Chương 18: Đến Hắc Phong Đỉnh

Bàng Tông Chủ đứng nơi sân Chính Viện Ngọc Linh chờ đợi Dương Thiên Hạo đi đến,vẻ mặt có chút căng thẳng.

-Tham kiến Tông Chủ!

-Dương Trưởng Lão!

Dương Thiên Hạo hỏi

-Không biết có chuyện gì quan trọng mà Tông Chủ gọi ta đến đây?

Bàng Tông Chủ thở dài nói

-Ta vừa nhận được tin báo từ các dịch trạm của Trường Bạch Tiên phân bố trên khắp Trung Nguyên,báo rằng Thần Võ Bạch Tơ Tiên xuất hiện đánh phá vào các phân đường của Môn Phái khác,Huyền Tâm Đại Sư của Vô Ưu Tự đã phát thiệp mời,mời tất cả các vị Chưởng Môn Tông Chủ khắp Trung Nguyên nhân dịp Lễ Hoa Đăng đến Yến Hà dự tiệc và để đối chất cùng Trường Bạch Tiên Môn.

Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường suy nghĩ

-"Tình tiết truyện phát sinh này không hề có trong nguyên tác,cái tên Bí Ẩn kia đang tạo ra tình tiết truyện mới thay đổi Lễ Hoa Đăng kết linh quang ở Trường Bạch Tiên Môn,mục đích là gì chứ?Lẽ nào...Hắn muốn xoá bỏ tình tiết nổi bật của Lý Tự Nhiên trong Lễ Hoa Đăng?Theo như nguyên tác tên tiểu tử Lý Tự Nhiên sẽ học rất nhanh chú thuật kết linh quang, thay vì tạo hình linh thú thả lên bầu trời như các đồng môn thì Hắn tạo ra một màn Tử Hoa Linh Quang bay rợp trời khiến cho nhân vật thứ chính là Cố Chánh Phương bị lưu mờ,Dương Thiên Hạo càng hài lòng với tên đệ tử tài giỏi này...Rất rõ rồi mục tiêu của tên Bí Ẩn nhắm đến chính là Lý Tự Nhiên."

-Nói vậy Tông Chủ đã nhận lời đi đến Vô Ưu Tự sao?Dường như mọi chuyện đều nhắm đến chúng ta,kẻ bí ẩn này đang muốn gây thù giữa các Môn Phái và Trường Bạch Tiên Môn ,mục đích phía sau chắc hẳn còn đáng sợ hơn.Tông Chủ nếu không đến tham dự Lễ Hoa Đăng thì sẽ mất đi cơ hội giải bày xoá bỏ hiềm khích với các Môn Phái,nhưng đến đó cũng chẳng khác gì làm tấm bia cho mọi mũi tên nhắm vào.

-Ta đang phân vân về chuyện này...nhưng Huyền Tâm Đại Sư là người đức cao vọng trọng,lời nói có cân lượng nếu đã chịu làm người đứng ra phân giải thì ông ấy sẽ không để mọi chuyện loạn lên đâu... thật không thể ngờ Trường Bạch Tiên lại có một kẻ thù lợi hại đến như vậy,có thể sử dụng Khống Hồn Kỳ lại thuần thục thi triển Mộc Liên Tơ giả mạo Thần Võ Bạch Tơ Tiên Phất Trần.

Dương Thiên Hạo đảo mắt một lượt nói

-Mộc Liên Tơ và Thần Võ Bạch Tơ Tiên Phất Trần bắt nguồn từ Tiên Giới, không phải ai cũng có thể chạm vào ,ngoài Hắc Giáo Chủ của Hắc Phong Đỉnh là Tiên Nhân bị giáng xuống Nhân Giới có thể nhận biết sử dụng được một lúc Khống Hồn Kỳ và Mộc Liên Tơ ra thì không ai có thể làm được điều này ,nhưng Hắc Giáo Chủ đã bị phá Cốt Tiên linh lực cũng ngang tầm với một Tu Nhân có linh đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim, không thể sau trận đánh với Ta ở sườn núi Trường Bạch trong một thời gian ngắn mà đã khôi phục linh lực tạo ra Quỷ Thi cấp Đại như Nghi Thuyết .

