Cô nhất định là điên rồi!
Lê Hưng Hưng đứng ngoài cửa một mình, nhưng lại mặc âu phục mình chán ghét, một đầu tóc ngắn kẹp lên đồ cài tóc.
Cô rõ ràng chán ghét trang phục như vậy, nhưng lại phải thuần phục ở dưới “Dâm uy” của Nguyên Tác Hạo, không thể không cãi sự chán ghét của chính mình, mà đem chính mình làm thành thục nữ.
Mà một thân của cô, lại làm cho Lê lão cha chú ý.
Lê lão cha từ trong nhà theo dõi đến ngoài phòng, ở sau lưng con gái thứ hai đánh gia hồi lâu, cuối cùng nhịn không được mở miệng. “Hưng Hưng nha, hôm nay con ăn mặc đẹp như vậy, là muốn đi đâu sao?” Lê lão cha nhếch môi, trong mắt lóe lên ánh sáng khôn khéo.
“Không liên quan đến cha!” tâm tình của cô rất tệ, Lê lão cha còn sáp một chân vào làm gì?”
“Muốn ra cửa? Cha phái lão Trương đưa con đi” Lê lão cha không để ý thái độ của con gái, ngược lại cười đến quỷ dị.
Khó được a! Con gái thứ hai của ông cũng có bạn trai! Từ nhỏ đến lớn, con gái thứ hai này luôn nổi danh thích rước lấy rắc rối, chỉ cần trong khu vực truyền ra đánh nhau, hay sự kiện đánh người, nhất định không thể thiếu Lê Hưng Hưng nhà ông.
Cô mới trước đây ốm yếu giống như đóa hoa, nếu chăm sóc không kỹ liền bệnh nặng, bệnh nhỏ cùng nhau đến, vì để cho cô sức khỏe tốt, mới đưa cô đi võ quán học chút công phu, nào biết được thân thể của cô thay đổi tốt hơn, nhưng cá tính cũng trở nên bạo lực, sớm biết rằng như vậy mới trước đây sẽ không đưa cô đi học TaeKwonDo rồi!
Kết quả đem một cô gái thật đáng yêu, biến thành cô gái bạo lực khiến ai ai cũng sợ hãi!
“Không cần, con đang đợi người” không, phải nói là [Dâm thú]
“Chờ ai” Lê lão cha nghển cổ hy vọng, cùng Lê Hưng Hưng chờ đợi.
“Cha thật phiền!” Lê Hưng Hưng không kiên nhẫn trừng mắt nhìn Lê lão cha “Cha vào phòng đi!”
“Có phải hay không là bạn trai? Như thế nào không giới thiệu cho cha nhận biết” Lê lão cha nheo lại một đôi mắt già nua.
“Có phải là có chuyện gì gạt cha không? Hay là hắn ta có chỗ nào không nhìn được người? Hắn gọi là gì?”
“Nguyên Tác Hạo mới không phải bạn trai của con!” Lê Hưng Hưng tức giận đến thốt ra.
Lê lão cha vừa nghe đến tên của Nguyên Tác Hạo, mặt mày già nua liền phát sáng lên.
“Nguyên Tác Hạo của tập đoàn Nguyên thị?” nga nga, con gái của ông thật không đơn giản, nhận biết được một trong các lãnh đạo kinh doanh – Nguyên Tác Hạo
“Đúng!” Lê Hưng Hưng không cam lòng trả lời, cô căn bản không muốn cùng hắn quen biết nhau.
“Hưng Hưng, con cố lên!” Lê lão cha lời nói thấm thía mà đem bàn tay to khoát lên vai Lê Hưng Hưng. “Cho dù đêm nay con không về nha, cha cũng sẽ không trách con, tận lực cùng hắn ở bên ngoài qua đêm, không sao cả” (Tiểu MT: nhưng bác ơi, hắn là dâm thú a, sẽ ăn sạch con bác…khục, phải nói là con bác ăn sạch người ta =]])
Lê Hưng Hưng liếc mắt Lê lão cha một cái “Cha không sợ con gái của cha sẽ gặp chuyện không may?”
“Con gái, con cũng đã hai mươi ba tuổi, có bạn trai là bình thường, cha sẽ không hạn chế con” lời của Lê lão cha nói cho cùng, mà trên thực tế là muốn đem con gái vội vàng gả ra ngoài.
Con gái lớn – Lê Hưng Hưng đã đẩy mạnh ra ngoài tiêu thụ, hơn nữa con rể tương lai đối với ông rất tốt, chẳng những cùng công ty ông hợp tác, khi có thời gian lại đến công ty cùng ông gật đầu một cái, vì hắn phân giải mối lo, làm cho ông không thể không cảm thán, có một con rể so với có bốn con gái còn mạnh hơn.
Lê Hưng Hưng trưng ra một cái liếc mắt, một chiếc xe thể thao màu lửa đỏ trong nháy mắt chạy nhanh đến trước mặt của cô.
Đáng ghét, ngay cả xe thể thao của hắn cũng đẹp như vậy! Cô nhín cửa kính của xe chậm rãi lùi xuống, hé ra tuấn nhan vô xỉ, hơn nữa chính toét ra tươi cười.
“Hưng Hưng thân ái, em chuẩn bị xong chưa?” Nguyên Tác Hạo cười đến có điểm phá hư, nhưng vừa thấy được Lê lão cha, cũng rất lễ phép mở cửa xuống xe.
“Lê tiên sinh, khỏe!” hắn khôi phục bình thường tươi cười chân thành. “Con muốn mời Hưng Hưng đến nhà con ăn cơm một chuyến….”
“Xin cứ tự nhiên, xin cứ tự nhiên” Lê lão cha hận không thể đem nữ nhi đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài, vì thế vội vàng đem Lê Hưng Hưng đẩy hướng đến trong lòng Nguyên Tác Hạo.
“Cha, người….” nào có người làm cha nào đem con gái đưa đến miệng cọp đâu.
“Con nhất định sẽ chăm sóc Hưng Hưng thật tốt” Nguyên Tác Hạo rất lịch sự vì Lê Hưng Hưng mở cửa xe, vừa đấm vừa xoa mà đem cô đưa vào trong xe.
“Không sao, nếu chơi quá muộn, cũng không cần vội vã đưa trở lại” Lê lão cha đối với Nguyên Tác Hạo càng xem càng vừa lòng, nếu Nguyên Tác Hạo là con rể ông, về sau ông có thể an nhàn hưởng phúc.
Tính toán này phải đánh cho thực hoàn mỹ, thậm chí còn vì con gái quy vẽ ra một bản đồ hoàn hảo
Ai ngờ, căn bản Lê Hưng Hưng không nghĩ cùng Nguyên Tác Hạo nhấc lên quan hệ, cô căn bản là bị uy hiếp….
Chính là cho dù cô không muốn thế nào đi nữa, sau khi Nguyên Tác Hạo cùng Lê lão cha trò chuyện, liền lái xe rời khỏi Lê gia, điều này có nghĩa ── cô có cánh cũng chẳng thể bay rồi!
Lê Hưng Hưng hé ra khuôn mặt thối, cô cũng không tính giúp đỡ Nguyên Tác Hạo diễn tuồng vui này.
Hắn rõ ràng nói rằng cuối tuần mới cần cô giúp hắn diễn trò, ai ngờ mới qua mấy ngày, hắn liền đem cô về nhà.
Sau đó, cô mới biết được, nếu tuồng vui này diễn thật tốt, cuối tuần sau sẽ không cần cùng hắn trở về nói dối gia đình nữa.
Dù cô không muốn thế nào đi nữa, cô vẫn phải diễn tốt vai diễn của mình, sớm thoát ra khỏi ma chưởng của hắn.
Vừa đến Nguyên gia, quả nhiên cũng là khí khái xã hội thượng lưu. Kiến trúc Châu Âu, trong sân nhà kiến tạo một tòa suối phun, so với Lê gia, có thể nói là hoang phí gấp mười.
Khi Nguyên Tác Hạo kéo tay Lê Hưng Hưng bước vào đại sảnh, yến hội nhỏ của gia đình tổ chức đã bắt đầu.
“A Hạo, con cuối cùng cũng trở về!” một người con gái vẫn còn lại dư âm quyến rũ, mặc bộ sườn sám theo hình thức đơn giản lại mang vẻ đẹp đẽ quý giá “Ô, cô gái đáng yêu bên cạnh này là ai?”
“Bạn gái của con” Nguyên Tác Hạo đưa ra tươi cười, bàn tay to dám đặt ở trên eo của Lê Hưng Hưng “Mẹ, người luôn lo lắng giúp con an bài thân cận, nhưng là con quả thật đã có bạn gái”
“Nguyên mẹ, xin chào!” dù cho Lê Hưng Hưng cùng Nguyên Tác Hạo có mối hận thù không thể hòa giải, nhưng hôm nay là tiết mục diễn tuồng thôi. “Con họ Lê, kêu Hưng Hưng”
“Lê Hưng Hưng” Nguyên mẹ nghiêng đầu nghĩ một lát. “Con là con gái Lê gia”
“Đúng vậy” Lê Hưng Hưng gật gật đầu.
“Thật khó nhìn thấy con” Nguyên tiến lên cầm tay nhỏ bé của Lê Hưng Hưng “Ta cùng cha con tính là có quen biết đi. Lần trước như thế nào ở tiệc cưới của chị con không nhìn thấy con? Con gái Lê gia rất ít khi xuất hiện ở trên yến hội, không nghĩ tới bộ dáng con quốc sắc thiên hương như vậy”
Lê Hưng Hưn bị Nguyên mẹ khen ngợi có chút ngượng ngùng, hơn nữa mẹ của cô chết sớm, mà Nguyên mẹ nhiệt tình đối đãi như thế, trong lòng nhịn không được có chút ấm áp .
Nguyên lai cảm giác có mẹ, kỳ thật như vậy hạnh phúc nha!
“Mẹ, con có việc muốn nói với mẹ” Nguyên Tác Hạo bất mãn nhìn Lê Hưng Hưng bị mẹ chiếm lấy, nhịn không được ra tiếng, lấy ý bảo hắn còn tại bên cạnh.
“Để cho mẹ cùng Hưng Hưng nói thêm một lát nữa!” Nguyên nhiệt tình đem Lê Hưng Hưng trở thành con gái mà đối đãi giống nhau.
“Mẹ, Hưng Hưng còn chưa ăn tối, mẹ nên tha cho cô ấy một lần, trước để cho cô ấy ăn no, lại cho người phỏng vấn được không?” Nguyên Tác Hạo cảm thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới mẹ luôn luôn khủng hoảng lại yêu thích Lê Hưng Hưng như vậy.
“Như vậy nha!” Nguyên mẹ cảm thấy có chút đáng tiếc. “Vậy Hưng Hưng đi ăn một vài món trước, sau đó ta sẽ lại cùng con trò chuyện với nhau một chút”
Lê Hung Hưng khó được nghe lời gật đầu.
“Tôi một chút sẽ tìm cô” Nguyên Tác Hạo đem Lê Hưng Hưng mang cách xa mẹ, tùy tay đem tới chiếc dĩa bằng sứ, đặt lên tay của cô “Trước ăn cái gì đó đắp đầy bụng”
“Nga” thái độ Lê Hưng Hưng mềm mại đến quỷ dị, hé ra phấn nộn khuôn mặt nhỏ nhắn không giống vừa mới không kiên nhẫn như vậy. “Anh muốn đi nơi nào?”
“Tôi cùng mẹ nói chuyện, chờ một chút sẽ trở lại với cô” bàn tay to của hắn ôn nhu lướt nhẹ qua bên tai cô, cho cô một chút cười nhạt.
Khó được thấy cô ngoan giống như mèo, thái độ của hắn liền tự nhiên như vậy mà ôn nhu, nét mặt bây giờ của cô thật sự phi thường đáng yêu.
“Được” Lê Hưng Hưng gật gật đầu, cầm chiếc dĩa sứ bắt đầu lựa chọn mỹ thực.
Đem Lê Hưng Hưng an bài xong, Nguyên Tác Hạo liền mở ra bước đi, hướng phương hướng Nguyên mẹ mà đi đến.
Lê Hưng Hưng lấy xong thức ăn, đứng ở một bên không chớp mắt một mình nhấm nháp thức ăn, một đôi ánh mắt sáng ngời nhịn không được quan sát chung quanh.
Cô không thích yến hội xã hội thượng lưu, bởi vì mọi người đều dùng khuôn mặt khách sáo, biểu tình nịnh nọt, làm cô phi thường chán ghét.
Nhưng là hôm nay cô lại khác thường. Cô cảm thấy hôm nay không phải bình thừng, hơn nữa Nguyên mẫu đối với cô biểu lộ chân tình, làm cho người luôn thiếu tình yêu thương của mẹ cảm thấy ấm áp trong lòng.
Lê Hưng Hưng một bên ăn một bên nhìn xung quanh, ánh mắt một bên bay tới trên người Nguyên Tác Hạo, phát hiện khi hắn mặc tây trang thật không ngờ cao lớn kiện mãnh, thân cao 1m85, trong giống như một cái đồ treo áo. (Nước ngoài người ta thường mua cây treo áo đặt ở bên cửa, khi vừa bước vào nhà liền cởi áo khoác treo lên)
Mà tươi cười trên mặt hắn tựa hồ đi tới chỗ nào đều xài được, mà ngay cả những cô gái được những tên đàn ông mang đến trên yến hội liền len lén nhìn về hắn, còn có một số thiên kim da mặt dày tiếp cận hắn.
Lê Hưng Hưng oán hận cắn hết miếng thịt bò hầm rượu đỏ, cái gã đàn ông thối kia không biết xấu hổ đối với các cô kia mỉm cười….Là như thế nào? Hắn nghĩ đến chỉ cần đưa ra tươi cười, có thể câu dẫn những cô gái kia trên giường sao?
Lê Hưng Hưng khẽ cắn cánh môi, ánh mắt oán hận trừng mắt bóng lưng Nguyên Tác Hạo.
Chính là…… Tại sao cô phải vì hắn đới với những cô gái tốt mà cảm thấy nổi giận chứ? Cô mím môi nghĩ, phát hiện mình thèm ăn sớm biến mất vô tung.
Nói thực ra, cô tìm không thấy đáp án. Rõ ràng cùng hắn quen biết không lâu, lại bởi vì hắn gặp mặt một lần, mà lại ba bốn lượt xuất hiện, làm nhiễu loạn cuộc sống của cô.
Lúc trước khi hắn chưa xuất hiện, cô cho rằng mình có thể vì xã hội chủ trì công đạo, gặp được bất cứ chuyện gì cũng coi như thấy việc nghĩa hăng hái làm.
Nhưng cô lại sai khủng khiếp, khi cô thấy việc nghĩa hăng hái làm, lại rước lấy loại không biết xấu hổ lại vô lại…
Mà thậm chí vô lại này cướp đi nụ hôn đầu của cô, còn tiến tới uy hiếp cô, muốn cô cùng hắn diễn một tuồng kịch, nhưng lại giống như một linh hồn cuốn lấy cô
Mỗi khi cô nhớ tới hình ảnh hắn hôn cô, tim luôn đập thật nhanh, thậm chí còn cảm giác được miệng đắng lưỡi khô, phảng phất giống như trong sa mạc gặp nạn, cần một chút nước để giải khát.
Một bên ngẫm nghĩ, đồng thời Lê Hưng Hưng cảm giác miệng mình có chút chát, vì thế cô buông dĩa xuống, lại tới chỗ đặt rượu cocktail, múc lên một ly rượu cocktail có màu sắc xinh đẹp
Rượu cocktail ngọt ngào, giống như nước trái cây, rất nhanh cô uống xong một ly, sau đó là ly thứ hai, ly thứ ba, ly thứ bốn…..
Tựa hồ vĩnh viễn không đủ, Lê Hưng Hưng bắt đầu đổ lỗi cho cái ly chân dài, dung lượng chứa quá nhỏ, vì mình tìm cái lý do quát lên điên cuồng, cuối cùng căn bản đã quên uống mấy ly.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hồng phác phác, ánh mắt cũng bắt đầu sương mù, cả người cảm thấy trời đất rung chuyển.
Nhưng mà cô không ngại, khó được toét ra cái miệng nhỏ nhắn, cười ha hả tiếp tục đem một ly lại một ly bỏ thêm rượu cocktail mà uống vào trong bụng.
Cô phải tìm chút sự tình để làm, để mình có thể quên đi nhất cử nhất động của Nguyên Tác Hạo
Cô không muốn cho ánh mắt của mình vẫn theo dõi sau lưng hắn, dù sao cô cùng hắn cũng không có quan hệ….
Hừ!
Yến hội tiến hành đến một nửa, Nguyên Tác Hạo quay đầu đang muốn tìm kiếm thân ảnh Lê Hưng Hưng, lại phát hiện cô im lặng ngồi ở một trên ghế, trong tay cầm một ly thủy tinh.
Buổi tối hôm nay cô an tĩnh dị thường, lam cho hắn cảm thấy thập phần nghi hoặc.
Hắn còn tưởng rằng cô sẽ không yên tĩnh, không nghĩ tới cô ngồi ở một góc, yên lặng mà uống đồ uống.
Thật sự là gặp quỷ rồi, Nguyên Tác Hạo mang tâm tình bất an đi lên trước, nhìn Lê Hưng Hưng không rên một tiếng.
“Hưng Hưng” hắn thấp giọng gọi cô.
Lê Hưng Hưng không có trả lời, hai mắt nhìn chằm chằm đôi giày màu phấn hồng của mình.
“Cô ở đây giận ta vắng vẻ cô?” thanh âm Nguyên Tác Hạo êm dịu mà mang một ít mị hoặc, bàn tay to nhẹ nhàng phủ lên hai má Lê hưng Hưng
Lê Hưng Hưng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, vẻ mặt điềm đạm biểu tình đáng yêu, con mắt ngập nước, biểu tình dạy tim người ta thương xót không thôi.
“Ô….” Cô vươn một cái nhỏ tay kéo dắt tây trang hắn, phát ra tiếng khócg iống như mèo
“Anh thật xấu, không để ý tôi”
Mặt của cô hồng phác phác, như là một quả táo ngon ngọt đầy nước.
Nguyên Tác Hạo cho là mình hoa mắt nhìn lầm rồi, nhưng là ánh vào trong mắt đúng là Lê Hưng Hưng nha!
Đây là có chuyện gì? Lê Hưng Hưng luôn luôn bạo lực lại xấu tính, làm sao sẽ khóc đến lê hoa đái vũ(*)? Giống như đóa hoa hồng bất lực trong gió, làm hắn nhịn không được nín thở.
(*)Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. (Trong bài “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị) Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
“Anh không có không để ý đến em” hắn phát hiện gương mặt của cô ửng đỏ dị thường, trong đôi mắt to tràn ngập nước mắt ủy khuất, một chút cũng không giống như Lê Hưng Hưng bình thường chút nào. (TiểuMT: Từ đoạn này ta bắt đầu thay đổi câu cú nhé, vì chap sau…hắc hắc….)
“Vậy anh vì cái gì mà cả đêm đều không để ý tới tôi” cô lấn thân tới gần hắn, hai tay hoàn ở bên eo của hắn, đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong bộ ngực của hắn.
Biểu tình Nguyên Tác Hạo thập phần kinh ngạc, nhưng khi Lê Hưng Hung hoàn ở hắn, hắn biết chuyện gì đã xảy ra. Con gấu nhỏ này cư nhiên uống rượu?!
Nhưng lại tựa hồ uống không ít, trên người truyền đến mùi rượu nồng đậm, phối hợp phối hợp với hương thơm trên người cô, như là mỹ thực được lên men, đáng yêu dạy hắn muốn cắn một ngụm!
“Anh nào có không để ý tới em” biểu tình trên mặt Nguyên Tác Hạo thả lỏng đi một ít “Em có phải hay không uống rượu?”
Lê Hưng Hưng không hiểu chu cái miệng nhỏ nhắn “Uống nước trái cây” cô chỉa chỉa rượu cocktail trên bàn.
“Nhưng mà uống xong nước trái cây, thân thể tôi nóng quá….”
“Em say” Nguyên Tác Hạo bất đắc dĩ thở dài một hơi, thấy bộ dạng cô như vậy, chỉ sợ không cách nào ở trên yến hội nữa. “Anh trước mang em lên lầu nghỉ ngơi”
Hắn đem thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô bế lên, không để ý ánh mắt mọi người, trực tiếp đi lên lầu hai. Hắn đem cô ôm đến gian phòng của mình, đóng cửa phòng, đem cô đặt ở trên giường mềm mại.
“Anh muốn đi đâu?” Lê Hưng Hưng ngồi ở trên giường, tay nhỏ bé lại không chịu rời đi Nguyên Tác Hạo “Anh lại muốn đi cùng những cô gái khác nói chuyện yêu đương sao?”
“Nói chuyện yêu đương?” Nguyên Tác Hạo không có lập tức tránh ra, đặt mông ngồi ở bên người Lê Hưng Hưng, nhìn khuôn mặt phấn nộn nhỏ nhắn của cô “Vì cái gì nói như vậy?”
“Anh vừa mới cùng một đám con gái tán tỉnh” biểu tình của Lê Hưng Hưngbiến hóa giống như thời tiết, lập tức phồng hai má lên, tròn vo thật đáng yêu “Chẳng lẽ những cô gái kia hấp dẫn anh như vậy sao?”
“Đây chẳng qua chỉ là xã giao thôi” hắn đẩy đi sợi tóc làm loạn ở gò má cô, nhìn khuôn mặt không tỳ vết của cô “Em đang ở đây ghen?”
Không nghĩ tới cô ghen đáng yêu như thế, lộ ra hồn nhiên bình thường không thấy được, giống như một đứa trẻ.
Thân thể nhỏ nhắn nhào tới hắn, ép hắn ở trên giường, hai tay đều tự đặt ở trên vai của hắn, cúi đầu nhìn vẻ mặt của hắn.
“Tôi chính là không thích anh cùng những cô gái khác tán tỉnh!” cô tức giận nói, tay nhỏ bé có ý đồ cởi đi tây trang trên người hắn. (Tiểu MT: hết mắt để coi)
“Hắc” thấy động tác to gan của cô, hắn ngược lại so với cô chần chờ. “Em đang ở đây đùa với lửa, em biết không?”
“Đừng ồn” cô cúi đầu, hung hăng hướng môi mỏng hắn khẽ cắn. “Lần sau lại để tôi nhìn đến anh cùng những cô gái kia mập mờ, tôi liền cắn đứt địa phương kia của anh!”
Cho dù cô uống rượu, cá tính của cô vẫn không thay đổi!
Hắn cười khổ, chỉ có thể theo ý của cô, làm cho cô cởi bỏ áo khoác tây trang trên người hắn, trên người chỉ còn lại có áo sơmi.
Nhưng mà cô không có dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy, tay nhỏ bé lung tung vỗ về bộ ngực của hắn “Tôi muốn…..”
“Em muốn như thế nào” thấy cô giạng chân ở trên người của hắn, hắn cảm giác dưới bụng một trận xôn xao, hơn nữa khi cô cúi người, cổ áo rộng mở để lộ ra hai luồng bộ ngực trắng noãn.
Áo ngực màu hồng phấn bộc lấy nhũ mềm mại trắng noãn, làm cho hô hấp của hắn dồn dập.
“Hôn anh!”
Hừ, lần này đổi lại cô chủ động trừng phạt hắn!