Tước Tích đi bên cạnh Dương Thiên Hạo nói
-Khi ta đến đây có nhìn thấy Lục Mị ,xem dấu vết để lại thì Ả vừa đánh nhau với một cao thủ... người đó là huynh sao?
-Lục Mị theo khí tức kỳ quái ở Hoàng Lăng mà đến , không ngờ lại gặp Ta cũng vừa rời khỏi Rừng Thiêng,Ả đã tấn công đánh phủ đầu và phát hiện ra thân phận thật của Ta,Ta lo nghĩ Ả sẽ đến gây khó cho huynh ...
-Điều này huynh không cần lo lắng ,Bích Hoa Hồ tuy luôn mở rộng cửa nhưng không phải là nơi ai muốn tới cũng được,Lục Mị tuy ngang tàn ,hống hách nhưng cũng không dám manh động bước vào Tiểu Trúc của Ta...Ta chỉ lo nghĩ về Hỗn Lịch Quỷ Tướng,ông ta luôn bài xích Tiên Nhân và các dòng Quỷ Tộc đối lập Bá Dực Hoàng Tộc ,Lục Mị sẽ không giữ mồm miệng về một Tiên Bán Yêu đi vào Hoàng Lăng.
Dương Thiên Hạo ngập ngừng
-Vậy thì ta không thể về Bích Hoa Hồ gây phiền toái cho huynh...
-Huynh không ở lại Bích Hoa Hồ thì Hỗn Lịch vẫn chất vấn ta thôi...về Tiểu Trúc tịnh dưỡng trước đã...mọi chuyện cứ tùy thời cơ mà ứng biến...
-Ta...
-Huynh đừng quên vẫn còn nợ ta hai chuyện chưa làm nha...nếu vẫn còn xem ta là bằng hữu thì nghe theo lời ta...
-Ơ...ừm...
Lý Tự Nhiên trong lòng suy nghĩ
-"Sao Hắn cứ muốn giữ Hạo Dương bên cạnh thế nhỉ...bằng hữu ư?Ta phỉ!"
Về đến Bích Hoa Hồ,Dương Thiên Hạo liền nói
-Tước Tích huynh,nhờ huynh xem xét thương thế cho vị huynh đệ này ...
Tước Tích liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên vẫn đang còn trên lưng của Dương Thiên Hạo nghĩ thầm
-"Hừm,để Ta xem thực chất ngươi là cái thứ gì...muốn đeo bám Hạo Dương sao...đừng mơ..."
Lý Tự Nhiên đã từng nghe Bạch Yến nói về Tước Tích Quỷ Y bảo rằng Y là Tiên Nhân của Thượng Vân Môn,linh lực cường hãn,y thuật cao siêu thì Hắn có chút kiêng dè
-"Nếu như Hắn bắt mạch phát hiện ra chân thân thật của Ta khác nào vạch trần những lời nói dối của Ta với Hạo Dương? không được không để cho con Chim Mưu Mô này chạm vào ta được..."
-Ối a...woap..ngủ một giấc thật là khoẻ...
Lý Tự Nhiên đột ngột nhảy khỏi lưng của Dương Thiên Hạo vươn vai vặn người một cách thoải mái như chưa từng bị thương khiến cho Dương Thiên Hạo lẫn Tước Tích đều ngỡ ngàng.Cũng không sai vì Thần Thể của Lý Tự Nhiên có khả năng tự hồi phục ,các vết thương nhỏ đã lành,vết thương lớn khép miệng ,Hắn bây giờ còn tích tụ được một phần linh lực, nếu dùng phần linh lực đó để đánh nhau với một quỷ cấp Trung,tiêu diệt nó là điều dễ dàng.
Tước Tích cười khinh nói
-Tuổi đời của ngươi đoán chừng chỉ độ mười tám tuổi,thiếu niên khoẻ mạnh vậy mà lười nhác không tự đi trên đôi chân của mình lại đeo bám bắt người khác cõng ,ngươi ranh mãnh thật ,đáng sợ đấy!
Lý Tự Nhiên chu mỏ cãi lại
-Ranh mãnh khi nào hả?Là Hạo Dương muốn cõng ta nha...ta không có bắt buộc huynh ấy...mà nếu Ta có làm thế thì liên quan gì đến ngươi?
-Ngươi...hừ ...Hạo Dương là bằng hữu của ta,ta không cho phép ai bắt nạt huynh ấy.
-Ồ... ngươi tưởng chỉ có ngươi là bằng hữu của huynh ấy ư,Ta cũng là bằng hữu của huynh ấy đấy,bắt nạt hả? ngươi cho rằng Hạo Dương là trẻ con sao? không phân biệt thật tình hay giả ý à?
-Ta,ta không có nói thế...Hạo Dương huynh ta...
Dương Thiên Hạo mỉm cười lắc đầu nói
-Tước Tích huynh ta hiểu ý tốt của huynh...Hàn Quân huynh xin hãy tiết chế lại,cả hai đều là bằng hữu đã cùng Hạo Mỗ trãi qua những trận chiến sinh tử...Ta vô cùng trân trọng và cảm kích...xin đừng vì Ta mà bất hoà...
Tước Tích nói
-Hắn chỉ là một tên tiểu tử tuổi đời thấp hơn chúng ta rất nhiều đấy,huynh gọi Hắn là bằng hữu ư?
Dương Thiên Hạo chớp chớp mắt nói
-Tiểu tử ư?
Lý Tự Nhiên cười khẩy nói
-Anh hùng không hỏi xuất xứ ...ta tuy kém tuổi hơn Hạo Dương huynh nhưng cùng là đạo hữu mà...
Tước Tích bĩu môi
-Đạo hữu? Ngươi cũng là Hồ Tiên Bán Yêu ư? Không phân lớn nhỏ,chẳng biết Tông Tộc của ngươi dạy hậu bối những gì mà lễ nghĩa chẳng ra sao cả.
-"Chưa bắt được linh mạch của Hắn không vội kết luận."
-Hừ...thế ngươi muốn ta gọi ngươi bằng gì...à ...vậy ta sẽ gọi ngươi là Lão Quỷ Y nhé!
-Ngươi...tiểu tử thối... ngươi nên gọi chúng ta là thúc thúc !
Lý Tự Nhiên hạ đầu mài trầm giọng
-Thúc ư? ngươi là cái thá gì chứ?
Dương Thiên Hạo vội quay sang nắm giữ cổ tay của Hắn nói
-Gọi gì cũng được ta không chấp nhặt... ngươi vừa mới hồi phục vết thương không nên sinh hoả .
Chẳng hiểu sao chỉ một cái chạm tay của Dương Thiên Hạo đã làm tâm trạng của Lý Tự Nhiên dịu lại,Hắn mỉm cười với Y
-Huynh nói đấy nhé,Ta gọi huynh là Hạo ca ca .
Dương Thiên Hạo nghe xong bổng dưng đỏ bừng mặt,chớp chớp mắt,có một chút ngây ngốc
-Hả?ờ...
Tước Tích thấy phản ứng của Dương Thiên Hạo thì nổi nóng cảm thấy ghét cái tên tiểu tử trước mặt vô cùng.
-"Y không cảm thấy nhột nhạt hay sao chứ?"
-Hừ ngươi tưởng ngươi là trẻ con ư?làm nũng với ai thế hả?nghe tiếng ngươi gọi thật là rùng mình.
-Hừ...Lão Quỷ Y già rồi nên không chịu nổi sương lạnh sao?
-Ngươi!Gr...sao lại có một tên tiểu tử gàn dở như ngươi thế hả?
-Hai người đừng cãi nữa mà...nể tình ta,nể tình ta đi...
-Hứ...Ta vì Hạo ca ca thôi nhé...khát quá...đi châm trà tiếp khách đi...Tước Tích Lão Lão...
-Gr ...lý nào là vậy?
-Để ta,để ta đi châm trà...
-Huynh ngồi yên đi...mắt của huynh không nên gần lửa...hừm...tự dưng huynh đem cái cục nợ này về làm gì a...
-Ha ha...mang phiền phức cho huynh thật ngại...Ta và Hắn dưỡng lại linh lực sẽ đi ngay mà...
-Ơ... không gì... không phiền cứ an tâm nghỉ ngơi đi...Ta đi châm trà và chuẩn bị thuốc cho huynh...
-Đa tạ...
Tước Tích liếc xéo Lý Tự Nhiên một cái ,ánh mắt sắc bén vừa ganh ghét vừa nghi hoặc.Lý Tự Nhiên ngồi ở bàn trà nhếch mép cười khẩy khiêu khích
-Hứ!
-"Cái Con Chim chết tiệt ánh mắt đó là sao hả?ganh tị ư?"
Dương Thiên Hạo ngồi xuống bàn trà nói
-Hàn Quân ngươi đừng cãi nhau với Tước Tích dù sao Y cũng là ân nhân cứu mạng của Ta ,huống hồ Tiên Vũ Y che chở cho Ngươi rời khỏi Rừng Thiêng cũng là của Y .
-Ta biết rồi...Hạo ca ca.
Dương Thiên Hạo lắp bắp, trong lòng bấn loạn
-Ngươi gọi Ta là ca ca cũng được nhưng đừng dùng cái giọng điệu trẻ con như thế...
-Ha ha...huynh ngượng ngùng ư?
-Ta ta không có...
-Huynh đỏ mặt rồi kìa...
-Hả hả ... không có...
-Ha ha ha...Hạo ca ca,Hạo ca ca...
Tiếng cười của Lý Tự Nhiên vang đến trái bếp bên hông nhà làm cho Tước Tích thêm nổi lửa,Y khua nồi đập chén để trút cơn giận.
-Gr...Tiểu tử đáng ghét....
-Xoảng,choang...
Sau bữa ăn Dương Thiên Hạo ngồi trên ghế tịnh dưỡng vì đã nhường chiếc giường tre cho Lý Tự Nhiên nằm ngủ,Tước Tích khi ngủ thì hoá thân thành một con hỷ tước lông trắng đậu trên nhánh trúc trang trí trong nhà.Không gian tịch mịch ngoài tiếng suối chảy róc rách thì không một chút động tĩnh gì.Lúc này Lý Tự Nhiên chìm vào tâm thức ,Hắn đến một không gian trắng xóa nhìn thấy một vị Hoà Thượng đang ngồi thiền ,xung quanh người của Vị Sư này toả ra ánh sáng vàng chói khiến cho Hắn khó chịu.
-Lão trọc ngươi là ai thế hả?
Đột nhiên Thần Quân xuất hiện,Hắn bay lơ lửng trong vòng linh quang đỏ
-Phật Ấn phong bế linh lực của ngươi!
Lý Tự Nhiên nhìn thấy trạng thái của Thần Quân có vẻ bất ổn ,Hắn thăm dò
-Ồ...hoá ra là ngươi ...vẫn chưa tan biến à... không ngờ Ma Ấn của Huyết Ma Tôn để lại cho hậu bối có thể khắc chế ngươi đấy!
Thần Quân nhếch môi như cười như không nói
-Ta tan biến thì ngươi cũng không sống được...đừng quên Ta chính là Ngươi.
-Hừ... ngươi nghĩ ta tin điều đó là thật ư?Lưu Ly Mẫu Đơn kia đã cho ta nhìn thấy được tâm thức hỗn độn của Kim Sơn Vũ Thần, Ngươi và Huyết Ma Tôn lẫn Lãnh Mộ Tuyết chính là những tâm ma mà ông ấy vứt bỏ,các ngươi muốn tìm về Chính Thể.Nói cách khác là nếu Thần Đan Bất Diệt vẫn còn thì các ngươi vẫn còn cơ hội tái sinh.
-Ngươi biết cũng nhiều đấy...nhưng Hoa Nữ Vương có oán niệm với Huyết Ma Tôn, những gì Lưu Ly Mẫu Đơn cho ngươi thấy chưa hẳn là sự thật đâu... Ngươi có biết vì sao Bá Dực Thanh Chi sở hữu Pháp Khí Lưu Ly Mẫu Đơn nhưng không thể sử dụng không?
Lý Tự Nhiên cũng không mặn mà chuyện của kẻ khác chán chường nói
-Tại Hắn kém cỏi...
-Hừ...là vì Lưu Ly Mẫu Đơn khắc chế dòng máu của Huyết Ma Tôn,ngoài Hắn ra chẳng ai có thể khai triển Nó ngoại trừ bản thân Lưu Ly Mẫu Đơn cố tình muốn người đó thấy được tâm thức tiềm ẩn .
-Ý của ngươi là Ta đoán sai thân phận của ngươi ư?Thần Quân ngươi thật là giảo hoạt ,muốn luyện ta thành Ma Thần để chiếm lấy thân thể của Ta giờ còn muốn nhiễu loạn nhận thức của Ta à...
Lý Tự Nhiên tống cho Thần Quân một chưởng,nhưng ý nghĩ này đã bị Hắn phát hiện nên kịp thời né tránh.
-Tiểu tử ngu dốt...bây giờ không phải là lúc đối đầu với ta... ngươi không hiếu kỳ vì sao bị kéo vào tâm thức à?
-Ngươi muốn trừ khử Ta chứ gì?
-Ha...Ta nói cho ngươi biết nếu không nhờ Bổn Quân dụng niệm ý áp chế Lão Trọc đó thì dấu Phật Ấn kia đã thanh tẩy ngươi từ lâu rồi...bản thân không còn linh lực lại cố gắng lo chuyện bao đồng,sớm muộn gì thân phận Ma Thần của ngươi cũng sẽ bại lộ,Tước Tích kia có Tu Di hơn cả Hắc Nguyệt Nương,có khả năng nhìn ra chân thân của ngươi chỉ bằng cách chạm tay,lúc đó Hạo Ca Ca của ngươi sẽ không để ngươi toàn thây đâu...
-Liên quan gì đến Y chứ?bản thân của Y cũng là Hồ Tiên bán Yêu thôi...
-Ha ha ha... Ngươi có biết ở Tam Giới này chỉ có ba vị Hồ Ly Bán Yêu không?Một là Chủ Nhân của Lan Nguyệt Điện ,hai là Ngạo Thế, người thứ ba chính là Hạo Dương Ca Ca của ngươi đấy...
Lý Tự Nhiên trợn tròn mắt cá kinh ngạc
-Gì chứ?Lẽ nào...lẽ nào...trong ảo cảnh Lưu Ly Mẫu Đơn đã cho ta nhìn thấy Hồ Ly Bạch Diễn Tình tiếp quản Lan Nguyệt Điện của dòng tộc Khiêm Lăng và song tu với Đông Kỳ Vân quản sự của Bách Kiếm Môn ,hạ sinh hai đứa nhóc...hai đứa bé đó là...là Ngạo Thế và Hạo Dương ư?
-Ha ha ha xem ra ngươi cũng biết suy luận nhỉ...Lưu Ly Mẫu Đơn đã đưa ngươi vào tâm thức của Huyết Ma Tôn hèn gì ngươi lại khẳng định ta là Diệt Thế Dị Thần...
-Ngươi không phải Dị Thần Diệt Thế,vậy ngươi là ai?Ngạo Thế rốt cuộc là ai?Lãnh Mộ Tuyết bị phong ấn ở mật thất cấm địa Lan Nguyệt Điện có ích lợi gì với Hắn hả?
-Hừ...ừm...suy nghĩ thêm đi... ngươi sẽ biết thôi...Ta nhắc nhở ngươi khi chưa hồi phục lại linh lực thì đừng để lộ thân phận...bị kéo về Địa Ngục Vô Gián còn có cơ hội tái sinh nhưng nếu bị tan vào Vi Sinh Giới thì mãi mãi trôi nổi... không thể luân hồi...Ta tạm thời có thể đối phó với Lão Trọc này,nhưng Tước Tích và Hạo Dương cùng bọn Hoàng Tộc Ma Vực chỉ có thể tự ngươi đối phó.
Lý Tự Nhiên bán tín bán nghi không dám tin hết vào những lời của Thần Quân nói
-"Y là huynh đệ của Ngạo Thế ư?khốn kiếp thật..."
Lý Tự Nhiên choàng tỉnh,Hắn nghiêng người nhìn về hướng của Dương Thiên Hạo,ánh mắt trở nên tà ác.Hắn ngồi dậy đi đến gần Y,lúc này Dương Thiên Hạo đã nhập định tập trung ý thức vào dung dưỡng linh lực nên không thể phản ứng gì với khí tức chuyển động đến gần.
-"Ai thế?Ta không thể dừng lại được..."
Lý Tự Nhiên đứng bên cạnh Y,Hắn nhìn gương mặt tuấn mỹ của Y thật lâu
-"Dung mạo đúng là giống với Bạch Diễn Tình và Đông Kỳ Vân,nếu Ngươi là vật cản chân Ta trở thành bá chủ Lục Giới ,thì đừng trách Ta vô tình..."
Hắn chuyển động cổ tay vận lực tích tụ nội công giơ lên nhắm vào đầu của Dương Thiên Hạo.
-Véo...ùynh!
-Bốp,!
-Ụa...
Tước Tích mở mắt vì nghe tiếng động bên ngoài tiểu trúc,vừa hay nhìn thấy Lý Tự Nhiên vận chưởng đưa lên ,Y không do dự mà tống cho Hắn một chưởng văng vào vách nhà,đúng lúc Dương Thiên Hạo thu lực tỉnh lại.
-Ngươi muốn làm gì hả?Yaaa ...
Dương Thiên Hạo bỡ ngỡ vì Tước Tích đả thương Lý Tự Nhiên,Y không cần biết chuyện gì đã xảy ra thì vội chạy đến đỡ lấy Hắn
-Hàn Quân...
Lý Tự Nhiên ối máu chảy ướt cằm,đưa mắt nhìn Dương Thiên Hạo đang nhăn ấn đường lúng túng lo lắng cho mình,Dương Thiên Hạo cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy dung mạo của Lý Tự Nhiên hiện ra rõ rệt, với ánh sáng của hoả trùng bay vờn trong gian nhà soi rõ mọi vật .Dương Thiên Hạo trong khoảnh khắc đó đã bất động
-"Ta nhìn thấy lại rồi ...Dung mạo của Hắn sao sao có đôi phần giống A Nhiên như vậy chứ?Đôi mắt to tròn ,hàng mi cong vút,môi nhỏ anh đào...chỉ có làn da là khác biệt...Hắn là Lý Tự Nhiên nhân viên bảo trì..."
Lý Tự Nhiên của mười ba tuổi và Lý Tự Nhiên của mười sáu tuổi đã khác đi rất nhiều,ngoài những đường nét trên gương mặt vẫn giữ nguyên thì làn da và giọng nói đã thay đổi, không giống A Nhiên mà Dương Thiên Hạo luôn tìm kiếm nhưng lại giống hệt Lý Tự Nhiên ở thế giới bên ngoài .Mà điều làm cho Dương Thiên Hạo không dám nhận vị đệ tử mà bấy lâu mình tìm kiếm này chính là Hắn không nhận ra Y là ai.
-"A Nhiên là A Nhiên...nhưng sao Hắn không nhận ra Ta ...tại sao thời gian qua Hắn cư xử khác lạ như vậy chứ ?Lẽ nào vì thân phận Ma Thần của Hắn...Hắn sợ Ta truy sát Hắn sao?"
-Ngươi không sao chứ?
Tước Tích nhìn ra hướng cửa đã thấy ngoài sân có vài tên quỷ binh đã bị đánh văng xa,Hắn mới hiểu ra khi nãy Lý Tự Nhiên vận công đánh chưởng ra phía cửa hạ sát đám quỷ binh đang tiếp cận tiểu trúc.
Lý Tự Nhiên ôm ngực đứng lên loạng choạng
-Ặc...vừa mới lành nội thương bây giờ lại bị Hắn đánh ối máu rồi...ặc...
Tước Tích lúng túng nhìn Dương Thiên Hạo nói
-Khi nãy ta nhìn thấy Hắn muốn ám hại huynh!
Lý Tự Nhiên cười khẩy nói
-Bịa cái cớ nghe hay thật đấy Tước Tích Lão Lão...ặc...
Dương Thiên Hạo vội đứng áng trước người của Lý Tự Nhiên nói
-Quỷ cấp Đại đến rồi...đứng sau ta...yaaa...
Một chưởng lực mạnh bạo đánh đến tiểu trúc phá vỡ kết giới xông thẳng vào Lý Tự Nhiên đã bị Dương Thiên Hạo tung chưởng đỡ lại.
-Uỳnh!
Tước Tích vẻ mặt căng thẳng nói
-Hỗn Lịch và thuộc hạ của ông ta đến rồi...
Hỗn Lịch Quỷ Tướng cùng với Lục Mị và hơn trăm tên quỷ binh đã bao vây Tiểu Trúc Bích Hoa Hồ.
-Tước Tích ngươi to gan thật dám bao che cho tên Hồ Tiên đột nhập Hoàng Lăng.
Tước Tích nói với Dương Thiên Hạo
-Ta đối phó Hỗn Lịch,huynh đi trước đi...
Dương Thiên Hạo tìm được Lý Tự Nhiên cũng không muốn che giấu thân phận nữa,Y nói
-Ta không đi đâu cả,sao có thể bỏ mặc bằng hữu của mình.
Đoạn quay sang Lý Tự Nhiên nói
-Ngươi linh lực không còn lại đang bị thương,Ta dụng Chú Di Vật đưa ngươi ra khỏi đây,hãy chạy khỏi Quỷ Thành ...đừng về Trung Nguyên.
Lý Tự Nhiên ngỡ ngàng vì câu nói của Dương Thiên Hạo
-"Hắn vừa lấy lại ánh sáng đã nhận ra được chân thân của Ta sao?Tên Hồ Ly này thật lợi hại...hừ là huynh đệ của Ngạo Thế thì đằng nào cũng phải đối đầu...tốt nhất ngay bây giờ cắt đứt luôn mối liên quan này vậy...đường ai nấy đi xem như Ta trả ân cứu mạng của ngươi."
-Ừm!
Tước Tích cười khẩy mỉa mai nói
-Bằng hữu tốt,chạy nhanh giữ mạng !
Lý Tự Nhiên nghiến răng nhưng không muốn dây dưa nữa chỉ hừ một tiếng,thì Dương Thiên Hạo đã dụng chú đưa Hắn đi.
-Hừ...
-Đi...
Tước Tích nhìn Dương Thiên Hạo nói
-Hỗn Lịch để Ta,Lục Mị cho huynh.
Nói xong Hắn dịch chuyển ra ngoài tiếp chiêu với Hỗn Lịch
-Lão Tướng đêm muộn đến viếng thăm sao lại phá nhà của Ta hả...yaa
-Hừ...tạo phản à...Quỷ Y ngươi đúng là tìm đường chết...yaaa...
Tước Tích có linh lực cường hãn đánh với Lão Quỷ Tướng ngang tài ngang sức,cả hai đánh đến cảnh vật xung quanh Bích Hoa Hồ như đảo loạn, tan tành,đánh đến sáng khu vực trở thành bình địa,khói lửa máu thịt của quỷ binh thấp kém vươn vãi khắp nơi.
Về phía của Dương Thiên Hạo và Lục Mị cũng rất quyết liệt,Hồ Tiên Bốn Chiếc Đuôi đánh ngang tài Quỷ Nhện cấp Đại nhưng Dương Thiên Hạo triệu ra Xích Long Kiếm mới khiến cho Lục Mị khiếp sợ.
-Xích Long Kiếm...ngươi chính là Dương Thiên Hạo của Trung Nguyên...thật nực cười,Tu Nhân của Đại Phái Trường Bạch Tiên Môn lại là Yêu Hồ...ha ha ha...
Dương Thiên Hạo không để cho Ả cười nhạo thêm nữa,Y dụng Xích Long đánh ra tuyệt kỹ cao nhất về phía Ả.
-Xích Long...Sát...
Lục Mị chỉ kịp trợn tròn mắt nhìn thì nhanh như cắt Xích Long đã bay xuyên người Ả,thân thể Ả nứt nẻ ra từng mảnh và nổ tung,oán hồn Lục Mị thoát ra kêu gào
-Không ng....ng...
Ả bị một lực vô hình kéo về Địa Ngục Vô Gián.
Dương Thiên Hạo thu lại Xích Long Kiếm vào tay để giấu khí tức của nó tránh bọn Hoàng Gia Ma Tộc tìm đến.Y dùng đuôi Hồ Ly đánh trả tiêu diệt hết bọn quỷ binh và bay đến đồng cỏ bên cạnh Bích Hoa Hồ tiếp ứng cho Tước Tích .
Hỗn Lịch và Tước Tích đều bị thương và đang kiệt sức ,ra đòn cũng giảm dần,thì Dương Thiên Hạo dịch chuyển đến ,tiếp vài chiêu với Hỗn Lịch.Lão Quỷ Tướng có nhiều năm chinh chiến nên chẳng hề nao núng trước sự hợp lực của Tước Tích và Dương Thiên Hạo.
-Hừ...Hồ Tiên Bán Yêu ư? Ngươi và Bạch Diễn Tình của Lan Nguyệt Điện có quan hệ gì?
Tước Tích tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn Dương Thiên Hạo.
-Lão ấy nói gì hả?
Dương Thiên Hạo không phủ nhận đáp
-Người chính là Cha của Ta...Tại hạ Đông Kỳ Ngọc,Đại Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện.
Hỗn Lịch nheo nheo mắt ,hàm râu rung rinh ,miệng cười ha ha nói
-Hay lắm tiểu tử,xưa nay Dòng tộc Bá Dực luôn đối đầu với dòng tộc Khiêm Lăng,hôm nay Lão Phu sẽ đưa tên nô bộc Hồ Ly ngươi về Địa Ngục...yaaa...
Dương Thiên Hạo không dụng được Xích Long Kiếm chỉ có thể dùng đuôi đánh trả,Hỗn Lịch do trước đó đã tiêu hao linh lực khi đánh với Tước Tích cho nên hiện tại cả hai xuất chiêu đánh ngang tài nhau.
Lúc này dòng tộc Nhện Yêu nhận truyền tin Lục Mị đã bị Hồ Tiên giết hại ở Bích Hoa Hồ,Nhện Vương Lục Mẫu chính là mẹ của Lục Mị,Yêu Nhện có Tu Di hơn mười ngàn năm Chủ Nhân của Mịch Thành ở Trung Ma Vực, người đứng đầu dòng tộc Nhện Yêu khắp Ma Vực lẫn Trung Nguyên đã phát lệnh truy sát Dương Thiên Hạo .
-Khốn kiếp Hồ Tiên ngươi dám giết hại con ta...ta sẽ cho ngươi ăn không được ngủ không yên,dày vò ngươi hàng vạn kiếp... người đâu phát lệnh truy sát Hồ Tiên...bắt oán linh của Hắn về đây.
-Tuân lệnh!
Tin tức truyền đi chưa được nửa ngày thì bọn Nhện Quỷ ở khắp Quỷ Thành đã lũ lượt kéo đến Bích Hoa Hồ,vừa có bọn Nhện Quỷ đầu người vừa có bọn đã tu thành hình ,lại có cả Quái Nhện khổng lồ .Bọn chúng phun độc,phóng tơ nhện tấn công vào Dương Thiên Hạo giúp cho Hỗn Lịch được lợi trong trận chiến.Tước Tích cũng không ngừng phát công đẩy lùi bọn Nhện Quỷ nhưng chúng như âm hồn bất tán cứ kéo đến không ngừng.Dồn cả hai người Dương Thiên Hạo và Tước Tích vào một chỗ ,tình thế nguy cấp
-Tước Tích huynh chạy đi ,chuyện này là ân oán của Dương Mỗ không liên quan đến huynh...
-Đừng nói nữa,Ta không đi đâu cả...dù cho thân phận của huynh là ai ,Ta vẫn xem huynh là bằng hữu.
-"Thập Nhị Tiên Trưởng ta sẽ bảo vệ con trai của Người."
Dương Thiên Hạo cùng đường bí lối vẫn là triệu ra Xích Long Kiếm
-Choang!
Thần khí của rồng đã quét sạch bọn Nhện Quỷ đầu người và Nhân Nhện yếu kém,nhưng Quái Nhện bậc trung hơn năm con vẫn còn lao đến.
-Tước Tích huynh...Xích Long Kiếm của Ta sẽ gây chú ý cho Hoàng Tộc Ma Vực,bọn họ kéo đến thì không còn cơ hội rời đi đâu...
Hỗn Lịch bay lên cao định phá thế đánh của Xích Long Kiếm để bọn Quái Nhện xông vào cấu xé Dương Thiên Hạo
-Đi chết đi...yaaa...
-Hừ...Xích Long...Sát....
-Uỳnh!
Tuy nhiên Dương Thiên Hạo đã nhanh tay cấm mũi Xích Long Kiếm xuống đất phát ra vòng linh tức mạnh bạo đẩy Lão ta và bọn Nhện văng đi.
Linh lực gần như cạn kiệt khiến cho Dương Thiên Hạo không trụ vững ,Y nghiêng ngả,Tước Tích vội ôm lấy vai Y đỡ lại
-Hạo Dương!
Ở Quỷ Thành ,bọn người của Hoàng Gia Ma Tộc cảm nhận được Thần khí của Xích Long đã dịch chuyển đến xem xét.Bốn tên Hoàng Tộc xuất hiện đều thuộc dòng dõi Bá Dực,linh lực không cao bằng Bá Dực Tử Vân nhưng cao hơn Dương Thiên Hạo và ngang tài Tước Tích.
-Hồ Tiên Bán Yêu của Tây Quỷ Thành ư?
-Hừ xem ra hậu duệ của Bạch Diễn Tình yếu kém quá nhỉ?
-Xích Long Kiếm trong tay của Hắn không tầm thường đâu.
-Để ta xem con Thần Long đó có uy lực gì...yaa...
Một tên ra tay phát chưởng đánh đến,Dương Thiên Hạo thả Xích Long ra đối phó.
-Xích Long...
Chưởng đầu tiên Xích Long phun lửa phá giải, những chưởng liên tiếp đánh đến đã khiến cho nó yếu thế dần dần ,bay vờn kêu gào vang dội.
-Uỳnh ùynh...
-Graaaaaooo...
Tên Hoàng Tử khác cười ha ha nói
-Ngươi thật là yếu kém,có một con Xích Long cũng không đánh hạ nổi...tránh sang một bên đi...yaaa...
Hắn triệu ra thanh kiếm chém đến ,kiếm khí như vũ bão trút xuống Xích Long,nó bị thương nặng rơi xuống đất,tạo ra một chỗ trũng lớn như hồ nước.
-Ầm...
-Éccc...
Dương Thiên Hạo lo lắng gọi lớn
-Xích Long...
Y thu nó vào kiếm và cho biến vào tay.
Hai tên còn lại cũng góp vui ,mỗi tên một chưởng đánh đến Dương Thiên Hạo và Tước Tích,hai người vận công cản lại nhưng linh lực chênh lệch làm cho cả hai bị đánh văng ói máu.
-Hê hê...giết tên Hồ Ly con này thế nào Bạch Diễn Tình và Xà Yêu kia cũng sẽ tìm đến Quỷ Thành...như vậy chúng ta chinh phạt Tây Quỷ Thành luôn thể.
-Ngươi không biết gì à?Hai kẻ đó đã mất tích từ lâu rồi...Lan Nguyệt Điện hiện tại gần như đã bỏ phế... không cần đánh đến làm gì...
-Hừ...Tây Quỷ Thành là địa phận của Dòng tộc Khiêm Lăng không phải của Yêu Hồ đâu nhá...Tiền Quỷ Vương Bá Dực Lãng Thiên còn không dám đánh đến nữa thì Đương Nhiệm Quỷ Vương Bá Dực Thanh Chi sẽ dám sao.
-Hừ...dòng tộc Khiêm Lăng chỉ có Khiêm Lăng Thành là đáng sợ thôi...những tên Hoàng Tử khác có là cái thá gì...chẳng qua Quỷ Vương này hèn yếu thôi...
-Ha ha ha ngươi bạo mồm thật đấy,thế sao khi Quỷ Vương ở đây ngươi không nói thế.
-Ta...hừ...nếu không bị gieo Huyết Chú...ta đã phanh thây lão ta ra từ lâu rồi...
-Đừng nói nữa...xem kìa ...hai tên đó sắp hồn phi phách tán rồi...kết thúc chúng đi...
-Hừ...một bọn nhãi nhép...ta lấy da Hồ Ly làm áo choàng nhé...
-Ta lấy Lông Vũ trang trí ở Đại Sảnh Cung Điện....ha ha ha...
Dương Thiên Hạo và Tước Tích bị thương mỗi người văng sang một bên ,khó khăn bò dậy.
-Tước Tích huynh...huynh không sao chứ...ụa...ặc...
-Hạo Dương...huynh sao lại cản chưởng lực giúp ta...huynh bị trọng thương rồi...ặc...
-Hôm nay đã liên lụy huynh...Dương Mỗ xin lỗi...
-Hừm... không sao... được chết cùng một vị bằng hữu tốt như huynh,Tước Tích sống không uổng kiếp này...nếu có duyên tái sinh,xin kiếp sau hẹn gặp lại nhau...
-Ơ...ừm... kiếp sau có bằng hữu như huynh đúng là trời đãi ngộ Dương Thiên Hạo ta...
Bốn tên Hoàng Tử Ma Tộc cùng vận công phát chưởng về phía Dương Thiên Hạo và Tước Tích.
-Đi chết đi...yaaa...
Cả hai chỉ còn biết đưa mắt nhìn nhau,chờ đợi một điều khủng khiếp đang đến.
-Hẹn gặp lại!
-Uỳnh...
Một luồng khí đỏ như lốc xoáy bay xộc đến phá vỡ bốn luồng chưởng lực của bọn Hoàng Gia Ma Tộc,khí tức khiến bọn họ đưa tay lên che mặt.
-Hừ...là cái thứ gì vậy hả?
Khi nhìn lại cả bọn kinh ngạc khi thấy một thanh kiếm đen cấm mũi xuống đất bên cạnh Dương Thiên Hạo,ám khí tỏa ra tạo thành một vòng bảo vệ che chở cho cả hai người.Dương Thiên Hạo nhìn thấy thanh kiếm có khảm Hắc Nhãn Long thì căng thẳng
-Xuyên Kiếm!