Chương 20: Kẻ nhập vai Ngạo Thế Ma Tôn.

Dương Thiên Hạo đêm qua đã nhận biết có một linh tức cường hãn đứng quan sát từ xa,Hắn là kẻ thứ ba ẩn mình trong bóng tối,Y vì không muốn Lý Tự Nhiên bên cạnh bị liên lụy cho nên chỉ nói là có hai tên Hắc Y .

-"Linh tức mạnh như vậy nếu trực tiếp đối đầu ,với linh lực hiện tại mình không thể bảo vệ cho Lý Tự Nhiên,Hắn vẫn chưa động thủ,lẽ nào chỉ muốn quan sát Ta.?"

...

Dương Thiên Hạo nói

-Các hạ đây từ đêm qua cho đến suốt chặng đường dài đeo bám theo Dương mỗ không biết là có ý đồ gì?

Tên Bí Ẩn kia không nói gì, chỉ nhoẻn miệng cười không lên tiếng,một cổ tay của Hắn cử động,tức thì Xích Long Kiếm trong tay của Dương Thiên Hạo run lên bần bật,khiến cho Y phải hai tay níu giữ.

-Lộp cộp...

-Yaa...Xích Long...

Thanh Xích Long Kiếm bổng dưng bị một luồng ám khí đen bốc lên từ mũi kiếm bao bọc ,nhuộm đen dần lên chuôi kiếm.Dương Thiên Hạo không còn đủ linh lực để đẩy ám khí kia ra khỏi Xích Long Kiếm,hai gối của Y nặng trĩu như đang bị treo tản đá trăm cân lên,Y chống chọi để mình không quỳ xuống,gân tay chân cũng đã nổi cộm,thái dương căng thẳng

-Xích Long bình tĩnh...aaa...

-Graoooo...

Oán Hồn của Xích Long trong thanh kiếm bổng dưng biến đổi từ màu đỏ sang màu đen với đôi mắt trắng dã không tròng ,nó ló đầu to như cái thúng,hình ảnh mờ ảo trong suốt ra khỏi chuôi kiếm gào rú,tựa hồ muốn thoát khỏi phong ấn của Kiếm.

Dương Thiên Hạo biết một khi Thần Long này phá phong ấn bay ra khỏi kiếm nó sẽ gây ra đại hoạ,vì thế Y đã dốc hết linh lực hiện có điểm một đạo bùa lên chuôi kiếm chế ngự lại,Xích Long bình ổn rút vào kiếm nhưng ám khí đen vẫn không ngừng di chuyển,nó bám lên bàn tay đang cầm chuôi kiếm của Dương Thiên Hạo,khiến cho Y đau buốt .

-Aaa...

Tên Bí Ẩn vẫn đứng quan sát và cười nửa miệng không lên tiếng,bổng từ phía xa bay đến vun vút những đạo bùa bằng linh quang đỏ tấn công vào tên Bí Ẩn lẫn Tiêu Chấn ,Tên Bí Ẩn xoay mũi giày né tránh,dịch chuyển liên tục,lúc ẩn lúc hiện để không bị bùa chú kia chạm vào người

-Lý,Tự,Nhiên...

Cuối cùng tên này cũng chịu cất tiếng nói,nhưng lại là giọng giả ồn ồn để giấu danh tín.

Lý Tự Nhiên xuất hiện cùng với một trận mưa bùa chú vô cùng lợi hại đánh lùi Tên Bí Ẩn cách xa Dương Thiên Hạo,còn bao bọc Tiêu Chấn thành một xác ướp đầy bùa chú.Lý Tự Nhiên chạy đến đỡ Dương Thiên Hạo lên còn điểm chú phá giải đám khí đen kia.

-Sư Tôn, người không sao chứ?

Dương Thiên Hạo rất đỗi kinh ngạc với sự lợi hại này của Lý Tự Nhiên ,Y chớp mắt khó hiểu nhìn Hắn

-Sao ngươi lại trở về?

-Ta lo lắng ...dù sao chúng ta cũng là người

cùng một thuyền... không có Người ai đưa Ta về ...

-"Sao lại để bị người ta đánh cho bầm dập thế này...còn đâu gương mặt mỹ nam công sức của ta tô vẽ cho ngươi ,bây giờ hao mòn rồi này...đau lòng quá đi..."

Dương Thiên Hạo nghiến nhẹ răng ngỡ ngàng

-Hả?ngươi,ngươi...quay lại là vì sợ không ai đưa ngươi về ư?

...Nói đến khi Lý Tự Nhiên bị Dương Thiên Hạo đẩy văng khỏi nơi nguy hiểm...

-Aaaa...

-Bốp!

-Ôi trời ơi lưng của tôi...ặc...Sư Tôn...bạo lực...hic...

Lý Tự Nhiên bay vèo một đường hạ cánh xuống ngọn cây,lưng đập mạnh vào tán cây đau điếng,Hắn ngồi vắt vẻo trên ngọn cây một lúc mới hoàn hồn mà nhảy xuống đất,tìm kiếm các huynh đệ đồng môn.Rừng rậm có trăm lối đi loằng ngoằng khiến cho Lý Tự Nhiên mất phương hướng ,đi một hồi thì thấy Nguyệt Y Tiên bị vài tên tu nhân đuổi giết.

-Yêu nữ xem ngươi chạy đi đâu?nạp mạng đi.

-Hừ...một đám rác rưởi...cả bọn các ngươi tự xưng là Danh Môn Chánh Phái lại ức hiếp một tiểu cô nương,thật đáng phỉ nhổ...

-Hừ...là Tà Giáo ai cũng có quyền giết... không phân biệt nam nữ...giết ngươi là một chuyện đại nghĩa ...tại sao phải sợ...

-Chớ nói nhiều chết đi...

Nguyệt Y Tiên linh lực không cao nhanh chóng bị bọn người kia đánh cho thương tích khắp người,lúc này Lý Tự Nhiên không tiện ra mặt bèn lập ra một trận tà pháp triệu hồi quỷ quái ở ẩn trong khu rừng xuất hiện.

-Hừ cơ hội của ta đến rồi,lần này phải hoàn thành nhiệm vụ để nhận phần thưởng...cấp cấp như lệnh triệu hồi quỷ quái nơi đây...triển...

Tức thì yêu quái khắp nơi trong rừng trúng pháp chú của Lý Tự Nhiên nghe lệnh triệu hồi tụ lại nơi thi triển chú.Bọn chúng đánh đuổi đám tu nhân khiến cho bọn họ trở tay không kịp đành bỏ chạy.

-Á...ở đâu ra nhiều yêu quái thế này,đánh mãi không hết a...

-Yêu quái cấp thấp...nhưng đông quá không thể đánh tiếp rồi...

-Chạy đi,chạy đi...

Thấy bọn kia bỏ chạy,Lý Tự Nhiên thu hồi trận pháp,cả trăm con yêu quái đột ngột biến về nơi trú ẩn mà chẳng hiểu vừa xảy ra chuyện gì.Nguyệt Y Tiên bị thương nằm trên đất không thể ngồi dậy,vừa hay được Lý Tự Nhiên chạy đến đỡ lên

-Nguyệt Y Tiên cô nương...

-Lý Tự Nhiên...ặc...

-Đừng sợ bọn người đó bỏ đi rồi,để ta điều thương cho cô nương...

Nguyệt Y Tiên lần đầu cảm nhận được sự quan tâm của nam nhân đối với mình cho nên trong lòng bổng nảy sinh chút hảo cảm dành cho Lý Tự Nhiên

-Đa tạ Lý công tử ...

Lý Tự Nhiên há hốc mồm nhìn Nguyệt Y Tiên

-Lý,Lý công tử ư?cô nương gọi ta là công tử?

Thấy vẻ mặt của Lý Tự Nhiên ngơ ngác,Nguyệt Y Tiên bổng dưng thích thú mỉm cười

-Ừm...

Lý Tự Nhiên bối rối

-Ơ...đây là lần đầu ta được nghe người khác gọi ta là công tử...nên hơi ngạc nhiên...đã thất lễ trước cô nương rồi...

"-Ôi từ lúc xuyên không vào truyện...đây là cách xưng hô nghe êm lỗ tai ta nhất a."

-Téng téng téng...chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ...bạn đã chiếm được hảo cảm của nhân vật Nguyệt Y Tiên tạo ra cơ hội tiếp cận Khống Hồn Kỳ,linh lực cộng 100 điểm,độ ngầu cộng 100 điểm,độ ác cộng 50 điểm,tặng bùa chú phản hồi dùng ba lần,có cơ hội đột phá linh đan cấp Bạch Kim.

Lý Tự Nhiên mừng rỡ nhận lấy phần thưởng,bổng nghe những tiếng nổ vang trời, trong lòng Hắn lo lắng

-Sư Tôn...Dương Hạo...

Lý Tự Nhiên tạo ra một kết giới bảo vệ cho Nguyệt Y Tiên nói

-Ta phải đi tìm đồng môn ,cô nương tạm thời ngồi lại đây chờ ta về...

Chưa kịp cho Nguyệt Y Tiên trả lời Lý Tự Nhiên đã dùng kinh công phóng đi mất

-Ơ...Lý Tự Nhiên...

....

Dương Thiên Hạo nói

-Linh lực của ngươi đã tăng rồi...

Lý Tự Nhiên không che giấu nói

-Ta vừa hoàn thành xong nhiệm vụ của hệ thống nên được tăng linh lực...Sư Tôn người tạm thời không thể dụng linh lực,ngồi xuống điều tiết kinh mạch đi.

-Hắn chắc chắn là kẻ phá nguyên tác mà chúng ta đang tìm,Hắn có khả năng làm chủ tình tiết truyện này, linh lực rất cao,cao hơn ta ,không dễ đối phó đâu, ngươi còn chưa đột phá linh đan cấp Bạch Kim , không khéo lại nạp mạng ,chạy đi mặc kệ Ta...

-Hừm...Sư Tôn chớ xem thường tác giả chứ?

Trận bùa chú linh quang đỏ bay vòng vèo xung quanh đang giữ cho tình thế ổn định,Tên Bí Ẩn kia không dám khinh suất ra tay,Tiêu Chấn thì tạm bị phong kín không cử động,tạo ra khoảnh khắc đôi bên có thể nói chuyện với nhau.Lý Tự Nhiên nhếch mép cười nói

-Các hạ đây bám theo ta từ lúc ở Tô Gia thôn đến đây ,xem chừng đã thấm mệt rồi nhỉ?Không còn kiên nhẫn ngồi yên mà đã lộ diện rồi sao.

Dương Thiên Hạo lẫn tên Bí Ẩn nghe xong đồng thời kinh ngạc

-"Tên tiểu tử này...mình đã xem thường Hắn rồi a...cứ ngỡ vẻ mặt ngu ngơ đơn thuần, không ngờ từ lâu đã phát hiện ra kẻ Bí Ẩn bám theo sau...còn giấu ta không nói...Đáng ghét thật, phải chăng trong đôi mắt to tròn đó...che đậy cả một âm mưu đáng sợ...hừ."

Dương Thiên Hạo hiện tại linh đan ở cấp Hoàng Kim cận Đại Hoàng Kim nên chỉ có thể nhận biết linh tức cường hãn khi nó chưa bị người sở hữu áp chế ngụy trang,Lý Tự Nhiên thì khác Hắn là tác giả của bộ truyện nên những tình tiết truyện thay đổi Hắn đều biết,việc A Khương bị Lão Hổ đánh bầm dập bổng dưng khoẻ mạnh còn đưa Hắn về nhà hoang cứu chữa quả là một tình tiết vô lý,nên kể từ đó Lý Tự Nhiên đã âm thầm quan sát những chuyện và nhân vật xuất hiện xung quanh mình,ngoài mặt ngờ nghệch nhưng trong lòng có nhiều suy tính đúng bản chất của nhân vật mặc định Lý Tự Nhiên.

Tên Bí Ẩn ngước mắt quan sát Lý Tự Nhiên

-"Tên này không đơn giản là nhân vật mặc định thông thường,hệ thống đã nâng cấp Hắn rồi sao?...xem chừng ta đã bỏ lỡ chi tiết nào rồi ?Chỉ chớp mắt không thấy mặt,trở lại đã thành phiên bản lợi hại hơn...cái hệ thống truyện chết tiệt đang chống lại ta sao?"

Tên Bí Ẩn mỉm cười nói

-Ta cứ ngỡ Dương Thiên Hạo ngươi nằm trong danh sách mười đại cao thủ Trung Nguyên rất lợi hại,xem ra vẫn phải nhờ người khác che chở...tiểu tử Ngươi linh đan cấp thấp mà có thể nhận biết được sự hiện diện của ta quả không đơn giản.

Dương Thiên Hạo nghe câu nói khích tướng,trong lòng có chút khó chịu nhưng tình huống bất lợi này khiến cho Y không thể giữ được tính cao ngạo,dù vậy vẫn mạnh mẽ nói

-Lý Tự Nhiên là đệ tử của Ta,bảo vệ Sư Tôn là nghĩa vụ Hắn nên làm,Ta phải cần nói ra điều này sao!Nói,ngươi thật sự là ai,có mưu đồ gì với Dương mỗ đây?

