Chương 94: Huyết Tế Trung Nguyên 2

Lý Tự Nhiên xuyên qua kết giới của Tiểu Viện Linh Quang Điện rơi vào Tư Phòng của Dương Thiên Hạo làm thủng mái nhà một lổ lớn.Không may cho Hắn khi rơi khỏi mái nhà lại trúng ngay lưng của Hồng Nghi khi nàng đang lúi húi lau dọn bàn trà.

-Ui ya.

-Á...

Kết quả Lý Tự Nhiên nằm đè lên Hồng Nghi theo hình chéo,khiến cho nàng nổi lửa

-Tên ôn dịch ngươi,ta vừa mới dọn dẹp xong cái đống hỗn độn mà ngươi để lại ngoài sân ,bây giờ ngươi phá nát phòng của Dương Trưởng Lão hả?aaa...

Nàng bật dậy hất Lý Tự Nhiên sang một bên,dùng cán chổi mà quật Hắn tới tấp,Hắn hoảng loạn ,vừa tránh vừa đỡ.

-Hồng Nghi sư tỷ lỗi không phải tại Ta đâu, ở phía sau Hậu Sơn Rừng Thông có Lệ Quỷ á,Ta sợ nên dịch chuyển bỏ chạy, không làm chủ được linh lực nên,nên rơi vào đây...

Hồng Nghi nhếch mép cười khẩy liếc Hắn một cái nói

-Ngươi nha,vừa xấu mặt,lại xấu tính còn ngu ngốc nữa, ở Trường Bạch Tiên có kết giới chống người ngoài xâm nhập sao Lệ Quỷ có thể xuyên qua mà không bị phát hiện chứ?Huống hồ hơn sáu năm qua trên đỉnh Trường Bạch Sơn xuất hiện Thần Đao toả Thần Khí trấn áp yêu tà,ngay cả Tu Sĩ có cấp bậc Linh Đan Hoàng Kim còn không tiếp cận được mà bọn Lệ Quỷ có thể đến gần hả?

-Ta,Ta,nói thật á...chưa hết đâu ,Ta còn thấy hai vị...

-Hai cái khỉ! Ngươi mau cút đến Vật Phẩm Phòng của Trương Trưởng Lão mà xin ngói về lợp mái sửa chữa nơi này cho Ta...grrr...Đi!

Hồng Nghi phát tiết quát lớn làm cho Lý Tự Nhiên kinh hãi,ba chân bốn cẳng chạy đi xin ngói về sửa nhà.

-Á,á,Ta đi ngay đi ngay...hic cô nương gì mà dữ quá...

Lý Tự Nhiên đi lanh quanh một lúc cũng đi đến được Vật Phẩm Phòng nơi Trương Trưởng Lão cai quản,là nơi cung cấp những vật liệu xây dựng ,giấy vẽ bùa ,vải may y phục,hộp đựng chiến lợi phẩm ,túi càn khôn...

Hắn rụt rè bước qua ngưỡng cửa vào trong,nơi này có một bàn quầy đặt sổ sách ,bút mực là nơi để người quản lý ghi chép lại tên họ, xuất thân của đệ tử đến mượn vật phẩm.Xung quanh ba vách phòng là kệ đựng vật phẩm ,hộc,hộc,tầng,tầng cao vút tận năm lầu,mỗi hộc tủ có kích thước như một cái rương chứa hàng hoá,đủ cho một người trưởng thành nằm vào trong.

Lý Tự Nhiên cất tiếng hỏi

-Có ai ở đây không?Đệ tử là Thập Tam của Linh Quang Điện,đến đây xin mượn vật phẩm ạ!

Sau một lúc yên tĩnh đến lạnh người thì từ trong một hộc tủ trên tầng ba vang lên tiếng cót két khiến cho Lý Tự Nhiên dựng cả lông tóc.

-Cottt..kettt...

-Hức...gì thế này...

Hắn đưa mắt chầm chậm ngước lên nhìn thì thấy một cái đầu tóc rũ rượi cũng từ từ thò ra khỏi hộc tủ.

-Trời ơi có MA!aaa...

Con ma đó mặc thường phục màu hồng phấn viền lai áo màu đỏ,phóng xuống đáp ngay trước mặt của Lý Tự Nhiên,đưa một tay véo lấy mỏ của Hắn ,bóp chặt.

-Câm ngay cho Ta,cái tên đệ tử mới vừa kết đan kia...

-Ưm,ưm,ưm...

Lý Tự Nhiên trố mắt kinh ngạc vì người xuất hiện trước mặt đây cao chưa đến ngực của mình,là một vị thiếu niên độ tuổi chừng chín,mười tuổi.Vị thiếu niên đó có ánh mắt sáng,mày kiếm rậm đen,mắt phượng sắc bén,đôi môi chúm chím như nụ hoa đào,dung mạo vừa đáng yêu như trẻ con lại vừa mang đường nét thanh tú như người trưởng thành,từng lời nói cử chỉ tạo cảm giác áp đảo người đối diện.

Thiếu niên này buông tay khỏi Lý Tự Nhiên,quay lưng đi vào ngồi nơi quầy sổ sách.

-Ngươi là người của Linh Quang Điện?

Lý Tự Nhiên chóp chép miệng để làm dịu cơn đau nơi môi mỏ bị nắm chặt khi nãy ,đáp.

-Ừm!

Vị Thiếu Niên liếc mắt một cái,tức thì một lực áp chế giáng xuống Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn khụy gối cả hai chân.

-Hỗn xược!dám trả lời với thái độ hờ hợt như vậy với Trưởng Lão trong Môn sao?Dương Thiên Hạo cai quản đệ tử thật là bất nghiêm!

Lý Tự Nhiên ngơ ngác,Hắn không thể ngờ Trương Trưởng Lão cai quản Vật Phẩm Phòng lại là một vị thiếu niên nhỏ tuổi như thế.

-Đệ đệ tử mới nhập Môn chưa lâu, không, không biết Người là Trương Trưởng Lão,xin hãy thứ tội cho đệ tử ngu dốt...a...

Trương Trưởng Lão thu lại linh lực tha cho Lý Tự Nhiên,Hắn bủn rủn cố gắng gượng dậy.Trương Trưởng Lão nói

-Gân ,cốt yếu ớt như đã từng bị tổn thương nặng, người như ngươi mà Dương Thiên Hạo cũng thu nhận ư? Không giống với tác phong của Hắn rồi.

Lý Tự Nhiên vẫn còn chưa hoàn hồn,lắp bắp nói

-Sư Tôn thương xót cho đệ tử tứ cố vô thân,linh hạch bị đứt đoạn nên ra tay cứu giúp và thu nhận làm đệ tử thân truyền.

Trương Trưởng Lão trố mắt cá kinh ngạc,liền dịch chuyển đứng trước mặt của Lý Tự Nhiên một tay nắm cổ áo của Hắn kéo xuống,một tay bóp cằm Hắn ,nghiêng qua nghiêng lại xem xét.

-Dương Thiên Hạo nhận ngươi làm đệ tử thân truyền ư?sao có thể,cả A Hảo vị đệ tử tâm phúc bao nhiêu năm còn không được nhận,sao ngươi có thể,cái khúc gỗ đó,tâm tình bị đóng băng từ lâu rồi mà...Ồ!Thì ra là vậy...Ta hiểu rồi...

Trương Trưởng Lão buông tay thả Lý Tự Nhiên ra ,chấp tay sau lưng đi lững thững về quầy sổ sách.

-Dung mạo có đến bảy ,tám phần giống tên Kia,hèn gì lại dễ dàng thu nhận ngươi như vậy,cố chấp,cố chấp...hơ...Trương Thế Long ta sáu năm qua ẩn mình nơi Vật Phẩm Phòng này ít ra bên ngoài cho nên tiếp nhận thông tin cũng chậm rồi...ai ya... Người đẹp thế cơ mà...lại lại ...hừ...

Trương Thế Long xuất thân là Tán Tu Giang Hồ,năm xưa Tu Di ngang tài với Dương Thiên Hạo, tuổi tác cũng như nhau,dung mạo tuấn lãng ,sau khi bái hạ Trường Bạch Tiên làm Khách Khanh và trở thành Trưởng Lão cai quản Chấp Pháp Điện đã một lần muốn thăng cấp Linh Đan lên Tuyệt Đại Hoàng Kim viên mãn,không tránh khỏi Thiên Kiếp,bị trọng thương nhưng không chết ,trở thành hình dạng như bây giờ,tính tình thay đổi trở nên cổ quái ,nóng nảy , không thích là đánh người tàn phế,khó giữ vững tâm tình sáng suốt phân xử các đệ tử phạm Môn Quy,nên lui về Vật Phẩm Phòng ẩn mình không màn thế sự,giao lại vị trí cai quản Chấp Pháp Điện cho Hàn Bá Hoàng.

Lý Tự Nhiên ù ù cạc cạc chẳng hiểu Trương Thế Long nói gì cả,nhưng cũng không dám hỏi nhiều ,Hắn lí nhí nói

-Đệ đệ tử ...may mắn thôi...đệ tử đến đây chỉ là muốn mượn ngói về sửa lại mái nhà Tư Phòng của Sư Tôn...

Trương Thế Long chưng hửng chớp chớp mắt nói

-Tư Phòng của Dương Thiên Hạo bị đổ rồi á?Gạch ,ngói ,cây gỗ ở đó là dùng hàng thượng hạng để xây nên đấy!Dùng đến năm trăm năm sau vẫn chưa mục gãy đâu à!

-Dạ,dạ...vì đệ tử luyện công cho nên cho nên phá vỡ Tiểu Viện rồi ạ...

-Hước... ngươi, ngươi, ngươi...vậy mà dám phá nhà của Dương Thiên Hạo ư?...Hi hi hi...ha ha ha...giỏi!Dương Thiên Hạo nghiệp chướng của ngươi lại đến nữa rồi...ha ha ha...Sư Điệt ngoan...đến đây đến đây muốn mượn bao nhiêu vật phẩm...Trưởng Lão cũng cho ngươi mượn tất cả...ha ha...Luyện công cần phải có một nơi được bảo vệ nghiêm ngặt,Tiểu Viện của Dương Thiên Hạo là thích hợp nhất...vật phẩm đổ vỡ thì thay mới hết đi...khà khà...

-"Phen này Ngươi khánh kiệt rồi Dương Thiên Hạo,dám khinh thường Ta,từ chối lời thách đấu của Ta hết lần này đến lần khác,khiến một người ưu tú vừa anh tuấn vừa tài giỏi như Ta phải điên cuồng Tu Luyện để vượt bật,vì gấp rút phi thăng mà ...grr...Từ vị trí thứ năm trong Mười đại cao thủ Trung Nguyên lại bị xoá tên khỏi danh sách,Ta hận... Ngươi đi Thượng Vân Môn vui vẻ nhé,tên đệ tử này của Ngươi để ta dạy dỗ cho.Khà khà... "

Lý Tự Nhiên nhìn thấy vẻ mặt của Trương Thế Long nham nhở toàn thân Hắn cũng phát run

-Trương Trưởng Lão nếu không tiện vậy,vậy đệ tử xin cáo lui...aaa...

-Đi đâu...

Bàn tay nhỏ nhắn của Trương Thế Long đã tóm chặt vai Lý Tự Nhiên kéo Hắn dịch chuyển,đi vèo vèo đến một Hang Động hoang sơ,là một trong những hang động nằm trong dãy Trường Bạch Sơn.

Vừa dừng chân Trương Thế Long đã quẳng Lý Tự Nhiên vào một hồ nước lạnh ngắt,khiến cho Hắn buốt giá đến tận xương cốt,giẫy giụa tìm đường ngoi lên trên.

-Á...cứu với...Trưởng Lão...đệ tử,đệ tử đã phạm tội gì...ặc ặc...xin Trưởng Lão kéo Ta...ra khỏi đây...a..ặc...ặc...

Trương Thế Long đứng khoanh tay trước ngực nhếch mép cười đắc ý có chút ma mãnh

-Khà khà khà...có trách thì trách ngươi dám bái Dương Thiên Hạo làm Sư Tôn đi...thay vì kêu khóc thì Ngươi chừa hơi cho ấm bụng mà nghĩ cách rời khỏi đây...ha ha ha...ba ngày sau Ta sẽ quay lại...ừm... Ngươi không cô độc đâu ,có bạn dưới đáy hồ đấy...Ha ha ha...

Trương Thế Long vui vẻ hí hửng dịch chuyển về Vật Phẩm Phòng,ung dung ngồi uống trà và nghĩ đến cảnh đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo vẫy vùn trong hồ băng lạnh lẽo,càng đắc ý.

-Lâu lắm rồi Ta không được vui như vậy,ha ha ha...

Ở hồ băng ,Lý Tự Nhiên gào thét một lúc thì cũng kiệt quệ,chìm dần xuống đáy hồ,Hắn suy nghĩ loạn cào cào lên,đến khi chân chạm đáy hồ thì cơ thể cũng đã bị tê cứng,chợt trong đầu loé lên một đoạn tâm pháp luyện nội công,Hắn liền lẩm bẩm đọc thầm,đọc đi đọc lại rất nhiều lần, không biết thời gian trôi qua được bảo lâu nhưng cơ thể của Hắn dần dần biến đổi.

