Chương 49: Muộn Rồi Anh

Giống như chuyện gì đó khủng khiếp lắm vừa xảy đến trái tim Vương Lãnh Nhân ngột ngạt đến thở cũng khó khăn

Lẽ nào.... em quên anh? Lẽ nào em thật sự đã không còn hình bóng của anh?

-Hi Hi....

Nghe tiếng gọi , cách người ấy gọi sao nó trìu mến như thế

Da diết như thế

Trái tim nó thổn thức mạnh mẽ...

Dặn lòng không được như vậy mà sao trái tim không chịu nghe theo

Trái tim nó vẫy cứ đập mạnh như thế

Yêu anh như thế

Ba năm....quãng thời gian đủ dài để lãng quên nhưng sao nó không thể

Từng giờ từng phút từng giây nó vẫn yêu anh như thế.... vẫn yêu anh như thuở đầu tiên thơ ngây dại khờ

Vẫn là tình yêu của cô bé 15 tuổi không suy tư không muộn phiền

...nhưng nó biết mình không thể

Nó với anh không có kết quả gì đâu.

Dặn lòng mình thật mạnh mẽ ít nhất cho anh xem nó ổn rồi

Nó ngừng bước nở nụ cười tươi tắn nhìn anh

-Lâu rồi không gặp, anh vẫn khỏe chứ????

Khỏe ư???? Khỏe được sao khi tâm trí hao mòn khỏe được sao khi ngày nào cũng nhớ tới nó... Tại sao em lại cười như vậy? Giữa chúng ta chút tình cảm cũng không còn sao?

Tâm trí Vương Lãnh Nhân hỗn loạn ánh mắt lo lắng hiện rõ mồn một

-Enly, em ở đây sao? Mau về thôi

Một người con trai bước tới choàng tay lên vai nó rất tự nhiên không thèm để ý tới anh... vương Lãnh Nhân thực sư tò mò....người này là ai? Là người yêu của em hiện tại sao?

-Jack, xin lỗi em gặp lại người bạn cũ

Nó cười

Jack gật đầu. Jack là cộng sự đắc lực của nó... không có anh chắc những bộ sưu tập của nó sẽ không được thành công như bây giờ

-À giới thiệu với anh đây là giám đốc Vương , lãnh Nhân đây là Jack bạn đồng hành của em

Jack cười rất tươi đưa tay về phía anh đúng mực của một người đàn ông phương tây phóng khoáng

Vương Lãnh Nhân cũng lịch sự nắn tay anh ta... nhưng trong lòng lại không muốn chút nào, chỉ muốn một giây thôi băm nát kẻ đối diện

-Lần sau nói chuyện nhé, bây giờ em không rảnh, cho em gửi lời hỏi thăm tới chị nhà ,Jack chúng ta đi thôi

Nó nắm tay Jack kéo đi

-Hi, anh ly hôn rồi

Nó vờ như không nghe cứ siết chặt tay bạn jack kéo đi

Trái tim nó trấn động

Nhìn bóng người con gái mình yêu xa dần lòng anh như thắt lại...đau đớn vô cùng

-Lãnh Nhân.

Cherry nhíu mày nhìn thằng em đang đứng như kẻ mất hồn ngoài cửa

-Chị....

-Gặp con bé rồi à?

-Ukm.... cả bạn trai cô ấy nữa

Anh buồn buồn nói

Bờ môi mỏng khẽ cong lên nụ cười chua sót

-Bạn trai????

-Người đàn ông anh tên là Jack

-Hả....

Haha hahahaha....

Cherry phá lên cười mất hết hình ảnh thục nữ của bả

-Cái gì cơ.... Jack ư????? Hắn.... đâu có thích nữ....

Vương Lãnh Nhân nhíu mày.... chả lẽ lại là Gay????

-Chính xác đấy em trai.... jack là Gay! Đồng tính có khi cậu ta nhìn chúng em thật...

Vương Lãnh Nhân rợn người nhớ lại ánh mắt người kia.... quả hơi kì quái

-Lần này con bé về là làm đại diện cho công ty với cái tên Enly nhà thiết kế trẻ tài năng nhất anh quốc...đồng thời là người mẫu hàng đầu của giới thời trang .dự án lần này là mở rộng thời trang cổ điển và thời thượng anh tràn vào Việt Nam

-Ukm....

-con bé vẫn ở phòng cũ.

-Cám ơn chị.

Vương Lãnh Nhân nói đôi ba câu rồi đi khỏi, Cherry thở dài... mong hai đứa trẻ sớm về với nhau

Nó thả người trong bồn tắm mát lạnh. Hôm nay thật mệt mỏi

Tiếng chuông gọi cửa réo mãi...

Nó vơ vội cái khăn tắm quấn lên người.... con nhóc Sun này lại tới sớm như vậy

Vừa bật mở cánh cửa nó liền bị một vòng tay mạnh mẽ ôm siết lấy

-Anh.... Hi Hi...

-Buông....

Nó gắng hết sức đẩy anh ra nhưng chẳng được vương Lãnh Nhân xoay người áp sát nó vào cánh cửa mạnh mẽ hôn lên cánh môi ướt át quyến rũ

Tiếng thở nặng vang trong khoảng không vị mặn của nước mắt rơi vào trong miệng ngăn cản sự cuồng si của người con trai ấy...

-Hi Hi... mình làm lại tử đầu được không em?

Vương Lãnh Nhân miết nhẹ cánh môi hơi sưng đỏ vì sự cuồng dã của anh mà đau lòng

Nó lắc đầu

Hai hàng nước mắt chảy dài...

-Muộn rồi anh...

-.....

-....Quá muộn rồi...