"lão Cha thả ta ra, mộng ước của ta còn đang dang dỡ,.." Bạch Phong muốn vùng vẫy.
Đúng lúc này Phương Giai Linh Từ sau cửa đi ra, trên tay còn cầm một tờ giấy.
"Phong ca ca, ngày mai nhớ đến,.." hiện tại Phương Giai Linh còn hồn nhiên,đã bị lừa đến đã mê muội không bỏ.
"Tức phụ đợi ta, ta sẽ còn quay lại, Nhạc Phụ đại nhân, 30 năm Hà Đông 30 năm hà tây chớ lấn thiếu niên nghèo" Bạch Phong lên tiếng bầy tỏ mình sẽ còn tới.
"2 người các ngươi chú ý, không để cho tiểu tử đó trèo cây vào phòng tiểu thư" Phương Giai Tiến tức giận phân phó 2 hạ nhân.
"Tướng công, sao vậy,.." lúc này Quân Tiểu Muội cùng Triệu Tú Ninh và 2 nữ nhi Bạch Thuần Linh và Bạch Cát Cát đang ở sân thiêu thùa, khi thấy Bạch Thanh Lang xách Bạch Phong từ cửa đi vào thấy lạ liền hỏi, mà Bạch Khang Kiện cũng ngó đầu ra nhìn nhìn xem, hắn hiện tại cơ thể còn suy nhược nên điều rèn luyện.
Thấy mọi người như vậy, Bạch Thanh Lang liền kể chuyện lúc nãy, "Phong nhi bây giờ cho ngươi cưới về thì làm được gì, không lẽ đã chịu không nổi" Bạch Thanh Lang kể xong cũng quay qua trêu chọc Bạch Phong.
"cha, người đừng quan tâm ta có thời gian thì cùng nương tạo đệ đệ hoặc muội muội đi" Bạch Phong không để ý đến Bạch Thanh Lang trêu chọc, ngược lại còn trả đủa lại.
Nghe Bạch Phong nói vậy 4 nữ nhân trong nhà mặt điều nóng lên, tuy chuyện đó bọn họ điều trải qua nhưng mà thanh thiên bạch nhật ai lại nói ra.
"Phong nhi, đừng có hồ nháo,.." Quân Tiểu Muội lên tiếng, nàng hiện tại cũng không có ý định mang thai, nàng hiện tại muốn bù đấp Bạch Phong hơn.
"Nương, ý người là cha không được hay sao, nếu vậy để ta kê đơn thuốc giúp giúp cha" Bạch Phong cũng trả thèm để ý, liền quay qua nhìn từ trên xuống dưới rồi dừng lại bộ hạ Bạch Thanh Lang cười hắc hắc, ai kêu hắn phá chuyện tốt của hắn.
"Cút cho lão tử" Bạch Thanh Lang mặt tức đỏ lên, hắn chỉ nói một câu sao lại bị nói như vậy, nếu chuyện này được truyền ra cả thôn hắn cũng không biết gặp ai.
"Phong nhi,...." lúc này Bạch Tùng Vân từ ruộng cũng đi về, đang cầm cây cuốc từ của đi vào cũng nghe được cuộc đối thoại, liền nhanh chân chạy lại kế Bạch Phong nói nhỏ gì đó.
Mà sao khi nghe gia gia hắn nói Bạch Phong ánh mắt quái dị nhìn gia gia hắn. "Gia Gia người yên tâm, chỉ đơn thuốc của ta uống xong nãi nãi điều khen" Bạch Phong nói nói rồi nhắc cái chân đi hắn cũng có mục đích của mình.
Mà nghe tôn nhi mình nói vậy, Triệu Tú Ninh sâu chuỗi lại cũng đoán ra chuyện gì, mặt điều đỏ liền đi vào phòng, không ngờ chuyện này để cho bọn nhỏ nghe được, mà Bạch Tùng Vân đang nghiến răng nhìn Bạch Phong hắn cũng chỉ muốn toa thuốc cường kiện thân thể nào muốn loại thuốc kia.
