- Nàng là ai a?. Nguyệt Trần hỏi.
- Muội là khí linh của Cấm Kị Thư Viện. Cô bé nhí nhảnh đáp.
- Cấm Kị Thư Viện?. Nghe tên là có liên quan đến Cấm Kị cường giả à?. Nguyệt Trần lần nữa hỏi.
- Cấm Kị chỉ là một danh xưng bảo mật đẳng cấp đối với những ngư có cảnh giới thấp hơn mà thôi. Còn Cấm Kị này là danh hào a.
- Cấm Kị Thư Viện chính là sự tồn tại đỉnh cấp nhất trong vô tận thế giới này. Bên trong Cấm Kị Thư Viện có lưu trữ mọi loại thông tin từ công pháp, vũ kĩ, thàn thông, vvv. Bất cứ thứ gì cũng có ghi chép cả.
Cô bé đó nghiêm túc giảng giải về Cấm Kị Thư Viện cho Nguyệt Trần với vẻ mặt đầy tự hào.
- Nếu Cấm Kị Thư Viện cương đại như vậy, thì tại sao lại chọn trúng ta làm chủ nhân a?.
- Một kẻ bị đoạt đi gần như tất cả. Còn phải tu luyện lại từ đầu thì đâu đáng cho một tồn tại như vậy chọn chúng?.
Nguyệt Trần hướng cô bé nhỏ nhắn trước mình đặt câu hỏi.
- Cấm Kị Thư Viện tuy cường đại nhưng nó vẫn cần có một vị chủ nhân, người quản lí nó a.
- Mục đích của nó chọn ngài trong vô số người khác là do... À mà không nói được a.
Cô gái nhỏ nhắn đó đang nói thì đột nhiên khựng lại rồi không nói nữa.
- Là sao a. Nguyệt Trần cũng ngơ ngác theo.
- Chuyện đó tạm bỏ qua đi. Hiện tại ngài cần phải thông qua khảo nghiệm của Cấm Kị Thư Viện, thì ngài mới có thể thực sự làm chủ nhân của nó.
- Thôi ta không muốn tham gia khảo nghiệm gì gì đó đâu. Ta chỉ cần tu luyện theo công pháp mà phụ mẫu để lại là đã quá đủ để ta đạt đến Cấm Kị rồi a. Cổ Nguyệt Trần từ chối nói, hắn hiện tại chả có ham muốn gì cả, chỉ muốn sống một cuộc số tu tiên an nhàn thôi.
- Ơ. Nàng bất ngờ thốt lên, vì nàng nghĩ chỉ cần biết đến sự tồn tại của Cấm Kị Thư Viện thì Nguyệt Trần sẽ nhanh chóng chấp nhận khảo nghiệm a. Vậy mà người trước mặt này lại từ chối một cách thẳng thừng như vậy.
- Với thể chất hiện tại của ngài không thích hợp để tu luyện mấy môn Cấm Kị công pháp kia đâu. Hiện tại ngài đang sở hữu Trường Sinh Bá Thể, nếu tu luyện mấy môn Cấm Kị kia thì sẽ không tối ưu được thiên phú của ngài đâu đó. Cô bé đó nhí nhảnh nói, dường như nàng đang cố thuyết phục Nguyệt Trần tiếp nhận khảo nghiệm của Cấm Kị Thư Viện.
- Trường Sing Bá Thể?. Cổ Nguyệt Trần ngơ ngác hỏi, đây là lần đầu tiên hắn nghe qua về sự tồn tại của loại thể chất này a.
Như hiểu được thắc mắc của Nguyệt Trần, cô bé ấy nhanh chóng nói.
- Trường Sinh Bá Thể là siêu thể chất cực kì khủng bố. Nói nó là thể chất mạnh nhất cũng không hề khoa trương tí nào.
- Trường Sinh tên như ý nghĩa của nó. Chính là sở hữu một nguồn tuổi thọ vô cùng vô tận. Cùng với khả năng thay đổi quy tắc như đổi các loại phản phệ khi sử dụng thần thông, cấm thuật thành tiêu hao sinh mệnh lực đó. Cô gái nhỏ nhắn ra vẻ uyên thâm nói.
- Nếu có tuổi thọ vô tận thì ta càng không cần phải tu luyện a.
- Mục đích của tu hành chính là sự trường sinh, nếu ta đã có nó rồi thì cần gì phải tu luyện chi cho mệt.
