Chương 3: Chương 3

Đáng giận, cô nhất định phải giết chết cái người đàn ông trước mặt, hai mắt Lê Hưng Hưng bốc lên ngọn lửa, nếu không phải cô bị kiềm chế , cô sớm thoát đi bên cạnh của hắn.

Mà đang lúc Nguyên Tác Hạo thật sự mang theo Lê Hưng Hưng đi thuê phòng, nhìn biểu tình phòng bị của cô liếc mắt một cái, hắn nhịn không được bật lên tiếng cười.

“Anh, anh, anh……” Lê Hưng Hưng tức giận đến ngay cả nói đều nói không tốt, lấy một đôi tròn mâu trừng mắt hắn.

“Tôi như thế nào?” Thân thể cao to của Nguyên Tác Hạo chống đỡ ở trước cửa phòng, chỉ cần đánh ngã hắn, mới có cơ hội rời đi khách sạn.

“Tôi muốn báo cảnh sát, kiện anh dám bắt cóc tôi” Lê Hưng Hưng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, khi cô cầm lấy di động, lại ngoài ý muốn phát hiện hắn tĩnh táo dị thường.

“Cô thử gọi xem!” ngữ khí của hắn bình thường, nghe không hiểu tâm tình của hắn.

Nhưng mà đã thấy hắn bước ra chân dài, thân hình cao 1m85 vừa tiếp cận cô, có vẻ có điểm áp bách.

Cô bất an lui ra phía sau từng bước, đã quên động tác kế tiếp của chính mình, cũng đã quên phải chạy trốn ra khỏi trước mặt hắn.

“Anh…… Anh đừng đến gần nữa, bằng không tôi sẽ đánh anh bẹp dí!” Lê Hưng Hưng vung nắm đấm.

“Cô có năng lực kia sao?” Nguyên Tác Hạo vươn bàn tay to, rất nhanh liền chế phục gấu con chỉ biết sử dụng bạo lực. “Cô vẫn nghĩ tôi là quả hồng mềm?”

“Buông ra!” Lê Hưng Hưng muốn sử ra đá bay, bất đắc dĩ vì thân thể của Nguyên Tác Hạo chúi xuống, cô một cái không đứng vững ngã xuống, thực chuẩn xác bị hắn đặt ở trên giường mềm mại.

“Cô, đứa con gái bốc đồng này, cô nghĩ rằng tôi và cô sẽ ở tình huống này đánh tiếp sao, mọi việc sẽ thêm một lần tái diễn sao?” Nguyên Tác Hạo híp con ngươi nhìn mặt trái xoan của Lê Hưng Hưng. Rõ ràng có khuôn mặt đáng yêu như thế, vì cái gì hành vi khi biểu hiện ra, lại khác biệt đến một trời một vực?

“Nếu anh không tiếp cận tôi, giữa chúng ta cũng sẽ không phát sinh ra bất kỳ chuyện gì cả” hai tay của cô bị hắn đè chặt, đôi chân nhỏ cũng bị chân dài của hắn áp chế, căn bản không có biện pháp đứng dậy.

Lúc này cô mới hiểu được, thì ra khí lực của đàn ông cùng phụ nữ lại chênh lệch như vậy.

“Tôi không cần tiếp cận cô?” hắn cười lạnh một tiếng. “Tôi nói Lê tiểu thư, nếu không phải cô nhiều lần xuất hiện ở trước mặt của tôi, tôi cũng sẽ không tìm cô để gây phiền toái!”

Hay nói giỡn, cô quấy rầy hắn nhiều lần như vậy, thậm chí mỗi lần gặp mặt liền đối với hắn sử dụng bạo lực, làm cho tự tôn đàn ông của hắn bị tổn hại nặng.

“Cô vì sao phải tìm tôi gây phiền toái” cô vẫn là không hiểu nổi vì cái gì hắn phải đối đãi như vậy với cô.

Hắn híp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của cô, lồng ngực của hắn đè nặng ngực mềm mại của cô, sự mềm mại xuyên thấu qua vải dệt, truyền tới hắn cảm quan.

“Tiểu thư, là cô tìm tôi phiền toái đi?” hắn nheo lại con ngươi đen, hô hấp phun tại trên mặt của cô.

“Tôi tìm anh phiền toái?” cô kháng nghị gầm nhẹ. “Hôm nay rõ ràng là anh tới ngăn chặn tôi đấy!”

Hừ, chỉ còn có vài con đường, kết quả vẫn bị hắn nhìn thấy, thực xui xẻo!

“Chúng ta cũng nên tính toán sổ sách một cái” hắn cố ý đem tuấn nhan chuyển qua khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. “Nếu không phải sự xuất hiện của cô, phụ nữ của tôi cũng sẽ không một người tiếp đến một người bỏ chạy!”

“Đâu có chuyện liên quan gì tới tôi!” Cô trừng mắt hắn, bất mãn trả lời. “Rõ ràng chính là anh không thể thỏa mãn phụ nữ của mình, như thế nào đổ hết tội lên trên người của tôi?”

Hắn híp mắt, cô gái nhỏ này muốn khiêu khích hắn?

