Những người có mặt trong Đại Sảnh đều kinh ngạc nhìn nhau
-Dị Thần xuất thế ư?
-Đó là nguyên nhân mà Thượng Vân Môn phái Tiên Nhân đến hỗ trợ các Đại Phái chúng Ta gia cố lại kết giới phòng thủ ư?
Bảo Liên cười nói
-Đám Tiên Nhân ích kỷ,nhỏ nhen kia không khi nào làm chuyện bao đồng,chắc là sợ Truyền Nhân của Ma Tôn Diệt xong Nhân Giới thì đánh thẳng vào Tiên Giới trả thù nên bọn họ muốn chúng ta giữ chân Thiên Huyết một lúc.Hừ...bọn họ sợ tổn hao Tu Di không muốn tận tâm truy lùng Thiên Huyết...một đám hèn nhát...
Lúc này ngoài cửa đã xuất hiện một dáng người kèm theo giọng nói âm trầm,khí thế uy nghiêm
-Thượng Vân Môn không tệ như vậy,Tiên Nhân trước khi nhập Tiên Tịch cũng là Phàm Nhân...Hừ... những kẻ Tu Tiên ương ương dở dở sao có thể hiểu được Thiên Cơ...
Dương Thiên Hạo bước vào Đại Sảnh như quầng hào quang chiếu sáng,làm cho mọi người có mặt đều cảm thấy vui mừng,nhưng Bảo Liên thì không như thế,Ông ấy cảm giác Dương Thiên Hạo có chút khác lạ
-"Dung mạo của Hắn sáu phần giống Bạch Diễn Tình,bốn phần giống Đông Kỳ Vân,ngoại hình ổn nhưng khẩu khí thì ...khác đi rồi...nhưng khác chỗ nào nhỉ?"
-Dương Thiên Hạo!
-Sư Tôn!
Bốn vị đệ tử thân truyền cùng với đệ tử tâm đắc bước đến trước mặt Dương Thiên Hạo quỳ gối bái phỏng.
Cố Chánh Phương nói
-Sáu năm qua đệ tử đi vào Ma Vực tìm kiếm tung tích của Người nhưng vô vọng... không ngờ Người đã trở về Trung Nguyên...Đệ tử vui mừng khôn xiết!
Lâm Ngạn Hữu nói
-Đệ tử đã không phụ lòng của Sư Tôn,đột phá Linh Đan Tuyệt Đại Hoàng Kim và chấp chưởng vị trí Tông Chủ Trường Bạch Tiên.
Nhậm Nhã nói
-Đệ tử kế thừa tinh thần trừ ma vệ đạo của Sư Tôn,nên suốt bao năm qua luôn hành hiệp giúp dân chúng diệt yêu tà, không làm tổn hại uy danh của Sư Tôn.
A Minh nói
-Đệ tử bất tài sáu năm qua chỉ đột phá Linh Đan Đại Hoàng Kim,tạm thời cai quản mọi chuyện trong Điện Linh Quang chờ đợi Sư Tôn trở về.
A Hảo nói
-Đệ tử luôn nhắc nhở các đệ tử của Linh Quang Điện chuyên tâm rèn luyện Đạo Thuật không lười biếng,và dẫn dắt đệ tử mới nhập môn làm đúng Môn Quy .
Dương Thiên Hạo nghe qua các đệ tử báo cáo cũng có phần tâm đắc,nói
-Các ngươi làm tốt lắm đứng lên đi.
Nguyệt Y Thần thủ lễ nói
-Dương Trưởng Lão,Tiểu Nữ xin bái phỏng...
Dương Thiên Hạo không hiểu sao vừa nhìn thấy Nguyệt Y Thần là cảm giác khó chịu trong lòng.
-Ngươi là...Thánh Nữ của Tà Giáo? Ngươi đến đây làm gì?
Cố Chánh Phương vội lên tiếng
-Sư Tôn,Nguyệt cô nương bây giờ đã là Giáo Chủ của Hắc Nguyệt Giáo,tuy Hắc Nguyệt Giáo độc lập hoạt động nhưng đều có lòng trượng nghĩa,chính nàng đã cùng với Bảo Liên Chân Nhân phá Trận Pháp Càn Khôn Liệt Hoả cứu các vị Tông Chủ Đại Phái bị vây ở Thành Vi Sơn.Hôm nay nàng đến đây là vì muốn bái phỏng Người và ...gặp Lý sư đệ...
Dương Thiên Hạo cười khẩy một cái nói
-Tà Giáo thì chính nghĩa đến đâu chứ?Con đường Tu Tiên dụng không ít Tà Thuật rồi...
Nguyệt Y Thần cũng rất ngỡ ngàng vì thái độ của Dương Thiên Hạo
-"Ông ấy sao lại khác trước thế nhỉ,có ý bài xích Hắc Nguyêt Giáo ta..."
-Dương Trưởng Lão vì Người và Sư Tôn của Ta có giao tình lại trãi qua nhiều trận kề vai sát chiến chống lại Ma Tộc cho nên Sư Tôn của Ta rất quan tâm đến bằng hữu,
muốn biết tin tức về Trưởng Lão nên Tiểu Nữ đến Trường Bạch Tiên bái phỏng Người ,bây giờ đã biết Trưởng Lão bình an vô sự,Nguyệt Y Thần cũng không muốn nán lại Trường Bạch Tiên để làm phiền...kiếu!
Cố Chánh Phương bỡ ngỡ vội ngăn nàng lại
-Nguyệt cô nương khoan đã...Sư Tôn khi xưa Người và Hắc Giáo Chủ quả là có giao tình,hai người cùng nhau đánh đuổi Hoàng Tử Ma Tộc,ngăn Cuồng Long Hắc Đế làm loạn...Sao,sao bây giờ Người lại...
Dương Thiên Hạo mặt lạnh tanh nói
-Chính Tà phải phân biệt... Ngươi hà cớ gì lại bênh vực Ả ta?
Hai Vị Tiền Bối Trưởng Lão nói
-Dương Thiên Hạo,tuy rằng suốt nhiều năm Ta không màng chuyện giang hồ chỉ ở Cấm Địa canh gác nhưng chuyện đại sự ở Vô Ưu Sơn năm đó cũng biết được chút ít ,đúng như lời của Cố Chánh Phương nói ,Hắc Nguyệt Nương tuy là Hắc Hồ biến hình,nhưng bà ta đã từng phi thăng đắc đạo thành Tiên, vì phạm Tiên Quy mà bị đánh nát Tiên Ký không thể phi thăng lần hai nhưng Đạo Pháp cũng không phải là Tà Thuật,không thể xem là Tà Ma ngoại đạo được.
-Hắc Nguyệt Giáo tuy hành xử đơn độc nhưng cũng không gây hại cho dân chúng, Ngươi không nên bài xích cực đoan như vậy.
Lâm Ngạn Hữu nói
-Nguyệt Giáo Chủ có ơn cứu mạng đệ tử và Đại sư huynh,Nhậm sư muội theo lý chúng ta nên hậu đãi nàng...Sư Tôn...
Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn Lâm Ngạn Hữu khiến cho Hắn không dám nói tiếp.
-Hừ...vì nể tình Ả đã cứu mạng các ngươi cho nên Ta mới không đánh Ả văng khỏi Điện Linh Ngọc...
Nguyệt Y Thần nghiến răng nói
-Hừ...thái độ của Ngươi là sao hả?Uổng công Sư Tôn của Ta suốt bao năm lo lắng chờ đợi tin tức của Ngươi,ai mà thèm ở lại cái nơi rách nát này của các ngươi chứ...đồ máu lạnh...grrr...
Nguyệt Y Thần quay quắt đi khỏi Đại Sảnh mà không nói một lời chào,Cố Chánh Phương lúng túng vừa nhìn Dương Thiên Hạo vừa nhìn theo bóng lưng của nàng khó xử
-Y Thần...,Sư Tôn...
Bảo Liên nói
-Cố Chánh Phương ngươi đuổi theo nàng ta đi,chuyện tìm Thiên Huyết không phải chuyện dễ,nàng ta không đi một mình được.
Dương Thiên Hạo nói
-Hắn là đệ tử của ta sao lại nghe lời ngươi chứ? Không đi!
Cố Chánh Phương chân tay cuống quýt cả lên nhưng không dám cãi lệnh Sư Tôn,chàng cắn môi gắng giữ bình tĩnh.
Bảo Liên xoắn tay áo lên đến khuỷu nói
-Xét về giai vế Dương Tiểu Tử ngươi phải gọi Ta là Sư Thúc Tổ đấy.Đi mau!
-Vâng,ta,ta đi ...Sư Tôn đệ tử sẽ trở lại ngay...
Nhậm Nhã nhìn thấy người mình yêu đuổi theo tình địch thì trong lòng dậy sóng,nhưng vì giữ hình tượng nhu nhã ,điềm đạm,Nàng Ta đã nhẹ nhàng xin phép Dương Thiên Hạo
-Sư Tôn,đệ tử nội thương chưa khỏi xin phép được về Tư Phòng nghỉ ngơi.
Dương Thiên Hạo gật đầu
-Ừm ,đi đi...
Nhậm Nhã thủ lễ chào tất cả những người có mặt trong Đại Sảnh rồi đi ra khỏi Điện Linh Ngọc.
Bảo Liên và Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn theo Nhậm Nhã trong lòng có chút nghi vấn.
-"Ẩn trong Xương Cốt Nhậm Nhã có thứ gì đó không sạch sẽ,nhưng Ta không thể nhìn ra được,đó là gì?"
-"Nhậm Nhã cô nương này sao lại có một đoạn Quỷ Cốt thế nhỉ?"
Mọi người đều biết võ công và thuật pháp của Dương Thiên Hạo được học từ một vị Cao Nhân ở Long Sơn nhưng không biết rõ người ấy là ai.Hôm nay nghe Bảo Liên nhận mình là Sư Thúc Tổ của Dương Thiên Hạo,ai nấy cũng đều ngỡ ngàng.
-Hoá ra đạo thuật của Dương Trưởng Lão học từ Bách Kiếm Môn... không biết Sư Tôn của Y chính xác là ai nhỉ?
Dương Thiên Hạo tính khí lại biến đổi,nổi giận quát
-Sư Thúc Tổ ư?Một kẻ phi thăng cả trăm lần thất bại như ngươi sao?đừng nhận bừa ...nằm mộng đi Tên Trộm Tiên Giới ...
Bảo Liên há hốc miệng trợn trừng mắt nhìn Dương Thiên Hạo
-Ố cái thứ vô lễ nhà ngươi...truyền thừa gì không nhận lại nhận cái tính khí chua ngoa của tên Hồ...ặc...ừm...hứ...Lão Nạp có đại sự cần giải quyết, không dư hơi cãi nhau với tên ngang ngạnh nhà ngươi.
-"Ôi suýt chút nữa là để lộ thân phận của Hắn rồi,Bạch Diễn Tình con trai của ngươi thật khó bảo vệ a...Nhưng sao Hắn biết Ta từng "tung hoành" trên Thượng Vân Môn nhỉ? Nghi vấn thật a..."
Hai Vị Tiền Bối Trưởng Lão nói
-Không biết Chân Nhân có cao kiến gì về chuyện Dị Thần xuất thế?
-Chúng Ta đang nghi ngờ Kẻ dụng Chú Thuật Thượng Cổ yểm vào Oán Hồn của Bàng Huy là Kẻ đã gây ra những vụ tàn sát,đồ thành ở khắp nơi.Manh mối cuối cùng mà Bàng Huy để lại chỉ là một câu Hoán Linh Đổi Cốt,không biết Kẻ đó có phải là Dị Thần?
Dương Thiên Hạo nói
-Nếu truyền nhân của Huyết Ma Tôn đã xuất hiện và triệu được Thiên Huyết thì tại sao Hắn không đường đường chính chính đánh phá các Đại Phái Trung Nguyên,mà lại âm thầm lập trận ,giết hại những người dân thường ,ám toán các vị Tông Chủ?Theo Ta suy đoán Dị Thần vẫn chưa nhận truyền thừa và có Kẻ Tà Ma ngoại đạo đang ở Trung Nguyên làm loạn.
Lâm Ngạn Hữu nói
-Ý của Sư Tôn là Ma Tộc đang giở trò?
Trần Trưởng Lão nói
-Chỉ có Hoàng Gia Ma Tộc mới có khả năng tiếp cận Thiên Huyết,chuyện nó mất tích có thể đã bị đám Ma Tộc kia che giấu.
Vị Trưởng Lão Tiền Bối nói
-Muốn kế nhiệm Thiên Huyết,kẻ đó phải là chủ nhân của Ma Đan Vĩnh Cửu,nhưng Ma Đan này vẫn đang bị phong ấn trong Địa Ngục Vô Gián,Tu Di chưa đủ hai mươi ngàn năm sẽ không thể vào được,trừ phi Hắn đã Biến Dị Thần.
Vị Trưởng Lão Tiền Bối kia nói
-Phải chăng mục đích của những trận Huyết Tế xuất hiện khắp nơi chính là thu thập Huyết Linh tăng Ma Lực để Biến Dị Thần.
Đồng Trưởng Lão nói
-Chú Thuật Tà Quái như vậy chỉ có Ma Tộc sử dụng mà thôi,chắc hẳn bọn chúng đã chọn ra một tên Quỷ Vương nào đó và đang giúp tên này Biến Dị Thần.
Bảo Liên ngẫm nghĩ
-"Đám Tu Sĩ Trung Nguyên này khéo suy diễn thật,rõ ràng là do tên Hàng Ma Tiên Nhân của Thượng Vân Môn phá phong ấn khiến cho Thiên Huyết tái xuất vậy mà đổ hết tội lên đầu của Ma Tộc...nhưng Huyết Tế ngoài việc thu thập Huyết Linh tăng Ma Lực còn có thể thu Oán Khí tạo ra lớp bảo vệ có thể xông vào Địa Ngục Vô Gián,Nhục Thể Hình Nhân Chú chỉ là hỗ trợ cho việc đồ sát...Tên Bí Ẩn đứng sau chuyện này thật quá lợi hại rồi...nếu tính đến thời điểm này thì đã có hai Thành một thôn bị đồ sát rồi...lẽ nào Oán Khí chưa đủ nên Hắn chưa thể mở Thời Không Địa Ngục, không có Ma Đan Vĩnh Cửu, không dụng được Thiên Huyết."
-Các ngươi nghe ta nói đây...Lão Nạp nghĩ Thiên Huyết đã trở về Hoàng Lăng rồi!
Dương Thiên Hạo nói
-Sao ngươi biết?
Bảo Liên nói
-Thiên Huyết phục tùng Huyết Ma Tôn cho nên nó sẽ đến nơi có khí tức của Ma Tôn ,Hoàng Lăng Ma Tộc là nơi có Huyết Thạch Ma Tôn để lại,chỉ cần dùng ngón chân suy nghĩ Ta cũng nghĩ ra được chỗ của nó ẩn nấp à.
Lâm Ngạn Hữu nói
-Sư Tôn,Bảo Liên Chân Nhân là người đã trãi qua trận Diệt Thế hơn trăm năm trước,Ông ấy hiểu rõ Thiên Huyết hơn ai hết.
Dương Thiên Hạo nói
-Vậy thì sao?Ông Ta có thể thu phục nó à?
Bảo Liên cười nhạt nói
-Ta không có bản lĩnh đó,nhưng có thể phong ấn nó thêm một lần nữa trước khi nó tìm thấy Chủ Nhân kế nhiệm.Chuyện cấp bách bây giờ chính là ngăn cản Tên Quỷ Vương muốn Biến Dị Thần kia đồ sát thêm người vô tội.
Vị Trưởng Lão Tiền Bối nói
-Không biết Chân Nhân có cách gì truy tìm tên Quỷ Vương này?
Bảo Liên nói
-Tên Quỷ Vương này có Tu Di cao,chắc hẳn đã ngụy trang cho mình một lớp da hoàn hảo đến độ cả Ta cũng không thể nhận ra,nhưng trên Thượng Vân Môn có một pháp bảo gọi là Lục Sinh Chiếu,nó có thể soi ra sáu kiếp trùng sinh của vạn vật,chỉ cần mượn nó về thì sẽ chiếu ra Kẻ muốn Biến Dị Thần thôi.
Lâm Ngạn Hữu kinh ngạc nói
-Có loại bảo pháp này sao,thật lợi hại.
Bảo Liên cười hề hề nói
-Trên Tiên Giới có nhiều đồ tốt lắm,Ta từng buôn bán báu vật nên biết rất rõ a...
Dương Thiên Hạo nói
-Hừ ...trộm vặt ...buôn đồng nát...còn tự mãn như thế à?Vậy ngươi định một mình đến Tiên Giới lấy trộm Lục Sinh Chiếu ư?Ngươi có bản lĩnh mang nó về không ?Nhân Giới này có thể chờ ngươi về kịp thời hay không,hay khi đó chưa tìm ra Kẻ Biến Dị Thần thì Trung Nguyên đã bị phá nát rồi...
Bảo Liên vênh mỏ liếc xéo Dương Thiên Hạo nói
-Cái tên Tiểu tử này,ngươi có thù với Ta hả?Ta nói câu gì ra Ngươi cũng bác bỏ...Lão Nạp đây là thương xót cho dân chúng lầm than, một khi Diệt Thế tái xuất thì sinh linh đồ thán,mới nhọc lòng tính toán con đường sống cho các ngươi,vậy mà...
Vị Tiền Bối Trưởng Lão nói
-Xin Chân Nhân bớt giận,Dương Thiên Hạo đừng vô lễ.
Vị Trưởng Lão Tiền Bối kia nói
-Lục Sinh Chiếu đương nhiên sẽ mượn về nhưng Kẻ Biến Dị Thần này sẽ không ngồi yên đợi chúng ta tìm ra Hắn đâu,Ta e là Hắn cũng sẽ đang không ngừng thu thập Huyết Linh và Oán Khí.Vậy chúng ta phải làm gì đây?
Bảo Liên cười nói
-Ha ha cuối cùng cũng có người hiểu chuyện a,đương nhiên là trong thời gian Ta đi Thượng Vân Môn,các ngươi phải liên kết với các Đại Phái khác tăng cường phòng thủ cho các Thành Trì,ngăn chặn Kẻ Bí Ẩn kia dụng Huyết Tế Thuật đồ sát thêm người vô tội .
Lâm Ngạn Hữu nói
-Vậy đệ tử sẽ truyền tin khẩn cho Trụ trì Vô Ưu Tự,Huyền Ngộ Đại Sư để ông ấy thông truyền cho các vị Tông Chủ khắp Trung Nguyên.
Bảo Liên nói
-Ngoài ra Ta cần thêm vài người hỗ trợ khi vào Tiên Giới...
Hai Vị Tiền Bối Trưởng Lão thủ lễ nói
-Chúng Ta nguyện ý đi theo Chân Nhân vào Thượng Vân Môn.
Bảo Liên mở quạt ra phe phẩy nói
-Không được,hai vị Trưởng Lão đây không đủ Tu Di để bước qua Thời Không Môn,chỉ có Hắn,Ta sẽ đi cùng Hắn.
Bảo Liên gấp quạt lại chỉ vào Dương Thiên Hạo,khiến cho mọi người ngạc nhiên,Dương Thiên Hạo nheo mắt cười khẩy nói
-Hừ, ngươi xem trọng Ta vậy sao?
Bảo Liên cười nhạt nói
-Ngươi từng bôn ba ở Ma Vực hơn sáu năm và trở về an toàn cho thấy kết giới giảm linh lực của Ma Vực ít ảnh hưởng đến Ngươi,Tu Di cao,linh lực tiềm tàn ,có ngươi theo hỗ trợ là phù hợp nhất.
-"Hừ lên Thượng Vân Môn rồi Ta xem ngươi có hiện nguyên hình không?"
Dương Thiên Hạo hạ đầu mày,ánh mắt suy đoán, qua một lúc liền đồng ý
-Được,Ta đi cùng ngươi.
-"Tên Bảo Liên Chân Nhân này dở điên dở khùng như vậy,tại sao Sư Tôn lại muốn Ta nghe theo Hắn chứ?Mỗi lần nhìn thấy mặt của Hắn là trong lòng nổi lửa à".
...Linh Quang Điện...
Nguyệt Y Thần rời khỏi Điện Linh Ngọc ,nàng vội đến Linh Quang Điện để tìm gặp Lý Tự Nhiên,nhưng các đệ tử nơi này nhìn thấy nàng mặc y phục của Hắc Nguyệt Giáo thì tỏ ra khó chịu,bài xích.
-Yêu nữ Tà Giáo dám đột nhập Linh Quang Điện à?
Nguyệt Y Thần đang tức giận sẵn dịp trút lên đám đệ tử của Linh Quang Điện
-Hừ,Linh Quang Điện thì sao,Dương Thiên Hạo có đến đây Bổn Giáo Chủ cũng không sợ...yaa...
Nàng dùng quyền cước đánh đám đệ tử kia ngã lăn ra đất,lúc này Hồng Nghi cùng vài nữ đệ tử khác cũng chạy đến.
-Xin Nguyệt Giáo Chủ dừng tay...đừng làm mất hoà khí của hai Môn Phái...
-Hồng Nghi sư tỷ,Ả Điên này tự ý xông vào Linh Quang Điện ta...còn đả thương mấy vị đệ tử...
Hồng Nghi thủ lễ nói
-Nguyệt Giáo Chủ tuy nàng là khách của Trường Bạch Tiên nhưng xin hãy biết hành xử tiết chế...
Nguyệt Y Thần đứng chỉnh lại y phục ngẫm thấy bản thân đã quá tay , không kiềm chế được tính tình nóng nảy,nàng nói
-Hừ...Hắc Nguyệt Giáo ta không phải là Giáo Phái vô phép tắc,là bọn họ mạo phạm Ta trước đừng trách Ta phản công.
Hồng Nghi liếc mắt nhìn vào đám đệ tử bị thương kia,bọn họ bẽn lẽn vội thì lễ cúi đầu
-Là bọn ta không đúng,đã mạo phạm.
Đúng lúc Cố Chánh Phương đuổi đến
-Y Thần!
Hồng Nghi và đám đệ tử ngơ ngác nhìn nhau,trong lòng có nhiều suy nghĩ
-"Đại Sư Huynh gọi thẳng tên của Nguyệt Giáo Chủ ư?quan hệ của bọn họ không tầm thường rồi a."
-"Cố Sư Huynh dám gọi tên thân mật vậy luôn á,lẽ nào họ có tình ý với nhau?"
-"Ể,sao Cố Sư Huynh gọi tên thân mật như vậy,còn Nhậm Nhã sư tỷ thì sao?"
Cố Chánh Phương nói
-Nàng đừng nóng giận như vậy,Sư Tôn của Ta hơn sáu năm bôn ba ở Ma Vực đối mặt nhiều nguy hiểm nên tính tình có chút lãnh đạm .
-Hừ ...Ta không lạ gì tính khí của Ông Ta nhưng vô tình với Sư Tôn của Ta thì không được... ngươi là đệ tử của Dương Thiên Hạo nên bênh vực cho Sư Tôn của mình...nam nhân các ngươi đều giống nhau...
-Ta...Ta...Ta... không có...
-Hừ...Bổn Giáo Chủ đến đây chỉ muốn gặp mặt tên Lý Tự Nhiên mà thôi,xem Hắn đã chết chưa...
-"Lần chia tay ở Hoàng Lăng...thoáng chốc đã hơn sáu năm rồi...Hắn...lại bị trọng thương..."
Hồng Nghi nói
-Nguyệt Giáo Chủ muốn tìm Ngũ Sư Huynh ư?
-Sao hả Lý Tự Nhiên,Hắn đang ở đâu?
Hồng Nghi nói
-Nguyệt Giáo Chủ, người đến muộn rồi,hơn mười trước Ngũ Sư Huynh đã tan biến rồi.
Cả Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần đều kinh ngạc,Nguyệt Y Thần run rẩy môi ,đầu óc trống rỗng nói
-Ngươi, ngươi nói gì thế...hơn mười ngày trước Ta ở Thành Vi Sơn nghe chính miệng của Cố Chánh Phương là Lý Tự Nhiên,Hắn đang được điều trị ở Trường Bạch Tiên mà...sao có thể tan biến chứ...nói dối...
Cố Chánh Phương nói
-Hồng Nghi chuyện này là sao? Không phải Đồng Trưởng Lão đang chữa trị cho Lý sư đệ sao?
Hồng Nghi nói
-Đại Sư Huynh,Đồng Trưởng Lão nói khi Sư Huynh đưa Lý Sư Huynh về Trường Bạch Tiên thì Huynh ấy đã chết rồi,vì sợ Đại Sư Huynh đau lòng nên Đồng Trưởng Lão cố gắng dùng dược liệu để duy trì thi thể của Lý sư huynh,cho đến khi Dương Trưởng Lão về lại Sư Môn thì thi thể của Lý Sư Huynh không chịu nổi nữa nên đã tan biến.
Nghe xong,Nguyệt Y Thần không đứng vững,Cố Chánh Phương vội đỡ nàng dựa vào người.
-Sao lại như vậy?
-Y Thần... người chết rồi không thể sống lại,nàng đừng quá đau lòng...
-"Cũng may là Sư Tôn đã trở về...nếu không người phát điên khi nghe tin này chính là Ta rồi."
Nguyệt Y Thần nghiêng ngả đứng lên vội chạy đi tìm Bảo Liên.
-Không thể như vậy được,Lý Tự Nhiên sao có thể bị Thiên Huyết đánh chết chứ,Bảo Liên Chân Nhân...
Cố Chánh Phương cũng khó hiểu khi nghe Nguyệt Y Thần nói như thế.
-Sao lại không thể chứ?
Y định đi theo Nguyệt Y Thần thì bị Nhậm Nhã đi đến cản lại.
-Chánh Phương đừng đuổi theo...Sư Tôn không thích Tà Giáo,huynh cứ đi theo Nguyệt Y Thần như vậy khác gì chọc giận Sư Tôn.
-Ta biết chừng mực, không để Sư Tôn nổi giận đâu, muội nội thương chưa khỏi,hãy đến Dược Phòng lấy thuốc điều dưỡng.
Nhậm Nhã chụp lấy tay của Cố Chánh Phương,giả vờ ngất đi
-Sư Huynh đừng...ơ...
-Nhậm sư muội...sư muội...
Hồng Nghi và đám đệ tử có mặt ngơ ngác chẳng hiểu gì
-Bọn họ là tình cảm ba phía à?
-Nói bậy,Cố Sư Huynh nghe được là không ổn đấy.
Hồng Nghi nói
-Đại Sư Huynh màu bế Nhậm Nhã sư tỷ vào Tư Phòng,có thể sư tỷ nội thương tái phát.
Cố Chánh Phương không thể bỏ mặc Nhậm Nhã lại lo lắng cho Nguyệt Y Thần gây chuyện chọc giận Dương Thiên Hạo,lúng túng một lúc,đến khi khoé miệng của Nhậm Nhã chảy ra một đường máu.
-Nhanh đi Đại Sư Huynh,tỷ ấy ối máu rồi...
Cố Chánh Phương đành bế Nhậm Nhã vào khu vực dành cho đệ tử nội môn.
...Lý Tự Nhiên ở Thực Phòng của Linh Quang Điện vừa làm cơm vừa hỏi chuyện Phạm Thất.
-Phạm sư huynh, Ta nghe nói ở trên Đỉnh Trường Bạch nơi rừng Tùng Bách có một Đầm nước gọi là Ngọc Tâm phải không?chỗ đó đáng lắm hả?
Phạm Thất ngồi ở bàn trà kê sát vách ,nhịp nhịp chân vừa nhai đậu phụng vừa nói
-Ừm...muốn sư huynh đây phổ cập kiến thức Sư Môn cho ngươi hả? Không thành vấn đề nhưng nghe xong rồi thì phải làm cho Sư Huynh một việc.
Lý Tự Nhiên chép miệng , ái ngại nói
-Vâng... là việc gì ạ?
-Hề hề... ngươi đi qua khu tiểu viện của đệ tử nội môn đưa cho Hứa Linh sư muội bức thư của Ta viết là được.
-Hả?...ờ...
Sau đó Phạm Thất say sưa nói
-Đầm Ngọc Tâm đã có từ rất lâu cả ngàn năm rồi, mặt nước đóng băng ,lạnh thấu xương,không ai biết được tại sao giữa lòng băng tuyết lại có một dòng nước ngầm chảy quanh năm suốt tháng không ngừng.Mà dòng nước này lại có công hiệu trị bách bệnh,giải chướng độc,đả thông kinh mạch tắc nghẽn,hỗ trợ kết đan,nguyên liệu điều chế thuốc cao cấp , được gọi là Tuyết Lộ.Có rất nhiều đệ tử của Môn Phái đã đến đó lấy nước về uống,tu luyện đột phá Linh Đan rất hiệu quả a.Nhưng mà...Đầm này lại ẩn chứa nguy hiểm,băng tuyết ở đó lạnh gấp mười lần so với những khu vực xung quanh,kết giới giữ ấm của Tu Sĩ cấp linh đan Bạch Kim còn bị phá vỡ nữa à...đã có rất nhiều người bị biến thành người băng ,chết cứng trong Đầm Ngọc Tâm...đáng sợ lắm đấy...nhưng điều đáng sợ nhất không phải là cái lạnh giá buốt xương cốt mà là ở khu vực này có hạ Cấm Chú giữ Tâm như Ngọc...hic...tâm vô tạp niệm mới có thể bước vào trong...có nhiều người chưa đặt chân đến bờ Đầm đã bị ảo giác của tâm mình hại cho phát điên phát khùng luôn,Ta nói cho ngươi biết đừng có mà ngu dại đi lên Đỉnh Trường Bạch Sơn,biết chưa.
-Ơ dạ biết!
Tuy miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng của Lý Tự Nhiên đã có toan tính.
-"Ở cái nơi kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu thế này,Ta không nối lại linh hạch,kết linh đan thì sẽ phải chịu đựng ức hiếp,đánh đập không ngừng,có chút Thuật Pháp rồi Ta sẽ không sợ bị đuổi khỏi Sư Môn nữa a, Tuyết Lộ nhất định phải lấy ."
Phạm Thất dúi một bức thư vào ngực áo của Lý Tự Nhiên, nói
-Cầm lấy, giữ cho cẩn thận,tối nay khi mọi người từ Thực Đường Sư Môn trở về, ngươi đứng ở Cửa lớn Linh Quang Điện chờ Hứa Linh sư muội đi qua,đưa cho nàng,bảo rằng là thư của một sư huynh tuấn tú tinh anh ,pháp lực cao cường gửi nàng,hiểu chưa?Nếu ngươi không làm xong việc này thì sẽ ăn quyền tay này cũng Ta đấy .
Phạm Thất đưa tay lên nắm chặt thành quyền , ánh mắt đe doạ khiến cho Lý Tự Nhiên sợ chết khiếp
-Dạ,dạ,dạ, đệ sẽ hoàn thành...
Vì Dương Thiên Hạo tính tình lạnh lùng,nghiêm khắc,mỗi lần đến Thực Đường Môn Phái ăn là hẳn sẽ có một đám đệ tử bị phạt,nên Bàng Tông Chủ đặt cách xây một Thực Phòng riêng trong Linh Quang Điện cho Y,còn tất cả những đệ tử của Trường Bạch Tiên đều phải đến Thực Đường ăn .
Lý Tự Nhiên cố gắng làm cho xong những việc ở bếp,đến trời tối đen thì Hắn chợt nhớ đến bức thư,hoảng vía, Hắn ba chân bốn cẳng chạy đến Cửa Lớn Linh Quang Điện để tìm Hứa Linh.
-Á...trời tối rồi ư?Ta,ta,còn chưa đưa thư a...Phạm sư huynh mà biết thì Ta chết mất...
May cho Hắn là chạy đến Cửa Lớn Linh Quang Điện thì cũng là lúc tất cả các đệ tử dùng cơm tối xong quay về Điện.Thấy Hắn lóng ngóng ở Cửa một đám đệ tử hiếu kỳ đến hỏi
-Ê ngươi là đệ tử ngoại môn làm việc ở Thực Phòng sao lại không ở trong bếp lại chạy ra đây hả?
-Cái tên Thập Tam ngươi nha, người vừa ốm vừa xấu,nhìn thật là chướng mắt a,cút đi,chui vào bếp đi...
-Ồ các ngươi xem trên tay của Hắn đang cầm thứ gì kìa...đưa ta xem...
Lý Tự Nhiên vội nhét bức thư lại vào ngực áo,lúng túng.
-Không có gì, không có gì,các vị sư huynh đừng xem...
Một tên túm lấy cổ áo của Lý Tự Nhiên xách lên,hùng hổ nói
-A hay là ngươi trộm bí quyết đạo thuật trong Thư Các hả?đưa ra đây...
-Không có, không có...
Hai bên giằng co một lúc thì tên đệ tử kia tung đấm ,đấm thẳng vào mặt của Lý Tự Nhiên,khiến Hắn tối sầm mặt mũi,choáng váng ngã xuống đất.
-Bốp !
-Á...
-Hừ...đáng kiếp...
Một tên đệ tử khác dùng hai ngón tay điểm chú,tức thì lá thư trong ngực áo của Lý Tự Nhiên bay ra,rơi vào tay của Hắn,Hắn vội mở ra xem,khiến cho Lý Tự Nhiên hốt hoảng
-Đây là thứ gì chứ...ôi...
-Đừng,đừng xem...
Một tên đệ tử vừa cười cợt vừa đọc lớn
-Hứa Linh nàng tiên trong ta,mỗi lần ta gặp nàng là trong lòng vui sướng kỳ lạ, không thấy nàng thì ta như người bệnh không màng ăn uống,Ta tương tư nàng rồi,vầng trăng sáng của đời Ta,nếu như nàng đồng ý cùng ta kết đạo lữ tu hành,xin hãy hồi âm cho Ta,yêu nàng muôn vạn kiếp.
-Ụa...ụa...trời đất ơi ...ha ha ha...thư tình,đây là thư tình gửi cho Hứa Linh sư muội...Ta,ta buồn cười quá...ha ha...
-Ha ha...văn thơ kiểu gì đây,nghe mà bẩn tai Ta rồi,đỉa đói mà muốn đeo chân hạc ư?
-Hừ...dám làm bẩn thanh danh của Hứa Linh sư muội,ta đạp chết ngươi...
-Á,á... không phải ta... không phải Ta...
Lúc này đám nữ đệ tử cũng đã về đến và nghe hết mọi chuyện.Hứa Linh xấu hổ,đỏ cả mặt tức giận quát
-Thập Tam ngươi là thá gì mà dám mạo phạm Ta như thế...thật đáng ghét...
Đám nữa đệ tử cũng hùng hổ người một câu kẻ một tiếng,chửi mắng Lý Tự Nhiên thậm tệ.
-Đồ xấu xí,ti tiện,phế vật như ngươi mà cũng mơ tưởng đến Hứa Linh sư tỷ sao hả?
-Đi lấy nước soi cái mặt gỗ móc của ngươi đi,ai mà thèm đến gần ngươi hả?
-Phế vật đánh chết Hắn đi,lôi Hắn vứt khỏi Linh Quang Điện đi...Dương Trưởng Lão có biết chuyện cũng sẽ tán thành thôi...
Lý Tự Nhiên thân thể đầy thương tích nói trong nước mắt
-Không...phải ta,là là Phạm...
Lúc này Phạm Thất nghe ồn ào bên ngoài cũng chạy đến,thấy đồng môn ai cũng giận dữ vì bức thư,nên Hắn nhào đến đá cho Lý Tự Nhiên một cước lăn lộn xuống bậc thang.
-Cái tên Dâm tặc này,đầu óc của ngươi sao lại chứa toàn những thứ bẩn thỉu thế này,Thực Phòng ta không chứa chấp ngươi nữa,cút đi.Chuyện trêu ghẹo sư tỷ chính là bất kính với người trên,phạm vào Giới Luật của Điện Linh Quang phải đuổi đi,Dương Trưởng Lão sẽ không thiên vị cho ngươi đâu,cút...
-Cút,cút...
Lý Tự Nhiên đau đớn,bò trường trên đất,máu và nước mắt hoà lại làm cho mặt của Hắn trông còn đáng sợ hơn.
-Ta, không... có...hic...hic...
Thấy Lý Tự Nhiên đã bò khỏi Linh Quang Điện,Phạm Thất mới nói
-Các vị sư huynh, sư tỷ,sư đệ muội,chuyện hôm nay không nên nhắc lại,hay bàn tán gì thêm,bởi vì tên Thập Tam đó chính là người mà Dương Trưởng Lão nhận vào Thực Phòng,nếu biết Hắn là bản chất xấu xa như vậy, Ông ấy sẽ mất mặt lắm,nên đừng bàn tán gì thêm nữa...
-À...Phạm Thất ngươi nói cũng có lý,Dương Trưởng Lão xưa nay tính tình nghiêm khắc thất thường, không khéo giận lây sang chúng Ta,nên quên chuyện này đi,nếu Ông ấy có hỏi đến thì nói là không biết vậy.
Phạm Thất nói
-Ể, không được...Linh Quang Điện đâu có lớn đến độ tung tích của một đệ tử ngoại môn mà chúng ta không biết,nên nói là Hắn ham muốn kết linh hạch đã tự tiện lên Đầm Ngọc Tâm rồi...như vậy thì không có liên gì đến chúng ta nữa.
-Hợp lý,hợp lý.
Đám đệ tử xem náo nhiệt một lúc cũng tản ra vì sắp đến giờ giới nghiêm,nếu còn đi lung tung sẽ bị đội đệ tử tuần tra bắt giam vào Chấp Pháp Ngục.
Lý Tự Nhiên cố gắng lê lết thân thể đau nhức, thương tật của mình từng bước,từng bước vào cánh rừng sau Hậu Sơn,lần mò tìm cách lên Đỉnh Trường Bạch.
-Ta phải tìm Tuyết Lộ,Ta phải tìm Tuyết Lộ, Ta không phải phế vật, không phải phế vật...hic,hic...
Dương Thiên Hạo về đến Tiểu Viện không thấy Lý Tự Nhiên đứng hầu ngoài cửa,trong lòng đã có chút tức giận.
-Hừ,dám trễ giờ hầu cơm,chuẩn bị nước tắm cho Ta ư, không phạt ngươi không được rồi.
Hồng Nghi truyền âm từ cửa chính điện Linh Quang vào Tiểu Viện.
-Dương Trưởng Lão,đệ tử đem cơm cho người.
Dương Thiên Hạo ngồi ở bàn trà nhấp môi thưởng thức trà nói
-Vào đi!
Hồng Nghi bưng vào khay cơm ,thức ăn và bình rượu.
-Dương Trưởng Lão!
-Ừm...đặt xuống bàn đi...
-Dạ...Phạm Thất sư đệ một lát sau sẽ mang nước cho Người tắm.
Dương Thiên Hạo nói
-Tại sao hôm nay đem cơm trễ,tại sao tên Thập Tam kia không đứng hầu ngoài cửa?
-Dạ,sau giờ dùng cơm của các đệ tử ngoài Cửa Lớn Điện Linh Quang có xảy ra cãi vã giữa các đệ tử,nên chậm đưa cơm cho Người.Đệ tử nghe các tỷ muội báo tin rằng tên Thập Tam kia vì muốn nhanh kết linh hạch cho nên đã đi tìm Tuyết Lộ,mặc cho đồng môn can ngăn,nên Hắn không thể đến hầu ở Tiểu Viện ạ.
Dương Thiên Hạo ngạc nhiên nói
-Hắn đi khi nào?
-Dạ, trước giờ Giới Nghiêm!
Dương Thiên Hạo hạ đầu mày, mặt giận dữ nói
-Không biết tự lượng sức,đồ ngu xuẩn.
Y liền dịch chuyển biến mất khiến cho Hồng Nghi cũng giật bấn người.
-Ơ...
Dương Thiên Hạo dùng khí tức quét khắp núi rừng tìm kiếm tung tích của Lý Tự Nhiên,nhưng Hắn là một người không có linh lực,chỉ còn nửa cái mạng,hơi thở yếu ớt, không có phản hồi gì với từng đợt dao động linh khí của Dương Thiên Hạo.Y càng trở nên lo lắng kỳ lạ ,Y cất tiếng gọi khuếch trương âm thanh để tìm Lý Tự Nhiên
-Thập Tam !
"Sao lại thế này?sao trong lòng ta lại cảm giác bất an khi không tìm được tên đệ tử ngoại môn kia ,Hắn là cái thá gì chứ?Sao Ta lại bận tâm đến Hắn như vậy?Quái lạ quá!"
Lý Tự Nhiên bò trườn,lê lết suốt hơn một canh giờ vẫn chưa đi đến được sườn núi,nhưng Hắn đã bước vào khu vực có tuyết ở Trường Bạch Sơn.Tuyết làm cho Hắn lạnh cóng người,hoa mắt,đầu nhức ong ong, không xác định được phương hướng,Hắn bước hụt chân vào hố sâu,lại ngã xuống từ trên cao,ói cả máu miệng,thoi thóp kêu cứu.
-Có ai không...cứu với...hic...cứu...
Tiếng kêu nhỏ đứt quãng lại bị tiếng gió núi át đi nên chẳng truyền xa được, giữa lúc Hắn tưởng rằng sẽ bỏ mạng nơi lạnh lẽo này thì có một dáng người cao lớn,xanh xanh,bế thóc Hắn lên bằng hai tay,ôm vào người.
-"Ai thế?Tiên Nhân cứu Ta sao?hay là Quỷ Vô Thường của Địa Phủ đến kéo hồn phách của Ta đi?"
-Ngươi...là ai?...ư...ặc...
Một giọng trầm ấm vang lên trấn an Hắn
-Đừng nói chuyện, ngươi bị thương nặng lắm, giữ hơi thở bình ổn,Ta sẽ đưa ngươi ra khỏi đây.
Lý Tự Nhiên mơ màng
-"Là Ông Ta,Dương Thiên Hạo."
-Lạnh quá!ặc...Ta sắp chết rồi...lạnh quá...
-Có Ta ở đây, Ngươi không chết được đâu.
Dương Thiên Hạo mở kết giới làm ấm ,xoa dịu cơn lạnh đang ăn mòn vào da thịt của Lý Tự Nhiên.Hắn nghiêng đầu,dúi mặt vào ngực của Y.
-Ấm quá...Tuyết Lộ ấm quá...
Dương Thiên Hạo bế Lý Tự Nhiên dịch chuyển khỏi Trường Bạch Sơn về lại Tư Phòng.