-"Bụng dưới của Ta,sao lại càng lúc càng nóng thế này,có một luồng khí tự phát sinh,chạy khắp gân cốt rồi...đang lớn dần lên...nóng quá...aaa..."

Lý Tự Nhiên phát khí tức tỏ ra xung quanh,luồng khí khiến cho hồ băng lạnh lẽo trở thành ấm nóng ,một số xộc thẳng lên trên trần động nhưng Hang Động này có kết giới ngăn cản nên sức công phá vừa chạm vào vách đá đã tan biến.

-Yaa...

-Uỳnh!

Lý Tự Nhiên y phục bị rách toạc,chỉ còn độc mỗi chiếc quần trung y trắng,ngắn ngang gối ,lộ ra cơ thể trắng nõn như tuyết ,nhưng đầy vết sẹo chằng chịt,dáng người thon gọn, không cơ bắp cuồn cuộn nhưng vẫn săn chắc.Hắn bơi lên trên để ngóp lấy không khí,nhưng chân của Hắn bị thứ gì đó quấn chặt kéo xuống.

-Ưm...

Lý Tự Nhiên vội sử dụng thuật ngưng khí tạm nín thở được nửa canh giờ.

Hắn chưởng một cú đánh xuống cắt đứt cái thứ dây nhợ đang quấn chặt chân mình,nhưng cái thứ đó chỉ rút về mà không hề bị chưởng lực làm nổ tung như ý nghĩ của Lý Tự Nhiên.

-Khốn kiếp,nó cứng hơn chưởng lực dụng bốn phần linh lực của mình sao?

Chưa kịp định thần thì đã có thêm bốn cái dây nhợ to như cánh tay người phóng đến bắt lấy tay chân của Lý Tự Nhiên kéo căng ra,như muốn xé Hắn thành bốn mảnh.

-Pặc,pặc...

-Aaaa...cái thứ gì đây...aaa...

Lý Tự Nhiên cử động ngón tay điểm chú tạo ra một đạo bùa thắp sáng.

-Điểm!

Đáy hồ vốn tối tăm khi bị điểm chú đã trở nên sáng bừng ,thấy rõ mọi vật xung quanh.Lý Tự Nhiên há hốc mồm khi thấy cái thứ bí ẩn làm loạn ,muốn nhấn chìm mình .

-Con bạch tuộc á?

Một con Bạch Tuộc màu đen ,kích thước như một cái lu nước,tám cái xúc tua to như cánh tay người,lù lù xuất hiện trước mặt của Lý Tự Nhiên,hai mắt của nó đỏ rực đầy tức giận.Nó phóng thêm một cái xúc tua đến quấn lấy cổ của Lý Tự Nhiên,nhưng Hắn vẫy vùn né tránh,con Bạch Tuộc lại phóng đến một xúc tua nữa ,giọng thẳng vào mặt của Lý Tự Nhiên,khiến cho mũi của Hắn chảy máu.Tâm tình của Hắn biến đổi khí mùi máu tan trong nước xộc thẳng vào mũi ,ánh mắt trong veo dần trở nên đỏ rực đầy sát khí.

-Grrrr...Ta sẽ giết ngươi...aaa...

Lý Tự Nhiên phát khí tức đẩy văng con Bạch Tuộc ra xa,mấy cái xúc tua vì đau mà rút lại.Nhưng Nó không vì vậy mà hoảng sợ,Bạch Tuộc Đen quất tám cái xúc tua đến đánh tới tấp Lý Tự Nhiên.Hắn dùng quyền cước chống trả,hai bên đánh càng lúc càng hăng,Bạch Tuộc Đen cũng dần bị thương khắp chỗ ,Lý Tự Nhiên thì bầm dập toàn thân.Qua hết nửa canh giờ,thuật ngưng khí mất tác dụng,Lý Tự Nhiên biết không thể dây dưa với con Bạch Tuộc Đen này nữa liền dồn hết sức bình sinh còn lại nhắm thẳng mắt của nó mà đấm một cái chí mạng.

-Ta cho ngươi chết...yaaa...

-Bốp!

-Oé...

Bạch Tuộc Đen bị một cú đau văng thẳng xuống đáy hồ ,Lý Tự Nhiên lợi dụng nó chưa hoàn hồn thì bơi lên trên mặt nước,leo lên bờ.

-Ặc,ặc ặc...con Bạch Tuộc chết tiệt...ặc ặc... suýt chút nữa thì giết chết Gia Gia rồi,nó có phải là người bạn mà Tên Quái Dị họ Trương kia nói đến không?Hừ...bắt nạt đệ tử dưới trướng thật là nhỏ mọn...khi nãy Ta phát công đáng lý phải đánh nổ đá ở đây,vây mà chẳng thấy bụi tàn nào ,Hang này đã bị hạ Cấm Chú rồi ư?Ta phải tìm cách ra khỏi đây, trước khi Sư Tôn trở về... không được để Người lo lắng cho Ta.

Hắn dụng chú dịch chuyển,nhưng chạm phải kết giới bị dội ngược về chỗ cũ

-Choang!

-Á...sao không dịch chuyển được thế này...lẽ nào vì ở Rừng Thông Hậu Sơn Ta đã dụng chú dịch chuyển nhiều lần cho nên bây giờ hết hiệu quả rồi a...

Lý Tự Nhiên tìm một chỗ bằng phẳng ngồi vận công chữa thương và hồi sức,qua một lúc thì nghe thấy bên tai không khí dao động vèo vèo,Hắn theo phản xạ tự nhiên né tránh,khi mở mắt ra thì nhìn thấy con Bạch Tuộc Đen đang nhô cái đầu trơn bóng tròn vo lên khỏi mặt nước, những cái xúc tua của nó đang quấn lấy mấy tảng đá.Một bên mắt đã bị sưng vù,thái độ căm phẫn,nó ném đá vào Lý Tự Nhiên,Hắn né tránh,đấm trả,đá nổ tan tành.

-Con Bạch Tuộc chết giẫm,có gan thì bò lên đây đấu với Gia Gia...grrr...

Con Bạch Tuộc ngoắt ngoắt cái xúc tua chỉ vào Lý Tự Nhiên xong lại chỉ xuống hồ nước với ánh mắt như thách thức.

Lý Tự Nhiên suy ngẫm

-"Con Bạch Tuộc này có linh tính,lẽ nào nó có Chủ Nhân huấn luyện?hừ...là Trương Thế Long đây mà,nhưng sao nó không leo lên bờ nhỉ?lẽ nào...lẽ nào đã bị yểm chú gì đó không được phép rời khỏi hồ nước?"

