Chương 5: Sivir

Lúc này, Ezreal đang đi dạo quanh Chợ Khai Sáng, khu chợ phồn vinh ở tầng trên cùng, ngay gần Đĩa Mặt Trời mô phỏng. Điều khá đáng ngạc nhiên là đường xá ở nơi đây khá rộng rãi, mát mẻ, còn có lác đác cây xanh che phủ. Có lẽ, những thành phố ven biển này là nơi ít ỏi có thể thấy lừa ngựa đi qua lại. Nhưng đáng chú ý nhất, chính là sinh vật mà người sa mạc dùng để đi lại: Skallashi.

Một con Skallashi cao tới 3, 4 mét, hình thể khổng lồ ngang với một ngôi nhà tại Nashramae. Sinh vật này có bốn chân rất cao, lông rậm rạp, đầu có cặp sừng nhọn hoắt, lưng cao gù như lạc đà một bướu dùng để trữ nước. Skallashi tuy to thế nhưng lại thích hợp để cho cá nhân sử dụng và thồ hàng, còn thương hội lớn thường sửa dụng Dormun – một sinh vật giáp xác to như một ngọn núi, hình dáng giống tê tê. Skallashi tuy cao lớn nhưng cũng chỉ cao không quá móng guốc của Dormun.

Lúc này, Jayce đang được giao nhiệm vụ chuẩn bị đồ cho chuyến đi sa mạc xa xôi, hơn nữa anh chàng có dịp nguyên cứu một nền văn minh mới lạ cùng Đĩa Mặt Trời phỏng chế, liền vui vẻ chạy đi. Phải biết, trong nguyên tác có thể ‘Jayce’ cả đời chưa từng rời khỏi Piltover. Thậm chí, ba nguyên tắc cơ bản mà Jayce luôn tuân theo chính là: Phát minh - Khám phá - Không đến Zaun nếu có thể. Thế nên, nếu không phải vì Viktor và công việc của nhà Giopara, ‘Jayce’ cũng chẳng thèm đặt chân tới Zaun. Nhưng Jayce và Ezreal về cơ bản là cùng một loại người: thiên tài, kiêu ngạo, đam mê khám phá. Chỉ là, cả ba tiêu chí này, Ezreal nhiều hơn so với Jayce rất nhiều.

Ezreal vóc dáng nhỏ bé, được bao bọc trọn trong một tấm áo choàng lụa mát mẻ, che đi bộ áo vải đơn sơ của Nhà thám hiểm. Trên mái tóc vàng kim óng ánh như cát sa mạc đeo một cặp kính thám hiểm để che mắt khỏi bão cát, khuôn mặt trắng nõn cùng đôi mắt xanh tinh nghịch nhìn ngắm, đánh giá xung quanh. Chợt, cậu cảm thấy túi tiền nhỏ dắt trên eo rất nhẹ nhàng bị ai đó lấy mất, quay đầu lại chỉ thấy một bóng dáng đang lẻn vào một con hẻm. ‘Thật chuyên nghiệp!’. Cậu bé khẽ cười, thầm nghĩ.

Đôi tay Ezreal khẽ động đậy, một ánh sáng màu xanh biển lóe lên. Trong con hẻm, tên trộm chợt thấy cả người trì trệ lại, đôi chân nặng trĩu. Một ánh sáng màu xanh biển xuất hiện, dần dần trói lì đôi bàn chân xuống dưới đất. Tên trộm cố vùng vẫy, rồi ngã nhoài trên mặt đất, khẽ thốt lên:” Ma thuật!”

Từ từ bước tới con hẻm, khi nhìn tới tên trộm đang ngã trên mặt đất, cái mũ trùm đầu đã trượt xuống, Ezreal liền ngây người. Trước mắt cậu là một bé gái với khuôn mặt như búp bê sứ lấm lem. Cô có mái tóc đen óng ả, cùng đôi mắt xanh biển dịu nhẹ, so ra, màu mắt xanh của Ezreal đậm hơn chút. Đứa bé trông có vẻ lấm lem, quần áo mục nát cùng áo choàng rách rưới, nhưng lại có một vẻ cao quý gì đấy không nói lên lời. Ezreal giơ bàn tay ra nhìn chằm chằm, cô bé liền hậm hực ném cái túi nhỏ về cho cậu. Tuy vậy, Ezreal vẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đối phương một lúc lâu.

‘Người đang nghĩ gì vậy Ezreal, cầm thú! Chỉ là một bé loli thôi, đừng trông thèm thuồng thế người ta đánh giá.’ Cậu thầm nghĩ rồi cưỡng chế quay đầu, xoay người định đi ra khỏi con hẻm, vẫn không nói lời nào, đồng thời nhẹ hóa giải phép thuật.

“Này!”

Một âm thanh nhẹ nhàng, thủ thỉ gọi cậu. Ezreal quay lại nhìn. Thấy đối phương lại nhìn mình chằm chằm, cô bé không hiểu sao tự dưng đỏ mặt, ngượng ngùng nói:

“Cậu thật lợi hại. Tôi tên là Sivir. Có hứng thú làm một vụ không, đảm bảo sẽ có món hời.”

Sivir! Nghe thấy vậy, đồng tử của Ezreal thoáng co rút. Đây là một trong hai nhân tuyển tuyệt vời nhất của Ezreal tại Nashramae để dẫn đường, người kia là Taliyah, nhưng cô nàng này lại không dễ tìm, có khi đã đi tới núi Targon. Trong ấn tượng của Ezreal, Hoàng Đế Azir vẫn chưa trỗi dậy, nên cậu nghĩ Sivir hiện giờ đã là một thủ lĩnh lính đáng thuê, được xưng là Nữ Chúa Chiến Trường.

Ấn tượng của Ezreal đối với ‘Sivir’ nguyên tác khỏi phải nói, vô cùng tồi tệ. Đây là một con người làm tất cả vì tiền tài, vàng bạc, thậm chí phá bỏ mọi nguyên tắc. Tuy thông cảm với cuộc đời đau buồn của cô, nhưng Ezreal không thể nào đồng tình được, nhất là hành động phản bội lại Iha Ziharo.

Sivir chính là dòng dõi cuối cùng của Hoàng Đế Azir, cả gia tộc bị tàn sát bởi bọn Kthaons – một trong những bộ lạc cướp bóc khét tiếng nhất trong lòng Đại Sa Hải. Sau đó cô cộng sinh cùng bọn trẻ đầu đường xó chợ. Sau khi bị chúng phản bội, ‘Sivir’ thay đổi, chỉ theo đuổi tiền tài. Sau đó, ‘Sivir’ được dẫn dắt bởi thủ lĩnh khét tiếng Iha Ziharo. Tuy thế, Ziharo lại là một người ham danh tiếng, không muốn hợp tác với những tên bạo chúa, những kẻ mà lại sẵn sàng chi rất nhiều tiền, hơn nữa mụ cướp danh tiếng và chia ít tiền bạc cho ‘Sivir’. Nói chung, vì tiền bạc, ‘Sivir’ đã lật đổ người từng dẫn dắt mình, bỏ mặc mụ giữa sa mạc.

Ezreal thầm đoán, nếu không phải vì Cassiopeia, có thể ‘Sivir’ sau này không phải là Nữ Chúa Chiến Trường nữa, mà phải là một Bạo Chúa Chiến Trường.

‘Nếu như vậy, hiện giờ Cassiopeia bây giờ tương tự, vẫn còn đang là một đứa trẻ.’ – Ezreal lại bắt đầu nghĩ lan man, dần đối chiều với các sự kiện sẽ xảy ra, lờ mờ đoán được tình hình hiện tại trên toàn Runeterra.

(Tác: Sự kiện Hoàng Đế Azir trỗi dậy nhiều khả năng xảy ra sau Chiến tranh Ionia, thế nên khi này Sivir mới chỉ là một đứa trẻ thôi. Hơn nữa, mình có thể sẽ đảo dòng thời gian lung tung để Ezreal có thể thu được càng nhiều mĩ nữ.)