Cảng Yeutton, vương quốc Caeba, South Blue
Lông mày của Dan giật giật khi ông ấy nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt đờ đẫn. "Cậu... rời đi?" ông ấy hỏi lần thứ ba.
" Vâng," tôi trả lời ngắn gọi
"Để... để... trở thành.... thợ săn tiền thưởng?"
" Đúng," tôi xác nhận bằng nụ cười toe toét.
" Vì cậu đập một tên có trong danh sách truy nã tối qua?"
" Chính xác."
Dan thở dài thườn thượt và xoa lên trán. " Sao cũng dc, tôi ko quan tâm nữa. Hãy trả tôi nửa số tiền công thì cậu dc quyền đi."
-7500 beri
Dan cất số tiền vào trong túi áo rồi càu nhàu. " Người trẻ thời này... hết nói nổi. Chết tiệt, giờ kiếm đâu ra người dỡ hàng."
Bất cứ điều gì mà Dan muốn nói giờ tôi cũng ko nghe thấy nữa. Suy nghĩ của tôi giờ tập trung vào cái nhiệm vụ mới nhất xuất hiện khi tôi vừa thức dậy trên chiếc giường mềm mại ở khách sạn."
Nhiệm vụ: Tại sao phải chờ rắc rối nếu bạn có thể tìm rắc rối? Reggie Poliver sẽ sớm biết em trai hắn đã bị tống giam và khi đó hắn sẽ tìm ra những kẻ có liên quan. Khám phá thị trấn cảng, tìm Reggie giao nộp hắn cho hải quân để nhận tiền thưởng.
*Phần thưởng: +2 STR +2 DEX, 700exp, 115.000 beri và ? *
Tôi khó có thể cưỡng lại việc xoa hai tay vào nhau. Tôi từng nhận vài nhiệm vụ có phẩn thưởng ? nhưng chưa bao giờ hoàn thành cái nào. Phần lớn chúng khá là tốn thời gian, lại còn nhiều rắc rối nên tôi thường bỏ qua. Cái duy nhất tôi suýt thành công là đọc 100 cuốn sách tại Kivuruk.
Nhiệm vụ mới này, nếu so với các nhiệm vụ trước, đơn giản hơn nhiều. Chắc hệ thống muốn ngăn cản về chèo thuyền về nhà.
Tôi lang thang qua thị trấn cảng, sử dụng kĩ năng hữu ích nhất của mình [quan sát]. Tôi dùng nó trên mọi thứ mà tôi để mắt tới. Những dòng chữ màu xanh trên đầu mọi người mở rộng thành hồ sơ đầy đủ khi kĩ năng này lên cấp. Thông tin bật lên phủ kín không gian làm tôi phải vội vàng lướt nhanh nhằm tìm thông tin thích hợp. Kĩ năng [quan sát] tăng cấp nhanh tới mức mà tôi có thể im lặng sử dụng
Bất chấp niềm hạnh phúc của tôi khi mọi người không còn nhìn chằm chằm vào tôi như thể tôi bị điên khi thì thầm [Quan sát] hết lần này đến lần khác, tâm trạng của tôi đã bắt đầu trở nên tồi tệ hơn sau 3 tiếng tìm kiếm.
Buổi sáng đầy nắng biến thành một công việc nặng nhọc, tôi lượn lờ xuống một con phố đông đúc khác. Hàng đống thông tin vô dụng che hết tầm nhìn của tôi và tôi cảm thấy chứng đau nữa đầu xuất hiện. Điều thú vị nhất mà tôi phát hiện là một thằng nhãi 9 tuổi có LUK tới 777. " Thằng nhóc này là cái quái gì vậy?"
Cuối cùng thì “ánh sáng cuối đường hầm” cũng xuất hiện trước mắt tôi.
Quán rượu Cracked Pearl
Quán rượu tồi tàn này là nơi trú ngụ của những kẻ hạ đẳng khét tiếng cùng những kẻ vô dụng. Hải quân từng đột kích nơi này nhiều lầntrong quá khứ nhưng hiện tại tạm thời để yên cho nó. Quán bar này nổi tiếng nhờ chủ sở hữu/nhân viên pha chế Bill, người dường như luôn biết những điều mà anh ấy không nên biết và không ngại chia sẻ thông tin đó nếu bạn đưa một ít thứ màu vàng sáng chói cho anh ấy
Tôi đẩy cánh cửa gỗ rộng của quán rượu ra thì ngay lập tức bị tấn công bởi mùi khói xì gà và mùi rượu mạnh. Những gã đàn ông khom người trên bàn liếc nhìn tôi trong bầu không khí căng thẳng. Một người đàn ông trong góc đang mài một cặp dao còn người thứ hai cười toe toét với tôi với hàm răng ố vàng khó chịu.
'Chà, đây không phải chỉ là một nơi tuyệt vời sao?'
Nhân viên pha chế là một người đàn ông cao lớn có đôi tay vạm vỡ, hoàn toàn thích hợp làm chủ quán rượu. Anh ta đang lau những chiếc cốc thủy tinh một cách có phương pháp bằng một chiếc khăn trắng mà thậm chí không thèm liếc nhìn tôi khi tôi đến gần quầy.
"[Quan sát]". Tôi nghĩ, tận dụng tốt kỹ năng im lặng hiện tại.
"Bill", đặc vụ ngầm của Cipher Pol#5, lv25
"Bill" là chủ sở hữu / nhân viên pha chế tại của Cracked Pearl', một quán rượu nổi tiếng ở thị trấn cảng của Vương quốc Caeba ở South Blue. Trong khi những người mà anh ta tương tác nghĩ rằng anh ta là một kẻ hạ đẳng như họ, thì thực tế anh ta là một đặc vụ chính phủ làm việc cho Cipher Pol để [ ko để đọc] với hi vọng [ko thể đọc] nhằm trả thù [ko thể đọc]. Chỉ như vậy anh ta có thể [ko thể đọc]. Anh ta nhận thêm công việc là nhà môi giới thông tin
Hp: 1360/1360
STR: ?
VIT: 136
DEX: ?
INT: 64
WIS: ?
LUK: 5
Tôi suýt vấp ngã vì ngạc nhiên. " Ok, cái này mới"
Tôi ngồi xuống một chiếc ghế đẩu và kiên nhẫn đợi Bill hoàn thành công việc. Khoảng thời gian ngắn cho phép tôi nghiên cứu chi tiết thông tin về anh ta. "Vài số liệu thì bị thiếu, vài số liệu thì bị bôi đen, ko đọc được. Có phải vì anh ta cấp cao hơn tôi hay vì anh ta bí mật là một đặc vụ của chính phủ? Chắc do cả hai."
" Cậu muốn uống gì anh bạn?" Bill hỏi theo cách thân mật khi anh ta bỏ chiếc rẻ lau sang một bên và dựa vào quầy.
" Bất cứ gì anh hiện có" Tôi chưa bao giờ là một người sành rượu khi còn ở Trái đất nên tôi ko biết ở đây có loại rượu gì. Ngoài ra, tôi ghét phải bắt đầu cuộc trò chuyện bằng cách trông như thằng ngốc khi yêu cầu điều gì đó mà anh ta chưa từng nghe đến.
Bill lấy ra một chiếc cốc sạch từ mặt dưới của quầy bar và đổ đầy chất lỏng màu hổ phách từ cái thùng phía sau vào. "Còn gì nữa không? Bữa trưa hôm nay chúng ta có chương trình đặc biệt mua 2 tặng 1 cho món nghêu chiên."
"Cảm ơn, nhưng tôi đã có một bữa ăn sáng thịnh soạn." Tôi trả lời mà không thực sự chạm vào đồ uống của mình. "Tôi hy vọng có thể đặt cho anh một hoặc hai câu hỏi. Tôi nghe nói anh là người giỏi tìm kiếm câu trả lời."
Thái độ của Bill thay đổi rất tinh tế. "Thỉnh thoảng tôi được biết đến là người giỏi tìm thông tin khó tìm. Nhưng nó thực sự phụ thuộc vào câu hỏi mà cậu muốn hỏi, anh bạn ." Anh ta trả lời một cách thờ ơ.
"Tôi đang tìm một người tên là Reggie Poliver. Tôi hy vọng anh có thể chỉ cho tôi đi đúng hướng."
Bill nghiêng đầu và tôi có thể cảm thấy ánh mắt anh ta đang đánh giá tôi. " Cậu muốn làm gì khi tìm một gã côn đồ như thế?"
Tôi nhún vai. "Tôi có vài việc phải giải quyết với hắn. Tối qua tôi vừa gặp em trai hắn. Vấn đề duy nhất của tôi là tôi không biết tìm ở đâu." Tôi vừa nói vừa đặt ba tờ 1.000 Beri lên quầy.
"Cậu tên là gì anh bạn trẻ?" Bill hỏi khi một tay đặt lên trên số tiền trên bàn.
"Jack Parker."
Bill thở dài ngao ngán và ngả người về phía quầy bar. " À thưa cậu Parker, tôi e rằng tôi ko thể giúp gì cho cậu. Tôi cũng ko biết anh bạn trẻ Reginald dạo này ở đâu. Và chắc chắn là tôi chưa từng nghe tin đồn về anh ta cùng đồng bọn đang trốn tại nhà kho cũ nát dọc theo rìa phía tây nam của thị trấn."
Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình và nâng cốc chúc mừng người phục vụ quầy rượu. " Cạn ly" Tôi ngâm nga trước khi nốc cạn nó trong một ngụm rồi rời đi
"Chúc một ngày tốt lành, cậu Parker." Bill gọi to khi tôi biến mất