-Ý của Dương Trưởng Lão là Hắc Giáo Chủ không phải kẻ bí ẩn?Vậy ở Trung Nguyên này ai có thể làm được chuyện đó.

-Ta nghi ngờ có một kẻ cũng giống như Hắc Giáo Chủ từ Tiên Giới đã bị giáng xuống Nhân Giới và đang âm mưu làm loạn Trung Nguyên.

-Nếu như có chuyện này thì người duy nhất nhận biết được kẻ bí ẩn kia chỉ có mỗi một mình Hắc Nguyệt Nương Giáo Chủ rồi.

Dương Thiên Hạo lại trầm mặc

-"Hừm...hệ thống truyện không chịu tiết lộ kẻ bí ẩn là ai thì bản thân mình làm sao biết được...ơ...còn tên nhóc Lý Tự Nhiên thì sao nhỉ,Hắn là tác giả của bộ truyện tranh này thế nào cũng phải biết nhân vật nào là có khả năng sử dụng cùng lúc Khống Hồn Kỳ và Mộc Liên Tơ chứ!"

-Lần này Ta đưa Thánh Nữ Nguyệt Y Thần về Hắc Phong Đỉnh giải bày mối nghi ngờ với Hắc Nguyệt Nương sẽ xin bà ta chỉ giáo về chuyện này.

-Hắc Nguyệt Giáo dù là có tinh thần ân oán phân minh nhưng xét ra vẫn là Tà Giáo,Dương Trưởng Lão đi vào địa phận của họ nên tuyệt đối cẩn thận.

-Ta biết cân nhắc đa tạ Tông Chủ lo lắng,

vậy Lễ Hoa Đăng của Trường Bạch Tiên chúng ta Tông Chủ tính thế nào, sẽ không được tổ chức à?

Bàng Tông Chủ mỉm cười nói

-Hừm...Lễ Hội Truyền Thống của Trường Bạch Tiên Môn nhằm tưởng nhớ các vị Tiền Tông Chủ tạ thế sao có thể bỏ được,nhưng năm nay ta không thể xem Linh Quang Thần Thú của các đệ tử chúc phúc rồi...Ta vẫn sẽ cho tổ chức Lễ Hoa Đăng và nhờ Hàn Trưởng Lão chủ trì...

-Ta sẽ rút ngắn thời gian đi và về để kịp lúc cùng với Tông Chủ dự Lễ ở Vô Ưu Tự...

-Dương Trưởng Lão làm thế thật nhọc sức cho ngươi rồi.

-Ta cũng có liên quan đến chuyện này không thể bỏ mặc Tông Chủ một mình đối chất với võ lâm đồng đạo được.

-Vậy Dương Trưởng Lão đi sớm về sớm. Ii

...Đêm xuống Dương Thiên Hạo gọi Lý Tự Nhiên đến tư phòng nói chuyện...

Lý Tự Nhiên từ khi biết Sư Tôn mà mình luôn yêu quý là Tổng Tài đáng ghét thì cũng có chút e dè

-"Hừ...ở đời thực thì khủng bố tinh thần của mình vào hệ thống truyện cũng đè đầu cưỡi cổ mình...yaaa...tại sao ta vẫn không thể thoát được kiếp nhân viên quèn thế này, không tuân theo Hắn,Hắn sẽ hủy đan tháo cốt ta,hic khổ...đêm xuống rồi còn không cho người ta ngủ,gặp cái gì mà gặp giữa ta và ngươi có chuyện gì để nói hả...Sát Thủ!..."

Lý Tự Nhiên đứng bên ngoài cửa trong lòng đã soạn sẵn những câu từ chửi bới,kêu rống,môi trề mặt phụng phịu,miễn cưỡng đưa tay lên gõ cửa.

