Chương 20: Kết bái

Vì đoàn người lục tục từ xa, đi khá chậm rãi, nên quân đội Noxus cũng tra hỏi được rõ ràng tình huống. Khỏi phải nói, công tác trấn định và thu mua lòng người của Noxus vô cùng tốt. Không phải tự nhiên một đế chế lấy chiến tranh nuôi hòa bình lại thịnh vượng được như thế này. Vậy mà lại đích thân vị thống lĩnh tối cao nhất quân đội Noxus tại Shurima lặn lội tới tiếp đón – Thiên tài quân sự Jericho Swain, một vĩ nhân trong tương lai.

Vị thống lĩnh quân đội tại Shurima này hiện giờ mới đang tuổi đôi mươi với dáng người cao lớn, mái tóc đen dài thả xõa, mày kiếm cùng đôi mắt đen sâu thăm thẳm, gương mặt cương nghị nhưng cũng vô cùng khôn khéo.

Swain thu xếp cho người dân Amakra vô cùng chu đáo. Một số người nguyện ý gia nhập Noxus, số còn lại không muốn rời khỏi Shurima thì Ezreal đưa ra một lời hứa hẹn sẽ thu nhận họ khi Sứ Giả Ánh Sáng ổn định chỗ đứng tại Nashramae. Swain vô cùng hứng thú với vị ma pháp sư Jarro Lightfeather tới từ Demacia này, từ tính cách đến tài năng. Anh ta thăm hỏi người dân và phần nào phán đoán ra sức mạnh khủng khiếp của người trẻ tuổi này.

Ezreal biên ra một câu chuyện nửa thật nửa giả, về một vị ma pháp sư tại Demacia bị chính những người thân của mình ruồng rẫy, Jarro đã hạ gục toàn bộ những thành viên Hội Săn Lùng Pháp Sư truy đuổi mình và di cư đến Shurima. Tại Shurima, với cảm nhận ma pháp cường đại của mình, Jarro thám hiểm các di tích mà kiếm được khoản lợi kếch sù. Từ đó, Jarro nung nấu ý tưởng giúp đỡ Shurima nên đã thuê một thủ lĩnh đứng tuổi bị bộ lạc bỏ rơi, đứng ra quản lý tổ chức của mình.

Ezreal và Swain đều là người thông minh, học rộng biết nhiều, thiên tài kinh hãi thế tục mà mọi người đều công nhận. Hơn nữa, với bản tính ngay thẳng của thống lĩnh quân sự Noxus trời sinh, Swain lại càng hợp Ezreal ở đức tính hào sảng, kiêu ngạo, quân tử. Chỉ qua vài ngày, hai người đã xưng huynh gọi đệ, vô cùng thân thiết. Nghĩ đến tao ngộ bi thảm sau này của ‘Swain’ chỉ vì hội Hoa Hồng Đen, tự tay chém đầu bố mẹ trước toàn dân Noxus, tham chiến 20 năm, giết người vô số mà không biết kết cục bi thảm của mình đã được sắp xếp từ trước.

Vì muốn góp sức thay đổi quỹ tích lịch sử, cũng như cứu người dân Ionia khỏi vị chiến tướng này, nhưng vì quen biết chưa quá lâu, chưa biết rõ bản chất con người đối phương thế nào, Ezreal nghĩ mãi mới có một cách:

“Đại ca, tuy vừa gặp mặt nhau nhưng em cảm thấy vô cùng hợp tính như quen biết đã lâu. Nhưng em cũng hiểu được chúng ta đều vẫn còn đề phòng lẫn nhau. Vậy anh có muốn chúng ta kết nghĩa anh em thông qua nghi thức ma pháp, suốt đời này không lừa dối lẫn nhau.”

“Anh rất sẵn sàng!” – Swain đáp ứng vô cùng sảng khoái, là một kiêu hùng giống Tào Tháo, dùng người là không nghi ngờ, lại còn hay dựa vào hợp tính mà lựa chọn tin tưởng đối phương, rất biết thu mua lòng người. Tuy chưa từng nhìn thấy Ezreal sử dụng ma pháp, tất nhiên không đo lường được mạnh yếu, nhưng chỉ qua trí tuệ và hiểu biết vài ngày qua anh thấy được, Swain ngược lại vô cùng hài lòng với vị tiểu đệ sắp thu này.

Ezreal liền lập trận pháp trước trước sự chứng kiến của một vài tâm phúc của Swain. Swain làm vậy cũng là có ý thu mua nhân tâm, vừa không ngại ngùng công bố anh em kết nghĩa của mình, vừa không giấu giếm thuộc hạ thân tín, vừa lòng cả đôi bên. Hơn nữa, trong số cấp dưới của mình, Swain cũng có vài ma pháp sư cùng học giả. Tuy nhiên, tạo nghệ ma pháp của Ezreal vô cùng cao, cậu có thay đổi cả nghi lễ kết bái nhưng vẫn giữ nguyên vẻ bề ngoài của trận pháp còn được, huống chi lúc này cậu chỉ sửa một phần nhỏ. Dù sao, Ezreal vẫn chân thành kết bái, nhưng lại không muốn lộ ra phần ký ức xuyên không đó, dù sao, biết được tương lai bi thảm của chính bản thân cũng không hay ho gì. Hơn nữa, khi này định kiến của Swain về hội Hoa Hồng Đen vẫn chưa quá sâu nặng, không nên đổ thêm dầu vào lửa.

Trận pháp nhanh chóng hoàn thành, trong ánh sáng màu lục nhu hòa, Ezreal và Swain cắt đầu ngón tay cho máu chảy ra rồi ấn vào nhau, hoàn thành lễ kết giao. Sau khi tiễn thuộc hạ của Swain, hai người lần nữa ngồi lại nói chuyện nghiêm túc cùng chân thành. Ezreal cũng không nói nhiều, nghi lễ kết giao khiến họ không thể lừa dối lẫn nhau, nhưng cũng không phải là biết gì nói nấy, chỉ đơn giản nói thân thế thực sự, với cái tên Ezreal đến từ Piltover. Sau đó, Ezreal mới nói tới chủ đề chính:

“Em muốn anh gặp một người, nhưng anh phải hết sức bình tĩnh.”

Thấy vẻ mặt nghiêm túc mà thần thần bí bí của Ezreal, Swain cũng trịnh trọng gật đầu. Rồi anh chợt giật mình cảm nhận được một người đang lặng lẽ đứng đằng sau. Leblanc xuất hiện, với người khác không phải Ezreal, cho dù là anh kết nghĩa, giọng nói của cô cũng vẫn cao ngạo, lạnh băng:

“Ra mắt đại ca.”

“Đây là vợ của em.” – Ezreal giới thiệu đơn giản.

Tuy vậy, Swain cũng biết mọi chuyện không đơn giản như vậy. Trầm mặc quan sát, suy nghĩ lúc lâu, Swain mới mất bình tĩnh khẽ la:

“Người phụ nữa với làn da trắng bệch, Thánh nữ của hội Hoa Hồng Đen!”

(Tác: Swain = ổ mỹ nữ Noxus, anh em cứ tin tưởng tôi)