-Hừ ...Gia Gia không có thời gian đùa với ngươi,chết nè...yaa...

Lý Tự Nhiên bắt được một hòn đá bằng linh lực ,quăng ngược về con Bạch Tuộc Đen,trúng ngay vào con mắt còn lại của nó.

-Bụp!

-Oé!

Con Bạch Tuộc Đen chìm xuống hồ,ngất lịm.

-Hừ...đáng kiếp!

Lý Tự Nhiên ngồi định thần tiếp tục tụ linh lực đột phá Linh Đan.

-Ta phải thoát khỏi nơi đây...

Trong lúc Lý Tự Nhiên tập trung luyện Linh Đan đột phá lên cấp Đồng Kim thì con Bạch Tuộc Đen đã tỉnh lại,nó trồi lên mặt hồ,biến lớn hơn một chút, những xúc tua đã trở nên to lớn kích thước gấp năm lần lúc trước,nó quất xúc tua liên tiếp vào Lý Tự Nhiên,vòng khí tức của Hắn toả ra xung quanh chống đỡ,nhưng con Bạch Tuộc càng lúc càng điên cuồng quất xúc tua mạnh bạo hơn,muốn nhân lúc Lý Tự Nhiên không thể cử động được mà đập chết Hắn.

-Rầm,rầm...

-Hừ!Phá!

-Uỳnh!

Lý Tự Nhiên mở mắt ra phát công làm đá xung quanh nổ tan tành,cả hồ nước cũng bị dâng trào,cạn đi nửa phần, nước theo ngóc ngách của Hang Động mà chảy đi,nhìn từ bên ngoài thì thấy như một dòng suối chảy ra khỏi dãy Trường Bạch Sơn.Con Bạch Tuộc bị hất lên bờ teo tóp trở thành kích thước nhỏ như cái chậu rửa mặt,nó nằm bất động.

Lý Tự Nhiên đưa hai tay lên kiểm tra linh lực,Hắn mừng rỡ reo lên

-Ha,ha,ha...Ta đã thăng cấp Linh Đan Đồng Kim rồi...ha ha ha...

Lý Tự Nhiên liền phi lên cao đánh một chưởng vào vách động để đục một lỗ hổng thoát ra ngoài,nhưng Hắn chưa đủ Linh Lực để phá kết giới của Trương Thế Long.

-Yaaa...sao kết giới này lại cứng như vậy a...Ta không tin không phá nổi ngươi...yaa...

Lý Tự Nhiên đánh phá cả một ngày đến mệt rã rời vẫn không thể làm nổ được một mảnh đá nào.Hắn ngồi bệt xuống đất thở hỗn hển ,xong thì chửi bới vài câu

-Trương Trưởng Lão,ông ỷ lớn bắt nạt người dưới, không xứng làm tiền bối, không xứng cai quản Vật Phẩm Phòng...aa...Ông mau thả Ta ra...

Hắn liếc mắt nhìn đến con Bạch Tuộc Đen đang nằm cách đó một khoảng,liền đưa tay vận công phát chưởng.

-Hừ... để Ta nướng chín ngươi lên,xem Chủ Nhân của ngươi có chịu thả Ta ra hay không a...

Một ngọn lửa bùng lên từ tay của Lý Tự Nhiên phát ra bắn vào con Bạch Tuộc Đen,nó cảm nhận sức nóng bừng tỉnh, lấy hai xúc tua ôm lấy kêu oé oé ,chạy loạn ,khóc rơi lệ thành dòng.

-Oé...

Trương Thế Long cảm nhận được Linh Vật của mình gặp nguy hiểm liền dịch chuyển đến Hang Động.Vừa xuất hiện đã thấy con Bạch Tuộc Đen bị nướng thành Bạch Tuộc Đỏ,Hắn la hét thất thanh.

-Aaa...trời ơi...Mỹ Lệ Hồng Nhan của Ta...con sao thế này...aaa... con đừng sợ,đừng sợ có Cha ở đây rồi...hic hic...Tên Tiểu Tử thúi, ngươi thật là độc ác,dám đối xử với Mỹ Lệ Hồng Nhan như vậy...aaa...con yêu ơi...Đồng Trưởng Lão,cứu mạng...

Hắn ôm con Bạch Tuộc dịch chuyển thần tốc về Dược Phòng,bỏ lại Lý Tự Nhiên vẫn còn ngơ ngáo.

-Á ..Trưởng Lão đừng đi...thả Ta ra...

Lý Tự Nhiên mặc dù bị nhốt ở Hang Động ba ngày ,nhưng Hắn không có cảm giác đói, chuyện kỳ lạ này lúc Hắn vừa đến Thực Phòng Linh Quang Điện đã phát giác ra ,khi bị Phạm Thất bắt nạt bỏ đói không cho ăn cơm,nhưng Lý Tự Nhiên vẫn không cảm nhận bụng mình sôi sục hay thèm ăn.Điều này khiến cho Hắn lo sợ vì bản thân khác với các đồng môn,Hắn xem đây là một bí mật không thể tiết lộ cho ai biết,vì sợ bị họ xa lánh ,tiêu diệt.

-Lão Quái Trương Thế Long Tu Di cao như vậy,khó mà qua mắt được ông ta,Ta phải tìm thứ gì đó để giả vờ ăn , không để bị phát hiện nhục thân của Ta khác với đồng môn được.

Lý Tự Nhiên nhìn quanh động chỉ thấy toàn đá,cả cỏ dại cũng không thể mọc, những nhánh động nhỏ thì bị kết giới ngăn chặn, không cách nào đi qua,ngoài hồ nước lạnh ngắt giữa động ra thì chẳng có gì.

Lý Tự Nhiên đánh liều,dụng Thuật ngưng khí tạm nín thở nửa canh giờ,mở kết giới giữ ấm cho cơ thể rồi nhảy xuống đáy tìm kiếm.

-Con Bạch Tuộc thúi đó bị nhốt ở đây,chắc Trương Thế Long sẽ có bày trí thức ăn cho nó...tìm kiếm thử xem...

Vì trước đó Lý Tự Nhiên đã yểm bùa phát sáng ,cho nên đáy hồ cũng được chiếu sáng,nhìn rõ mọi vật bên dưới.Ngoài đá ra thì có gì cả,khiến cho Lý Tự Nhiên thất vọng.

-Không ngờ Lão Quái đó chẳng bày bố thức ăn cho con Linh Vật của mình,lẽ nào con Bạch Tuộc kia không cần ăn ư?Hừ...vô lý...Linh Vật cũng giống như Tu Sĩ cũng phải có năng lượng duy trì sự sống của bản thân,hay là...Lão Quái đã đến đây mỗi ngày cho nó ăn? Không đúng ...nếu như thế thì ba ngày qua sao Lão không đến?

Lý Tự Nhiên vẫn còn nghi vấn nên nhìn quanh rà soát tỉ mỉ hơn vài lần.Chợt nhìn thấy nơi khe đá thấp thoáng loé lên tia linh quang đỏ yếu ớt,Hắn tung một chưởng đánh đến,phiến đá kia nổ tách đôi,tràn ra những viên châu màu đỏ phát linh quang,kích thước như trứng gà.Lý Tự Nhiên bơi đến nhặt một viên lên và ngồi ra khỏi mặt nước.

-Cái gì thế này?sao giống linh dược thế nhỉ?

Hắn đưa lên mũi ngửi ngửi ,rồi liếm nhẹ một cái.

-Có mùi thơm nhẹ,vị ngọt thanh...ăn thử một miếng xem...

Lý Tự Nhiên ăn xong cảm thấy trong người có luồng khí nóng di chuyển khắp toàn thân,đả thông nhiều huyệt đạo,Hắn vận công đột phá .

-Yaaa...

-Uỳnh!

-Á...aaa...ha ha ha thì ra là linh đơn hỗ trợ tăng linh lực,thảo nào con Bạch Tuộc kia bị Ta đánh văng xuống đáy hồ,khi trồi lên linh lực nó càng mạnh bạo,hoá ra là ăn cái thứ này.Thế thì Ta không khách sáo nữa nhé...

Lý Tự Nhiên lặn xuống đáy hồ vớt hết số linh đơn còn lại đem lên bờ,mỗi ngày ăn ba viên ,luyện hoá thành công lực của bản thân tập trung đột phá Linh Đan.

Trương Thế Long sau khi đem Linh vật của mình đi chữa thương,qua thêm ba ngày mới chợt nhớ đến Lý Tự Nhiên ở Hang Động,vội dịch chuyển đến xem xét.

-Thôi chết rồi,Ta quên mất cái tên đệ tử của Dương Thiên Hạo,sáu ngày trôi qua rồi,chắc Hắn chết khô vì đói rồi a...lần này mà Dương Thiên Hạo trở về,khó tránh một trận xung đột,Hai Vị Trưởng Lão Tiền Bối nói rằng tình hình chống lại Biến Dị Thần rất quan trọng nếu ai làm loạn Sư Môn vào thời điểm này sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc nhất a...Tiểu Tử còn thở không hả?

Khi Trương Thế Long đến Hang Động thì cũng là lúc Lý Tự Nhiên đột phá Linh Đan cấp Bạch Kim.

-Yaaa...

Nhìn thấy tên đệ tử sau khi bị bỏ đói sáu ngày đã thăng cấp Linh Đan Bạch Kim,Trương Thế Long há hốc mồm,vẻ mặt lo lắng lắp bắp

-Ngươi, ngươi, ngươi thế mà đột há lên tận hai cấp Linh Đan ư,chỉ trong vòng sáu ngày ư?Hước...

Như chợt hiểu ra đều gì,Trương Thế Long nhảy ùm xuống hồ nước trước sự kinh ngạc,bàng hoàng của Lý Tự Nhiên.

-Lần này...Ta tiêu rồi!

Quả nhiên chỉ một lúc sau Trương Thế Long đã quay lại với vẻ mặt giận dữ,Ông ta quát tháo

-Yaa...tên tiểu tử khốn kiếp ngươi, ngươi dám ăn hết Bổ Linh Thần Đan của ta,Ta đã bỏ ra hơn ba năm lên rừng xuống biển,xông vào cả Ma Vực chỉ để tìm những dược liệu quý hiếm luyện thành ,aaa...đó là thức ăn cho năm năm Tu Luyện của Mỹ Lệ Hồng Nhan,ngươi vậy mà ăn sạch chỉ trong ba ngày...Ta ta...phải rút cạn máu ngươi ,cho Linh Vật của Ta bồi bổ ...yaa...

Trương Thế Long nổi đoá tung chưởng đánh Lý Tự Nhiên,Hắn không thể chống lại nổi cơn thịnh nộ này của một Trưởng Lão có cấp Linh Đan Cận Tuyệt Đại Hoàng Kim,bị đánh bầm dập ,ói cả máu.

-Á...Trưởng Lão xin bớt giận...aaa...Ta , không cố ý...Ta chỉ vì đói...aaa...Sư Tôn của Ta, Dương Thiên Hạo sẽ không tha cho Ông đâu...ặc,ặc...Ông ỷ lớn bắt nạt người dưới...aa...Ta không phục...Ta phỉ...

Trương Thế Long nghe đến tên của Dương Thiên Hạo liền dừng tay,bình ổn lại tâm trạng

-Hừ...nếu không phải ngươi là đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo thì Ta đã sớm xé toạc ngươi ra rồi...grrr...Hừ... muốn Ta bỏ qua cho ngươi sao,đừng mơ...đến đây...

Trương Thế Long đưa tay hút lấy Lý Tự Nhiên đến gần,túm lấy tóc của Hắn mà kéo đi,dịch chuyển đến một Hang Động khác.

-Á...đau,đau...đừng kéo tóc của Ta ,aaa...sao Ông ấu trĩ như thế hả,sao lại nắm tóc người khác hả?

-Grrrr...đi...

Bởi vì Lý Tự Nhiên hiện tại chỉ mặc độc nhất chiếc quần trung y ngắn cũn cỡn,nên Trương Thế Long không thể nắm chặt chỗ nào hết,đành nắm tóc của Hắn mà kéo đi.

-Vào đó đi...Ta xem ngươi tiêu hoá Bổ Linh Thần Đan của Ta thế nào...hừ...

-Aaaaa ...

Trương Thế Long ném Lý Tự Nhiên vào một Hang Động tăm tối đầy phiến băng nhọn, những cái gai băng này kích thước như mũi giáo,hình thành từ vách động ,khi Lý Tự Nhiên bị rơi vào đã gây ra dao động không khí,làm cho các phiến băng phóng ra khỏi vách đá bay thẳng vào Hắn như tên bắn,đâm vào toàn thân Hắn gây thương tích.

Tiếng của Trương Thế Long vàng bên tai của Lý Tự Nhiên

-Tiểu tử đáng ghét,Ta nói cho ngươi biết,đây là Băng Hình Động,là nơi trừng phạt các đệ tử phạm Môn Quy,chỉ cần ngươi dám gây ra dao động không khí thì các mũi tên băng sẽ phóng đến đâm vào da thịt của ngươi, Ngươi đừng nghĩ đến chuyện mở kết giới phòng ngự vì càng chống đỡ thì mũi tên băng sẽ càng phát ra nhiều hơn ,liên tục không ngừng...Ha ha ha...từ từ mà hưởng thụ đi...Dám ăn trộm Bổ Linh Thần Đan của Ta, Ta sẽ cho ngươi thành người nhím...grrr...

Lý Tự Nhiên sợ hãi, không dám nhúc nhích,cũng không dám thở mạnh,Hắn nằm vật ra trên nền băng tuyết,cố gắng điều tiết linh lực để trị nội thương.

-Lão Quái khốn kiếp...Ta mà rời khỏi đây sẽ... không tha cho Ông...Ặc...ặc...

Vì đau nên Lý Tự Nhiên đã ho vài tiếng,thế là hàng trăm mũi tên băng phóng đến ào ào,Hắn hoảng hốt lăn lộn tránh né,nhưng vẫn bị ghim mấy mũi vào người,thân thể lại đầy vết thương.Hắn đau đớn nhưng không dám hé môi kêu gào,đành cắn chặt răng nén lại.

-Ưm...Ta...sẽ không chết ở đây...

Hắn không dám mở quyển phổ tâm pháp luyện nội công của Dương Thiên Hạo cũng không dám nhúc nhích,chỉ đành nằm điều tiết nhịp thở càng chậm rãi càng nhẹ hơn hết mức có thể .

Nhưng cơ thể của Lý Tự Nhiên khác biệt với Phàm Nhân cho nên qua được vài canh giờ từ lục phủ ngũ tạng cho đến da thịt của Hắn cũng từ từ hồi phục.Các giác quan của Hắn cũng linh hoạt vượt trội,Hắn nhắm mắt dùng tâm thức dò đường, không ngờ có thể nhìn ra được những chuyển động xung quanh mình,từ những phiến băng lạnh lẽo được hình thành chậm rãi,đến ngóc ngách của các động nhỏ liên thông với không động mà Hắn đang ở, những dao động của sinh vật,cây cối bên ngoài Hang Động.

-Đây là...là một trong những Hang Động nằm trong dãy Trường Bạch Sơn,vị trí trên sườn núi,độ dày đất khoảng hai mươi trượng,nếu Ta có thể đánh phá xuyên trần động là có thể thoát ra ngoài rồi,nhưng chỉ có thể được một lần phát công mà thôi.Nếu không thể đánh thủng Hang Động,Ta sẽ bị những phiến băng nhọn đâm chết mất.

Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng Lý Tự Nhiên cũng quyết định vận công đánh thủng trần động nhưng một chưởng phát ra không những không đánh xuyên đất đá mà còn bị băng vỡ rơi xuống súyt bị đè bẹp,chưa kể đến những mũi tên băng phóng ra như mưa trút,làm cho Lý Tự Nhiên lại bị găm như con nhím,Hắn tiếp tục nằm yên bất động vài canh giờ để hồi phục.Hồi phục xong thì phát công đánh tiếp,với linh lực yếu ớt Hắn không thể đánh vỡ lớp băng bao phủ khắp vách động,thời gian kéo dài lớp băng vừa mới bong tróc đã hình thành lại như cũ.Lý Tự Nhiên không bỏ cuộc Hắn vẫn tiếp tục đánh sau mỗi lần hồi phục, cứ đánh mãi mà không biết thời gian đã trôi qua bao nhiêu lâu,và bản thân bị thương bao nhiêu lần,vì cứ mỗi lần Hắn nhắm mắt tịnh dưỡng thì luôn nghĩ đến cảnh Dương Thiên Hạo trở về từ Thượng Vân Môn mà không nhìn thấy Hắn,Lý Tự Nhiên trong lòng lại dâng trào cảm xúc khó tả

-Ta phải rời khỏi đây...Ta phải ở Tiểu Viện chờ Sư Tôn về...Ta phải rời khỏi đây...RỜI.KHỎI.ĐÂY...yaa...

-Uỳnh!

Lý Tự Nhiên lại đột phá Linh Đan,đánh một chưởng mạnh bạo làm nổ tung trần động thủng một lổ lớn,ánh sáng mặt trời soi chiếu vào xua tan màn đêm tăm tối của Hang Động.

-Ha ha ha...Ta thành công rồi...ha ha ha ...Sư Tôn cuối cùng Ta cũng đánh thủng vách núi rồi...

Hắn liền dụng chú dịch chuyển rời khỏi Hang Động băng .

Tiếng nổ ở sườn núi Trường Bạch đã kinh động đến người ở Linh Ngọc Điện,Hai vị Trưởng Lão Tiền Bối liền phái người đến xem xét.

-Là một trong những Hang Động dùng để trừng phạt đệ tử phạm Môn Quy.

-Hang có cấm chế ,ai có thể phá vỡ được chứ,các ngươi đi xem xét đi.

-Dạ,tuân lệnh!

Trương Thế Long đang ôm Mỹ Lệ Hồng Nhan say ngủ chợt nghe tiếng nổ lớn,giật mình tỉnh giấc.

-Ối a...sao lại có tiếng nổ lớn như vậy a...

Hắn dịch chuyển ra ngoài nhìn về phía sườn núi Trường Bạch thì hốt hoảng

-Lẽ nào...tên tiểu tử kia...

Trương Thế Long vội phi thân lên cao bay vèo đến Hang Động thì nhìn thấy hai vị đệ tử của Linh Ngọc Điện,biết việc mình làm đã kinh động đến Trưởng Lão Tiền Bối,cho nên Hắn ngăn hai tên đệ tử lại nói.

-E,hèm...hai ngươi về đi,chẳng qua là Ta luyện công lỡ tay đánh nổ một phiến đá thôi,Ta sẽ sửa chữa lại...đi đi...

-Ơ...Trương Trưởng Lão...vậy...đệ tử xin cáo lui...

Sau khi thấy hai vị đệ tử đi rồi,Trương Thế Long tức tốc dịch chuyển vào Hang Động,khi chứng kiến không động trong này bị phá tan tành,Hắn há hốc mồm.

-Hước...lẽ nào...tên Tiểu tử đã bị chôn sống rồi a?

Hắn ta vội thi triển linh lực,dời băng,quét đá để tìm kiếm Lý Tự Nhiên

-Híc...Thập Tam... ngươi ở đâu...Dương Thiên Hạo về rồi kìa...á...á...úi úi...

Vì trong động vẫn còn cấm chế,cho nên mỗi khi Trương Thế Long phát linh lực thì gai băng bắn vào Hắn.

Lý Tự Nhiên dịch chuyển bay về Tư Phòng của Dương Thiên Hạo,vừa hiện ra đã đứng trước mặt của Hồng Nghi,khi cô nàng đang đặt khay bình trà ,tách xuống bàn.

-Soạt!

-Hước!

Cả Lý Tự Nhiên lẫn Hông Nghi đều giương mắt nhìn nhau,kinh ngạc,Hồng Nghi liếc xuống bụng dưới của Lý Tự Nhiên mà đỏ mặt hét lên,vỗ cho Hắn một bạt tay đau điếng.

-Dâm tặc!

-Bốp!

-Á!

Thì ra Lý Tự Nhiên vẫn chưa kịp thay cho mình một bộ y phục đàng hoàng,trên người chỉ có độc nhất chiếc quần trung y rách nát.

-Ta bảo ngươi đi xin ngói về sửa nhà, ngươi đi một chuyến suốt bảy ngày,giờ còn không mặc gì nhảy ra doạ Ta hả?Đừng tưởng ngươi là đệ tử thân truyền của Dương Trưởng Lão thì muốn làm gì thì làm nha...đồ vô lễ,vô sỉ.

Lý Tự Nhiên lúng túng nói

-Ta ta không cố ý...Ta Ta bị Trương Trưởng Lão hại thành ra thế này thôi à...Ta Ta xin lỗi ...

Hồng Nghi xấu hổ ôm mặt bỏ chạy

-Mặc quần áo vào đi...aaa...

Sau khi được Hồng Nghi đưa cho hai bộ y phục đệ tử nội Môn ,Lý Tự Nhiên thay một bộ,cất vào túi càn khôn đeo bên hông một bộ.

-Chỉ cần ngươi điểm chú thay y phục mà Ta đã chỉ dẫn là có thể thay đổi một bộ y phục cất trong túi càn khôn,bảo quản cho tốt đi,Túi Càn Khôn rất đắc tiền đấy ,Sư Môn chỉ phát một cái thôi.

-Đa tạ Sư Tỷ!

Lúc này bổng dưng vang lên tiếng trống tập trung đệ tử ra Sân Đại Điện Linh Ngọc,Hồng Nghi và Lý Tự Nhiên đều ngạc nhiên

-Tiếng trống lệnh tập trung đệ tử,có chuyện quan trọng rồi,đi theo Ta.

-Ơ...ta ta cũng phải đi hả?

Sau khi Lý Tự Nhiên đi theo Hồng Nghi ra tập trung vào hàng ngũ của đệ tử Linh Quang Điện đứng ở Sân Đại Điện Linh Ngọc thì đệ tử của Linh Quang Điện xôn xao bàn tán và ngạc nhiên.

-Ơ,đó không phải là tên dâm tặc trêu ghẹo Hứa Linh sư muội hay sao,là tên Thập Tam của Thực Phòng đây mà,Hắn chưa chết sao?

-Sao Hắn lại mặc y phục của đệ tử nội Môn,sao Hắn lại dám đến đây?

-Ngươi không biết gì sao hả,Hắn chính là đệ tử thân truyền của Dương Trưởng Lão đó ,là Lục Đệ Tử mới thu nhận gần đây.

-Tên ,tên bại hoại này sao có tư cách đó chứ?cả A Hảo sư huynh còn chưa được nhận, sao Dương Trưởng Lão lại...

-Chắc là Người chưa biết về chuyện xấu xa mà Hắn ta đã làm ở Cổng Điện lúc đó đấy,hừ Ta phỉ!

-Phạm Thất sư huynh,tên dâm tặc Thập Tam kia dường như không còn yếu ớt như trước rồi,liệu Hắn có trả thù chúng ta vì lúc trước đã đánh Hắn không?

Phạm Thất run rẩy trong lòng,nhưng cũng gắng chống chế

-Hừ ,lúc trước Hắn phạm Quy chế Điện nên bị chúng ta trừng phạt,là đáng kiếp Hắn,đừng sợ,mọi chuyện còn có các sư huynh,sư tỷ làm chủ mà,Hắn không dám trả thù đâu.

-"Tên này không gặp một thời gian giờ đã đột phá Linh Đan cấp Bạch Kim rồi a...Hắn có trả thù Ta không?chuyện ta đẩy Hắn ra làm bia đỡ tên..."

A Hảo ,Nhậm Nhã,A Minh đều nghe thấy lời bàn tán,cũng là lần đầu bọn họ nhìn thấy Thập Tam,vị Lục Sư Đệ mới được nhận này.

Nhậm Nhã sau khi tìm kiếm tung tích của Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần không được,đã để lại một trận pháp hủy diệt bao phủ ở trên vực thẩm ,chỉ cần có người dịch chuyển từ vực bay lên đều sẽ bị tru diệt.Sau đó vì tạo cho mình bằng chứng ngoại phạm không xuất hiện ở Rừng Thông Hậu Sơn,Nhậm Nhã đã trở về Tư Phòng giả vờ tìm kiếm A Hoán và Tiểu Bích hai vị sư muội thân cận của mình,khiến cho mọi người nghĩ rằng Nhậm Nhã luôn ở Linh Quang Điện dưỡng thương chưa hề rời đi.

Qua mấy ngày mất tích bí ẩn của một nhóm đệ tử Linh Quang Điện và Cố Chánh Phương,A Minh người đang tạm cai quản chuyện Linh Quang Điện đã báo lên các Trưởng Lão trong Môn,nên hôm nay mới có một cuộc tập trung đệ tử đến Sân Đại Điện Linh Ngọc.

Nhậm Nhã quan sát Thập Tam,cảm giác Hắn có vẻ rất quen thuộc,nhưng nhìn mãi vẫn không nhìn ra sự bất thường nào ở Thập Tam.

-"Hắn chỉ là Linh Đan cấp Bạch Kim,cốt cách tầm thường, không phải là Lý Tự Nhiên, đã từng đột phá Linh Đan cấp Đại Hoàng Kim,nhưng tại sao Sư Tôn lại nhận một kẻ tầm thường như vậy làm đệ tử chứ?"

A Minh nói

-Đệ đây là Lục Sư Đệ Thập Tam mà Sư Tôn đã thông cáo thân phận khắp Điện Linh Quang đây sao?

Thập Tam lúng túng thủ lễ

-Dạ,dạ...chính là đệ,Sư Tôn trước khi đi Tiên Giới đã căn dặn đệ phải ở lại Tiểu Viện quét dọn không được rời khỏi,nên không thể đi bái phỏng các Sư Huynh,Sư Tỷ được,xin thứ lỗi.

Nhậm Nhã nói

-Không sao đâu,Lục Sư Đệ chỉ làm đúng mệnh lệnh của Sư Tôn,bọn Ta sao có thể trách Đệ được.

-"Sư Tôn thật xem trọng Hắn,còn chó Hắn ở lại Tiểu Viện của mình."

Hai Vị Trưởng Lão Tiền Bối xuất hiện dõng dạc nói

-Im lặng!

-Hôm nay,tập trung chúng đệ tử đến đây là để triển khai một số nhiệm vụ quan trọng.

-Đệ tử Cố Chánh Phương của Bổn Môn và Nguyệt Giáo Chủ đã bị mất tích bí ẩn ở Trường Bạch Tiên chúng Ta, với lòng hoang mang lo lắng của đệ tử Linh Quang Điện và sức ép của Hộ Pháp Hắc Nguyệt Giáo bắt buộc Ta phải mở một cuộc tìm kiếm khắp Sư Môn ,Ta lệnh cho một nửa đệ tử của các Điện phối hợp với các đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo đi tìm kiếm tung tích của hai người bọn họ.

-Đồng thời Ta cũng nhận được tin báo của Lâm Tông Chủ truyền về từ Vô Ưu Sơn,nói rằng Yến Thành xuất hiện Huyết Tế trận ,xin Bổn Môn cho đệ tử đến hỗ trợ Vô Ưu Tự phá trận,Ta đã nhận lời nên sẽ phái một số đệ tử ưu tú của Bổn Môn đi hỗ trợ cho Lâm Tông Chủ.

-Các đệ tử còn lại phải tăng cường phòng ngự kết giới bảo vệ Sư Môn.

-Tuân lệnh!

Lý Tự Nhiên bị Trương Thế Long nhắm trúng ,đề bạt vào danh sách các đệ tử đi Yến Thành hỗ trợ cho Lâm Ngạn Hữu phá trận Huyết Tế.

-Grrrr...tên tiểu tử thúi, ngươi vậy mà đã đột phá Linh Đan cấp Bạch Kim rồi,còn hại cho Ta bị gai băng đâm như cái rổ tre,lần này Ta cho ngươi đi hoạt động thư giản gân cốt,để tiêu hóa hết số Bổ Linh Thần Đan của Ta cho thật thống khoái nhá.

Vị Trưởng Lão Tiền Bối nói

-Trương Thế Long ngươi phụ trách đưa những đệ tử vừa ghi vào danh sách hỗ trợ cho Lâm Tông Chủ ở Yến Thành đi.

-Há?Cái cái gì chứ...Ta ,Ta phải rời Sư Môn sao?với cái dáng trẻ con này á?Ta không đi!

-Hừ! Ngươi vào những năm qua viện cớ bị Thiên Kiếp đánh hạ Tu Di không thể đột phá cấp Linh Đan nữa ,trốn ở Vật Phẩm Phòng lười biếng.Giờ Sư Môn gặp đại sự,Ta há để cho ngươi có quyền từ chối nhiệm vụ hả?Một là đi Yến Thành,hai là đến Cấm Địa trên đỉnh Trường Bạch Sơn nguyện ý hộ pháp Thần Đao đến muôn đời đi.

-Hả?Thần Đao đó lợi hại như vậy có cần hộ pháp gì đâu chứ?

-Hửm?

-Á...a...Ta. đi,Ta đi Yến Thành...

Lý Tự Nhiên mím môi nhịn cười nhìn Trương Thế Long giễu cợt

-Hì hì...đáng đời Lão Quái,cái này gọi là gậy ông đập lưng ông !

-Grrrr...tên tiểu tử thúi hại Ta...

Nhậm Nhã suy nghĩ

-"Chủ Nhân đã triển khai Đại Kế rồi,Yến Thành Huyết Tế, sẽ đến Hắc Phong Đỉnh,Ngọc Liên Sơn,Long Đỉnh Sơn,rồi tất cả sẽ bị san bằng như Vi Sơn Thành...Với Tu Di của các ngươi sẽ không nhìn ra kết giới của Chủ Nhân lập ra ở Rừng Thông Hậu Sơn,thời gian này Ta sẽ dung nạp thêm một đoạn Quỷ Cốt mà Chủ Nhân ban tặng,đến lúc đó Hai Lão Già Hộ Pháp Trường Bạch Tiên này có là gì trong mắt của Bổn Cô Nương nữa.Và khi Sư Tôn cùng Bảo Liên ở Tiên Giới trở về , Trung Nguyên cũng đã tiêu tùng ,có soi Lục Sinh Chiếu tìm ra Chủ Nhân thì cũng đã muộn rồi....ha ha ha..."

Như lời của Nhậm Nhã nói,dù cho đệ tử của hai Môn Phái tìm kiếm tỉ mỉ từng khu vực khắp Trường Bạch Tiên thì vẫn không thể tìm thấy tung tích của Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần.Lúc này Nhậm Nhã đứng sau âm thầm gây chuyện để đệ tử hai bên xung đột hiểu lầm nhau.A Mình và vị Hộ Pháp Hắc Nguyệt Giáo đã phải ra sức can ngăn đệ tử để tránh mất hoà khí,khiến cho công cuộc tìm kiếm bị gián đoạn.Nhậm Nhã nhân lúc này đã ẩn thân vào một Hang Động tiến hành thay đổi Cốt Quỷ.

Được sự hỗ trợ bùa chú của Kẻ Biến Dị Thần,Nhậm Nhã che được khí tức của mình trong khu vực bao phủ Thần Khí của Sinh Ca ,thuận lợi sát nhập thêm một đoạn Quỷ Cốt vào người, khiến Tu Di tăng cao,hiện tại đã có thể đánh ngang Tu Sĩ có cấp Linh Đan Tuyệt Đại Hoàng Kim viên mãn.Theo lệnh của Kẻ Biến Dị Thần,Nhậm Nhã rời Trường Bạch Tiên đến Tô Hà Thành cách Trường Bạch Sơn mười dặm bày Huyết Tế Trận,vì Thần Khí của Sinh Ca bao phủ lên đỉnh Trường Bạch Sơn,nên Nhậm Nhã không thể thi triển Trận Pháp ở Sư Môn.

-Ta Huyết Tế dân thường ở trong Thành trước...Sinh Ca để Chủ Nhân đối phó...

Các đệ tử Vệ Thành của Trường Bạch Tiên Tu Di thấp hơn Nhậm Nhã nên không thể phát hiện ra Trận pháp đã áp xuống Thành ,bọn họ vẫn tuần tra đề phòng yêu tà xâm nhập,bảo vệ trật tự của thị phố.

Nhậm Nhã dịch chuyển về Trường Bạch Tiên tiếp tục xuống vực thẳm tìm Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần,vì với Tu Di hiện tại,Nàng Ta không sợ lộ khí tức trước Hai Vị Trưởng Lão Tiền Bối nữa.