-Sư Tôn,đệ tử là Lý Tự Nhiên xin vấn an Sư Tôn...

-"Grừ...Sát Thủ mặt đơ,vô tình lãnh khốc mau mở cửa cho ông vào..."

Tiếng của Dương Thiên Hạo vang lên trầm ồn không lớn nhưng đầy uy lực làm cho Lý Tự Nhiên giật thót

-Còn không mau đẩy cửa mà vào,lẽ nào ngươi muốn ta ra mở?

-Hức...dạ dạ đệ tử nào dám...hic...

-"Hú ba hồn chín vía ."(-_-!)!

Lý Tự Nhiên đi chậm rãi vào bên trong,đối diện cửa phòng là bàn thư án,kệ sách,bên tay trái là kệ gỗ đặt những kỳ trân dị bảo của Dương Thiên Hạo,bên tay phải mới là vị trí đặt giường ngủ,đi tầm hai mươi bước chân thì Lý Tự Nhiên đã nhìn thấy Dương Thiên Hạo ngồi ở bàn trà.Hắn há hốc mồm,mắt chớp chớp, tim đập loạn xạ, trong lòng dậy sóng

"-Muốn muốn bày trò gì...đây hả?"

Dương Thiên Hạo mặc bộ trung y trắng áo không buột dây thả rông lộ khuôn ngựa vạm vỡ săn chắc,tóc xoã dài chia ngôi giữa ,đang từ tốn uống trà,gương mặt mỹ nam đẹp không tì vết xuất thần khiến cho Lý Tự Nhiên chôn chân ngẩn ngơ ra một lúc.

-Đại Thần của ta...

Dương Thiên Hạo liếc mắt qua đặt chung trà xuống bàn nói

-Ngươi nhìn cái gì...mau qua đây.

Lý Tự Nhiên nuốt khan một cái rụt rè đi đến,càng đến gần thì mị lực của Dương Thiên Hạo càng tăng,Lý Tự Nhiên không thể rời mắt

-"Bờ môi đỏ hồng,mắt phượng quyến rũ,mũi cao thẳng,suối tóc đen mượt da trắng ngần...cơ ngực săn chắc...ôi ta muốn sờ, muốn sờ ..."

-Muốn sờ!

Lý Tự Nhiên vô tình buông một câu làm cho Dương Thiên Hạo chưng hửng,đập mạnh tay xuống bàn,khiến cho Lý Tự Nhiên nhảy cẳng lên giật bấn.

-Nói gì thế hả?

-Á mẹ ơi!

Lý Tự Nhiên lắp bắp chữa ngượng

-Ta ta...ý của ta là Sư Tôn có chuyện gì mà gọi ta đến đây vào đêm khuya vắng thế này...hic ...

Dương Thiên Hạo hạ đầu mài,khoé miệng nhếch nhẹ lên

-Hừ... không có chuyện quan trọng ta tìm ngươi làm gì,lần nào gặp ngươi cũng chẳng có gì tốt cả.

Lý Tự Nhiên như bị chọc kim vào thịt liền phản bác

-Nói cái gì thế hả?Nếu ở Trần Gia thôn không có ông đây kịp thời triệu hồi trận quỷ thi thì Dương Hạo ngươi đã bị Dạ Vương Tăng Vỹ đánh cho tơi bời rồi nhé,hừ còn giữ được mạng ở đây mà nhìn thấy ta à?

Dương Thiên Hạo trợn mắt nhìn Lý Tự Nhiên hừ một tiếng khiến cho Hắn điếng cả hồn mím môi run rẩy

-Tên phản diện ngươi tu luyện tà thuật nếu không có ta bao che thì ngươi bây giờ đang ở sân chính điện Linh Ngọc bị phế đan tháo cốt rồi đấy,còn dám lên tiếng trước mặt ta à...hỗn láo với Sư Tôn có muốn Sư Tôn tẩm quất ngươi bằng loạn côn không hả?Huống hồ ta đây tên là Dương Thiên Hạo không phải Dương Hạo, ngươi mà làm bại lộ thân phận xem chừng hệ thống sẽ trừng phạt ngươi đấy.

Lý Tự Nhiên ủy khuất khóc rống trong lòng vì cho dù là Hắn ở đâu,vị trí nào cũng phải lép vế trước Ông Chủ.

-"Hệ thống mày ra đây..."

-"Téng téng...bạn muốn hỏi gì?"

-"Nếu như tao làm bại lộ thân phận với các nhân vật mặc định thì sẽ thế nào?"

-"Bạn sẽ bị bọn họ xem như kẻ điên loạn nói nhảm...sau khi bị hệ thống dùng điện giật cảnh cáo.Quá ba lần sẽ loại khỏi nhân vật luôn...cho đăng xuất khỏi truyện bằng cách xoá bỏ."

-"Trời ,có cần độc ác như vậy không?nhưng ta ta đã lộ thân phận với một người nhập vai nhân vật khác rồi,có thấy gì xảy ra đâu?"

-"Vì bạn và người đó điều đến từ thế giới thực nên hệ thống không can thiệp."

-Hừm...dạ Sư Tôn vạn tuế...đêm khuya thế này Sư Tôn không ngủ gọi đồ nhi đến đây để làm gì ạ?

Dương Thiên Hạo lại chậm rãi đứng lên và đi đến bàn án thư,vừa đi vừa nói

-Làm cách nào để cùng lúc sử dụng Khống Hồn Kỳ và Mộc Liên Tơ?

Lý Tự Nhiên nhăn ấn đường nói

-Sư Tôn đang muốn tìm ra tung tích của Kẻ Bí Ẩn tấn công ta hả?

-Hừ...đừng có tự đề cao mình,phản diện như ngươi bị loại sớm càng tốt...chỉ có điều tại sao nhân vật Lý Tự Nhiên lại bị tên Bí Ẩn đó nhắm đến ngươi không cảm thấy lạ à?

Lý Tự Nhiên nhếch mép một cái nhanh rồi khoanh tay trước ngực bước theo sau lưng Dương Thiên Hạo

-Điều này đệ tử đã nghĩ ra từ lâu rồi,đệ tử từ lúc xuyên không vào đây thì đã thấy các tình tiết truyện bị thay đổi,mọi nhân vật mặc định vốn sẽ có đất dụng võ thì đều bị giết hại hoặc cướp cơ hội thể hiện, những nhân vật phổ thông ít được đề cập đến thì lại toả sáng vô lý,điển hình là tên Nghĩ Thuyết của Chấp Pháp Điện,Hắn đáng ra chỉ có vài phân cảnh đi theo Hàn Bá Hoàng phụ hoạ lại đột nhiên trở thành Quỷ Thi cấp Đại chiếm hào quang trong trận đại náo Linh Ngọc Điện.Chưa hết nha Ma Thú Thượng Cổ Cừ Mãng Long không dễ triệu hồi,chỉ nói qua loa vài dòng trong phần giới thiệu về Ma Vực cũng xuất hiện truy sát Ta...làm như ta là kẻ thù truyền kiếp từ đời tám oánh nào với Hắn á...anti fan cũng không ác đến thế...Hước!

-Bộp!

Nghe đến hai từ này Dương Thiên Hạo chột dạ đứng sựng lại,Lý Tự Nhiên cũng nghĩ đến điều gì theo đà đập luôn trán của mình vào lưng Y.Dương Thiên Hạo nghiêng non nửa mặt nhìn xuống bắt gặp ánh mắt to tròn đen láy của Lý Tự Nhiên nhìn lên ,bổng dưng không gian chợt như lắng đọng,cả hai cứ thế im lặng một lúc.

Lý Tự Nhiên:"Đại Thần là Dương Hạo...tim của mình..."

Dương Thiên Hạo:"Lý Tự Nhiên là Lý Tự Nhiên... không phải loạn nhịp...tim của mình...đập đúng nhịp rồi..."

...Công Ty Dương Thị vào hai năm trước...

Dương Thiên Hạo và Uyển Quân người bạn gái diễn viên xinh đẹp của mình đang cãi nhau ở hoa viên công ty.

-Anh là bạn trai của em mà không thể bỏ chút thời gian đến dự buổi triển lãm cùng em được hay sao?Em đã nói với báo giới là sẽ cùng bạn trai của mình tham dự buổi lễ bây giờ anh không chịu đi khác nào em nói dối,nếu như vậy em sẽ mất lòng các fan.

Dương Hạo mặt lạnh tanh nói

-Chúng ta yêu nhau là vì hợp đồng giữa cô và công ty ,Cô đừng cho rằng chúng ta thật sự là người yêu của nhau.

Uyển Quân mím môi uất ức nói

-Nếu như không có đánh tiếng của tôi làm người đại diện thì công ty quèn của anh nhận được nhiều hợp đồng hợp tác như vậy hay sao,hừ muốn vắt chanh bỏ vỏ à?Dương Hạo anh đừng có mơ,nếu anh chọc giận tôi thì chỉ một status trên trang cá nhân của tôi thôi anh sẽ chẳng còn cái hợp đồng nào đâu.

-Ngọc nữ màn ảnh đúng là chỉ có trên màn ảnh...Cô cay độc hơn tôi tưởng...Công ty Dương Thị này đã tồn tại hơn ba mươi năm dựa vào cách quản lý của Họ Dương không phải dựa vào danh tiếng của một ai nên cô không cần phải ảo tưởng sức mạnh của mình,trong hợp đồng có điều khoản nếu như cô có hành động làm ảnh hưởng hình tượng của công ty ,cô sẽ phải bồi thường gấp đôi sự tổn thất của công ty. Tôi không đến dự nhưng cũng sẽ không làm cho Cô bẽ mặt...cứ yên tâm mà đến buổi tiệc đấu giá từ thiện để đánh bóng tên tuổi đi...

Nói xong Dương Hạo bỏ đi,để lại Uyển Quân một mình giậm chân tức tối

-Dương Hạo anh dám xem thường tôi...hãy chờ xem...

Dương Hạo vừa đi về phía toà nhà văn phòng vừa gọi điện thoại

-Sỹ Luân cậu chuẩn bị xe và tiền để đưa đón Uyển Quân làm theo lời của tôi...

-Bốp!

-Á!

Dương Thiên Hạo vừa đi đến cửa lớn văn phòng thì đã đụng phải một ai đó,và người này cắm thẳng mặt vào ngực của anh luôn,quá bất ngờ anh ta chỉ kịp nhìn xuống thì bắt gặp một gương mặt trắng hồng với đôi mắt to tròn đen láy đang nhìn lên,Dương Hạo lặng yên một lúc như bị hớp hồn, người này chính là Lý Tự Nhiên vừa mới hoàn thành xong phần phỏng vấn xin việc và bước ra khỏi văn phòng.Lý Tự Nhiên được nhận vào làm khiến cho anh rất vui mừng cảm ơn người quản lý nhân sự rối rít và mở cửa đi ra quay lưng khép nhẹ cánh cửa,Lý Tự Nhiên vừa quay mặt lại bước một bước đã cắm mặt vào bộ ngực của Dương Thiên Hạo,chân thì đạp thẳng vào giày của anh ta luôn,đến khi ngước mắt nhìn lên thì bắt gặp một khuôn mặt đẹp trai như siêu mẫu,nhưng ánh mắt sắc bén khiến cho Lý Tự Nhiên sợ chết điếng như bị hoá đá .Sẵn cơn giận trong lòng Dương Hạo quát lớn làm cho Lý Tự Nhiên nhảy dựng cúi đầu 90 độ xin lỗi rối rít

-Không có mắt à!

-Á...xin lỗi ,xin lỗi,tôi xin lỗi anh...

Đến khi Lý Tự Nhiên ngóc đầu lên thì Dương Hạo đã đi vào văn phòng,anh run rẩy bước đi miệng lắp bắp

-Hic...anh ta là dân xã hội đen sao nhỉ...cao lớn bệ vệ quá...chắc đến để ứng tuyển vị trí bảo vệ công ty a... Tim mình đập mạnh quá...sợ quá à...

...Linh Quang Điện...

Dương Thiên Hạo cất tiếng phá vỡ sự im lặng

-Ngươi muốn dựa vào lưng của ta đến trời sáng luôn à?

Lý Tự Nhiên ngượng ngùng đứng thẳng lên

-Xin xin lỗi Sư Tôn...chỉ vì đệ tử mãi nghĩ đến một việc nên vô ý đụng vào Sư Tôn...

Dương Thiên Hạo đi đến bàn thư án kéo ghế ra chuẩn bị ngồi vào và hỏi

-Ngươi đang nghĩ gì?

-Dạ đệ tử đang nghĩ đến một cái tên rất khả nghi,có thể là Hacker đang xâm nhập và phá cốt truyện của đệ tử vẽ ra.

-Ừm...ai chứ?

-Tên này là anti fan của đệ tử,cứ mỗi lần đệ tử đăng chương mới là có Hắn xuất hiện viết comment chê bai đủ kiểu...Hắn còn dám viết ra mấy đoạn bảo đệ tử hãy chỉnh lại cho cốt truyện logic một chút ,hừ Tên đáng ghét đó có nickname là Trái Chuối Lớn.

-Rầm,bịch!

-Ơ Sư Tôn,Sư Tôn không sao chứ...sao lại bất cẩn như vậy?

Dương Thiên Hạo vừa nghe qua cái tên thì đã làm ngã ghế và ngồi trật chỗ nên tạ quả mông ngay xuống nền gạch,khiến cho Lý Tự Nhiên rất bất ngờ,vừa đỡ Y lên vừa đỡ ghế lên.

-Không sao, không sao ta không sao...

Dương Thiên Hạo ngồi vào ghế rồi sắc mặt vẫn còn vương chút bần thần.

-Sư Tôn không sao thật chứ,trông sắc mặt của Người rất tái...

-Hừ...ta chỉ là bất ngờ nghịch khí công tâm ... không gì ...

-Thương thế của Sư Tôn vẫn chưa lành hẳn sao?để đệ tử rót nước cho người...

-"Khà khà khà...nghịch khí công tâm ư,hay là bất cẩn ngồi nhầm chỗ bị té trước mặt đệ tử quê xệ quá rồi nói bừa hả?Sát Thủ mặt đơ cũng có khoảnh khắc ngượng ngùng này rồi...đáng đời ngươi."

Dương Thiên Hạo đưa mắt dò xét Lý Tự Nhiên

-"Không phải là Hắn nghi ngờ mình là Trái Chuối Lớn đó chứ... không không thể nào...nếu tên tiểu tử này biết mình là anti fan của Hắn thì còn gì là hình tượng của mình nữa... không nhận đánh chết cũng không nhận."

-Sư Tôn mời người...

-Ừm...theo như ta nghĩ tên này không có khả năng sửa tình tiết truyện đâu...vài ba câu comment làm sao có thể thù hận ngươi đến độ muốn xoá bỏ nhân vật Lý Tự Nhiên chứ...có muốn thì Hắn phải nhắm đến nhân vật chính Dương Thiên Hạo ta mới phải .

Lý Tự Nhiên gật gù

-Ừm...Sư Tôn nói có lý...à đệ tử còn tìm ra manh mối từ Nguyệt Y Tiên nữa...Ả này đã bị thay thế rồi không còn là nhân vật mặc định đi theo nguyên tác nữa,rất có thể Ả đang là tay sai cho tên Bí Ẩn kia...

-Sao ngươi dám khẳng định như vậy chứ?còn ta thì đang nghi ngờ tên tiểu tử Quách A Khương bên cạnh ngươi.

-Sư Tôn quên mất đệ tử là tác giả của bộ truyện tranh này à?Hành động của các nhân vật tuy không theo khớp từng phân cảnh nhưng các sự kiện chính vẫn phải xảy ra theo nguyên tác...nếu như nhân vật xuất hiện bất hợp lý và hành xử kỳ lạ là đệ tử nghi ngờ ngay...Nguyệt Y Tiên đã rất vô lý xuất hiện ở Trường Bạch Tiên,nhưng tại sao Sư Tôn lại nghi ngờ A Khương?Hắn chỉ là nhân vật phổ thông thôi không đáng để ý.

-"Có nên nói ra mối nghi ngờ của mình về Cố Chánh Phương không? ngay từ đầu Hắn ta đã xuất hiện vô lý ở Trần Gia thôn,nhưng lại là theo ý của Dương Hạo,Hừm...Y không có đọc qua truyện của mình nên vô tình làm tình tiết truyện đi sai hướng hay là do nguyên nhân nào khác..Y đang nhập vai Nhân vật Dương Thiên Hạo tính khí bất thường, chắc không ưu ái vị Đại đệ tử thân truyền này chứ? Cho Hắn từ vai thứ chính lên vai chính ư?Cố Chánh Phương giúp ích cho Y trong những lần chống lại phản diện Lý Tự Nhiên ,Y có lòng thiên vị không a?Nếu như mình khinh xuất cả hai người này liên kết tiêu diệt mình ,thì mình chết chắc ."

-Ta chỉ nói vậy thôi vì A Khương là người tiếp cận ngươi nhiều nhất,có khả năng ám hại ngươi...

-Không phải đâu...

-"Lẽ nào A Khương... không thể nào..."

Nghĩ lung tung một hồi thì Lý Tự Nhiên run rẩy đổ mồ hôi lạnh đầy trán,làm cho Dương Thiên Hạo ngạc nhiên

-Ngươi vẫn chưa trị khỏi nội thương à?sao tự dưng run lên như thế?

-Dạ ...thương thế của đệ tử đã khỏi 8,9 phần rồi ,dạ chắc tại đệ tử thiếu ngủ...nên mới bị như vậy...ơ...

Dương Thiên Hạo đứng lên đưa tay sờ trán của Lý Tự Nhiên làm cho Hắn chớp chớp mắt ngỡ ngàng.

-Trán của ngươi lạnh tanh à...

Sau đó Y nắm lấy cổ tay của Hắn

-Mạch tượng ổn định...đúng là ngươi bị thiếu ngủ rồi...

-"Hừm...luồng chân khí trong người tên tiểu tử này mạnh thật...linh lực đã đột phá ...linh đan cấp cận Bạch Kim rồi..."

-Nếu như Nguyệt Y Tiên là kẻ khả nghi vậy trên đường về Hắc Phong Đỉnh Ả sẽ giở trò...phen này mất thêm một ít thời gian rồi.

-Sư Tôn nghi ngờ Kẻ Bí Ẩn sẽ xuất hiện à?

-Rất có khả năng!

-Hừ nếu lần này Hắn mà xuất hiện đệ tử sẽ cho Hắn đăng xuất ra khỏi truyện luôn.

-Hừ...ngươi giết Hắn rồi thì nguyên nhân vì sao chúng ta bị hút vào hệ thống truyện tranh này sẽ không thể giải mã được ?

-Tại sao ạ?

-Hắn ta có khả năng thay nhân vật mặc định và đổi cốt truyện thì chắc chắn sẽ biết rất rõ về bộ truyện này và thao tác thâm nhập chỉnh sửa .

Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-Hắn ta là Hacker mà nhỉ...Hắn ta có khả năng tự đưa bản thân vào không gian ảo để nhập vai vào nhân vật.Á...ý... ý của Sư Tôn là...chúng chúng ta...bị ép buộc tham gia vào thế giới ảo ư?

Dương Thiên Hạo thở hắt ra

-Không phải ngươi luôn nghĩ ... chúng ta xuyên không vào truyện tranh bằng cách biến vào đây đấy hả?

Lý Tự Nhiên cười ngượng nói

-Đúng là đệ tử đã nghĩ như vậy?

Dương Thiên Hạo cười khẩy nói

-Hừm...ngươi là người của thế giới hiện đại mà đầu óc còn mờ mịt như vậy ư?

Lý Tự Nhiên run rẩy vẻ mặt xám xịt lắp bắp nói

-Nhưng nếu đúng như lời của Sư Tôn nói vậy...vậy ...thân thể chúng ta vẫn đang nằm lại ở thế giới thực và tâm trí thì bị đưa vào thế giới truyện tranh sao?Ai rảnh vậy hả?ta ta ta đâu có thù oán gì với ai chứ...tác giả truyện tranh thôi mà không donate , không tặng like thì lướt nhẹ qua là được rồi,thâm cừu đại hận gì mà đưa sóng não của người ta vào truyện tranh ép buộc nhập vai nhân vật a...hic hic...sợ quá à...

Nhìn thấy Lý Tự Nhiên bổng dưng xuống tình thần,đôi mắt đỏ hoe sắp khóc thì lòng của Dương Thiên Hạo chợt dậy sóng

-Đừng sợ,có Ta ở đây,ta bảo vệ ngươi,ta sẽ đưa ngươi về thế giới thực.

Lý Tự Nhiên nghe được những lời này từ miệng của Dương Thiên Hạo thoáng chút ngơ ngác nhưng cảm thấy trong lòng bình yên kỳ lạ,như trong đêm tối lạnh lẽo lại gặp được tia sáng ấm áp chiếu rọi.

-Sư Tôn...

Nhưng bổng chốc Hắn chuyển đổi sắc mặt nói

-Hừ ...kẻ thù này chắc chắn là vì ngươi mà đến...ngươi ở thế giới thực là Tổng Tài giàu có ,kẻ gian nhắm đến ngươi là hợp lý hơn đấy...ta chẳng qua chỉ là kẻ bị liên lụy thôi, ngươi phải có trách nhiệm bảo vệ ta , đưa ta về là đúng rồi.

-Ngươi,hừ... không cãi với ngươi...đêm nay ta sẽ suy xét lại những sự việc xảy ra ,tìm hiểu xem là nguyên nhân gì mà chúng ta đều bị bắt tham gia vào thế giới ảo một cách không tự nguyện thế này...Ngươi về tư phòng nghỉ ngơi đi...ngày mai còn một chặng đường dài phải đi...

-Hừm...còn cả tá nhân vật mặc định cộm cán phải đối phó kìa...tự dưng có cảm giác ta đi đâu làm gì cũng có kẻ nhìn qua màn hình theo dõi ấy...

-Đã bảo đừng lo lắng rồi mà...Hắn không lợi hại đến độ vừa nhập vai vừa quan sát chúng ta đâu...

-Hic ngươi không cho rằng bọn họ là một tổ chức bắt cóc thử nghiệm thế giới ảo lên con người à,chúng ta là bị bắt cóc làm chuột bạch đó...hic thân thể của tôi đang ở chốn nào?

-Chớ có suy diễn lung tung...làm cho tâm trạng của ta thêm rối ,về ngủ đi...hay muốn bị loạn côn tẩm quất để đầu óc ngươi được tỉnh táo?

Lý Tự Nhiên nghe đến tẩm quất liền tỉnh ra vội thi lễ

-Dạ không...đệ tử xin cáo lui... Sư Tôn ngủ ngon...

-Hừ...đúng là trẻ con thích suy diễn lung tung...

...Sáng hôm sau mọi người bắt đầu lên đường đi đến Hắc Phong Đỉnh,lần này Dương Thiên Hạo chuẩn bị một cỗ xe ngựa cho Nguyệt Y Tiên và Nguyệt Y Thần ngồi,còn Y và các đệ tử thì cưỡi ngựa để tiện cho việc bảo vệ hai vị cô nương này còn hạn chế được bọn họ giở trò trên đường đi.