Trong lúc Cổ Nguyệt Trần hắn còn đang lo lắng việc tháng sau phải đánh nhau với Tuyết Vũ thì âm thanh máy móc của Cấm Kị Thư Viện lại vang lên:
- Phát động nhiệm vụ bậc A.
- Nội dung: Đánh bại Tuyết Vũ(ở cảnh giới kim đan) vào tháng sau.
- Phần thưởng: 200 điểm nhận thức.
- Trừng phạt: tước đoạt một thứ bất kì của kí chủ.
- Ta còn đang tính thương thảo với tiểu Vũ dời thời gian lại một chút a. Nguyệt Trần cảm thán nói.
- Không làm nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt đúng không Lam Nhi?.
- Đó là tất nhiên a.
- Chưa kể phần thưởng này rất hậu hĩnh ấy. Được tận 200 điểm nhận thức lận đó.
Lam Nhi nhí nhảnh nói.
- Điểm nhận thức là gì a?, có công dụng gì?, thu thập như nào?. Nguyệt Trần hướng Lam Nhi liên tục đặt ra câu hỏi.
- Điểm nhận thức là thứ mà công tử dùng để trao đổi tài nguyên với Cấm Kị Thư Viện a, như công pháp, vũ kỹ, vũ khí, pháp bảo, thông tin, đan dược, vvv.
- Điểm nhận thức công tử sẽ nhận được khi, công tử thu thập được một công pháp, vũ kỹ, thần thông mới hoặc nhận thức của người khác đối với công tử như kính sợ, ngưỡng mộ, thù ghé, vvv.
Lam Nhi giải thích một cách tường tận cho Nguyệt Trần.
- Ồ.
- Khoang đã, nếu vậy thì ta tham ngộ các công pháp, vũ kỹ mà phụ mẫu để lại thì...
- Thì sẽ được lượng lớn điểm nhận thức a. Thấy Nguyệt Trần ngập ngừng nên Lam Nhi nói luôn.
- Hahaha. Phát tài rồi a. Cổ Nguyệt Trần như hốt được vàng cười như điên.
- Ca, huynh có chuyện gì mà vui thế. Tuyết Vũ đang bưng mâm cơm từ ngoài bước vào thấy Nguyệt Trần ngồi ngây ngốc cười, nàng hiếu kì hỏi.
- Nàng có thể lấy hết công pháp, vũ kỹ, thần thông ra để ta tham ngộ được không?. Nguyệt Trần hớn hở nói.
- Không được a, phụ mẫu có để lại một tầng cấm chế. Khi nào thực lực huynh tăng đến một mức nhất định thì mới được tham ngộ những công pháp, vũ kỹ, thần thông mạnh hơn. Tuyết Vũ thành thật nói.
Những lời Tuyết Vũ nói như đã dập tan tham vọng đang rực cháy của hắn.
- Hai người để lại thì để lại đi a, còn đặt cấm chế chi vậy không biết. Nguyệt Trần trong lòng gào khóc.
- Không lẽ hai người họ không để lại cái gì để ta tu hành luôn à?. Nguyệt Trần cố gắng dò hỏi Tuyết Vũ xem có vớt vác lại được cái gì hay không.
- Có chứ, nhưng không phải ca đã tu luyện Vô Thượng Cấm Kinh rồi sao?.
- Thì đúng là vậy, nhưng ta cũng cần tham ngộ những môn công pháp, vũ kỹ khác để hoàn chỉnh các tầng khác của Vô Thượng Cấm Kinh a.
- Phụ mẫu trước đi đã dặn dò muội không được để huynh tu nhiều công pháp cùng lúc, tránh trường hợp tạp mà không tinh. Nên muội đã đưa tất cả chúng vào trong cấm chế rồi a.
- Muội... Muội, để hết chúng vào cấm chế rồi?. Cổ Nguyệt Trần tưởng chừng mình nghe lầm, cố gắng hỏi lại lần nữa.
- Đúng vậy, muội để chúng vào cấm chế hết rồi. Tuyết Vũ cười như trăm hoa đua nở nói.
- Haizzz... Chuyện đã vậy rồi thì chỉ còn cách tu luyện theo cách phổ thông thôi a. Cổ Nguyệt Trần cảm thán nói.
- Cố lên, ca ca muội tin huynh sẽ làm được.
- Muội, có thể áp chế tu vi xuống trúc cơ không?. Cổ Nguyệt Trần ra vẻ đáng thương nói.
- Không thể a. Tuyết Vũ quay mặt ra chỗ khác, nghiêm túc nói.
- Huhu. Số ta khổ quá mà. Nguyệt Trần nói nhỏ.
- Thôi muội đi ra ngoài đi, ta còn tu luyện.
Cổ Nguyệt Trần xua đuổi Tuyết Vũ ra ngoài. Rồi nhanh chóng nhập định bước vào trạng thái tu luyện. Cứ 3 canh giờ thì Nguyệt Trần sẽ tạm ngừng tu luyện mà ăn cơm do Tuyết Vũ chuẩn bị. Cứ thế trôi qua ba ngày.
- Phù
Nguyệt Trần thở ra một ngụm trọc khí sau khi tu luyện, cảm thấy tinh thần thư thái.
- Cuối cùng cũng đạt đến luyện khí tầng mười, giờ chỉ cần ngưng luyện linh khí từ dạng khí thành dạng lỏng thì sẽ thành công tiến nhập trúc cơ kỳ rồi.
- Nhưng trước mắt cần phải tìm yêu thú luyện tay, để ổn định căn cơ đã, tránh tình trạng căn cơ không ổn định để rồi sau này khó đột phá cảnh giới cao hơn.
- Nhưng phải đi đâu tìm yêu thú luyện tay a. Đi hỏi tiểu Vũ trước vậy.
Nghĩ rồi Cổ Nguyệt Trần nhanh chóng chạy đi tìm tiểu Vũ.
- A thấy rồi. Tiểu Vũ muội đang làm gì thế?.
Ở phía xa xa có một thân ảnh xinh đẹp tuyệt trần đang ngồi dưới một cái đình viện giữa hồ đang cấm cúi làm gì đó. Nghe giọng nói của Nguyệt Trần, Tuyết Vũ cũng nhanh chóng ngước mặt lên nhìn.
- Đang may áo cho ca đó.
- Tiểu Vũ của ta cũng biết may áo nữa à. Muội may đẹp thế này chắc sau này sẽ là một cô vợ đảm đang đây. Cổ Nguyệt Trần trêu chọc Tuyết Vũ nói.
- Huynh còn nói nữa, là muội đánh huynh đấy. Tuyết Vũ chống tay, phồng má nói.
- Ơ, ta xin lỗi muội mà, muội đừng đáng ta,muội mà ra tay thì ta cả xác cũng không còn a. Cổ Nguyệt Trần xin lỗi nói.
- Hừ, biết vậy mà còn trêu muội.
- Mém tí quên mất chuyện chính.
- Nàng biết ở đâu có yêu thú để ta luyện tay không. Cổ Nguyệt Trần đi vào chuyện chính nói.
- À chuyện này à. Muội có chuẩn bị sẵn cho huynh rồi.
Chỉ thấy Tuyết Vũ phất tay từ trong óng tay áo xuất hiện hàng chục con yêu thú nhất giai đỉnh phong và ba con yêu thú nhị giai sơ kì, cùng một thanh trường kiếm bình thường.
- Huynh cứ giết hết bọn chúng là được a. Tuyết Vũ cười cười nói.
- Ta mới luyện khí tầng mười làm sao cùng lúc đánh với nhiều yêu thú vậy a. Trong đó còn có ba con nhị giai sơ kì nữa đấy. Cổ Nguyệt Trần phản đối nói.
- Không giết được hết chúng nó, thì không được ăn cơm a.
Tuyết Vũ như cười như không nói.
- Muội đừng làm thế mà. Nguyệt Trần hắn khóc không ra nước mắt.
- Huynh xử lí chúng lẹ còn ăn cơm a. Tuyết Vũ chậm rãi nói.
Nguyệt Trần chả còn cách nào khác đành cầm thanh trường kiếm lên. Nhanh chóng thủ thế, đám yêu thú kia dường như đã bị bỏ đói khát mấy ngày liền, khi nhìn thấy Nguyệt Trần như nhìn thấy thức ăn, chúng liền điên cuồng lao đến phía Nguyệt Trần.
Trước tình cảnh đó Nguyệt Trần lại trầm tĩnh một cách lạ thường. Mắt thấy đám yêu thú xông tới đã gần kề trước mắt.
- 3...2...1.
Nguyệt Trần hắn đếm nhẩm cái gì đó rồi.
Xoẹt
Chỉ với một nhát khiếm duy nhất, Nguyệt Trần đã ngay lập tức kết liễu một con yêu thú . Những con yêu thú khác vẫn tiếp tục lao vọt lên.
Gừ gừ.
Vù vù.
Liên tục là những âm thanh xé gió do thế công của những con yêu thú tạo thành.
Đứng trước thế công như vũ bão này. Nguyệt Trần chỉ toàn tránh né và phòng thủ. Có một con yêu thú bay vọt qua người Nguyệt Trần, như chỉ chờ có thế Nguyệt Trần nhanh chóng dùng kiếm đâm thẳng vào cổ họng đối phương.
Phập
Lại một con yêu thú chết trong nháy mắt.
- Không tệ. Tuyết Vũ ở một bên xem Nguyệt Trần đánh giết yêu thú trước mặt, lên tiếng khen ngợi.
Cứ liên phụ né tránh đợi thời cơ tung ra một đòn chí mạng. Số lượng yêu thú nhanh chóng giảm xuống. Chỉ còn lại ba con yêu thú nhị giai sơ kì đang ở bên ngoài quan sát chiến trường.
Một con rắn màu xanh lục dài khoảng hơn một mét bay vọt về phía Nguyệt Trần với tốc độ cực nhanh.
- Xì Xì
- Tốc độ này cũng nhanh quá a. Nguyệt Trần cảm thán trước tốc độ mà con rắn này thể hiện ra.
Như biết không thể né tránh nên hắn dứt khoác đưa cánh tay lên để đỡ.
Phập
Chỉ chờ có thế Nguyệt Trần hắn nhanh chóng lấy tay chụp lấy con rắn.
- Chết
Nguyệt Trần dứt khoát cầm kiếm đâm trực tiếp vào con rắn đấy.
Như nhận thấy đồng bạn gặp nguy hiểm hai con yêu thú trúc cơ còn lại có một con hổ vằn lao vọt về phía Nguyệt Trần giương ra móng vuốt sắt bén.
- Hừ.
Nguyệt Trần hắn dứt khoát vung kiếm đối chối chính với con hổ kia.
Keng
Nguyệt Trần hắn bị con hổ đấy đánh bật ra ngoài. Như chỉ chờ có thế một con trâu màu đen dùng sừng lao vọt về phía Nguyệt Trần.
Ầm
Nguyệt Trần nhánh chóng dùng kiếm đỡ lấy. Nhưng dường như lực đạo con trâu này quá mạnh khiến Nguyệt Trần không chóng đỡ nổi.
- Mẹ nó, chúng là yêu thú mà sao đoàn kết dữ vậy. Nguyệt Trần cảm thán trước khả năng tấn công luân phiên của bọn yêu thú.
Gào. Chúng lần nữa lao vọt về phía Nguyệt Trần với tốc độ nhanh không tưởng.
- Đã vậy thì.
Chỉ thấy Nguyệt Trần hắn điều động chân khí dồn vào cánh tay phải.
- Chết.
XOẸT
Chỉ với một kiếm đầu của con hổ vằn đã rơi xuống.
Thấy thế con trâu đen kia cũng liều mạng húc vào lưng Nguyệt Trần. Thấy vậy hắn nhanh chóng điều động chân khí vào hai cánh tay.
ẦM
Nguyệt Trần trực tiếp dùng tay đối trọi trực diện với con trâu đó. Bất chợt bên dưới bụng con trâu có một con rắn, màu lục lao vọt ra ngoài hướng vào cổ họng hắn lao đến.
Phập
Con rắn trực tiếp cắn vào cổ Nguyệt Trần. Nhưng hắn lại không để ý đến con rắn kia chỉ thấy Nguyệt Trần hắn dùng toàn lực nhấc cả con trâu lên.
ẦM
Rồi hắn dùng lực ném xuống.
- Chết.
Phập
Chỉ chờ có thế Nguyệt Trần hắn lập tức dùng kiếm toàn lực đâm một nhát vào cổ họng con trâu đen, máu bắn ra tung tóe.
- Hừ. Tới phiên mày.
Nhìn thấy đồng bạn chết con rắn đó cũng nhanh chóng lao vọt đi. Nhưng Nguyệt Trần sao có thể để nó đi dễ dàng vậy được.
Nguyệt Trần nhanh chóng dồn chân khí vào chân rồi lao vọt đi.
Vù vù
Xoẹt
Nguyệt Trần nhanh chóng chuyển chân khí từ chân sang tay phải rồi vung kiếm cắt con rắn ra làm hai.
- Phù Phù
- Mệt quá, cuối cùng cũng xong a. Nguyệt Trần hắn ngả lưng nằm dài xuống đất thở dốc nói.
- Ca còn không dậy uống thuốc, thì tí nữa chờ đi gặp phụ thân, mẫu thân đi a.
- Con rắn lúc nãy có độc đó .
Tuyết Vũ cười cười nhắc nhở Nguyệt Trần.
- Sao muội không nói... sớm. Nguyệt Trần hắn mất dần ý thức rồi chìm vào giấc ngủ.
---Một lúc sau---
Nguyệt Trần chậm rãi mở ra đôi mắt đen lấy.
- Mình vẫn còn sống à.
- Hừ, có muội ở đây huynh muốn chết cũng khó a.
Tuyết Vũ tự tinh vỗ ngực nói.
- Tiểu Vũ của ta là lợi hại nhất. Vậy không biết muội có thể nương tay chút vào tháng sau không a. Nguyệt Trần lại dở chiêu kì kèo.
- Không. Bao. Giờ.
- Muội đừng tuyệt tình vậy a.
Cổ Nguyệt Trần hắn lại thất bại lần nữa.
- Thôi muội về phòng đây. Chúc huynh may mắn. Tuyết Vũ cười nói.
- Haizzz. Chỉ đành phải tu luyện tiếp a.
- Đợi lên trúc cơ mình cũng phải luyện vài loại vũ kỹ mới được.
Nói rồi Nguyệt Trần hắn lại tiếp tục nhập định, tu luyện. Một luồng sinh mệnh lực đang bị thiêu đốt với tốc độ nhanh chóng rồi chuyển hóa chúng thành năng lượng tinh khiết cho cơ thể hấp thụ.
Trong đan điền Nguyệt Trần hắn có một lượng lớn năng lượng dạng khí đang ngưng kết, chuyển hóa sang dạng lỏng. Dần dần trong đan điền hắn ngưng kết ra một giọt linh dịch.
Ầm
Sau khi giọt linh dịch đầu tiên được ngưng luyện ra thì, một cổ khí tức trúc cơ kì bùng nổ thoát ra khỏi cơ thể Nguyệt Trần như đã thoát khỏi một chiếc lòng giam vậy.
- Phù
Nguyệt Trần hắn thở ra một ngụm trọc khí, hắn cảm thấy bản thân lần này khí đánh với đám yêu thú lần trước một lần nữa thì sẽ dễ dàng đánh bại bọn chúng, chứ không còn chật vật như trước nữa.
- Nhưng số lượng linh dịch vẫn còn quá ít phải ngưng luyện càng nhiều càng tốt mới được.
Nguyệt Trần sau một lúc nghỉ ngơi, ăn uống thì liền tiếp tục nhập định tu luyện.
Cứ thế đã trôi qua một tuần.
Tu vi trúc cơ của Nguyệt Trần đã ổn định với hơn ba trăm giọt linh dịch, tu vi cũng đạt đến trúc cơ trung kì.
- Bây giờ cũng nên tìm một vài loại vũ kỹ để tu luyện rồi a.
Nói xong Nguyệt Trần lại lần nữa đi tìm Tuyết Vũ xin vũ kỹ.
Như đã chờ sẵn từ trước, khi Nguyệt Trần bước vào chỉ thấy một thân ảnh tuyệt sắc đang ngồi uồng trà cùng với năm quyển trục vũ kỹ trên bàn.
- Muội đã chuẩn bị sẵn 4 loại vũ kỹ huyền cấp phù hợp cho huynh rồi đó.
- Cảm ơn muội, muội muội yêu quý của ta. Nguyệt Trần hắn vui vẻ lao vào ôm chầm lấy Tuyết Vũ. Khi ôm nàng, hắn mới cảm thấy một hương thơm xông thẳng vào mũi Nguyệt Trần khiến hắn cảm thấy tràn đầy cảm giác thoải mái, cơ thể thì lại mềm mại như làn da em bé.
- Được rồi, huynh mau đi tu luyện đi a. Tuyết Vũ đẩy hắn ra nhẹ nhàng nói.