"Đại Ca người nhìn đủ chưa, mau đi tẩy rữa rồi ngâm thuốc để ta còn còn châm cứu" Bạch Phong đi tới cửa Bạch Khang Kiện rồi nói, "Đúng, gia gia người cũng đi chung với đại ca ta sẽ châm cứu một lượt" Lúc này Bạch Phong sắc mặt nghiêm túc nói chuyện cũng không phải qua loa lấy lệ, hắn hiện tại có 3 mục tiêu, đầu tiêng giúp đại ca hắn làm trụ cột gia đình, 2 là cho cha cùng nương hắn có thai, tiếp theo giải quyết gia gia hắn loại bỏ ám bệnh về già cũng sống tốt, cái này đời trước hắn đã chứng minh là đúng, vì đời trước hắn 15 tuổi mới điều trị cho gia gia hắn mà sống đến hơn 70 tuổi, hiện tại còn sớm hơn 10 năm hắn tin chắc sẽ bớt đi đường vòng, đầu hắn hiện tại chỉ có Phương Giai Linh nào có rảnh đi quan tâm chuyện Bạch Gia như nào.
"Tốt" Bạch Tùng Vân thấy tôn nhi mình nói vậy cũng biết là không nói đùa nên cũng không tức giận.
Lúc này Phương gia. "Tiểu Bình cái này là do ai viết" chỉ thấy Phương Giai Tiến đang cầm tờ giấy nhìn về Phương Giai Linh mà Tiểu Bình là nhũ danh của nàng.
"cha, cái này là phong ca ca viết" Phương Giai Linh nói mà ánh mắt sùng bái nhìn chầm chầm tờ giấy.
Thấy nữ nhi mình như vậy, Phương Giai Tiến cũng tức giận thật không ngờ nữ nhi mình lại bị lừa như vậy.
"Tướng Công, theo ta thấy Bạch Gia này không tầm thường, chàng nhìn xem Bạch Phong hiện tại 5 tuổi đã làm được câu đối như vậy" Châu Vận Đào nhìn ra mấu chốt của vấn đề, không phải nữ nhi mình bị lừa mà là 2 câu đối này.
"Đúng vậy, ta cũng không rõ vì sao như vậy, ta luôn có cảm giác số phận chúng ta gắn kết với Bạch Gia". phải nói cảm giác này của Phương Giai Tiến thật không sai.
"đúng a, chi bằng chúng ta định hôn ước của cả 2, đến lúc đó sẽ không có lý do để cho hắn lén lúc qua lại, nếu để truyền ra chúng ta cũng không biết dấu mặt vào đâu" mà hắn ở đây là chỉ Bạch Phong, Châu vận Đào phải nói có riêng ánh mắt độc đáo nếu không làm sao mà nắm chặc phu quân mình.
"cũng được, hiện tại chúng ta mới dọn lại đây căn cơ còn yếu, nếu thông gia được với Bạch Gia cũng là chuyện tốt" Phương Giai Tiến cũng là người quyết đoán, hắn cũng là trọng nam khinh nữ, mà nữ nhi trước sau gì cũng cũng gả đi ra ngoài.
sáng hôm sau, sảnh đường Bạch Gia.
"Bá Phụ, lệnh huynh mọi việc là như vậy" Phương Giai Tiến nói ra mục đích của mình.
Chuyện tới thật bất ngờ cả Bạch Gia đều không thể tin được, mà người vui nhất là Bạch Phong.
"Nhạc Phụ, không bằng để ta làm bán tử người cảm thấy như nào" trong lúc cả nhà đang trầm tư suy nghĩ chỉ nghe Bạch Phong nói vậy, tất cả bạch gia không thể tin vào mắt mà nhìn hắn.
"Không có khả năng, nếu mà ngươi còn làm loạn cuộc hôn nhân này không cần bàn" Người nói chuyện lại là Quân Tiểu Muội nàng thật sự kích động, nếu để Bạch Phong ở rễ chắc chắn hắn sẽ dọn qua đó ngay lặp tức, nàng còn phỏng đoán là Bạch Phong cũng chẳng quay về Bạch Gia.
Mà nghe Quân Tiểu Muội nói vậy, cả nhà cũng phản ứng lại đều biểu thị cũng đồng dạng.
"Tiểu Đệ, nếu còn như vậy ta sẽ giám sát đệ chỉ cần đệ ra khỏi nhà ta sẽ báo cho gia gia" Bạch Thuần Linh cũng lên tiếng, nàng cùng Bạch Cát Cát mỗi ngày điều làm y phục mới cho Bạch Phong nhưng mà mỗi lần đưa qua điều thấy hắn không nói gì, chỉ nhìn 1 cái rồi vứt vào rương đựng đồ.
"Đúng vậy, còn làm loạn chỉ cần ngươi ra cửa ta sẽ bắt ngươi về lại phòng" Bạch Tùng Vân cũng lên tiếng, hắn cũng đoán ra tâm tư Bạch Phong.
Mà người bất ngờ lại là Phương Gia cả 2 người điều nhìn nhau không hiểu chuyện gì.