Cổ Nguyệt Trần lười biếng nói.
- Con người phải có chí cầu tiến chứ a. Cô bé ấy tức giân, phòng má nói.
- Hừ, thuyết phục không được vậy thì cưỡng chế thôi a.
Cô gái nhỏ nhắn tức giận nói.
- Hả. Cổ Nguyệt Trần ngơ ngác, bất ngờ trước câu nói của cô gái nhỏ nhắn trước mặt.
Trước mặt hắn bất chợt xuất hiện một âm thanh máy móc vang lên:
- Tiến hành thực thi khảo nghiệm cưỡng chế đối với kí chủ Cổ Nguyệt Trần.
- Thành Công: Phần thưởng:????
- Thất Bại: Chết!
- Mẹ kiếp! Không thuyết phục được thì chơi cưỡng ép a. Cổ Nguyệt Trần thốt lên đầy uất ức, hắn không nhịn được mà chửi tục.
- Hừ, ai kêu ngài nhỏ nhẹ không chịu, muốn cưỡng ép làm chi. Cô bé nhỏ nhắn phồng má nói.
Cổ Nguyệt Trần đột nhiên bị kéo vào một vùng không gian khác. Chỉ trong nháy mắt không gian xung quanh đã biến đổi một cách nghiên trời lệch đất. Từ một căn phòng ngủ bình thường lại hóa thành một căn phòng cổ kính rộng lớn, với đầy những kệ sách cao chót vót.
Cổ Nguyệt Trần cũng phải mất ngờ, choáng ngợp trước khung cảnh trước mặt.
- Thấy thế nào?. Lợi hại không?. Cô bê xinh xắn mỉm cười hỏi.
- Đỉnh. Cổ Nguyệt Trần giơ lên ngón tay cái nói.
- À mà nàng tên gì vậy?.
- Ta không có tên a.
- Hay là ngài đặt tên cho ta đi.
Cổ Nguyệt Trần lâm vào trầm tư.
- Thấy nàng có mặt áo màu xanh lam, tóc cũng thế... Vậy gọi nàng là Lam Nhi được không. Sau một khoảng thời gian ngắn suy nghĩ, hắn đã quyết định nói ra cái tên này.
- Có tùy tiện quá không a. Mà thôi, cũng không tệ. Lam Nhi miễn cưỡng chấp nhận cái tên này.
- Cảm ơn ngài đã đặt tên cho Lam Nhi, nhưng đã đến giờ khảo nghiệm rồi. CHÚC NGÀI MAY MẮN. Lam Nhi cười cười nói, hẵn là cô ấy còn có chút mất mãn việc Nguyệt Trần hắn đặt tên nàng một cách tùy tiện.
Trước mặt Cổ Nguyệt Trần xuất hiện một quyển sách cổ xưa màu đen tuyền.
XOẠT XOẠT
Quyển sách chậm rãi mở ra. Một loại ánh sáng vàng chói mắt chiếu sáng cả căn phòng rộng lớn. Theo đó là một số lượng khổng lồ tin tức, pháp quyết, cường hành cưỡng chế rót vào trong đầu của Cổ Nguyệt Trần. Khiến hắn đau đớn tột cùng, nó còn đau hơn vạn lần lúc bị lấy đi trái tim cùng mắt trái nữa.
- AAAAAAAA!
Sau nửa canh giờ, thì cơn đau đớn đó cũng trôi qua nhưng,ý thức của Nguyệt Trần cũng gần như sắp bị sụp đổ hoàn toàn. Nó thậm chí có thể chính là đau đớn khủng khiếp nhất trong đời này của Nguyệt Trần. Đừng tưởng cơn đau này chỉ kéo dài nửa canh giờ mà xem thưởng, đối với người trãi nghiệm qua nó như Nguyệt Trần nó như cả một thế kỉ vậy.
- Phù Phù....
- Thứ quỷ gì vậy a. Cứ tưởng sắp chết tới nơi rồi.
Sau khi cơn đau kết thúc, hắn thở hổn hển như một con heo mới bị trọc tiết.
- Chúc mừng chủ nhân ngài thành công thông qua khảo nghiệm. Lam Nhi từ đâu hiện ra sau đó vổ tay chúc mừng nói.
Âm thanh máy móc đó vang lên lần nữa.
