Lâm quản sự nói "Không sai, chính là Sa Hoàng Giao! Con yêu thú này đều là sinh sống ở sâu bên trong sa mạc, trên trăm năm đều khó gặp được một lần, lại cực giỏi chui ở trong cát, kể cả là cường giả Lưỡng Cực cảnh ra tay, cũng khó liệp sát được một con..."
Ánh mắt trong phòng đấu giá lập tức nóng lên. Đặc biệt là người khống ngự yêu thú Thổ Hành, hoặc là đại sư cần loại yêu đan phẩm tính này để luyện khí, luyện đan, lại càng là tinh thần phấn khởi, thề phải cướp cho bằng được viên yêu đan hiếm thấy này vào tay.
"Giá khởi điểm một ngàn năm trăm Thanh Linh Dịch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm khắc. Bắt đầu xướng giá!"
Lâm quản sự vừa dứt lời, chợt nghe thấy một giọng nói già nua, tinh thần cực kỳ phấn khích nói "Một ngàn tám trăm khắc!"
Tất cả mọi người ngược lại đều là hít một ngụm lương khí, khá lắm! Vừa lên đã trực tiếp tăng thêm ba trăm khắc, đủ thấy vị này chính là tình thế bắt buộc.
"Hừ, Võ lão thái, ngươi vừa rồi mua nhiều thứ như vậy, trên người còn có thể dư được bao nhiêu Thanh Linh Dịch nữa chứ? Sao không nhường cho ta một lần đi? Một ngàn chín trăm khắc."
Võ đại sư lúc trước mua xuống vỏ trứng Sa Hoàng Giao của Hứa Dương cười gượng một tiếng, trước tiên nhấc tay nói "Hai ngàn hai trăm khắc." Rồi sau đó mới chuyển sang nhìn về phía chỗ ngồi khách quý cách đó ba gian, "Trịnh lão thái, thời điểm giữa năm ngươi vừa mới xảy ra qua một lần đại sự, khẳng định phải tốn kém không ít Thanh Linh Dịch. Lão thân cho dù có nghèo như thế nào đi nữa, chỉ sợ trước mắt cũng phải so sự giàu có với ngươi một chút."
"Hừ!" Một lão ẩu gầy gò khuôn mặt ngăm đen trên chỗ ngồi khách quý ở bên cạnh trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, cao giọng nói, "Hai ngàn ba trăm khắc!"
Trên chỗ ngồi khách quý còn có mấy người cũng gia nhập "Chiến đoàn", "Hai ngàn bốn trăm khắc."
"Hai ngàn năm trăm..."
Võ đại sư khẽ hừ một tiếng, lạnh nhạt nhấc tay, "Ba nghìn khắc! Ta gần đây đang luyện chế một bộ 'Quỷ Hành Lỗi', đang cần một viên yêu đan Thổ Hành, vật này ta nhất định phải có được, bọn ngươi chớ tranh đoạt với ta."
Lão ẩu họ Trịnh lập tức nói "Ngươi muốn luyện khí, lão thân còn muốn luyện đan kia! Ba nghìn một trăm khắc!"
Những người khác thấy hai người các nàng "Điên cuồng" nâng giá như vậy, chỉ đành phải hành quân lặng lẽ —— họ Võ cùng họ Trịnh kia đều là đại sư thành danh đã lâu, luận về tài sản trên cơ bản đều không so qua được với các nàng, hơn nữa nếu cứ tiếp tục tranh đoạt khó tránh khỏi sẽ đắc tội với các nàng, sau này nếu là có việc cầu đến hai người, khẳng định sẽ bị xem thường.
Võ đại sư không nghĩ tới giá đã tăng lên gấp đôi rồi nhưng vẫn không lấy được, có chút hối hận khi trước đã mua quá nhiều thứ, lúc này trên người thật đúng là không dư bao nhiêu Thanh Linh Dịch nữa rồi.
