Vương Hi Phượng mỉm cười, gõ Giả Hoàn một phen sau mang theo Bình nhi bọn người rời đi.
Giả Hoàn đưa đến cửa ra vào, xoay người sau, khuôn mặt liền đen lại, nhanh chân đi tiến trong phòng ngủ, trọng trọng đập màn cửa, phát tiết bất mãn trong lòng.
.
Tình Văn, Như Ý hai người liếc nhau, không dám lên tiếng. Đừng nhìn Tam gia tuổi còn nhỏ, bộ dáng tức giận rất có uy thế. Hai người trở lại bên trong căn phòng cách vách, ngồi ở bên bàn làm thêu thùa, lẩm bẩm chuyện vừa rồi.
Như Ý đối với Tập Nhân lí do thoái thác rất không tán đồng, quyệt miệng nói:
- “Bảo nhị gia cùng Lâm cô nương cãi nhau, có liên quan gì tới Tam gia? Nghe các cô nương nói là Bảo nhị gia mắng người làm quan, trước tiên chính là mắng phụ thân Lâm cô nương, bọn họ ồn ào còn muốn Tam gia điều giải hay sao?”
- “Bảo nhị gia nguyên bản là một cái Hỗn Thế Ma Vương.”
...
Tình Văn vừa cười cười: “Chậc chậc, ta nguyên lai tại Lão thái thái nơi đó, thường xuyên nghe người ta nói Tập Nhân tỷ cỡ nào tốt. Sinh bộ dáng tốt, tính tình tốt. Thì ra là tâm tư méo mó.”
- “Hừ! nàng là người trong phòng Bảo nhị gia, đương nhiên phải hướng theo Bảo nhị gia nói chuyện.”
Hai người đang nói chuyện, thấy nhũ mẫu Trương ma ma chống gậy đi vào, say khướt mắng:
- “Hảo! hai đồ đĩ, ta tới, đều không có người nghênh đón. Đều chờ đợi quay người làm Di nương đây.”
Tình Văn tính cách bạo than, hoắc đứng lên, dựng thẳng con mắt mắng lạii:
- “Từ đâu cần tới Lão bà lo lắng, đến nơi này của giương oai?”
…
...
Tờ giấy trên mặt bàn viết đầy chữ, Giả Hoàn đang sửa lại kế hoạch của mình,
Trước kia làm việc hắn cũng có thói quen ghi hết các dữ liệu để phân tích, lập kế hoạch làm việc, giờ không có máy tính đành viết ra.
Quy củ xã hội đen mà nói: Muốn nghiêm cần phải đánh. Đấy là đúng.
Nhưng để cho Vương Hi Phượng “đánh một gậy”, cứ như vậy im hơi lặng tiếng mang theo tích tụ rời đi Giả gia, chung quy khó bình!
Giả Hoàn không cho rằng hắn không có biện pháp đối phó Vương Hi Phượng, hắn biết Vương Hi Phượng đang làm những gì, nhược điểm ở đâu. Chỉ là cần chế định một loạt kế hoạch tỉ mỉ.
Đột nhiên, nghe được phòng ngoài truyền tới âm thanh cãi vả, Giả Hoàn nhịn không được nhíu mày, đi ra phòng ngủ, theo âm thanh tìm đi qua.
...
Dưới mái hiên ngói xanh,
Tình Văn tính cách nỏng nảy, nâng cao eo, dựng con mắt một dạng thôn phụ đang mắng người không yếu thế chút nào so với Trương Ma Ma. Đủ loại ô ngôn uế ngữ không mất tiền tuôn ra không ngừng.
Như Ý trông thấy Giả Hoàn đi ra, vội vàng đi tới, vẻ mặt khó xử. Giả Hoàn hỏi:
- “Chuyện gì xảy ra?”
Như Ý méo cái miệng cáo trạng:
- “Trương Ma Ma không biết lại ở nơi nào uống nhiều mấy chén, cậy lớn tuổi chỉ bảo chúng ta làm cái này làm cái kia, còn mắng chửi người, Tình Văn tỷ tỷ nhịn không được ầm ĩ lên.”
.
Giả Hoàn gật gật đầu:
- “Ngươi nói cho Tình Văn không cần mắng Trương Ma Ma.” Quay người trở lại trong phòng.
Như Ý bất đắc dĩ đi tìm Tình Văn, nàng còn trông cậy vào Tam gia làm chủ đây.
...
Sau mười mấy phút, Tình Văn bị khuyên nhủ thở hồng hộc ngồi trên ghế, nói:
- “Hắn bị chọc tức cầm ta làm bè. Dựa vào cái gì muốn ta để cho nhũ mẫu của hắn mặt mũi? Cũng không hỏi ai là người sai.”
Như Ý bờ môi giật giật, không biết nên nói cái gì cho phải, còn gọi Tam gia là hắn.
Tối hôm đó, Tình Văn liền không có bê nước tắm cho Giả Hoàn, chỉ mỗi Như Ý một người chuẩn bị. may mắn dưới mái hiên có cái tiểu lò nấu nước, mấy bước chân một người ứng phó được.
...
...
Cơn phong ba Bảo Ngọc tại phòng Giả Hoàn ném ngọc không bởi vì Vương Hi Phượng tại chỗ khuyên nhủ ồn ào mà tiêu trừ, ngược lại trong Vinh quốc phủ nổi lên sóng to gió lớn.
Giả Hoàn không có ngốc nghe lời Vương Hi Phượng chờ tới sáng ngày thứ hai mới đi hướng Giả mẫu thỉnh tội. Đây là Vương Hi Phượng cố ý đào hố hãm hại.
Có trời mới biết đợi đến buổi sáng ngày mai, trong Vinh quốc phủ người người truyền miệng, tam sao thất bản sẽ truyền phiên bản gì đến tai Giả mẫu? Giả Hoàn vào lúc chợp tới liền đi tới phòng hảo hạng của Giả mẫu thỉnh tội.
Nhưng hắn tất nhiên nhận lấy vẻ lạnh nhạt của Giả mẫu.
...
Giả mẫu vẻ mặt không vui, nói:
- “Hoàn ca nhi, ngươi đi đi. Sau này ta nơi này thỉnh an liền miễn đi. Đi học cho giỏi, tiến bộ mới chính đáng.”
- “Tạ lão tổ tông quan tâm!” Giả Hoàn lời nói trái lương tâm, khom mình hành lễ rời đi.
Giả hoàn trong lòng tất nhiên chưa uất khí, đầy khó chịu mà không nói ra được. phiên dịch ý Giả mẫu chính là
Ngươi về sau đừng tới chỗ ta, nhìn thấy ngươi liền tâm phiền.
Ta không tìm ngươi tới, ngươi cũng không cần tới.
Từ đó hắn trong Vinh quốc phủ đối với người quyền lực tối cao Giả mẫu có ngăn cách, kết quả tất nhiên là khá nghiêm trọng, trong nội bộ Vinh quốc phủ sẽ khó sống hơn, bị triệt để ngăn cản.
...
...
“Đại bí thư” Uyên ương tiễn đưa Giả Hoàn ra gian phòng Giả mẫu. Gió đêm từng trận thôi qua, U ám dưới ánh đèn uyên ương thoạt nhìn vẫn là mỹ lệ, dễ thân. Uyên ương mặc áo chẽn nha hoàn đứng dưới mái hiên giao phó vài câu:
- “Tam gia, theo lý thuyết, ta không nên nhiều lời. Nhưng trong lòng ngươi những ý nghĩ kia thực sự không nên. Bảo nhị gia dù sao là ca ca của ngươi. Ngươi nên tôn trọng hắn.”
- “Trong lòng ta có ý tưởng gì?” Giả Hoàn giật giật khóe môi, nhìn uyên ương hỏi lại.
Uyên ương nhìn xem tiểu nam hài thanh tú, phong thái trầm ổn không phù hợp với lứa tuổi, lãnh đạm nói:
- “Chính ngươi biết đến” Triệu Di Nương và Giả Hoàn ý nghĩ muốn thay thế địa vị Giả Bảo Ngọc, trong phủ người nào không biết?
...
Nàng nghe Tập Nhân nói Bảo Ngọc, Lâm cô nương cãi nhau, hết lần này tới lần khác Giả Hoàn còn muốn cùng Lâm cô nương nói giỡn, đem Bảo Ngọc chọc giận, hành vi rất chọc người ghét, cái gì cũng phải tranh chấp?
Giả Hoàn đoán được một chút, nhưng không phải tất cả, hắn mắt vẫn nhìn thẳng Uyên ương, cười lạnh nói:
- “Uyên ương tỷ, các ngươi suy nghĩ quá nhiều!” Nói xong, phất tay áo rời đi.
Uyên ương không hề tin Giả Hoàn, vì ấn tượng xấu với hắn xảy ra nhiều năm, thêm nữa Uyên ương chơi thân với Tập nhân, ánh mắt nhìn một chút bóng lưng Giả Hoàn dần biến mất trong bóng tối, quay người trở về.
…
...
Đi ở trên con đường hẻm về tiểu viện, Giả Hoàn thả lỏng, bình tĩnh lại. Hắn hiện hắn có chút ngây thơ. Mấy tháng nay, từ đầu đến cuối không nhận thức chính xác tình cảnh của hắn.
Hồng Lâu Mộng, quan trọng góc nhìn của các nhân vật trong Vinh quốc phủ. Hắn mười phần sai khi không để ý đến vị trí, lợi ích của các nàng.
Tỉ như Uyên ương, không thể phủ nhận, nàng là một cái cô nương tốt. Nhưng nàng vừa rồi gõ mình không cần tìm hiểu nội tình, đổi trắng thay đen vì nàng đại biểu là lợi ích Giả mẫu, không thể để Giả Hoàn có hành động tranh địa vị, ý nghĩ cũng không được.
Như Tập Nhân, ôn nhu như quế như lan, chăm sóc người rất tốt, nhưng lời nàng nói bất công, tâm tư bảo vệ chủ nhân, Bảo Ngọc đúng, Đại Ngọc cũng đúng, trách nhiệm thuộc về hắn, Giả Hoàn.
Uyên ương, Tập Nhân,... hay cô nương tốt Bình nhi, họ có thiện lương, sẽ không bao giờ trước mặt chủ nhân ra mặt bảo vệ, nói dùm hắn.
Còn có Vương Hi Phượng, thủ đoạn cay độc. Tổ hợp thủ đoạn vô thanh vô thức dùng tại trên người hắn, muốn đem hắn giẫm ở trên mặt đất.
.
Nếu không phải Giả Hoàn tâm lý trưởng thành ở trong xã hội hiện đại rèn luyện nhiều năm, thật đúng là trúng bẫy của nàng, kết cục sẽ không đơn giản như hôm nay.
Bảo sao Triệu Di nương, Giả Hoàn trong nguyên tác thảm vô cùng.
Bây giờ không thể lấy góc nhìn của các nhà bình luận Hồng Lâu Mộng bình phán nhân vật Vinh quốc phủ tốt hay xấu, mà là muốn từ cái thân phận này đi tìm hiểu:
.
Ai cùng hắn có xung đột lợi ích căn bản; Ai là địch nhân, Ai có thể làm bạn; Ai có thể lấy lôi kéo, ai có thể thân cận…
Không hề nghi ngờ! Giả Hoàn là con thứ xung đột lợi ích với Giả Bảo Ngọc. Phàm cử động của hắn có một chút đối với bảo ngọc bất lợi, cho dù chỉ là khả năng, sẽ bốc lên một nhóm lớn địch nhân: Giả Mẫu, Vương phu nhân, Tập Nhân, Uên ương, Vương Hi Phượng,...
Giả Hoàn khóe miệng hiện lên một đường con, cười chế nhạo
Giả Bảo Ngọc đãi ngộ, địa vị tại Vinh quốc phủ. Thật đúng là chướng mắt!
...
…
Tại Vinh quốc phủ, địa vị Giả Hoàn rớt xuống ngàn trượng.
Chỗ ở của hắn lại khôi phục lại sự vắng vẻ những ngày qua liền biết, nhóm tiểu nha hoàn không tiếp tục tới chơi.
“Phòng bếp nhỏ” cung cấp đồ ăn chất lượng giảm xuống mức kém nhất. Không còn món xào, món nấu ngon, gà vịt thịt cá các món. Ngẫu nhiên có chút món ăn mặn, ước chừng tương tự với món mặn thời sinh viên đại học.
.
Trung tuần tháng ba, mưa xuân rả rích.
Một buổi chiều, Giả Hoàn từ trong thư phòng trở về. Hắn vừa kiểm tra xong Thiếp Kinh, Mặc Nghĩa, tiến độ học tập vô cùng nhanh, hắn đã bắt kịp Giả Lan. Ngày mai, liền muốn bắt đầu học tập Kinh Nghĩa.
Như Ý mang đồ ăn trở về. Giả Hoàn cùng Triệu di nương, Tiểu Thước, Cát Tường, Như Ý ăn chung. Tình Văn còn tức giận Giả Hoàn ăn cơm ở trong phòng, không gặp, không nói chuyện.
Triệu Di Nương hôm nay tâm tình thật không tốt, nàng tiền tháng một lần nữa bị Vương Hi Phượng cắt xén. Vừa ăn cơm, vừa liên tục mắng Vương Hi Phượng, Giả Bảo Ngọc:
- “Hắn ngược lại là xảo, hẹn thời gian tới chơi. Chơi không thoải mái, muốn tại nơi ngươi ném ngọc, còn để cho ngươi rơi kết cục không tốt. Hắn tại nơi đó Lão thái thái thoải mái, khoái hoạt.”
...
Giả Hoàn trầm mặc đang ăn cơm, không muốn nói, hắn cần giống như con báo lúc săn mồi lẳng lặng chờ đợi, chờ đội cơ hội thật tốt, nhất kích tất sát.
Nghĩ một chút lúc cùng Uyên ương nói chuyện, Giả Hoàn thông một sự tình, muốn đối với Triệu Di Nương thân cận hơn, trên thế giới này, nếu có người nguyện ý vì hắn đi chết, đại khái chính là người mẹ đẻ này. Hắn cười cười ôn hòa, thần sắc kiên nghị nói:
- “Nương, thời gian tới sẽ tốt hơn. Nhi tử ngày mai ra bên ngoài dạo phố, nương có muốn ăn cái gì, con mang cho người.”
Triệu Di Nương con mắt đỏ ngầu, cảm khái nói:
- “Ta không có gì muốn ăn. Hoàn ca nhi, ngươi càng ngày càng hiểu chuyện.”
Như Ý xen vào nói:
- “Di nãi nãi, nghe nói Bảo nhị gia với Lâm cô nương lại hòa hảo đấy. Hai người đã cùng nhau chơi đùa” Nàng nghe Thị Thư tỷ tỷ trong phòng Tam cô nương nói.
.
Câu nói này không khác lửa cháy đổ thêm dầu, Triệu Di Nương lông mày hất lên, càng thêm tức giận, tâm như lửa đốt, mắng chửi:
- “Con rùa đen, con rùa đen! Hắn ngược lại là tốt. Làm hại Hoàn ca nhi của ta chịu khổ.”
Thật đúng là miệng lưỡi!
Như Ý không có ý gì nhưng sự thật đúng là hắn bị hại oan uổng, Bảo Ngọc không thoát khỏi liên quan. Dù biết Bảo Mặt To tại nơi hắn ném ngọc, chưa chắc có ý tứ hãm hại hắn, tiểu hài tử 9 tuổi biết cái gì tâm kế?
………