- Chúc mừng kí chủ Nguyệt Trần thành công thông qua khảo nghiệm.
- Nhận được phần thưởng.
- Thập hung binh của Tà Thần Đại Đế
- Hám thực nhãn
- Hết rồi hả?. Cổ Nguyệt Trần không cam tâm nói. Hắn phải chịu đau đớn khủng khiếp như vậy đổi lại chỉ được một con mắt với một bộ 10 binh khí làn hắn có chút không hài lòng.
- Hừ. Ngài đừng có tham lam vậy chứ, mấy món này có món nào không mạnh mẽ a. Lam Nhi phồng má nói.
Cổ Nguyệt Trần hì hì cười.
Chỉ thấy trước mắt hắn xuất hiện một con ngươi màu đen tuyền huyền bí, bên trong con ngươi ấy có hư ảnh một bộ hàm răng như ẩn như hiện. Bên còn lại là một bộ mười món vũ khí, pháp bảo đang bị bao bọc bởi các loại ánh sáng với đủ loại màu sắc khác nhau. Một luồng thông tin về con ngươi cùng 10 thanh vũ khí truyền vào đầu Cổ Nguyệt Trần.
- Hám thực nhãn là một mãnh vỡ của thiên đạo chi nhãn tạo thành. Với quyền năng dò xét, sao chép, tước đoạt công pháp, vũ kỹ, thần thông, vvv của mục tiêu bị nhắm vào(cùng một người chỉ có thể dùng tước đoạt được một lần, sao chép có thể dùng được tối đa ba lần trên cùng một người) , tu vi không được chênh lệch quá một đại cảnh giới.
- Thập hung binh là một bộ gồm 10 món binh khí của Tà Thần Đại Đế từng sử dụng thời kì huy hoàng.
Huyết Nguyệt
Minh Đạo Cốt
Kim Huyết Đạo Tý
Thần Long Chiến Y
Dự Ngôn Ngọc
Vạn Thú Châu
Trượng Linh Hồn
Vô Diện Quỷ
Ảnh Ma Ngoa
Phụ Linh Giới
Những món binh khí này đều cần cắn nuốt sinh mệnh của người sử dụng để thay thế Tà Thần Chi Lực của Tà Thần Đại Đế, thập hung binh chúng tự có linh trí, bọn chúng còn có thể xâm chiếm ý thức của người sử dụng biến họ trở thành con rối mặc chúng sai khiến, cùng với sự tàn bạo , khát máu của mình chúng sẽ thao túng con rối chém giết khắp nơi, hấp thụ máu huyết, linh hồn để trở nên hùng mạnh hơn. Nên bị chúng cường giả khắp giới này liên hợp trấn áp và phong ấn lại.
- Nguy hiểm thế này, thì các ngươi đưa ta làm gì a. Vốn dĩ nghe nói là chúng từng là binh khí của Tà Thần Đại Đế hắn đã có chút mừng thầm trong lòng, giờ lại nghe được phải tiêu hao sinh mệnh mới có thể sử dụng, còn tùy thời có thể bị nó khống chế nữa a. Càng nghĩ hắn càng không muốn a, dùng mấy thứ này đến lúc chết như nào cũng không biết.
- Ngài đừng sợ, thập hung binh bây giờ đã bị Cấm Kị Thư Viện cường hành áp chế rồi, lại nói với đẳng cấp của chúng còn chưa đủ tư cách để xâm chiếm ý thức của chủ nhân Cấm Kị Thư Viện đâu. Lam Nhi giải thích nói.
- À. Cổ Nguyệt Trần thở ra một hơi. Nghe Lam Nhi nói vậy khiến hắn an tâm hơn không ít.
- Trước mắt thì ngài phải tu luyện tới Nguyên Anh cảnh đã, nếu không thì không dùng được bất kì món nào trong thập hung binh đâu.
Vốn dĩ đang hưng phấn vì sắp được sở hữu thập hung binh của Tà Thần Đại Đế thì lời nói Lam Nhi như dội một gáo nước lạnh lên người hắn.
- Vậy giờ ta phải đi tu luyện thôi. Cổ Nguyệt Trần có chút chán nản nói.
- À mà, sau này nàng đừng kêu ta là chủ nhân nữa, cứ kêu là... Công tử đi. Nguyệt Trần trầm ngâm chút rồi lại nói.
- Vâng, thưa công tử. Lam Nhi ngoan ngoãn đáp.
Trong nháy mắt, Cổ Nguyệt Trần đã quay trở lại căn phòng ngủ kia như chưa có chuyện gì xảy ra. Cổ Nguyệt Trần lại đưa tay lên sờ mắt trái của mình. Hiển nhiên hắn hiểu được con mắt này có thể thay thế vị trí mà Thống Ngự tổ văn từng trú ngụ thì khẳng định đẳng cấp vốn dĩ của nó không hề thua kém con mắt được Thống Ngự tổ văn cường hóa khi xưa.
- Thôi bắt đầu tu luyện thôi. Để ta xem thử Vô Thượng Cấm Kinh này lợi hại cỡ nào. Cổ Nguyệt Trần cười cười nói, sau đó lại bắt đầu vận chuyển khẩu quyết huyền ảo cao thâm kia.
Lấy xác thịt phàm trần làm gốc
Lấy Trường Sinh Bá Thể làm căn cơ
Cùng ta chứng đạo "Phàm Nhân".
Một cổ văn tự huyền bị chạy xoẹt qua não hải của Cổ Nguyệt Trần, nhưng hắn chỉ nhận ra bấy nhiêu.
Một lượng lớn sinh mệnh trong cơ thể Cổ Nguyệt Trần đang bị đốt cháy với tốc độ khủng khiếp. Sau đó hóa thành một nguồn lực lượng thuần khiết, tinh thuần đi theo kinh mạch chạy khắp toàn thân hắn, như đang rột rửa, cường hóa cơ thể, từng tất da tất thịt, từng tế bào một, kể cả lục phủ ngũ tạng nơi yếu hại của hầu như mọi cường giả cũng đang được rột rửa và cường hóa.
- Phù.
Không biết qua bao lâu, Cổ Nguyệt Trần thở ra một ngụm trọc khí, khiến toàn thân thư thái dễ chịu.
- Thật là bá đạo a. Chỉ mới có vận chuyển một tiểu chu thiên đã khiến ta tiến nhập luyện khí cảnh tầng ba rồi a. Cổ Nguyệt Trần kinh ngạc nói.
- Nếu không phải ta có Trường Sinh Bá Thể thì cho dù có lạy lục cầu xin như thế nào thì ta cũng sẽ không luyện thứ công pháp đốt cháy sinh mệnh này để tu luyện đâu a. Cổ Nguyệt Trần cảm thán nói.
Sau khi thông qua khảo nghiệm của Cấm Kị Thư Viện thì Cổ Nguyệt Trần cũng nhận được hai loại công pháp. Một loại là Vô Thượng Cấm Kinh với khả năng thay đổi phương thức tu hành bình thường là hấp thu thiên địa nguyên khí vào đan điền thành trực tiếp thiêu đốt sinh mệnh để chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần cho cơ thể hấp thụ.
Hiện tại Cổ Nguyệt Trần chỉ có thể tu luyện tầng thứ nhất của Vô Thượng Cấm Kinh mà thôi, vì muốn tu luyện những tần khác cần phải có sự giúp đỡ của Dung Thiên Quyết một môn công pháp bắt buộc phải có khi tu luyện Vô Thượng Cấm Kinh.
Dung Thiên Quyết với khả năng dung hợp mọi loại công pháp, vũ kĩ, thần thông lại với nhau để tạo ra một thứ hoàn toàn mới. Môn công pháp này cũng cần ngộ tính cực cao và tính tỉ mỉ từng chi tiết, nếu trong lúc dung hợp gặp một chút trục trặc thì sẽ lập tức thất bại còn khiến linh hồn bị tổn thương.
Điểm đặc biệt nhất của Vô Thượng Cấm Kinh là những tầng sau sẽ tự do người tu luyện, thông qua việc sáng tạo, hoàn thiện nhiều loại công pháp, vũ kỹ, thần thông khác mà ngộ ra và tự sáng tạo các tầng sau một cách tự do không gò bó.
- Tiếp tục tu luyện, mục tiêu trong một tuần phải đạt tới trúc cơ kì Trần trong mắt hừng hực quyết tâm nói rồi lại bắt đầu tu luyện.
Trong lúc Cổ Nguyệt Trần hắn đang say sưa tu luyện thì có một thân ảnh tuyệt sắc giai nhân mở cửa bước vào. Còn ai khác ngoài Tuyết Vũ. Sau khi nhìn thấy Cổ Nguyệt Trần đang ngồi thiền tu luyện thì.
Bốp
Tiếng động ấy cũng làm Cổ Nguyệt Trần tạm dừng tu luyện mà mở mắt ra quan sát. Chỉ thấy có một thân ảnh giai nhân bất chợt lao vào ôm chầm lấy hắn.
- Trần ca, huynh đang làm chuyện điên rồ gì thế a.
- Hả?. Cổ Nguyệt Trần ngơ ngác trước lời nói của Tuyết Vũ.
- Ta biết việc bị mất hết tu vi phải tu luyện lại từ đầu, nên huynh rất buồn nhưng huynh cũng không cần phải tu luyện bằng cách tự sát ấy a. Tuyết Vũ vừa ôm hắn vừa khóc lóc nói.
Sau khi nghe nàng nói thì Cổ Nguyệt Trần mới bừng tỉnh đại ngộ. Hắn hiểu ra là đã nàng đã hiểu lầm. Nên hắn đã nhanh chóng giải thích lại toàn bộ sự việc từ Cấm Kị Thư Viện, Vô Thượng Cấm Kinh, Trường Sinh Bá Thể, vvv. Hắn không hề giấu diếm nàng dùng chỉ một chút. Hắn hiểu trên thế gian này người mà hắn tin tưởng hoàng toàn chỉ có thể là hai ông bà già không đáng tin kia cùng với Tuyết Vũ nàng mà thôi.
- Nếu sự tồn tại của Cấm Kị Thư Viện là thật vậy thì sao này, ca không thể để ai biết nữa a.
- Nhưng thứ như Vô Thượng Cấm Kinh này vẫn quá nguy hiểm a. Rõ ràng đã có truyền thừa phụ thân và mẫu thân để lại, thế sao mà ca lại cứ phải tu luyện môn công pháp tự sát này thế?.
- Mà thôi huynh cũng đã tu luyện nó rồi, giờ nói gì thì cũng vô ích. Nếu mà có vấn đề gì thì, phải lập tức ngừng tu luyện đấy,... Huynh chính là người thân duy nhất còn bên muội, nếu huynh có chuyện gì thì muội cũng không sống nổi a. Tuyết Vũ nhỏ giọng như muốn khóc nói.
- Ừm, ta biết rồi mà. Muội yên tâm, ca ca của muội là người sẽ đứng trên đỉnh thế giới này để nhìn ngắm thế gian, còn phải bảo vệ người muội muội này nữa mà, sao có thể ngã xuống được chứ. Cổ Nguyệt Trần nhéo má Tuyết Vũ, cười nói.
- Hừ. Huynh phải nhớ kĩ những gì mình đã nói đó. Tuyết Vũ ngã vào lòng Nguyệt Trần nhỏ giọng nói.
- À quên mất. Phụ mẫu trước khi đi đã giao huynh lại cho muội cho nên.... Hehehe. Muội sẽ cho huynh 1 tháng để tu luyện, sau một tháng huynh sẽ phải giao thủ với muội.
Tuyết Vũ đứng vậy, xoa tay rồi nở một nụ cười gian manh.
- Muội đùa huynh à, tu vi của muội bây giờ đã ở trên bán tiên rồi, ta đánh muội bằng niềm tin à?. Cổ Nguyệt Trần bất mãn nói.
Ở nơi này cảnh giới tu luyện được chia thành 10 cảnh giới lớn là:
Luyện khí
Trúc cơ
Kim đan
Nguyên anh
Hóa thần
Luyện hư
Hợp thể
Đại thừa
Độ kiếp
Bán tiên.
Mà Tuyết Vũ hiện tại chính là cường giả bên trên cảnh giới bán tiên. Nói một cách chính xác thì ở hạ giới này thì Tuyết Vũ chính là cường giả mạnh nhất, nếu đánh nhau thật chỉ cần một cái phất tay của nàng đã đủ cho một tên luyện khí tầng ba như hăn chết trăm lần là ít.
- Huynh đừng lo muội sẽ áp chế cảnh giới xuống kim đan cảnh nha. Tuyết Vũ cười cười nói. Nhưng trong mắt Nguyệt Trần hắn như đang đối diện với một ác quỷ mang hình hài mỹ nhân xinh đẹp a.
.....
*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhìu.