Chương 95: Sư Tôn không phải kẻ thù.

Nhậm Nhã dịch chuyển xuống đáy vực thẳm ,quét mắt dò tìm khí tức của Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần,nhưng tìm suốt hai ngày vẫn không nhìn ra.

-Lý nào là vậy,đôi Cẩu Nam Nữ này sao có thể tránh được pháp nhãn của Ta chứ?lẽ nào bọn chúng đã rời khỏi vực thẳm này từ lâu rồi? Không thể nào,với Tu Di của bọn chúng không thể rời khỏi kết giới của Chủ Nhân,trận pháp Tru Diệt của Ta bày ra vẫn chưa bị phá mà,chúng trốn đi đâu được chứ...grrr...yaaa...

Vì không tìm ra được Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần nên Nhậm Nhã đã phát công đánh nổ khắp nơi,phát tiết xong nàng ta lại đứng trầm ngâm giữa nơi ẩm thấp lạnh lẽo của đáy vực đen tối ,dáng vẻ cô độc đến đáng thương.

-Ha ha ha...ha ha ha...

Nhậm Nhã phá lên cười thống khoái ,tiếng cười ban đầu to lớn vang dội ,sau đó nhỏ dần như ngậm vào trong cổ họng,nàng cắn chặt răng giữ đôi môi không run rẩy,nàng cúi thấp đầu,đôi mắt to tròn long lanh nhè đi vì đổ lệ,tấm vải của mũ trùm áo choàng che phủ đi đôi mắt và sóng mũi cao vẫn không làm mất đi vẻ đẹp mê mị của nàng,đôi vai thon gầy run nhẹ,nàng ngẩng mặt nhìn về phía bầu trời cao đã bị những phiến đá và những tán cây dại nhô ra từ hai bên vách núi đan xen che lắp,một tia nắng mặt trời cũng không thể xuyên qua , không chiếu tới đáy vực sâu thẳm này.

-Cố Chánh Phương...

Qua một lúc có truyền âm đến

-Nhậm Nhã, hiện tại Tông Môn chỉ còn lại nửa số đệ tử,và hai Lão Già Hộ Pháp chết tiệt,với Tu Di bây giờ của ngươi có thể tự mình thi triển Huyết Tế Trận ở Tô Hà Thành,hãy đi làm đi,nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ,Bổn Toạ sẽ đưa ngươi vào Hoàng Lăng Ma Tộc.

Nhậm Nhã quỳ một gối nghe lệnh truyền nhưng vẻ mặt có chút lo lắng lại có chút hồ hởi .

-Nhưng ...bẩm Chủ Nhân...Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần vẫn chưa được tìm thấy...nếu bỏ qua cơ hội tốt để luyện hoá chúng thành Con Rối thì...

-Ngươi không cần phải lo lắng cho tên Cố Chánh Phương đó...Đừng vì tư tình mà cản trở Đại Nghiệp của Ta ...

-Thuộc hạ không dám...

-Hừm, ngươi Huyết Tế Tô Hà Thành,gây cảnh sinh linh đồ thán,oán khí ngút trời,Cố Chánh Phương có trốn kỹ thế nào cũng không thể không lộ diện.

Nhậm Nhã cười mỉm,ánh mắt rực lên sự hung ác lẫn xảo quyệt.

-Thuộc hạ,tuân lệnh!

Nhậm Nhã đưa mắt nhìn một lượt đáy vực sau đó dịch chuyển bỏ đi.

Trong một hốc đá cách đó một dặm dưới gốc cây cổ thụ,có một kết giới ẩn mình bằng lăng kính xuyên thấu,cảnh vật xung quanh nó không bị che lấp,mắt thường không thể nhận biết được sự tồn tại của nó .Bên trong chính là Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần đang ẩn nấp,vì Cố Chánh Phương biết trận pháp Mộc Nhân Kỳ do kẻ có Tu Di cao hơn mình bày ra,nhất định sẽ truy sát bọn họ đến cùng.Cho nên Y ôm theo Nguyệt Y Thần dịch chuyển mong rời đi thật nhanh nhưng bị rơi xuống vực ,Y đã nhanh rút tia Tiên Khí của Linh Đan bản thân ra mở kết giới ẩn nấp.

-Kẻ đứng sau chuyện này có Tu Di cao hơn chúng Ta,kết giới bình thường sẽ không thể che mắt Hắn được...yaaa...

Nguyệt Y Thần hốt hoảng

-Ngươi định làm gì...đừng...Tiên Khí là nguồn gốc Kết Đan của Ngươi nếu rút nó ra Tu Di của Ngươi sẽ bị giảm xuống, có thể Linh Đan chỉ còn là Bạch Kim.

Nhưng không ngăn kịp hành động của Cố Chánh Phương,Kết Giới đã nhanh chóng hình thành.Cố Chánh Phương nhìn Nguyệt Y Thần mỉm cười

-Nàng bình yên mới là quan trọng...

Kết giới do Tiên Khí tạo ra là một kết giới trong suốt mạnh bạo,có thể chống lại sức công phá một đợt tấn công của Dị Thần,nó che chở cho cả hai từ từ chạm đất.Vì vậy mà Nhậm Nhã đuổi theo xuống vực thẳm không hề phát hiện ra họ.

Cố Chánh Phương dùng nửa linh lực còn lại của mình truyền vào người của Nguyệt Y Thần hoá giải chướng độc do gai độc của Mộc Nhân Kỳ gây ra,giúp nàng giữ mạng.

Vì thế mà Linh Đan của Cố Chánh Phương từ Tuyệt Đại Hoàng Kim có Tiên Khí bảo hộ bị giảm xuống thành cấp linh Đan Bạch Kim bình thường,khả năng chống chọi với nội thương và khí lạnh của vực sâu cũng không còn, Y trở nên suy yếu ,kiệt quệ.

-Ặc, ặc...chúng Ta tạm thời an toàn rồi...chờ khi nàng hồi phục linh lực thì,Ta sẽ...dùng thuật truyền thống đưa nàng rời khỏi đây...ặc...

Nguyệt Y Thần cảm thấy lòng mình đau nhói khi Cố Chánh Phương không còn sức lực để đứng vững mà vẫn một lòng che chở cho mình.

-Ngươi đúng là ngốc mà...thuật truyền tống dễ dàng thi triển như thế hả? Không phải ngươi định dốc hết Tu Di còn lại của bản thân để thi triển Chú Thuật đó hả? Ngươi còn để tổn hao linh lực nữa thì chỉ có con đường chết thôi.

Nàng dìu Cố Chánh Phương ngồi xuống

-Không cần quan tâm đến ta nữa, ngươi mau điều tiết lại kinh mạch đừng để thân thể bị tổn thương thêm...

-Ặc...nàng cũng vừa giải được độc chướng,nàng cũng nên tịnh tâm dưỡng thần...ặc...

Cả hai ở lại trong hốc đá dưới sự che chở của Kết Giới qua hai ngày điều tiết linh lực trị thương,cũng đã hồi phục sức lực.Nhưng với sự càn quét của Nhậm Nhã chưởng phá khắp nơi nên Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần vẫn chưa thể rời khỏi Kết Giới đành ở lại chờ thời cơ.Đến khi Nhậm Nhã đi làm nhiệm vụ Huyết Tế Tô Hà Thành, không truy quét vực thẳm nữa,nắm bắt cơ hội Nguyệt Y Thần cùng Cố Chánh Phương hợp sức bày ra trận truyền tống đưa cả kết giới xuyên qua trận Tru Diệt của Nhậm Nhã rời khỏi vực thẳm .Trận Pháp của Nhậm Nhã đánh phá kết giới Tiên Khí làm nổ tung một khu vực Rừng Thông Hậu Sơn,trận bị phá kết giới cũng suy yếu và biến mất.Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần khó hiểu khi bọn họ muốn về nơi Sân Chính Điện Linh Ngọc nhưng lại bị kết giới của Kẻ Biến Dị Thần ngăn cản không thể thoát khỏi Rừng Thông Hậu Sơn.

-Thật không ngờ kết giới bao quanh Rừng Thông này còn mạnh hơn cả Tiên Khí,chúng Ta bị vây ở đây rồi.

Nguyệt Y Thần thử bắn truyền tin cho đám đệ tử Hắc Nguyệt Giáo,nhưng tin không ra được khỏi Kết Giới.

-Hừ...chúng Ta bị cô lập rồi...làm sao đây...nếu như Ta không về đám đệ tử sẽ loạn ,Hắc Nguyệt Giáo sẽ như rắn mất đầu.

Cố Chánh Phương vẻ mặt lo lắng nói

-Kẻ Đứng sau chuyện này có Tu Di vượt xa Hai Vị Trưởng Lão Tiền Bối Hộ Pháp Cấm Địa,Ta e rằng dù cho Ta chưa bị giảm cấp Linh Đan hợp sức với nàng cũng không thể phá được Kết Giới này...trừ phi...

-Trừ phi thế nào?

-Ta dốc hết linh lực thiêu đốt bổn mạng đưa nàng rời khỏi đây...

Nguyệt Y Thần nghe xong trợn mắt lấy tay bịt miệng của Cố Chánh Phương lại

-Ngươi nói điên gì thế?đừng có nghĩ bậy như vậy...Bổn cô nương không cho phép Ngươi bị thêm tổn hại nào nữa...Ta sẽ không đi, không vì bản thân mà bỏ mặt Ngươi ...hừ... muốn giam giữ thì cứ giam giữ đi...cùng lắm thì Bổn Cô Nương xây nhà sống ở đây luôn... ở đây có cây có hoa,có suối,có thú rừng,Ta sẽ không chết đói đâu.

Cố Chánh Phương nghe những lời trẻ con của nàng mà không thể nhịn cười

-Phì...Ha ha...nàng thật là...còn muốn sống trong Kết Giới này luôn à...

-Chỉ cần Ngươi đừng nghĩ quẫn...thiêu đốt bản mệnh thì Ngươi không có kiếp sau nữa...thế thì Ta tìm Ngươi thế nào...

Bất chợt cả hai im lặng nhìn nhau,từ trong ánh mắt chứa đựng sự dịu dàng,Cố Chánh Phương đưa tay vén đi lọn tóc nhỏ đang dính bết vào má của Nguyệt Y Thần,chàng nói

-Chỉ cần nàng bình an,Ta đánh đổi gì cũng đều xứng đáng.

Nguyệt Y Thần ngẩn người ra

-"Tim của Ta...sao đập nhanh thế này?Lúc trước chỉ có cảm giác như thế đối với Lý Tự Nhiên,nhưng sao bây giờ lại...Lý Tự Nhiên mặc dù đã cùng Ta nhiều lần sánh vai sát chiến ,trãi qua nhiều nguy hiểm nhưng Hắn chưa bao giờ tạo cho Ta cảm giác gần gũi,an toàn như thế này,ngay cả khi ở Hoàng Lăng Ma Tộc,mà ...Cố Chánh Phương...lại cho Ta cảm giác như được quý trọng,như được yêu thương..."

Nguyệt Y Thần cảm thấy Cố Chánh Phương hiện tại đẹp rực rỡ hơn bao giờ ,đôi mắt phượng sáng trong,mũi cao ,đôi môi nhạt sắc lạnh của Y như cần được sưởi ấm.

Bất chợt Nguyệt Y Thần rướn người,nhón gót,hôn vào môi của Cố Chánh Phương,mắt nàng nhắm hờ,cảm nhận sự ngọt ngào, mềm mại nơi cánh môi của nam nhân này mà vứt bỏ luôn lễ nghĩa nam nữ khác biệt.

Cố Chánh Phương cũng rất đỗi ngạc nhiên vì hành động bất ngờ của Nguyệt Y Thần,nhưng Y không ngăn lại ,còn tiếp nhận một cách nồng nhiệt,khi Nguyệt Y Thần dừng hôn từ từ rời ra ,Cố Chánh Phương lấy hết can đảm,bỏ qua lễ nghĩa,mà một tay ôm trọn lưng eo của nàng,một tay giữ sau đầu nàng ,hôn môi nàng một cách mãnh liệt.Cái không gian yên tĩnh,ngăn cách,cộng thêm mùi nhựa thông thoang thoảng như đồng tình cho ý nghĩ ám muội.Hai chiếc thắt lưng được cởi xuống,những tấm y phục cũng buông khỏi người,Cố Chánh Phương đỡ Nguyệt Y Thần nằm lên trên đống y phục hỗn độn phủ lên thảm cỏ xanh mướt dưới chân,làn da trắng ngần của cả hai càng thêm nổi bật giữa đám cỏ cây non tươi.

-Ưm...

Cố Chánh Phương hôn nhè nhẹ lên mặt,lên cổ Nguyệt Y Thần,chàng miết dài xuống bầu ngực no tròn của nàng,tay mân mê chiếc đùi thon ,săn chắc của nàng,áp chặt vào hông mình, không nhanh, không chậm,cứ từ từ mà xâm chiếm cơ thể thơm tho,ngọt ngào ấy.Nguyệt Y Thần nhắm nghiền mắt tận hưởng sự ấm áp từ Cố Chánh Phương.

-Ưm...

Côn thịt nóng bỏng đột ngột tiến vào khiến cho nàng đau điếng,như bị xé toạc,nàng cắn nhẹ môi,nuốt khan một cái,cảm giác tê dại lan tỏa.Cố Chánh Phương không thô bạo,chàng từ tốn , không nhanh, không chậm,kết hợp hôn khắp mặt,cổ, ngậm lấy môi nàng ,bàn tay cũng nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới của nàng như cố gắng làm dịu cơn đau đó.Chàng ngậm lấy vành tai của nàng nói nhỏ

-Y Thần,Ta yêu nàng...

Khi đã quen với sự tiếp xúc da thịt,Nguyệt Y Thần bạo dạng hơn,choàng hai tay ôm chặt cổ của Cố Chánh Phương,hai chân câu giữ eo của Y,hôn môi Y càng thêm mãnh liệt.Nàng thỏ thẻ bên tai Y

-Chánh Phương,Ta yêu chàng...

Cả hai như hoà quyện làm một,giữa núi rừng hoang dại,tiếng rên rỉ càng thêm rõ rệt,cuồng loạn.

-A...

...Tô Hà Thành yên tĩnh trong màn đêm lạnh,đâu đó nơi ngõ ngách vang lên tiếng đánh mõ báo canh,vài tiếng chó sủa nho nhỏ,xa xa.Một bóng đen lướt nhanh qua các mái nhà,Hắn dừng lại nơi toà tháp ngôi chùa lớn nhất trong nội thành.Chiếc mũ trùm đầu của áo choàng màu đen dù có che đi nửa khuôn mặt trên thì khuông miệng với đôi môi đỏ mộng như anh đào khoé môi cong cong cũng nhận ra được chính là Nhậm Nhã.Nàng Ta tuân lệnh của Kẻ Biến Dị Thần bắt đầu khai triển Trận Pháp Huyết Tế,lấy thân làm mắt Trận.

-Triển!

Một thành trì rộng lớn với hơn hai trăm ngàn nhân khẩu bất chợt chìm trong màn sương đỏ như máu,luồng linh quang đỏ bao trùm tất cả ,xộc thẳng lên trời.Những thường dân vô tội,từ an giấc nồng đến thức khuya làm việc bổng dưng bị đánh tỉnh bởi một lực vô hình,xộc thẳng vào xương cốt rút sạch huyết nhục chuyển hoá thành những tia Huyết Linh bay lên nhập vào một trận đồ che trên bầu trời Tô Hà Thành.Tu Sĩ giang hồ,Tán Tu của những tiểu gia ,môn đệ của những môn phái nhỏ vừa kịp nhận ra sự bất thường của khí tức xung quanh thì đã bị lực áp chế giữ yên ,chỉ có thể ngẩn đầu nhìn lên trận pháp khổng lồ che phủ bầu trời.

-Aaaa...Huyết Tế Trận...aaa...

Nhiều Tu Sĩ trong thành có Tu Di cấp Linh Đan Đại Hoàng Kim đã phóng tín hiệu cầu cứu ra ngoài Thành ,nhưng họ cũng không thoát khỏi Huyết Tế.Truyền tin được các đệ tử của Trường Bạch Tiên nhìn thấy vội giống trống báo tình hình khẩn cấp.Các đệ tử nhận nhiệm vụ tìm kiếm Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần đều quay trở về Đại Điện Linh Ngọc chờ lệnh.Cả vị Hộ Pháp và đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo cũng dừng tìm kiếm đến nghe ngóng sự việc.

-Nhìn kìa đó là Huyết Tế Trận...Tô Hà Thành gặp nguy rồi...

-Hoa Hộ Pháp chúng Ta nên làm gì đây, chúng Ta còn chưa tìm được tung tích của Giáo Chủ.

-Đi xem thử bọn người của Trường Bạch Tiên sẽ làm gì với tình hình này,sau đó tìm kiếm Giáo Chủ sau...

Hai Vị Trưởng Lão Tiền Bối vội chia nhau ra,một vị cùng hai Trưởng Lão đi đến Thị Phố Tô Hà Thành,một vị ở lại giữ Đại Điện Linh Ngọc vì đề phòng kẻ gian lợi dụng tình hình gây hại cho Sư Môn.

Vị Trưởng Lão Tiền Bối vừa đến Thành đã nhận ra khí tức tà ma và xác định vị trí của Nhậm Nhã .

-Hai ngươi ở bên ngoài đề phòng tình huống nguy cấp,nếu Ta có mệnh hệ gì thì hãy truyền tin cho khắp Trung Nguyên về tình hình của Tô Hà Thành.

-Tuân lệnh!

Ông ấy xông vào Trận ,đuổi đánh Nhậm Nhã,nhưng linh lực của Nhậm Nhã đã vượt qua Tuyệt Đại Hoàng Kim,cho nên nàng ta không hề thất thế,đáp trả rất dữ dội.Tuy nhiên với kinh nghiệm chiến đấu ngoan cường,Vị Trưởng Lão Tiền Bối đã đánh trúng Nhậm Nhã một chưởng,khiến cho Huyết Tế Trận giảm sức tru diệt.Nhậm Nhã điên tiết,biến hình Quỷ Vương tăng cao ma lực,truy sát Vị Trưởng Lão Tiền Bối.

-Lão già chết tiệt, xuống Địa Ngục đi...yaa...

-Uỳnh!

-Á...

Vị Tiền Bối Trưởng Lão bị trọng thương không còn chống đỡ được Huyết Tế ăn mòn,ông ta rơi xuống đất làm nổ tung một khoảnh đất thành một hố lớn.Huyết nhục của ông ấy từ từ tan rã,biến thành dòng Huyết Linh bị hút vào Trận Đồ trên trời.

Chứng kiến Vị Trưởng Lão Tiền Bối bị sát hại,hai vị Trưởng Lão trong Môn vội truyền tin khẩn đi khắp nơi báo tình hình nguy cấp của Tô Hà Thành.

-Đó là Quỷ Vương...Hắn giết hại Trưởng Lão Hộ Pháp rồi...

-Thật không ngờ bọn Ma Tộc đã có kẻ Biến Dị Thần lẫn trốn trong Thành Tô Hà...Hắn đang thu thập Huyết Linh của Phàm Nhân chúng Ta để tăng Tu Di...về Sư Môn báo lại cho Vị Trưởng Lão Tiền Bối còn lại mau...

Sau khi nhận được tin dữ ,Vị Trưởng Lão Tiền Bối cho các đệ tử Vệ Môn khởi động kết giới bao quanh Trường Bạch Tiên,ra lệnh cho các đệ tử trong Sư Môn tăng cường phòng vệ .

-Nhất định phải bảo vệ Trường Bạch Tiên,đánh lui Kẻ Biến Dị Thần.

-Tuân lệnh!

Vị Hộ Pháp của Hắc Nguyệt Giáo truyền tin khẩn về Giáo Đàn,nói rõ tình hình căng thẳng ở Tô Hà Thành và sẽ ở lại Trường Bạch Tiên tiếp tục tìm kiếm Nguyệt Y Thần.

Hắc Nguyệt Nương ở Hang Hồ Ly cũng nhận được truyền tin khẩn cấp,lòng lo lắng bất an.

-Nguyệt Y Thần do chính tay Ta nuôi dưỡng từ nhỏ,Ta xem nó như con gái của mình ,sao có thể để nó gặp nguy hiểm mà không cứu.

Hắc Nguyệt Nương hiện tại linh lực còn yếu hơn cả tiểu yêu,nếu đến Tô Hà Thành chỉ có thể nạp mạng.Nhưng bà ấy vẫn đi để tìm Nguyệt Y Thần đưa về Giáo Đàn, trước khi đi bà ấy đã truyền vị trí cai quản tạm thời cho một Hộ Pháp.

-Nếu như Ta và Nguyệt Y Thần có xảy ra bất trắc ,ngươi hãy tiếp quản vị trí Giáo Chủ, giữ vững Giáo Đàn ,bảo vệ chúng đệ tử .

-Nhưng ...tuân lệnh...

Hắc Nguyệt Nương dùng bùa lệnh truyền tống lập tức dịch chuyển đến Tô Hà Thành,nhìn thấy Huyết Tế Trận mạnh bạo,bà cũng rất kinh ngạc.

-Khí tức của Dị Thần...Trung Nguyên lại xuất hiện Dị Thần sao?Dương Thiên Hạo,Nguyệt Y Thần hai người đang ở đâu?

Huyết Tế Trận quá mạnh bạo,Tu Sĩ Trung Nguyên không thể phá vỡ, người trong Thành không thể cứu được nữa,cho nên Vị Trưởng Lão Tiền Bối đã ra hạ sách mở kết giới Môn Phái cố thủ,chờ đợi đến khi Huyết Linh bị thu thập hết vào Trận Đồ,Trận Pháp sẽ tự thu lại.Hắc Nguyệt Nương không vào được Tô Hà Thành nên đã lấy ra một Yêu Đan trăm năm để trong túi càn khôn bên người.

-Đây là Yêu Đan trăm năm mà trước đây Ta đã thu phục được,định dùng nó để tu theo Tà Đạo tăng Tu Di,nhưng vì Dương Thiên Hạo mà Ta đã không nghĩ đến chuyện tu luyện theo con đường Tà Thuật.Bây giờ tình thế cấp bách, không thể không cứu Y Thần...

Hắc Nguyệt Nương nuốt Yêu Đan,cưỡng ép bản thân dung nạp nó trở thành Yêu Đan của bản thân,linh lực đột ngột tăng cao.Nhưng ý định của bà ấy không phải dùng chút sức lực yếu ớt này để công phá Huyết Tế Trận mà là dùng Yêu Khí của mình bao phủ Tô Hà Thành.Hắc Nguyệt Nương dốc hết linh lực phát khí tức của mình tràn ra ngoài,bao quanh Tô Hà Thành,len lỏi đến Trường Bạch Tiên.Đúng như những gì Hắc Nguyệt Nương suy đoán,Thần Đao Sinh Ca ở Đỉnh Trường Bạch Sơn đã cảm nhận được Yêu Khí ngút trời của Hắc Nguyệt Nương,nó bắt đầu phát Thần Lực tấn công.

-Uỳnh!ùynh!ùynh!

Những vòng linh quang trắng thanh tẩy ùa xuống từ Đỉnh Trường Bạch Sơn,quét qua Trường Bạch Tiên tràn đến Tô Hà Thành,thanh tẩy tất cả những luồng yêu khí,tà quái đang hiện hữu.Huyết Tế Trận cũng bị quét nổ tan tành ,Nhậm Nhã chỉ vừa thu được một nửa Huyết Linh của Trận Đồ thì đã bị Thần Lực đánh văng ra ngoài Thành.

-Uỳnh!

-Á!

Trận pháp tan biến bầu trời của Tô Hà Thành sáng lên ,một trận mưa máu đổ xuống,nhuộm đỏ cả thị phố,như cảnh Địa Ngục Trần Gian.Những Tu Sĩ có Tu Di cao chỉ bị rút đi một nửa Huyết Linh vẫn còn sống,nhưng thoi thóp thở, không thể di chuyển, kêu gào,khóc than,cầu cứu,nghe vừa thê lương vừa đáng sợ.

-Cứu..cứu...

