Chương 8: Sinh Tử Đài

Trương Tiêu Huy thở dài một tiếng sau đó nói: “Thời gian trôi nhanh thật, hôm nay là trận quyết chiến sinh tử giữa mình và tên Ngạo Huy kia. Hi vọng mình có đủ linh lực để chiến đấu với hắn ta, và toàn mạng trở về.”

Chỉ vì một mâu thuẫn nhỏ, đã biến thành một trận quyết chiến sinh tử. Hôm nay Sinh Tử Phong rất náo nhiệt, thu hút sự quan tâm của rất nhiều đệ tử ngoại môn ở Vân Nguyên Tông, đệ tử quan sát đông đảo dẫn đến sự chú ý của cao tầng môn phái.

Lúc này Ngạo Huy đã xuất hiện ở trên Sinh Tử Đài, đứng trên đài cao quan sát đồng môn phía dưới, trên mặt nở một nụ cười kiêu ngạo, đắc ý xem thường Trương Tiêu Huy. Hắn càng ngạo nghễ khi tưởng tượng đến cảnh Trương Tiêu Huy quỳ xuống chân mình, ánh mắt tức giận nhìn mình.

Trương Tiêu Huy từ từ xuất hiện trong đám đông, nhìn đám đệ tử đồng môn đứng chen chúc nhau ở phía dưới Sinh Tử Đài, nhíu mày một cái rồi di chuyển về phía Sinh Tử Đài.

Có những đệ tử ngoại môn nhìn thấy Trương Tiêu Huy, đều nhường đường cho vị tạp dịch đệ tử này, trong lòng cầu nguyện hắn toàn mạng đi xuống Sinh Tử Đài.

“Ngươi đến rồi ư! Tên tiểu tử tạp dịch kia, coi bộ ngươi muốn chết à? Nếu đã như vậy, ta thành toàn cho ngươi.” Ngạo Huy đứng ở phía đối diện, ánh mắt ngạo mạn nhìn thân hình nhỏ bé trước mặt, khinh miệt nói.

“Sư đệ đành phải chiến đấu thôi, dù sao giao kèo của hai ta đã lập nên từ nửa năm trước rồi.” Trương Tiêu Huy trầm ngâm một lúc, thản nhiên nói.

“Hai bên đã sẵn sàng, thì trận quyết chiến sinh tử bắt đầu.” Một vị trưởng lão Huyền Nguyên kỳ đảm nhiệm giám sát sứ ở Sinh Tử Phong nhìn hai đệ tử trên đài một lúc, rồi nói.

&&&

Quyết chiên sinh tử là một trận chiến luôn thu hút sự chú ý của rất nhiều người, cho nên mỗi lần có sinh tử đấu diễn ra thì dẫn tới rất nhiều người đổ xô đến Sinh Tử Phong xem. Lần diễn ra gần nhất sinh tử đấu ở Vân Nguyên Tông cách đây một nghìn năm trước, người chiến thắng là người bị khiêu chiến. Liệu lịch sử có lặp lại?

Chúng đệ tử, trưởng lão ngoại môn thậm chí là nội môn quan sát đứng ở xung quanh Sinh Tử Đài quan sát, ánh mắt của họ đều đổ dồn về phía vị tạp dịch đệ tử đang đứng trên đài kia. Trong ánh mắt mang theo sự hứng thú nhất định về tên đệ tử phát sinh mâu thuẫn với Ngạo Huy-cháu trai của nội môn tứ trưởng lão Ngạo Chấn Phong.

"Kim Ngân Kiếm Quyết đệ nhất thức-Quang Kiếm Ảnh Trảm" Ngạo Huy hô lên một tiếng, sau đó hai tay kết ấn trước ngực, thanh trường kiếm màu bạc nhanh chóng xuất hiện và lơ lửng trong không trung, vô số tàn ảnh kiếm nở rộ quang mang lao về phía tạp dịch đệ tử nhỏ nhoi.

Kiếm quang lộng lẫy, kiếm khí bừng bừng, ánh kiếm tỏa sáng liên hồi khiến những đệ tử đứng quan sát gần nhất lùi xa.

Trương Tiêu Huy cầm chặt pháp bảo Ngân Linh Bạch Vân Kiếm trong tay, miệng niệm khẩu quyết. Rất nhanh trường kiếm trong tay hắn hóa lớn, rồi phóng thẳng về phía Ngạo Huy với tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức khiến chúng nhân không theo dõi kịp.

Ngạo Huy cảm nhận nguy hiểm ở phía sau lưng, nhanh chóng nhảy sang một bên né tránh đòn tập kích bất ngờ từ Trương Tiêu Huy. Không ngờ rằng thanh phi kiếm kia bay trở lại, nhanh như cắt chém một nhát về phía bả vai phải của bạch y nam tử.

Một giọng nói châm biến nhanh chóng vang vọng trên Sinh Tử Đài: "Đường đường là một tu sĩ Ngọc Thanh hậu kỳ lại có sức tấn công yếu như vậy, chẳng lẽ tu vi của ngươi hoàn toàn dùng đan dược đập nên."

"Tiểu tử, ta đã xem thường ngươi rồi. Vậy ta ra tay không nương tay đâu, để xem ngươi né đòn tấn công này của ta như thế nào?" Ngạo Huy tức giận trước lời nói châm biến đến từ tên tạp dịch đệ tử kia, vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một viên linh châu màu xanh đậm, rồi ném về phía thiếu niên đang đứng.

"Thiên Lôi Tử! Ngạo Chấn Phong, ngươi cũng dám đưa thứ này cho điệt tử của ngươi dùng." Từ phía trên một đỉnh núi, một lão giả tức giận quát một người trung niên nhìn chằm chằm vào Ngạo Huy trên Sinh Tử Đài.

"Vãn bối đương nhiên dám đưa rồi! Các lão, vãn bối đưa nó cho chất nhi chỉ muốn chất nhi có thêm át chủ bài phòng thân, không ngờ rằng chất nhi dùng nó sớm trong trường hợp này." Người đàn ông trung niên kia quay người lại nói với lão giả kia, giọng điệu có phần e ngại người phía đối diện.

Lão giả hừ một tiếng, không nói một lời nào với người đàn ông trung niên, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Sinh Tử Đài, quan sát tình huống diễn ra trên sân.

Lão rất nhanh nhìn thấy thân ảnh của thiếu niên kia, chỉ thấy trên người hắn đầy vết thương, phục sứ đang mặc trên người đã rách nát từ lúc nào rồi, để lộ ra cơ thể săn chắc nhưng hơi gầy của thiếu niên. Một vòng bảo hộ màu vàng chắn trước mặt thiếu niên, ngăn chặn mọi đòn tấn công đến từ Ngạo Huy, qua một lúc lâu sau, hoàng sắc quang luân ảm đạm.

Sau khi hoàng sắc quang luân trước người Trương Tiêu Huy ảm đạm, ngay lập tức hắn bị thương, miệng nhổ ra một ngụm máu tươi.

Trương Tiêu Huy nhanh chóng đứng lên, ánh mắt kiên định nhìn thanh niên trước mặt, nói: "Để xem sư huynh chống đỡ chiêu này của ta như thế nào?"

Đôi tay thiếu niên nhanh chóng kết ấn, hoàng sắc quang luân nhanh chóng vận chuyển, bừng bừng sinh cơ. Một hư ảnh thần thú phượng hoàng biến dị xuất hiện sau lưng thiếu niên, hồn lực tề xuất, hỏa nguyên cuồng nộ, sắc trời đại biến.

Thần thú vừa ra, khiến trấn sơn linh thú của Vân Nguyên Tông xuất hiện, kiêng kị nhìn về phương hướng Sinh Tử Phong.

Càn khôn xoay chuyển, tử sắc lôi đình hợp nhất hỏa diễm.

Trương Tiêu Huy duy trì hồn lực cho võ hồn của mình, thi triển hồn kỹ mạnh nhất của mình lúc này.

"Hồn kỹ võ hồn: Phệ Tử Lôi Hỏa." Hắn sau đó hô to một tiếng, mọi người vì vậy mới biến hư ảnh thần thú xuất hiện sau lưng Trương Tiêu Huy là một võ hồn.

Họ bất ngờ và kinh ngạc khi thấy Trương Tiêu Huy triệu hồi ra một hư ảnh thần thú, càng bất ngờ hơn đó là một võ hồn. Không ngờ Trương Tiêu Huy là một hồn sư.

Cuối cùng trận quyết chiến sinh tử này đã kết thúc, Trương Tiêu Huy thu hồi võ hồn của mình sau khi thi triển thần thông phục hồi cơ thể, nhìn Ngạo Huy đang ngồi trên mặt đất chữa thương, lạnh băng nói: "Lần này ta tha mạng cho ngươi, hi vọng ngươi về sau bớt đi tính kiêu căng ngạo mạn và bắt nạt người khác. Cuốn linh kỹ kia ta không cần, nhưng sẽ lấy một ngàn hạ phẩm linh thạch của ngươi."

"Đa tạ huynh không giết ta." Ngạo Huy cung kính lấy ra một ngàn hạ phẩm linh thạch, đưa tận tay cho Trương Tiêu Huy, sau đó cung kính nói.

Trương Tiêu Huy cầm lấy linh thạch, thu vào túi trữ vật, rồi đi xuống Sinh Tử Đài, không lâu sau biến mất khỏi Sinh Tử Phong.