Tên Bí Ẩn phá lên cười ngạo nghễ nói

-Ý đồ gì ư...ha ha ha...Dương Thiên Hạo rồi ngươi sẽ rõ thôi...

Lý Tự Nhiên cười khẩy nói

-Tên Hỗn chướng ngươi,đi đâu cũng bốc mùi tử khí,ta chỉ ngửi nhẹ cũng biết vị trí của ngươi đứng rồi,cần gì đến Linh đan cao hay thấp,hãy trả lời Sư Tôn của ta cho rõ ràng một chút đi tên Quái Dị.

Dương Thiên Hạo ngỡ ngàng,con ngơi khẽ co rút nhìn Lý Tự Nhiên

-"Hóa ra mùi hương mà Hắn nói đến không phải là mùi phấn hương trên người của Nguyệt Y Tiên mà là mùi tử khí của tên Bí Ẩn.Nhưng sao ta lại không ngửi thấy?"

-Ha ha ha...

Tên Bí Ẩn phá lên cười sặc sụa

-Có ý nghĩa có ý nghĩa...hoá ra ngươi cũng luyện Bí Thuật Tà Đạo ,vì thế đột nhiên trở nên lợi hại như vậy ...tên tiểu tử này thật đáng để Ta thử pháp chú...

-"Hắn là nhân vật phản diện được tác giả ưu tiên cho mọi thuận lợi may mắn trong việc Tu Quỷ Đạo, phiên bản trước Ta đón đầu phỏng tay trên của Hắn , thu tóm hết những điều kiện tăng cấp linh đan mới tiêu diệt Hắn dễ dàng ...hừ lần này có chút khó khăn rồi...thanh kiếm ưu việt này không thu về tay khống chế ắt sẽ có ngày nó quay lại đâm mình..."

Lý Tự Nhiên vểnh môi trên nói chống chế

-Tà Đạo cái gì...ngươi nói gì ta không hiểu, ta không muốn đánh nhau với kẻ vô danh...tên chết giẫm ngươi tên là gì?

-"Tên này sở hữu những chú thuật kỳ quái, không biết bùa chú của hệ thống cho mình có chống đỡ được không a..."

Tên Bí Ẩn nhếch mép cười , đồng lúc ra tay thi không triển linh lực nói.

-Ngạo Thế Ma Tôn!

Cả Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên trợn mắt kinh ngạc khi nghe qua tên của Hắn

-Gì?

-Ầm!

Ngạo Thế Ma Tôn thi pháp tức thì một trận mưa linh phù bằng khói đen xuất hiện bắn xuống điên cuồng.Lý Tự Nhiên cũng không chịu thua thi triển trận bùa linh quang đáp trả,hai đạo bùa đen đỏ triệt hạ lẫn nhau tạo ra những vệt lửa cháy bắn tung tóe khắp khu rừng .Lửa bén vào cây gây ra hoả hoạn,bọn yêu quái ẩn trú cũng tháo chạy,đám người đồng đạo Giang hồ và đệ tử Linh Quang Điện bị khói lửa áp chế phải ngừng đánh mà tách ra bỏ chạy.Cố Chánh Phương ra lệnh cho các đệ muội ngự kiếm rời khỏi rừng ,sẽ cùng hợp mặt ở ngoại vi Kim Hà .Lâm Ngạn Hữu hỗ trợ Nhậm Nhã và Tiểu Liên rời khỏi,Cố Chánh Phương thì bám sát Nguyệt Y Thần

-Nguyệt Y Thần cô nương chạy thôi,nguy hiểm lắm,rừng đã cháy rồi...

Nguyệt Y Thần cứng đầu nói

-Không ta không đi,Sư muội của ta Giao Giao vẫn còn ở đây,ngươi sợ chết thì cứ việc bỏ đi...

Nói xong Nguyệt Y Thần bỏ chạy về hướng lửa bùng phát,Cố Chánh Phương lo lắng mở kết kết xua lửa đuổi theo nàng

-Nguyệt Y Thần...

Ở tại nơi đánh nhau giữa Ngạo Thế và Lý Tự Nhiên có biến đổi,cả hai đã tung ra những chiêu thức khác .Ngạo Thế sử dụng thuật triệu Quỷ Thi cấp cao tấn công vào kết giới bảo vệ mà Xích Long Kiếm của Dương Thiên Hạo tạo ra.

-Lý Tự Nhiên ngươi còn không mau nghĩ cách,kết giới sắp không trụ vững rồi...

Dương Thiên Hạo vẫn ngồi điều tiết linh lực,chưa thể ứng chiến ,Y chỉ có thể để cho Xích Long Kiếm mở kết giới bảo vệ cho cả hai,tạo cho Lý Tự Nhiên có thời gian nghỉ tay tìm cách phá trận Quỷ Thi của Ngạo Thế.

-Sư Tôn đừng hối ta,ta đang làm đây...

-"Hic bùa phần thưởng chỉ còn lại một lần dụng thôi,dùng lần này mà không đánh bại Hắn thì Ta và Dương Thiên Hạo rồi đời..."

Ngạo Thế vẫn đứng yên thi triển chú thuật,trận pháp lợi hại hơn trận pháp ở Trần Gia thôn của Lý Tự Nhiên,Hắn thi triển chú mà chẳng cần vẽ ra trận đồ,chỉ niệm một đạo bùa thì trận đã xuất hiện,đó là trận Quỷ Thi cấp cao nhất có thể triệu cả Quỷ thuộc Ma Tộc Hoàng Gia,nhưng cánh Rừng Châu Mộc này không ẩn chứa Quỷ Tộc,Hắn chỉ có thể biến đổi quỷ thi cấp trung lên cấp Đại,nhưng bấy nhiêu cũng đủ vây khốn Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên vào thế chết.

-Ha ha ha...Dương Thiên Hạo mở to mắt ra mà nhìn ...Ta triệt hạ ngươi thế nào...có còn cao ngạo nữa hay không...cái gì mà là dự án bất khả thi...ta đang thi triển nó rất tốt đây...ha ha ha...

Dương Thiên Hạo chợt tỉnh , toé lên suy nghĩ về chuyện gì đó,vẻ mặt của Y đầy nghi vấn nhìn vào tên Ngạo Thế.

-"Ngôn từ hiện đại sao Hắn có thể nói ra như vậy ?...Hắn chắc chắn là nhân vật nhập vai rồi...hừ còn cố tình nói cho ta biết...ý đồ là gì... hước lẽ nào Hắn cũng biết rõ bản thân ta là nhân vật nhập vai?Khốn kiếp...Hắn là ai?Dương Hành?Quách Sỹ Luân?"

Lý Tự Nhiên đưa ánh mắt nhìn sang Dương Thiên Hạo,đôi mắt to tròn long lanh chứa đựng nhiều điều muốn nói,Dương Thiên Hạo đang vận chân khí cũng liếc nhìn Hắn ,bất chợt trong lòng lo lắng

-"Cái tên nhóc này,khi nãy đã nghe ra câu nói đầy ẩn ý của tên Ngạo Thế chưa?sao thái độ của cậu ta lạ quá,bây giờ đã là tình thế gì còn ngây ra đó nhìn Ta làm gì hả?"

Luồng chân khí trong người của Dương Thiên Hạo đột ngột biến đổi dịch chuyển càng lúc càng nhanh hơn,khiến cho Y phải nhắm mắt kiềm chế cơn đau buốt đang lan ra khắp người mình.

-Nóng quá!

Bọn Quỷ Thi cào nát kết giới,điên cuồng tấn công

-Graoooo...

Lý Tự Nhiên nhìn thấy gương mặt của Dương Thiên Hạo thay đổi trở nên vặn vẹo ,biết là Y đang chịu cơn đau bộc phá linh lực,Hắn chớp chớp mắt bổng dưng thấy sợ

-"Y đang bị linh lực công phá, không thể để cho Y phân tâm nữa, khi nãy Y có nghe ra câu nói hiện đại của tên Ngạo Thế không?Hắn là nhân vật nhập vai ,có phải là tên Hacker không ? không được không thể để cho tên Hacker kia chiếm ưu thế được,..."

Hắn bậm môi cương quyết thi triển chú thuật lần cuối.

-Chết thì chết vậy...yaaaa...

Những đạo bùa linh quang đỏ lại xuất hiện nhưng không bay vòng vèo triệt hạ Quỷ Thi mà lại ẩn vào bên trong người của bọn chúng.Tiếng của Lý Tự Nhiên vang lên,tay Hắn tạo hình ấn chú

-Phản Chú! Triển!

Lập tức bọn Quỷ Thi và cả Tiêu Chấn đồng loạt quay ngược về hướng của Ngạo Thế mà tấn công, trước sự ngỡ ngàng của Hắn.

-Sao,sao lại...sao có thứ bùa chú này chứ?Nguyên tác làm gì có chú này, không thể nào...Hừ ...đừng xem thường Ta như thế ...yaa...

-Uỳnh...

Tiếng Quỷ Thi rào rú la hét ghê rợn cùng tiếng nổ ùynh ùynh đánh trả đã làm cho Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần nghe thấy,hai người bọn họ chạy đến chỗ phát ra âm thanh để tìm hiểu.

-Yaaa...

-Giao Giao...?

-Sư Tôn...?

Trong khi tên Ngạo Thế bận tay tiêu diệt bọn Quỷ Thi thì Dương Thiên Hạo đột phá linh lực lên Đại Hoàng Kim ,Y cầm Xích Long Kiếm quét một đường linh khí thanh tẩy mạnh bạo tấn công vào Ngạo Thế,khiến cho Hắn trở tay không kịp trúng một đòn văng xa cả dặm,làm cho cả hàng cây rừng bị gẫy đổ.

-Tên Hỗn chướng chết đi...yaaa...

-Ầm...ùynh ùynh...

-Ư...

Lý Tự Nhiên đứng nhìn Dương Thiên Hạo trút cơn thịnh nộ mà há hốc mồm,đơ cứng

-Hước...lợi lợi hại quá...hic...

Ngạo Thế nghiến răng nghiến lợi phung ra búng máu vội giũ áo choàng bỏ đi

-Dương Thiên Hạo đây chỉ là khúc dạo đầu...Ta sẽ gặp ngươi sau...hừ...

Lý Tự Nhiên thấy tên Ngạo Thế đã bỏ chạy thì thu trận phá chú,bọn Quỷ Thi cũng tan rã thành bụi trắng,riêng tên Tiêu Chấn thì ngã xuống chết tươi.

Có lại linh lực cường hãn Dương Thiên Hạo vẽ ra đạo bùa dập tắt lửa trong khu rừng,bọn đồng đạo còn sót lại may mắn giữ được một mạng,Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần cũng chạy đến nơi

-Sư Tôn, Sư Tôn người không sao chứ?

-Chánh Phương?

-Đại sư huynh,huynh chưa rời khỏi đây sao?mọi người đâu cả rồi?

-Tên ăn mày ngươi có nhìn thấy sư muội của ta không?

Cố Chánh Phương nói

-Khi nãy trên đường rời khỏi rừng đồ nhi và các sư đệ muội bị đám đồng đạo Giang Hồ chặn đánh,trong hỗn loạn đệ tử đã bảo các đệ muội chia nhau rời khỏi đây và sẽ hội ngộ tại ngoại vi Kim Hà.

-Ừm...con làm tốt lắm...

Lý Tự Nhiên nói

-Sư muội của ngươi đã được ta mở kết giới bảo vệ đang ở cách đây ba dặm về phía tây.

Nguyệt Y Thần ngang ngược nói

-Sao ngươi có thể bỏ mặc muội ấy một mình chứ,nếu muội ấy có chuyện gì ta sẽ hỏi tội ngươi.

Lý Tự Nhiên phùng má chu mỏ cãi lại

-Gì hả,là ta đã cứu nàng ta một mạng đó, ngươi không biết cảm ơn còn lên giọng bề trên hả,ngang ngược vừa thôi chứ?đúng là Thánh Nữ điên!

-Ngươi điên thì có...khi nãy sao lửa không thiêu chết ngươi đi chứ?

-Ta có chết cũng sẽ bám theo cô...grừ...

Dương Thiên Hạo lên tiếng

-Đủ rồi,chúng ta đi thôi nơi này không thể ở lâu.

Lúc này thì đám đệ tử của Kim Sa Môn do Viên Ý dẫn dắt cùng một vài tên đệ tử của Tiêu Diêu Bang xuất hiện.

-Dương Trưởng Lão...

-Viên thiếu hiệp!

-Ơ ...Bang chủ...hả...Bang chủ của chúng ta chết rồi...nhìn kìa xung quanh không phải là dấu vết của Xích Long Kiếm hay sao...Dương Thiên Hạo ngươi đã giết Bang chủ của bọn ta sao?