“Cô còn dám nói? Mỗi lần tôi muốn cùng phụ nữ ân ái, đều là cô đột nhiên nhảy ra!” hắn hừ một tiếng, cô gái nhỏ này còn dám dõng dạc nói cùng cô không có quan hệ? “Món nợ này không tìm cô tính, thì tìm ai tính?”

Lê Hưng Hưng bất an giãy dụa, trợn to một đôi mâu tròn của mình. “Ai bảo anh giống tượng đầu dâm thú, tùy thời tùy chỗ cũng có thể động dục……”

Hắn thật đáng ghét! Dám đè nặng trên người của cô….thật nặng!

Hô hấp của hắn phun ở trên người của cô, hơi thở nam tính của xông vào mũi, làm cho cô cảm thấy có chút khô nóng, hơn nữa lồng ngực của hắn còn đặt ở bộ ngực của nàng, mỗi khi hắn hô hấp một chút, sẽ áp bách đến cô, làm cho cô muốn tránh nhưng lại không có biện pháp.

“Luôn miệng nói tôi là dâm thú……” hắn khàn khàn nói, đem hai tay của cô giơ cao khỏi đầu.

“Ngươi muốn làm gì?”cô phát hiện biểu tình trên mắt hắn có biến hóa, tựa hồ chọc giận hắn.

Nguyên Tác Hạo không có trả lời, lấy một tay kia cởi bỏ dây lưng trên quần, sau đó dùng sức buộc chặt hai tay của cô.

“Nguyên Tác Hạo, cái tên điên này” Lê Hưng Hưng hét lớn một tiếng. “Cuối cùng anh muốn làm gì?”

Cô cùng hắn mới gặp mặt vài lần, hắn liền đối với cô làm ra chuyện phi lễ như vậy, nếu không phải khí lực của cô đánh không lại hắn, cô sớm đã đem hắn đánh tới răng rơi đầy đất rồi!

“Cô không phải thực chờ mong tôi trở thành dâm thú sao?” Nguyên Tác Hạo gợi lên nụ cười tà ác, đem Lê Hưng Hưng cột vào cây cột trên đầu gường, tiếp theo lấy hai tay áp chế chân nhỏ lộn xộn của cô.

Hắn rút đi trên người áo khoác cùng áo sơmi, không để ý món đó là áo sơmi Italia hàng hiệu, làm như dây thừng buộc chặt ở hai chân của cô.

Nếu hôm nay hắn lại làm cho cô chạy trốn, ba chữ Nguyên Tác Hạo sẽ đảo ngược lại viết!

“Anh…” Lê Hưng Hưng lúc này mới giật mình Nguyên Tác Hạo là không nói đùa. “Anh muốn cường bạo tôi?”

“Cường bạo?” Nguyên Tác Hạo gợi lên tươi cười mê người, cúi đầu nhìn biểu tình hoảng sợ của Lê Hưng Hưng “Tôi chưa hạ lưu đến mức này, nhưng mà…đề nghị của cô, tôi sẽ suy nghĩ một chút”

“Không……” trong mắt cô có sợ hãi, thanh âm cũng dần dần mỏng manh. “Anh…… Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”

Hắn nhìn khuôn mặt kinh hoảng của cô, khóe miệng có ý cười. Cô gái gan dạ này cũng có lúc sợ hãi a?

“Việc tôi muốn làm thì nhiều lắm” hắn cố ý đem bàn tay to đặt ở trên gương mặt của cô, lấy ngón tay chạm đến da thịt của cô. “Giống như…… Đùa bỡn cô”

Không nghĩ tới da thịt của cô bóng loáng như mỡ dê, làm cho hắn thiếu chút nữa không thể tự thoát ra được.

Đùa bỡn?! Lê Hưng Hưngthở hốc vì kinh ngạc, không rõ ý tứ của Nguyên Tác Hạo “Anh…… Những lời này là có ý tứ gì?”

Chỉ thấy Nguyên Tác Hạo cười đến giống như lưu manh, ngón tay dài như là ở trên phím đàn gảy nhẹ, chạy đến cằm của cô, sau đó trở về xương quai xanh của cô.

Tay hắn như là mang theo điện lưu, bị hắn khẽ vỗ, toàn thân cô như bị điện giật, hô hấp liền trở nên dồn dập.

“Nếu, tôi đem quần áo cô cởi sạch, cô cảm thấy như thế nào?” thanh âm Nguyên Tác Hạo trở nên khàn khàn, phảng phất thật sự biến thân làm sắc lang.

“Anh…… Anh dám?” Lê Hưng thét lên. “Anh dám chạm vào tôi, tôi, tôi liền……”

“Cô liền như thế nào?” Hắn nhướng mày nhìn cô. “Cô căn bản bây giờ động cũng không thể động, tôi muốn làm cái gì cũng được”

“Anh……Cho dù anh thật sự ra tay đối với tôi, sự việc qua đi, tôi sẽ không bỏ qua cho anh” cô trừng mắt hắn, nói ra lời nói độc ác.

“Nga?” hắn không bị lời nói ác của cô đe dọa, ngón tay hạnh kiểm xấu ngược lại đi vào trước ngực của cô, ở vải dệt em dịu dao động qua lại “Cô nghĩ rằng sau khi tôi đem cô ăn sạch, cô có thể làm khó dễ được tôi?”

“Tôi sẽ kiện anh!”

“Nực cười!” Nguyên Tác Hạo nhẹ xuy một tiếng. “Tôi biết tình huống của Lê gia. Nhưng là, tôi chính là người thừa kế Nguyên thị, tùy tiện nhổ một bãi nước miếng, Lê gia sẽ khó giữ được, cô thiên chân nghĩ đến pháp luật sẽ hữu dụng?”

Cô không phản bác được. Bởi vì lời nói của hắn rất đúng .

Cho dù cô đối với tình thế thương trường không hiểu, nhưng là Lê gia ở thương giới cũng coi như có chút danh tiếng, cô từ nhỏ liền chạy ở trên xã hội thượng lưu, những tin tức bát quái vẫn là chảy vào trong tai của cô.

Tựa như tập đoàn Nguyên thị, cho dù cô không biết tập đoàn này có bao nhiêu, nhưng là nghe nói qua tập đoàn Nguyên thị là vượt qua xí nghiệp nhà nước, ở Đài Loan, ngay cả chính phủ cũng nhượng bọn họ ba phần.

Đáng giận! Lê Hưng Hưng cảm giác mình bị thua một cách triệt để, nhưng là cốt khí trong người không cho phép cô cúi đầu.

Thấy bộ dáng Lê Hưng Hưng im lặng, Nguyên Tác Hạo biết cô thần phục ở dưới thế lực của hắn. Chính là, cô an tĩnh như vậy, lại làm hắn cảm thấy có chút không thú vị.

Vì thế hắn nhún vai, hai tay liền bỏ ra “Đừng nói tôi khi dễ cô, chỉ cần cô giải thích, tôi có thể không so đo với cô”

Lê Hưng Hưng nâng lên con ngươi, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch. “Tôi mới không xin lỗi!” cũng không phải lỗi của cô, vì cái gì cô phải nói xin lỗi? Hừ!

“Vậy thì xem ra, cô muốn nhận sự trừng phạt của tôi sao?” bàn tay to của hắn lần này không khách khí hướng trước ngực cô áp đi, ra tay cởi bỏ nút thắt trên quần áo.

“Không cần!” Lê Hưng Hưng thét lên.

“Đừng tưởng rằng mọi người khắp thiên hạ sẽ theo ý của cô” bàn tay to của hắn không kiêng nể gì mà nghĩ tham tiến vào trong y phục của cô.

“Được rồi, được rồi, là lỗi của tôi! Tôi nhận sai!” xuống chút nữa, trong sạch của cô sẽ khó giữ được, hơn nữa còn là không minh bạch mất đi trinh tiết. Cô không cần!

“Nói 『 thực xin lỗi 』” khóe môi Nguyên Tác Hạo có chút tươi cười.

Cô gái nhỏ này chính là thiếu người dạy dỗ, tự cho mình là cô gái mạnh mẽ, có thể tùy tiện cùng đàn ông đối nghịch, cũng may cô hôm nay là gặp gỡ hắn, nếu như là gặp gỡ đàn ông khác, cô đã sớm xảy ra chuyện không hay.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi” thời thế bức bách, Lê Hưng Hưng chỉ có thể giả vờ khuất phục, ăn nói khép nép nói xin lỗi.

“Bất quá cô giải thích cũng vô dụng” hắn làm bộ làm tịch, cố ý muốn trêu cô. “Bạn gái của tôi tất cả đều bị cô dọa chạy. Cô nói, cô nên bồi thường tôi thế nào?”

“Này, anh có nói lý không đó?” Lê Hưng Hưng bất mãn kêu to. “Tôi đã nói xin lỗi, anh còn muốn như thế nào nữa?”

“Tháng sau tôi vốn tính muốn dẫn một người bạn gái trong số đó trở về cho mẹ ta xem xét và thưởng thức, đỡ phải cho bà suốt ngày nói tôi không mang phụ nữ trở về cho bà nhìn một cái. Cho nên, cô phải giả trang làm bạn gái của tôi….”

“Đi chết đi!” Lê Hưng Hưng một ngụm phủ tuyệt, hừ một tiếng “Tôi mới không cần.”

“Không cần?” hắn híp đôi mâu nhìn cô, từ trong túi tiền lấy ra điện thoại di động. “Cô không muốn tôi làm ra loại chuyện hèn hạ để uy hiếp cô đi?”

“Anh…” cô cắn răng, oán hận trừng mắt hắn. “Muốn chụp ảnh khỏa thân của tôi sao?”

“Quyền lựa chọn nằm ở trên tay của cô” hắn da da cười, ánh mắt trở nên ngả ngớn không thôi.

“Được rồi, được rồi!” chuyện cho tới bây giờ, cô căn bản không có lợi thế đàm phán, chỉ có thể mặc cho từ hắn đưa ra điều kiện. “Vậy anh có thể buông tôi ra chưa?”