cô minh.
Căn phòng Thám Xuân,
Ánh trăng như từ trên mái hiên đổ xuống, cảm giác lờ mờ huyền ảo.
Thị Thư từ ngoài cửa đi vào, gặp Thám Xuân còn trong phòng bồi hồi, nhẹ giọng khuyên nhủ:
- “Cô nương, người nên nghỉ ngơi. Ngày mai cùng các tỷ muội đi ra ngoài.”
.
Giả Thám Xuân dừng lại, đứng ở cửa sổ, nhìn mình thiếp thân nha hoàn, thở dài:
- “Thị Thư, Tam đệ làm được sao?”
Sự tình trong Vinh quốc phủ mấy ngày nay, nàng tự nhiên nghe được tin tức. Đối với Triệu Di Nương chịu Thái thái tát một cái, nàng không đồng tình. Nhưng lo lắng Liễn nhị tẩu tử cắt hết tiền tiêu tháng, đây nên làm sao bây giờ?
…
Thị Thư cho Thám Xuân phủ thêm kiện áo choàng, càng lộ ra vẻ tinh xảo mỹ lệ pha chút ngây thơ hào khí, nói:
- “Cô nương, Tam gia không phải đáp lời sao?”
Thám Xuân khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ, ánh mắt rơi vào trên tờ giấy Giả Hoàn viết cho nàng, nội dung “Cổ động quần chúng, tổ chức quần chúng.”
............