Mà Bạch Phong thì nhìn thấy vậy cũng trợn tròn mắt nhìn mọi người, thời đại này lấy hiếu làm đầu, nếu mà hôn nhân này không thành chắc chắn sẽ khó, đời trước nàng không còn cha mẹ có thể bỏ trốn, nhưng mà hiện tại bỏ trốn là điều không thể, thế là đầu hắn nhẩy số liền bước chân lại Phương Giai Tiến.
"Nhạc Phụ, người nghe ta nói,.." Bạch Phong lại gần nói nhỏ vào Phương Giai tiến, làm cho hắn ánh mắt sáng lên nhìn vào Bạch Khang Kiện, đang ăn hạt dưa ngắm chuyện thiên hạ, mà sao khi nói xong chỉ thấy Bạch Phong đi ra lôi kéo Bạch Khang Kiện tới Phương Giai tiến.
Mà một màn tiếp theo làm cho tim Bạch Gia treo thật cao, chỉ thấy lúc này Bạch Phong nhìn Bạch Khang Kiện với ánh mắt sâu không lường được, ánh mắt còn độc đoán hơn Đế Vương, Đế Vương ánh mắt không cho phép mạo phạm mà Bạch Phong ánh mắt lại là duy ngã độc tôn, thiên hạ đều không thể vào mắt hắn.
"Đại ca, bối tam tự kinh" Bạch Phong mở miệng nói, nhưng mà lời nói trả có tình cảm gì như là rơi vào hầm băng, như là một lãnh đạo tối cao ra lệnh cho 1 nhân viên quèn vậy, mà Bạch Khang Kiện khi nghe vậy lại nhìn Bạch Phong thì hoảng hốt hắn nhớ lại ngày đầu tiên gặp Hoàng Đế khi đó ánh mắt cũng như vậy, thậm chí Bạch Phong còn cho thấy sâu không lường được.
cứ như vậy Bạch Khang Kiện bối tất cả tam tự kinh, mà ở một bên Phương Giai Tiến nghe xong lòng nhảy lên tận trời mây.
"Thiên Tài đây thật sự là Văn Khúc Tinh hạ phàm, Ngươi có nguyện bái ta là sư hay không" Phương Giai Tiến không khỏi xúc động nói, thế nhưng rất nhanh hắn thấy có gì đó không đúng, tại sao tắc cả mọi người đều im lặng.
"Bá Phụ, Hài tử có thiên tư như vậy sao không cho đi tư học, ngài là đồng sinh cũng phải hiểu điều này có ý nghĩa như nào" Phương Giai Tiến lòng không khỏi hoài nghi, vì phải nói nhà bình thường để một người đi học là khó khăn hắn còn hiểu, nhưng Bạch Gia dù cho 2 người đi học vẫn không thành vấn đề.
"Lệnh Đệ, cái này phải tuỳ theo tâm tính của đứa trẻ, bọn ta chỉ muốn sống bình bình đạm đạm" Bạch Thanh Lang lấy lại tinh thần liền lấy cớ qua loa.
"Đúng vậy, Bá Phụ ta chỉ muốn nhận biết chút tự về sao làm trướng phòng tửu lâu" lúc này Bạch Khang Kiện cũng biết mình bị lừa, thế nhưng khi nhìn sang Bạch Phong lại nuốt ngụm nước bọt sao đó cũng trả lời.
Mà Bạch Tùng Vân đang định nói gì lại bị Bạch Phong nói trước "Gia Gia, Đại Ca thiên tư thông minh nhìn một lần là nhớ, nếu không để cho Phương bá phụ nhận làm đệ tử như nào" Bạch Phong lần này cũng không kêu nhạc phụ mà là đối với trưởng giả tôn kính hơn.
Bạch Tùng Vân khi nhìn thấy Bạch Phong như vậy cũng nuốt lại lời muốn nói mà quay qua Phương Giai Tiến "Cái này lão phu cũng không giải quyết được, chi bằng để cho bọn nhỏ tự quyết định".
mà khi nghe Bạch Tùng Vân nói tất cả mọi người lại quay sang nhìn Bạch Khang Kiện.
"Bá Phụ, ngài cho ta 1 ngày suy nghĩ được không ta nghe nói học rất cực khổ" Bạch Khang Kiện cũng không phải là người ngu, liền dỡ trò trẻ con manh manh quay sang Phương Giai Tiến, hắn cũng muốn hỏi lại Bạch Phong tại sao như vậy.
Nghe vậy cũng ẩn ẩn đoán được thứ gì, liền nói chuyện vài câu rồi cáo từ về nhà.