Vị Trưởng Lão Tiền Bối nhìn thấy tất cả mọi diễn biến cũng rất đỗi kinh ngạc

-Yêu khí này từ ngoại vi Tô Hà Thành tràn vào, không ngờ đã khiến cho Thần Đao Sinh Ca dao động,Kẻ đến ắt là muốn lợi dụng Thần Khí của Sinh Ca phá trận Huyết Tế,nhưng sức hủy diệt của Thần Lực rất mạnh bạo,e rằng Kẻ này gặp nguy hiểm rồi...Tất cả các đệ tử trong Sư Môn ngoại trừ các đệ tử Vệ Môn,đều phải đến Thị Phố cứu người.

-Tuân lệnh!

Vị Hộ Pháp của Hắc Nguyệt Giáo cùng đệ tử cũng đến Thị Phố tìm kiếm Nguyệt Y Thần.

-Chúng Ta đã tìm khắp nơi ở Trường Bạch Tiên không có tung tích gì của Giáo Chủ,bây giờ hãy đến Thị Phố tìm kiếm thử.

-Tuân lệnh!

...Bên ngoài Tô Hà Thành cách khoảng ba dặm ...

Nhậm Nhã sau khi bị khí tức của Sinh Ca đả thương cũng chấn chỉnh lại tinh thần,nàng ta nghiến răng nghiến lợi tức giận vì có kẻ dám phá hỏng chuyện tốt của mình.Nàng quét mắt tìm kiếm khí tức xung quanh,chợt nhìn ra được yêu khí ẩn hiện trong rừng,liền dịch chuyển đến xem.

Hắc Nguyệt Nương bị khí tức của Sinh Ca đánh văng vào rừng,bà ấy đã bị trọng thương,lại bị Yêu Đan kia cắn nuốt,mỗi bước đi nghiêng ngả đều phun ra một bụm máu,tầm nhìn trở nên mờ mịch,đầu óc không còn tỉnh táo.

-Ụa...ặc, ặc...khốn kiếp...Yêu Đan đang gặm nhấm linh hồn và thể xác của Ta...hức...có khí tức mạnh bạo xuất hiện...

Mặc dù cảm nhận được có kẻ đang đến nhưng Hắc Nguyệt Nương không kịp sử dụng truyền tống lệnh,đã bị Nhậm Nhã đánh một chưởng văng vào hàng cây,khiến cho cây cối gãy đổ hàng loạt.

-Chính là ngươi...yaa...

-Á...

-Uỳnh, ùynh...

Nhậm Nhã đi từng bước đến gần,lòng bàn tay đã từ từ vận linh lực,Hắc Nguyệt Nương bị thương nặng không thể cử động,dù tay đã nắm chặt lệnh phù truyền tống vẫn không thể đọc ra chú thuật dịch chuyển,bà thở hỗn hển,miệng tuông máu,cố gắng nhìn vào kẻ ác trước mặt để ghi nhớ dung mạo.Khi Nhậm Nhã đến gần, với góc nhìn từ dưới lên,chiếc mũ trùm đầu của áo choàng không che được gương mặt thanh tú.

-Dám phá chuyện của Ta...đi chết đi...

-Hước...là ngươi?

-Soạt...

Một bóng đen vù qua một cái đã kéo Hắc Nguyệt Nương rời đi,chưởng kia của Nhậm Nhã giáng xuống đánh nổ một hố lớn.

-Ầm.

Nghe tiếng không khí dao động,Nhậm Nhã biết có kẻ thứ ba xuất hiện, không ngờ kẻ này đã nhanh chân kéo Hắc Nguyệt Nương đi,nàng theo cảm nhận dao động mà đuổi theo, đánh một chưởng ngăn cản,nhưng khi lại gần xem xét thì kinh ngạc lẫn tức giận

-Khốn kiếp là hình nhân thế mạng...grrr...

Không giết được Hắc Nguyệt Nương lại để cho người khác cứu bà ấy đi trước mũi ,khiến cho nàng ta có chút lo lắng.

-Thân pháp nhanh thật... người này có Tu Di không kém gì Ta...Hừ...Huyết Tế Trận ở Tô Hà Thành bị phá rồi, lượng Huyết Linh thu thập không như ý muốn,Chủ Nhân chắc chắn sẽ trừng phạt Ta, không được...Ta phải dùng mạng của những dân thường ở các thôn trang lâm cận bù đắp vào...

Nhậm Nhã dịch chuyển bỏ đi.

Qua một lúc,mọi chuyện đều trở nên yên tĩnh thì nơi thảm cỏ úa màu có chuyển động.Một lớp đất đá bị hất văng qua một bên,lộ ra hai người trốn bên dưới

-Hước... a...ngộp chết Lão Nương rồi a...cũng may là tên Quái Nhân kia đi nhanh,nếu không lớp da của Ta không thể cản nổi chưởng lực của Hắn công phá à.

Hóa ra là Khấu Nương Tử đã kịp cứu Hắc Nguyệt Nương khi lâm nguy,với lớp da ngụy trang thành đám cỏ cháy trên đất đã che giấu được khí tức của cả hai vì vậy mà Nhậm Nhã không phát hiện ra,ngỡ rằng có kẻ có Tu Di cao hơn mình đã đưa Hắc Nguyệt Nương rời đi.

Bảo Liên trước khi đi Thượng Vân Môn đã tìm cho Khấu Nương và Tiểu Lục Lạc một nơi an toàn để ẩn nấp,đó là một Địa Động nằm trong cánh rừng ngoại vi Tô Hà Thành,ít người lai vãn .Y còn để lại một kết giới bảo vệ tránh cho kẻ có Tu Di cao phát hiện ra.Không ngờ lần đi ra ngoài tìm thức ăn này Khấu Nương đã chứng kiến một màng Huyết Tế kinh hoàng,cũng may là bà có kinh nghiệm chạy trốn kẻ thù qua hơn hai ngàn năm cho nên đã thoát khỏi về lại cánh rừng.Sau đợt càn quét của khí tức Thần Đao Sinh Ca,Khấu Nương lại ra ngoài nghe ngóng thì gặp được Hắc Nguyệt Nương bị truy sát,nên đã cứu bà ấy thoát nạn.

-Hắc Giáo Chủ,bà sao rồi?

Hắc Nguyệt Nương không hiểu tại sao Khấu Nương lại biết rõ về mình,chưa kịp nói lời cảm ơn thì đã ngất lịm.

-Ta...a...ư...

-Ế,ế,Hắc Nguyệt Nương,Hắc Nguyệt Nương...

Khấu Nương đành đưa bà ấy về Địa Động trước rồi tính tiếp.

Đệ tử của Trường Bạch Tiên xuống Thị Phố cứu người, trong đó có cả Nhậm Nhã,nhưng nàng ta có cử chỉ và lời nói rất cứng nhắc không dịu dàng,uyển chuyển như mọi khi,có đệ tử của Linh Quang Điện ngạc nhiên bàn tán,nhưng bị A Hảo Sư Huynh nhắc nhở

-Ngươi xem,có phải vì đau lòng khi người mình yêu bật vô âm tín cho nên Nhậm sư tỷ mới thành ra vô hồn như thế không?

-Không đâu,sư tỷ chắc vì bế quan đột phá Linh Đan thất bại cho nên mới buồn như vậy đó.

-Hừ,các ngươi dám bàn tán về sư tỷ như thế sao,còn không mau đi cứu người...

-Dạ,dạ...

A Hảo cũng cảm thấy Nhậm Nhã có chút bất thường,nhưng Y không nghĩ nhiều,chỉ muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ của Sư Môn.

-Cố sư huynh,huynh mau trở về đi...Sư Môn đã loạn hết rồi.

Nhưng sự thật chính là Nhậm Nhã này chỉ là một con rối hình nhân mà Nhậm Nhã đã bày ra để che giấu hành tung của mình khi rời khỏi Linh Quang Điện đi thu thập Huyết Linh,vì tình hình hỗn loạn cho nên chẳng ai quan tâm đến sự bất thường ở nàng ta,nhờ vậy mà Nhậm Nhã có thể xuất hiện đồng lúc ở hai nơi mà không bị ai nghi ngờ.

Vị Trưởng Lão Tiền Bối nhìn khí tức còn sót lại mà suy đoán ra Kẻ lập trận Huyết Tế và kẻ phát yêu khí đều đã rời khỏi Tô Hà Thành.

-Kẻ này chưa kịp rút sạch huyết nhục của các Tu Sĩ trong thành,thì đã bị phá trận,e là Hắn đã tìm kiếm nơi khác để tiếp tục lập trận Huyết Tế,phải ngăn cản Hắn giết hại sinh linh,gây hoạ cho nhân gian.

Ông ra lệnh cho một số đệ tử tinh nhuệ và một Trưởng Lão theo mình đi truy tìm Kẻ Gian Tà.

Khi bọn người của Trường Bạch Tiên đến Trần Gia Thôn lân cận thì đã muộn,dân chúng nơi này đã bị Huyết Tế giết sạch ,khiến cho lòng người căm phẫn.

-Đúng là Ác Quỷ , trẻ con cũng chẳng thà,nhìn xem đấy là hài cốt của những đứa trẻ chưa trưởng thành...

-Chúng Ta phải ngăn cản Kẻ Gian Tà này,trừ hại cho nhân gian.

Một số đệ tử được phái đi trinh sát đã quay về báo tin

-Bẩm Trưởng Lão Tiền Bối các thôn nhỏ lân cận Tô Hà Thành đều đã...đều đã bị Huyết Tế...theo như dấu vết để lại,rất có thể Kẻ Gian Tà đó đã đến Yến Thành.

Vị Trưởng Lão Tiền Bối im lặng một lúc rồi nói

-ThờI gian trước ,Lâm Tông Chủ ở Yến Thành có tin báo về Huyết Tế Trận xuất hiện cần cứu viện để phá trận,nhưng không ngờ Huyết Tế Trận lại xuất hiện ở Tô Hà Thành,cho thấy Kẻ Gian Tà này không chỉ có một người...E là bọn chúng đang muốn tập hợp quần hùng Trung Nguyên về một chỗ là Yến Thành.

-Vậy thì chúng ta phải làm gì đây...

-Đi Yến Thành...trận chiến này không thể không đánh.