Nàng ra vẻ thế từ bỏ, mỉm cười nói "Ta lại tăng thêm một lần cuối cùng, nếu là ngươi còn có thể ép qua được ta, vậy thì yêu đan này liền tặng cho ngươi đi. Ba nghìn năm trăm khắc."
Toàn trường ồ lên!
Một lần thêm bốn trăm khắc, có thể thấy được rằng Võ đại sư cũng là liều mạng. Phải biết rằng, ba nghìn năm trăm khắc Thanh Linh Dịch, kể cả là mua một kiện địa giai linh bảo cực kỳ thực dụng cũng dư dả, mà yêu đan bình thường của Tam Hải cảnh trung kỳ cũng sẽ không đến hai ngàn khắc, không nghĩ tới vậy mà lại bị nâng đến giá cao như vậy.
Trịnh đại sư nghiến răng nghiến lợi, trán nổi lên gân xanh, bản thân mình có bao nhiêu tiền tự mình biết rõ nhất, nhưng yêu đan của Sa Hoàng Giao này cực kỳ hiếm thấy, nếu là bỏ lỡ, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại được.
Rốt cuộc, nàng trừng hai mắt màu đỏ, hung tợn phun ra năm chữ, "Ba nghìn sáu trăm khắc!"
Võ đại sư bị đình trệ một chút, không nghĩ tới tài sản của họ Trịnh kia lại dày như vậy, lập tức khẽ thở dài một hơi, "Haizz, cũng là các ngươi những người luyện dược có tiền. Thôi bỏ đi."
Lâm quản sự cố gắng nén xuống cảm xúc hưng phấn, cao giọng nói "Ba nghìn sáu trăm khắc, còn có ai ra giá cao hơn nữa không? !"
Ngay cả Võ đại sư cũng đều đã rời khỏi cạnh tranh rồi, thì ai còn có thể xuất ra được giá cao hơn nữa chứ?
Một lát sau, sau khi Lâm quản sự lại hỏi ba lần, tuyên bố yêu đan của Sa Hoàng Giao được Trịnh đại sư lấy xuống.
Khi thiên giai linh bảo trong lần cuối cùng của buổi đấu giá di chuyển ra —— cái giá này, thật sự là không có ai mua nổi —— cả toàn bộ hội Xướng Mại chấm dứt, khách nhân không mua đồ vật gì đều bắt đầu rời khỏi.
Tất cả mọi người của Huyền Hoa tông cảm thấy quả thực giống như nằm mơ vậy, bảo vật hở ra là hơn một ngàn khắc, người khác lại thản nhiên mua như không cần tiền, cái loại cảm giác này thật sự quá mức rung động.
Có điều càng khiến các nàng kinh ngạc hơn chính là, Hứa sư đệ ngày thường không hiện sơn không lộ thủy, vậy mà lại hào phóng ném ra một ngàn chín trăm khắc Thanh Linh Dịch, mua xuống một kiện địa giai linh bảo! Hơn nữa hắn vẫn còn là khách quý chí tôn của Thiên Vật Phường!
Nếu là lúc này có người nói cho các nàng, lần này hội Xướng Mại đã bán ra yêu đan của Sa Hoàng Giao giá cao nhất chính là do Hứa Dương sở bán ra, chỉ sợ các nàng ngay cả tròng mắt cũng đều kinh hãi đến nỗi rớt một cái xuống đất.
Hứa Dương cáo lỗi với chư vị đồng môn, dưới sự dẫn dắt của Tuyền Cầm đi về hướng phòng khách riêng, chuẩn bị lĩnh trở về linh bảo do chính mình mua xuống, cùng với tiền hàng bán ra vật phẩm.
Làm khách quý chí tôn, Yến Phi tự mình tới đón đợi hắn.
Người sau kêu người dâng trà lên, rồi sau đó mỉm cười đem một cái hộp gỗ đẩy tới trước mặt Hứa Dương, "Hứa công tử, đây là 'Đại Nhật Thiên Sứ Y' ngươi mua xuống, còn thỉnh kiểm tra thực hư."
Hứa Dương mở hộp gỗ ra, lập tức liền cảm thấy được một cỗ linh lực dao động kinh người đập vào mặt, trong lòng liền biết không phải vật phàm.
Hắn cầm lấy linh bảo đại khái xem một chút, không phát hiện ra có chỗ nào không ổn, liền tùy tay thu vào trong Càn Nguyên Đại —— danh dự của Thiên Vật Phường tuyệt đối đáng tin cậy, những vật bán đấu giá này bọn họ khẳng định đã sớm kiểm nghiệm qua, cho nên cũng sẽ không xảy ra cái gì sai lầm.
Đợi khi Hứa Dương đem niệm ngọc giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ của Đại Nhật Thiên Sử Y có trong hộp gỗ cất giữ xong, Yến Phi lại nói "Hứa công tử, các vật như vỏ trứng của Sa Hoàng Giao cùng linh khoáng thạch ngài sở bán tổng cộng được một ngàn năm trăm khắc Thanh Linh Dịch, khấu trừ một ngàn chín trăm khắc của Đại Nhật Thiên Sứ Y sở cần, thiếu mất bốn trăm khắc.
"Trịnh đại sư bên kia đang giao hàng yêu đan, đợi lát nữa nàng trả xong tiền, tại hạ sẽ kết toán cùng với ngươi."
Hứa Dương gật đầu, "Không vội..."
Hắn chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy một giọng nói già nua ở phòng bên hét lên nói "Không phải là hơn một ngàn khắc Thanh Linh Dịch sao? Tên tuổi của Trịnh Cẩn ta còn không đáng một chút tiền như vậy sao? Nói tháng sau chính là tháng sau, ngay cả tiền lãi cũng đưa cho ngươi là được!"
Yến Phi khẽ nhíu mày, "Là Trịnh đại sư?"
Nàng xin lỗi mỉm cười đối với Hứa Dương, "Hứa công tử thỉnh chờ chút, tại hạ đi một chút sẽ quay trở lại ngay."
Rất nhanh, Hứa Dương lại nghe thấy được tiếng la hổn hển của Trịnh Cẩn, "Lão thân đã mua đồ của Thiên Vật Phường ngươi qua vài thập niên rồi, chút mặt mũi này cũng không cấp cho sao?
"Đúng rồi, người bán là ai? Lão thân đích thân tới nói với nàng... Cái gì mà hợp hay không hợp quy củ chứ, Phàn phường chủ của các ngươi cũng phải cấp cho lão thân vài phần thể diện..."
Sau một lúc lâu, Yến Phi lắc đầu phản hồi, chắp tay nói với Hứa Dương "Hứa công tử, sự tình là như thế này, Trịnh đại sư lúc vừa rồi mua xuống yêu đan của ngươi nói trên người nàng tiền mặt không đủ, hy vọng có thể thương lượng một chút với ngươi..."
Hứa Dương nhíu nhíu mày, hỏi "Thiếu bao nhiêu?"
"Nàng chỉ có hai ngàn một trăm khắc."
"Nàng không giao nộp tiền đặt cọc sao?"
"Haizz, với danh vọng của Trịnh đại sư, ai có thể nghĩ tới nàng vậy mà lại sẽ..."
"Này, Trịnh đại sư, ngài không thể đi vào đây được!" Theo tiếng kinh hô của tiểu nhị, lão ẩu gầy gò kia đột nhiên đẩy cửa đi vào.
Yến Phi biến sắc, đang định đi lên ngăn trở, lại bị Trịnh đại sư nâng tay ngăn lại, rồi sau đó vừa chắp tay về phía Hứa Dương, vừa nhếch miệng cười nói "Không nghĩ tới người bán viên yêu đan kia vậy mà lại là một búp bê nam xinh đẹp như vậy."
Hứa Dương chắp tay hoàn lễ, "Ngài chính là Trịnh đại sư phải không?"