Chương 18: Nhiệm vụ thứ 100

- Chào Korg!

- Biết rồi! Sổ đây. Hôm nay làm nốt 20 nhiệm vụ thì cậu sẽ thăng cấp nhỉ? So với một tên Đấu Giả mà nói thì cậu có thành tích khá ấn tượng đó. Thăng lên cấp Bạc trong vòng 5 ngày. Ha! Từ trước tới nay chưa có ai làm được, người nhanh nhất cũng sẽ phải tốn gần 4 tháng.

- Hắc! Bình thường thôi.

Thủ tục quen thuộc, Minato ký nhận vào nhiệm vụ cần làm, sau đó đi ra ngoài...

- Kage Bunshin No Jutsu!!!!!!!

Bùm!!!....

- Lên nào các anh em! Hôm nay chúng ta sẽ được thăng cấp rồi!

- Yeahhhh!!!!

- Cố lên!!!!

.....

Minato phất tay:

- Nào! Xuất phát!!!

20 bóng người cùng nhau biến mất, để lại khung cảnh yên tĩnh....

------------------------------------

Đầu giờ chiều...

- Thế nào rồi các cậu?

- Đã xong, nhiệm vụ dễ dàng.

- Tớ cũng thế!!

- Tớ nữa!...

-....

- Ấy khoan! Số 20 đâu?

Đếm đi đếm lại, kể cả bản thể của mình cũng chỉ có 19 người. Còn người thứ 20 đâu?

- Đúng! Số 20 đâu rồi? Đáng lẽ giờ này phải về rồi chứ?

Minato trầm ngâm, sau đó hắn nói:

- Được rồi, chờ thêm một chút nữa, chắc cậu ấy sắp về rồi!

Thế là 19 người tiếp tục đợi. Nhưng 3 tiếng sau, trời đã tối om, nhưng bóng dáng số 20 vẫn không thấy đâu. Cảm giác có chuyện gì không ổn, Minato nói:

- Tất cả tập trung! Hiện tại tớ muốn kiểm tra danh sách nhiệm vụ hôm nay! Bắt đầu đi!

Lấy ra bảng danh sách nhiệm vụ, hắn đối chiếu với từng phân thân một. Hết số 19, chỉ còn lại một nhiệm vụ: Đi tìm con trai của một cặp vợ chồng thương gia phía Tây thành, nó đã đi chơi cả buổi chưa về". Đúng lúc này, một luồng thông tin bỗng ập vào đầu Minato.

- Không xong! Số 20 đã bị tan biến! - Minato biến sắc.

- Sao có thể thế được? - Các phân thân nhao nhao lên hỏi.

- Tớ chỉ nhận được thông tin là số 20 đang đi vào trong một cái hang ở khu rừng phía Tây thành, bỗng dưng bị một thứ gì đó tấn công. Sau đó không biết gì nữa.

- Chuyện này có vẻ nghiêm trọng. Bây giờ chúng ta nên tới đó xem sao!

- Được!

- Để tránh mọi người kinh hãi, tớ nghĩ chỉ cần bản thể đi là được. - Một phân thân lên tiếng.

Mọi người đều đồng ý, sau đó nương theo một tiếng nổ, 18 phân thân biến mất, chỉ còn lại bản thể Minato.

- Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?

Vừa đi đường vừa nghĩ lại những thông tin hắn nhận được. Quá trình bắt đầu khá thuận lợi. Gia đình thương gia kia có đôi vợ chồng là Kane và Elena. Con trai của họ - Joel mất tích từ buổi tối hôm qua. Vì quá lo lắng nên họ mới nhờ công hội giúp đỡ. Số 20 nhận nhiệm vụ, sau đó tim kiếm ở vị trí mà lần cuối cùng có thông tin của cậu bé - khu rừng trúc phía Tây thành. Số 20 đi tìm cả buổi nhưng không có dấu vết của Joel, sau cùng nhờ một chút may mắn, đã phát hiện dấu chân của một đứa trẻ lẫn trong một đống vết chân thú. Số 20 vội vàng đuổi theo. Dấu vết dẫn tới một cái hang động gần đó, khi hắn chuẩn bị đi vào thì bị một thứ gì đó tấn công từ phía sau. Từ đó không còn tin tức gì nữa.

Theo trí nhớ ghi lại từ số 20, Minato dễ dàng tìm được cái hang sau nửa tiếng. Nhưng hắn không đi vào trong vội, bởi vì máy Scouter phát hiện có một sinh vật không xác định đang rình mò quanh đây.

- Sharingan!!

Đôi mắt Minato nhanh chóng biến thành một màu đỏ tươi. Hắn tập trung quan sát mọi sự vật xung quanh.,,

Xoạt... Xoạt.....

Có tiếng động nhẹ nhàng ở trong bụi cây. Nếu như là mắt thường sẽ không nhìn thấy được. Nhưng nhờ Sharingan, hắn có thể phát hiện ra chuyển động dù là nhỏ nhất. nhẹ nhàng đưa tay lấy ra 5 miếng shuriken.

- Chết này!!

Xoát!! Xoát!! xoát!! xoát!! Keng! Keng!

5 miếng Shuriken cắm ngập vào một tảng đá.

- Trượt sao?

Xoạt Xoạt....

Bụi cây chuyển động mạnh hơn. Rõ ràng sinh vật kia đã biết hắn đã phát hiện ra nó, nên nó phải nhanh chóng đổi vị trí.

Bỗng nhiên...

Graooo!!!!!!!

Một bóng đen cao mét rưỡi phóng về phía Minato, nhờ Sharingan hắn đã có thể né được.

Phụt!!

Máu tươi cuồng phun. Minato biến sắc. Rõ ràng hắn né được rồi cơ mà?

- Phát hiện mục tiêu! Kim Trảo Hắc Báo - Ma thú cấp 37!

Minato cười đắng chát. Ma thú cấp 37, như vậy là tương đương với nhân loại đấu khí cấp Đại Đấu Sư rồi. Nhưng so với nhân loại, Ma thú cùng cấp lại có sức mạnh kinh khủng hơn gấp nhiều lần!

- Thì ra là thế! Hóa ra mình chỉ né được chỗ yếu hại mà thôi. - Nhìn vào cánh tay đang chảy máu tươi như suối, Minato cười khổ. - Bây giờ phải tìm cách giải quyết nó, nếu không hôm nay mình sẽ làm thức ăn của nó rồi.