-Tuân lệnh!

...Bùi Gia Thôn lân cận Yến Thành...

-Trương Trưởng Lão chúng Ta làm gì đây?kết giới của thôn suy yếu rồi,bọn Quỷ Thi sẽ tấn công vào giết sạch chúng Ta và dân làng mất...

Trương Thế Long nhận lệnh đưa một số đệ tử tinh nhuệ đi hỗ trợ cho Lâm Ngạn Hữu ở Yến Thành nhưng trên đường đoàn người của Trường Bạch Tiên bị tấn công bởi những con rối Quỷ Thi,vừa đánh vừa chạy cuối cùng cũng rút vào Bùi Gia Thôn cách Yến Thành mười lăm dặm.Tại đây bọn họ gặp phải những đệ tử bị thương của các Môn Phái khác cũng đang tạm lánh nạn.

Đệ tử của Ngọc Liên Phái nhận ra y phục của Trường Bạch Tiên nên hỏi

-Ặc ặc...chư vị là đệ tử của Trường Bạch Tiên sao?

Một nam đệ tử có Linh Đan cấp Hoàng Kim tên là Vũ Kỳ đứng ra thủ lễ nói

-Vâng,chúng Ta là đệ tử của Trường Bạch Tiên,nhận lệnh của Sư Môn đến Yến Thành hỗ trợ Lâm Tông Chủ phá trận Huyết Tế,nhưng trên đường bị Quỷ Thi tấn công,chạy đến đây tạm nghỉ chân.Còn vị sư tỷ đây có phải là người của Ngọc Liên Sơn,bằng hữu này là đệ tử của Bách Kiếm Môn,Kim Sa Môn?

-Vâng,chúng ta cũng nhận lệnh đến Yến Thành hỗ trợ phá trận Huyết Linh,nhưng trên đường bị Quỷ Thi phục kích,phải đến nơi này tạm thời lánh nạn,trị thương.

Lúc này Trương Thế Long mới đi đến

-Sao hả dò đường thế nào mà lâu vậy?dân thôn có cho chúng Ta ở lại không?

Vũ Kỳ vội nói

-Chư vị đây là Trương Trưởng Lão của chúng Ta,bẩm Trưởng Lão ở đây có đồng đạo của Ngọc Liên Sơn,Bách Kiếm Môn và Kim Sa Môn,họ cũng đến đây tạm nghỉ ngơi.

-Trương Trưởng Lão!

Trương Thế Long cảm thấy có chút bất thường

-Kỳ lạ ,tại sao những đệ tử của các Môn Phái khác nhau lại cùng chạy đến Bùi Gia Thôn này lánh nạn?Hước ...mắc bẫy rồi!

Trương Thế Long vội bắn lên trời một đạo bùa,bùa nổ ra biến thành một kết giới linh quang trắng bao phủ toàn bộ Thôn Trang.

Quả nhiên, kết giới chỉ vừa mới hình thành thì bọn Quỷ Thi từ bốn phương tám hướng đã ùa đến như thác đổ,bọn chúng điên cuồng cào cấu để phá kết giới.

-Grrrr...grao...

-Á đó,đó là bọn Quỷ Thi...chúng Ta bị vây rồi a...

Đệ tử của Bách Kiếm Môn nói

-Hoá ra bọn chúng muốn dồn chúng ta vào một nơi rồi giết hại,cho nên trên đường đi cứ đuổi rồi dừng,gián đoạn.

Đệ tử của Kim Sa Môn nói

-Quỷ Thi này hành động theo bầy đàn,chắc chắn có Kẻ điều khiển phía sau.

Đệ tử của Ngọc Liên Sơn nói

-Ta nghĩ bọn chúng là con rối của Quỷ Thi Trận.

Trương Thế Long nói

-Vị cô nương này suy đoán sai rồi,Quỷ Thi Trận không tạo ra con rối lợi hại như vậy,lại còn mang Độc Chú trong thi thể,đây là con rối của Nhục Thể Hình Nhân Chú,muốn giết sạch bọn chúng chỉ có thể tìm ra Con Rối Chủ.

Tất cả đều hoảng hốt

-Gì chứ?Nhục Thể Hình Nhân Chú?phen này chúng ta tàn đời rồi...Con Rối Chủ linh lực cao hơn Tu Sĩ có cấp Linh Đan Đại Hoàng Kim,sao,sao chúng ta đánh bại nổi...

-Hừ ...Kẻ Gian Tà đứng sau chuyện này có phải đang ngăn cản chúng ta tiếp viện Yến Thành không? Muốn giết sạch chúng Ta để gieo Độc Chú,khiến chúng ta quay lại giết hại đồng Môn ,thế thì thật đáng sợ!

Thập Tam (Lý Tự Nhiên)đang đứng lẫn trong đám đệ tử của Trường Bạch Tiên nói

-Không đơn giản như vậy,Ta nghĩ Kẻ này vây đệ tử của các Đại Phái lại một chỗ không chỉ để giết hại gieo Độc Chú.

-Ai nói thế?