- Ừm. Nguyệt Trần có chút tiếc nuối nói.
Trở về phòng hắn lại lấy 4 quyển vũ kỹ kia ra.
Bạo vũ kiếm quyết, huyền cấp trung phẩm vũ kỹ.
Cự Thạch Quyền, huyền cấp hạ phẩm vũ kỹ.
Ảo Ảnh Bộ, huyền cấp thượng phẩm thân pháp.
Huyền Linh khải, huyền cấp thượng phẩm vũ kỹ.
- Hai bộ huyền cấp thượng phẩm, một trung phẩm, một hạ phẩm, cũng không tệ a.
- À mà Lam Nhi, ta có thể dung hợp bốn bộ công pháp này lại được không a. Nguyệt Trần hướng Lam Nhi dò hỏi.
- Tất nhiên là được a.
- Công tử chỉ cần lấy một loại vũ kỹ gốc làm chính, những môn khác làm phụ để hỗ trợ gia tăng uy lực của môn vũ kỹ đó, gia tăng uy lực, khắc phục yếu điểm của vũ kỹ thì có thể đề thăng vũ kỹ lên một bật cao hơn hoặc tạo ra vũ kỹ mới.
- Nhưng muốn dung hợp chúng thì công tử phải tu luyện nó đã.
Lam Nhi lên tiếng giải thích.
- Hiểu. Nguyệt Trần gật đầu.
Sau đó hắn lại chăm chú nghiên cứu bốn môn vũ kỹ này.
Thoáng chốc thời gian một chén trà đã trôi qua.
- Ta đã hiểu đại khái phương thức vận hành của chúng.
Nói xong Nguyệt Trần chuẩn bị bước ra ra sau vườn thì Lam Nhi lại nói.
- Công tử có thể vào Cấm Kị Thư Viện để tu luyện a.
- Cấm Kị Thư Viện sẽ tạo ra môi trường phụ hợp nhất cho ngài tu luyện đó.
Nghe Lam Nhi nói vậy Nguyệt Trần hắn cũng gật đầu rồi nhanh chóng tiến vào Cấm Kị Thư Viện.
- Làm sao để đến quản trường tu luyện vậy Lam Nhi?. Nguyệt Trần ngơ ngác hỏi, bởi bị khu vực trước mắt hắn toàn là sách a, làm gì có cánh cổng nào dẫn tới quản trường.
- Công tử chỉ cần tĩnh tâm, nghĩ đến nới muốn đến là được a.
Nghe theo lời Lam Nhi, Nguyệt Trần hắn bình tâm tĩnh khí, tập trung tinh thần, nghĩ ý niệm muốn đến quãn trường thì đột nhiên, quan cảnh xung quanh Nguyệt Trần nhanh chóng biến đổi, chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi khung cảnh toàn là sách kia biến đổi thành một cách đồng cỏ rộng lớn cùng với một tảng đá khổng lồ ở giữa cánh đồng.
Nguyệt Trần chậm rãi tiến lại trước tảng đá kia. Sau đó hắn dồn toàn bộ linh lực vào cánh tay phải, rồi tung ra một quyền.
ẦM
Chỉ thấy tản đá đó chị bị lỏm vào một lỗ tầm một phân.
- Tảng đá này cứng thế. Một quyền toàn lực của mình chỉ để lại một vết lõm chừng một phân thế này. Nguyệt Trần cảm thán nói.
Càng bất ngờ hơn là sau một lúc thì vết lõm trên tảng đá nhanh chóng phục hồi như cũ, như chưa từng có vết tích nào trên tảng đá cả.
.....
(Các cảnh giới trong truyện thời điểm hiện tại trừ luyện khí được chia thành 10 tầng ra thì các đại cảnh giới khác đều được chia làm bốn cảnh giới nhỏ hơn lần lượt là: sơ kì, trung kì, hậu kì, đỉnh phong. Yêu thú cũng được chia theo tương tự nhưng các cảnh giới lớn được chia từ nhất giai đến thập gia, tương ứng với các cảnh giới lớn của nhân loại.
Công Pháp, vũ kỹ thì được chia làm 5 cấp chính là:hoàng, huyền, địa, thiên, linh. Mỗi cấp có 4 phẩm là: hạ, trung, thượng và cực phẩm.
Chap trước mình quên ghi cho mình xin lỗi mọi người.)
*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhìu.