Chương 4: Nội Bộ Chi Chiến

Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên đã đến trước cửa đình viện của Cổ Nhạc Phong. Ánh mắt Cổ Thương Thiên xoẹt qua một tia tàn nhẫn, chỉ thấy Cổ Thương Thiên cầm Hoàng Kim Long Thương quét ngang, một cỗ lực lượng khủng bố quét ngang khiến cho không gian vỡ vụn.

ẦM ẦM

Đình viện của Cổ Nhạc Phong như tờ giấy mỏng dễ dàng bị một thương của Cổ Thương Thiên cắt đứt, các công trình kiến trúc ầm ầm sụp đổ.

- Kẻ nào, dám to gan xong vào Cổ Tộc làm càn?

Có một thanh âm non nớt, nhưng đầy kêu ngạo vang lên, đó là giọng nói của con trai Cổ Như Phong tên là Cổ Lâm thiên tài nhận được sự chấp thuận của Thôn Nguyên tổ văn cùng với Thạch Phách tổ văn.

- Là TA!.

Cổ Thương Thiên trầm giọng quát.

- Thương Thiên thúc thúc, thúc tại sao lại phá đình viện của cha con?.

Nhìn thấy Cổ Thương Thiên, Cổ Lâm sợ hãi không còn dám kêu ngạo như trước.

Cổ Thương Thiên không trả lời, chỉ thấy hắn đưa tay ra phía trước, một cổ hấp lực bùng nổ dữ dội, kéo Cổ Lâm bay về phía hắn. Cổ Thương Thiên nhanh chóng chụp lấy cổ của tên Cổ Lâm ấy. Trong mắt hiện lên sự hung ác.

- Cấm thuật - Tru Di Huyết Sát Thuật.

Cổ Thương Thiên lãnh lẽo nói.

- AAAAAAA

Cổ Thương Thiên dùng lực lượng quy tắc của mình rút hết toàn bộ máu huyết trong người Cổ Lâm khiến hắn nhanh chóng trở thành một cái thây khô. Sau đó Cổ Thương Thiên lại tiến hành dung hợp một lượng lớn nguyên lực vào khối máu đó rồi bóp nát, khối máu ấy bùng nổ, có vô số giọt máu bay đi với tốc độ chóng mặt.

Vù vù

- Dừng tay!

Bất chợt có một tiếng nói già nua vang lên, kéo theo đó là một nguồn lực lượng quy tắc bao trùm hình thành lên một cái kết giới ngăn cản những giọt máu đó bay đi.

- Cổ Thương Thiên!. Ngươi sử dụng Cấm Thuật này là muốn giết chết hết tất cả người của Cổ Tộc luôn hay sao?.

Có hai thân ảnh già nua bất chợt xuất hiện lên tiếng chất vấn Cổ Thương Thiên. Bởi vì Tru Di Huyết Sát Thuật là một loại Cấm Thuật với phạm vi diện rộng, nó sẽ tiêu diệt hết tất cả những kẻ có quan hệ với người bị thi triển thuật này, chỉ cần có chảy dòng máu gần tương tự với người bị thi triển cho dù là ai cũng đều phải chết trừ những kẻ có tu vi ngang bằng hoặc hơn người thi triển mới có thể sống sót nhưng vẫn sẽ bị thương. Thuật này gần như đã bị xóa sổ hoàn toàn khỏi mảnh thiên địa này do nó quá mức tàn nhẫn, khi giết sạch không chừa lại một ai, dù tốt hay xấu.

- Thái thượng trưởng lão Cổ Sâm, Cổ Linh?

Cổ Thương Thiên bất ngờ trước sự xuất hiện của hai vị thái thượng trưởng lão.

- Ta đã giới hạn phạm vi ảnh hưởng rồi, nó chỉ tác động đến những kẻ có dòng máu trực thuộc với Cổ Như Phong mà thôi!.

Cổ Thương Thiên hiển nhiên hiểu rõ, Cổ Tộc còn có không ít người không hề có khúc mắc gì với mình, nên cũng không thể nào ra tay tàn sát hết được, nên đã giới hạn phạm vi ảnh hưởng xuống.

- Ta biết, ngươi đang rất tức giận, nhưng ngươi phải suy nghĩ cho Cổ Tộc chứ. Hàng động của Nhạc Phong cũng là vì Cổ Tộc mà thôi, ngươi cũng đã giết Cổ Lâm rồi, chuyện này cứ vậy cho qua, ngươi thấy thế nào?. Cổ Sâm ra vẻ công tư phân minh nói.

- Các ngươi biết hắn làm vậy, tại sao không ngăn cản? .

- Đường đường là thái thượng trưởng lão của Cổ Tộc lại dung túng cho hắn hại con ta ra nông nổi này!.

- Không những thế tiểu Trần tương lai chắc chắn sẽ vấn đỉnh Cấm Kị, trở thành Cấm Kị thứ sáu của Cổ Tộc hay sao?.

Cổ Thương Thiên tức giận, lớn tiếng nói.

- Cổ Nguyệt Trần hắn quả thật tương lai sẽ trở thành Cấm Kị, nhưng phải đợi tới năm nào đây?, trong khi chỉ cần Cổ Như Phong hắn sỡ hữu Thống Ngự tổ văn thì chiến lực của hắn sẽ tăng vọt, thậm chí có thể đột phá cảnh giới trên Cấm Kị?.

- Sau khi hắn thăng cấp thành công, chúng ta sẽ tiến công thâu tóm Thánh Tộc vào tay. Nói đến đây Cổ Linh cười dài.

- Nếu đã vậy, THÌ CỨ GIẾT SẠCH HẾT ĐI!.

Liễu Như Yên lạnh lẽo nói.

- VƯƠNG TỌA , KHAI!!!.

ẦM ẦM

Dứt lời Liễu Như Yên lập tức triển khai ra Vương Tọa, chỉ thấy một kiện bảo tọa màu trắng ngà, bằng ngọc, nằm dưới gốc một cây liễu khổng lồ tảng phác ra hơi thở cổ lão, phá không mà xuống. Vương Tọa vừa hiện một cổ uy áp bạo phát mà ra, một nguồn sát khí hung sát cuồng cuộn từ người Liễu Như Yên bay vọt ra ngoài bao phủ cả vùng trời của Cổ Tộc.

- Liễu Như Yên, ngươi thật sự muốn ra tay?

Cổ Sâm quát hỏi.

- Thì sao?.

Cổ Thương Thiên cũng trầm giọng hỏi.

ẦM ẦM

Rồi Cổ Thương Thiên cũng triệu hoán Vương Tọa đi ra, chỉ thấy một cổ bảo tọa màu đỏ máu, trên thân bảo tọa có vô số sợi xích dính đầy máu tươi, bên dưới chân bảo tọa là một lượng lớn xát chết của vô số chủng tộc chồng chất mà thành, cảnh tượng vô cùng ghê gợn khiến người khác nhìn vào mà sởn cả gai óc.

- Ngọc Liễu Vương Tọa cùng Vạn Sát Vương Tọa, các ngươi muốn đánh thì bọn ta xin chiều. Cổ Sâm cùng Cổ Linh cười gằn.

ẦM ẦM ẦM ẦM

Thêm hai cổ bảo tọa hàng lâm mà xuống. Hai cổ bảo tọa ấy có màu bạch kim, trên thân bảo tọa có điêu khắc một chiếc cánh thiên sứ, nếu hai bảo tọa kết hợp lại thì vừa đúng một cặp cánh thiên sứ.

- GIẾT!

Bốn cổ uy áp hủy thiên diệt địa cùng lúc bùng nổ, sau đó song phương lao vào kịch chiến.

- KÌNH THIÊN LONG SÁT!.

- DIỆT MỆNH TRẢM!

Cổ Thương Thiên cầm Hoàng Kim Long Thương, quét ngang, một cổ hư ảnh kim long phá không bay ra cùng với một lượng sát khí khổng lồ lao vọt về phía Cổ Sâm, Cổ Linh, hư ảnh kim long bay tới đâu nơi đó liền hóa thành hư vô.

- Liễu Như Yên cũng không thua kém, tay cầm kiếm gỗ toàn lực trảm ra, vệt kiếm hư ảo như có như không với khả năng cắt đứt ngồn sinh mệnh của địch nhân, giờ đây đang lao vọt đi tới tốc độ cực nhanh.

- Hừ!

- SONG QUYỂN TÀN VÂN!

Cổ Sâm cùng Cổ Linh đồng thanh quát.

Chỉ thấy Cổ Sâm, Cổ Linh tụ lực sau đó vung chưởng, song chưởng bay vọt ra sau đó nhanh chóng hóa thành hai cơn lốc xoáy hủy thiên diệt địa đối kháng với công kích của Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên.

ẦM ẦM

Công kích hai bên va chạm, không gian tần tầng sụp đổ thời gian cũng bị cong vênh, vặn vẹo theo.

Liễu Như Yên như bóng ma bất chợt xuất hiện sau lưng Cổ Linh, sau đó vung kiếm.

Xoẹt

Như cảm ứng được nguy hiểm, Cổ Linh Nhanh chóng quay lại phòng ngự, phản ứng của Cổ Linh rất nhanh nhưng trên cỗ ông ta có một vệt máu chảy ra, hiển nhiên cho dù tốc độ phản ứng của ông ta rất nhanh nhưng vẫn chậm một nhịp so với Liễu Như Yên. Đặt biệt, sau khi chúng nhát chém đó Cổ Lâm đương như đã già hơn một tí so với ban đầu

- TA PHẢI GIẾT CON Ả NÀY AAAA!

Cổ Lâm gào thét như lệ quỷ. Cổ Lâm và Cổ Sinh vốn dĩ đã không còn bao nhiêu tuổi thọ nữa, nên việc bị Liễu Như Yên trảm mất một lượng không nhỏ tuổi thọ, đã khiến lão rất tức giận.

- Đánh với ta còn dám phân tâm?.

Cổ Thương Thiên cười gằn. Lập tức phát động thêm một đòn Kình Thiên Long Sát lên người Cổ Linh.

Xoẹt

ẦM

Do đang phân tâm nên Cổ Linh không kịp đón đỡ để rồi trực tiếp ăn trọn một kích của Cổ Thương Thiên.

Khụ khụ

Cổ Linh liên tục ho khan ra máu, hiển nhiên ăn một đòn trực diện của Cổ Thương Thiên không hề dễ chịu.

Cổ Thương Thiên thắng thế tiếp tục lao vọt về phía Cổ Linh.

Cổ Sâm thấy vậy cũng nhanh chóng tiếp ứng. Chỉ thấy lão hai tay kết ấn như muốn tung ra vũ kĩ nhằm giải vây cho Cổ Linh.

Xoẹt

Có một đường kiếm màu xanh lục nhạt bất chợt xoẹt qua cánh tay Cổ Sâm.

- AAAAA

Cánh tay Cổ Sâm rơi xuống bên dưới, khiến lão đau đớn gào thét.

- THỨ ĐÀN BÀ CHÓ CHẾT!. Cổ Sâm gào lên.

- TU LA MA TRẢO!.

Bên phía này Cổ Thương Thiên lao vọt đến chỗ Cổ Linh, rồi tung ra một trảo mào đỏ máu, chứa đựng vô vàn sát khí lao về phía lão.

- Hợp!.

Mắt thấy một trảo của Cổ Thương Thiên lao đến, Cổ Linh nhanh chóng kết ấn. Một nguồn lực lượng bao trùm lấy cơ thể của lão, bên phía Cổ Sâm cũng bị tương tự, sau đó hai cổ lực lượng lao vọt về phía nhau như muốn hợp lại làm một thể.

- Đừng hòng.

Dường như hiểu ra ý đồ của hai lão già đó, nên Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên nhanh chóng vận dụng quy tắc không gian tiến hành chia cắt không gian ra làm hai, ngăn chặn sự dung hợp của đối phương.

Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên nhanh chóng ra tay, nhân lúc đối phương đang trong dạng năng lượng thể không thể phản kháng, liền ra tay diệt sát.

- Hừ!

Một giọng nói trầm thấp vang lên, đánh bật công kích của hai người.

- CỔ! NHẠC! PHONG!.

Cổ Thương Thiên trầm giọng nói, hiển nhiên kẻ ra tay ngăn chặn bọn họ chằng ai khác ngoài Cổ Nhạc Phong kẻ đã ra tay tước đoạt đi mắt và tim của Nguyệt Trần.

- CHẾT!.

khi nhìn thấy sự xuất hiện của Cổ Nhạc Phong, Cổ Thương Thiên cùng Liễu Như Yên gần như mất kiểm soát lao vọt lên phía Cổ Nhạc Phong.

- NỘ SÁT TRU THIÊN!.

- BÁCH HOA ĐIÊU LINH!.

Cổ Thương Thiên cùng với Liễu Như Yên cùng lúc thôi động vũ kĩ công kích về phía Cổ Nhạc Phong, chỉ thấy một bên bầu trời hóa thành màu đỏ máu, Hoàng Kim Long Thương từ màu vàng óng ánh lấp lánh giờ đây cũng bị biến đổi thành màu đỏ máu, lượng sát khí của Cổ Thương Thiên tăng đột biến khiến cho không gian cũng bị sát khí phá hủy thành hư vô. Bên còn lại, Liễu Như Yên hóa cả một vùng tời thành một cách đồng hoa, mỗi cánh hoa điều ẩn chứa một kiếm kinh thiên động địa, tấn công một cách bừa bãi.

- Thống Ngự tổ văn!.

- Đại địa tổ văn - Đại Địa Khải Giáp.

- Thạch Phách tổ văn - Thiên Cương Phách Thể.

Mắt phải của Cổ Nhạc Phong ẩn ẩn xuất hiện một hư ảnh văn tự huyền bí màu vàng nhạt. Sau đó, hắn nhanh chóng sử dụng quyền năng của Đại Địa tổ văn dùng mặt đất bên dưới dung nhập vào cơ thể của hắn rồi hóa thành một bộ giáp bằng đất với sức phòng ngự kinh người. Kết hợp với quyền năng của Thạch Phách tổ văn, biến cơ thể hắn thành đá cứng cáp vô cùng.

ẦM

XOẸT XOẸT XOẸT...

Các đòn công kích của Cổ Thương Thiên và Liễu Như Yên đánh vào áo giáp đất trên người Cổ Nhạc Phong. Áo giáp của hắn ầm ầm tan vỡ, cơ thể bằng đá cũng vỡ nát, nhưng cơ thể hắn vẫn hòn hảo vô hại.

- Thống Ngự tổ văn thật mạnh mẽ làm sao!. Cổ Nhạc Phong cảm thán nói.

- TRẢ NÓ LẠI ĐÂY!

Liễu Như Yên tức giận quát, sau đó lại thi triển Bách Hoa Điêu Linh một lần nữa.

- Hừ! Được nước lấn tới?. Cổ Nhạc Phong bất mãn nói.

- Bách Chiến tổ văn - Thân Kinh Bách Chiến!

- CUỒNG MA QUYỀN!

Cổ Nhạc Phong thi triển Bách Chiến tổ văn, sau đí gào thét tung ra một quyền cùng với vô vàn hư ảnh ác ma xong về phía Liễu Như Yên.

ẦM

PHỤT

Liễu Như Yên nhanh chóng đưa kiếm gỗ lên đỡ, nhưng một quyền này của Cổ Nhạc Phong quá mức mạnh mẽ, tuy đã đỡ được nhưng quyền kình của nó vẫn khiến nàng phun ra máu.

- HỒNG HOANG LIỆT ĐỊA QUYỀN!

Cổ Thương Thiên gầm thét tung quyền về phía Cổ Nhạc Phong.

- Có được sự hỗ trợ của 5 loại tổ văn thì sao chứ. Cổ Nhạc Phong khinh bỉ nói.

- Ta cũng có. Cổ Nhạc Phong cười gằn.

Trong lúc Liễu Như Yên đang đấu với Cổ Nhạc Phong thì Cổ Thương Thiên ở tại chỗ vận dụng sức mạnh của 5 loại tổ văn là:Đại Địa tổ văn, Thôn Nguyên tổ văn, Cuồng Sát tổ văn để tăng cường thực lực, sức công phá, phòng ngự, Thiên Cơ tổ văn để quan sát động thái của đối thủ trong tương lai gần rồi ứng phó, Phong Ảnh tổ văn để gia tăng tốc độ. Sau đó lập tức toàn lực vung quyền về phía Cổ Nhạc Phong.

Thấy vậy Cổ Nhạc Phong cũng nhanh chóng thôi động 5 lọi tổ văn tương tự để tăng cường thực lực thì bổng có một vệt kiếm màu xanh lục nhạt xoẹt qua cắt vào cánh tay hắn.

Xoẹt

- HỪ

- THỨ PHIỀN PHỨC.

- CHẾT ĐI!

Vệt kiếm xoẹt qua, một đường kiếm sâu thăm thẳm ghim vào tay hắn khiến hắn nổi giận, vung chưởng về phía Liễu Như Yên.

Ầm

Vị trí của Liễu Như Yên bất chợt hóa thành một khúc gỗ bị một chưởng của Cổ Nhạc Phong oanh tạc rồi vỡ nát.

ĐÙNG ẦM

Trong lúc Cổ Nhạc Phong bị Liễu Như Yên phân tán sự chú ý, nên ăn trọn một quyền của Cổ Thương Thiên, khiến hắn bị đánh bay xuống mặt đất.

Khụ khụ

- Đáng ghét!. Cổ Nhạc Phong căm hận hành vi phá rồi của Liễu Như Yên.

- Phải xử lí ả này trước mới được. Cổ Nhạc Phong thàm nghĩ.

- Hahaha. Cuối cùng cũng thoát ra được. Cổ Sâm cùng Cổ Linh sau khoảng thời gian bị chia cắt không gian, cuối cùng Cổ Sâm và Cổ Linh cũng thành công dung hợp, trở thành một tên quái vật hai đầu, bốn tay.

- Nhạc Phong, ta đến giúp ngươi.

Nhận thấy thực lực đại tăng hình thái dung hợp của Cổ Sâm và Cổ Linh bay vọt lại chỗ Cổ Nhạc Phong để giúp hắn

- Ngu Ngốc!. Cổ Nhạc Phong tức giận quát.

- Cấm thức - Tất Sát Trảm. Liễu Như Yên nhẹ nhàng nói.

Xoẹt

Một đường kiếm màu xanh lục nhạt xoẹt qua, mang theo uy lực kinh thiên dễ dàng cắt xuống đầu của Cổ Sâm, Cổ Linh một cách nhẹ nhàng. Sinh cơ của bọn chúng nganh chóng lụi tàn, rồi hóa thành tro bụi.

- Phụt

Liễu Như Yên miệng phun ra máu, hiển nhiên khi thi triển Cấm Thức này nàng đã bỏ ra cái giá không nhỏ. Sức lực nàng gần như mất hết, thạm chí nàng đã không đủ khả năng tiếp tục phi hành trên không, nên đang chậm rãi rơi xuống bên dưới.

Thấy vậy Cổ Thương Thiên nhanh chóng lao lại, nhằm đỡ lấy nàng.

- Hừ, muốn đỡ ả, MƠ ĐI !.

Cổ Nhạc Phong thấy vậy lập tức bay vọt lên, ý đồ muốn nhán lúc Liễu Như Yên suy yếu mà đoạt mạng nàng.

- CÚT !.

Cổ Thương Thiên thét gào.

Cổ Nhạc Phong vậy mà thật sự dừng lại.

- Cảm giác vừa rồi là gì?.

Cổ Nhạc Phong hoài nghi hỏi. Bởi vì khi nãy Cổ Nhạc Phong bất chợt cảm thấy một cảm giác sợ hãi lan tràn khắp toàn thân, hắn còn cảm nhận được nếu lúc nãy hắn không dừng lại thì hắn "SẼ CHẾT".

- Không đúng! Bây giờ không ra tay còn đợi khi nào chớ?.

Cổ Nhạc Phong gác lại nổi sợ trong lòng quyết tâm tru sát hai vợ chồng này bằng mọi giá bằng không kẻ chết có thể là hắn.

Trong tay Cổ Nhạc Phong xuất hiện một cây đao màu đen tuyền, mang hơi thở lạnh lẽo của sự chết chóc.

- PHÁ DIỆT THẦN ĐAO TRẢM !.

XOẸT

ẦM

- Không thể nào.

- Lâm trận đột phá ư?

Cảnh tượng trước mát này đã làm cho Cổ Nhạc Phong như lâm vào địa ngục, một đao toàn lực của hắn vậy mà bị Cổ Thương Thiên đỡ một cách nhẹ nhàng như đỡ một đòn đánh của con nít vậy, khí thế trên người của Cổ Thương Thiên cũng nhanh chóng thay đổi trở nên khủng bố chưa từng có, chỉ đứng đấy nhưng sức ép của nó đã làm cho Cổ Nhạc Phong không thở nổi.

- CỔ NHẠC PHONG, NGƯƠI, NÃY GIỜ NHẢY NHÓT ĐỦ RỒI.

Cổ Thương Thiên trầm thấp nói.

...

*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhìu.