Chương 329: Ôn Tuyền

Hứa Dương tùy tay lấy ra một thỏi vàng ném cho tiểu nhị —— hôm qua vì để tiện cho việc ở trọ, hắn đã đem hai phân Thanh Linh Dịch đổi thành vàng ở trong cửa hàng linh dược trên trấn.

Người sau tiếp nhận tài vật, lại mặt mày hớn hở, mang theo bọn họ vào bãi tắm từ cửa hông, đi vào trước một cái bể tắm lộ thiên bảy tám mươi bước vuông.

Nàng lại gọi người mang bồn gỗ, khăn mặt các loại tới, cười khanh khách ra hiệu cho bọn họ, "Khách quan, thỉnh vào bên trong, có việc gì cần thì cứ phân phó một tiếng, tiểu nhân tùy thời ở phía sau."

Hứa Dương lại lấy một chút vàng ra cho nàng, liếc mắt về phía Hoàng Phủ Bá Hàn nói "Mua cho sư tỷ ta một bộ quần áo thích hợp tới, không cần phải rẻ, đem những tiền này đều tiêu hết đi."

Tiểu nhị liếc mắt nhìn khối vàng kia, ánh mắt trừng lớn hết cỡ, ngoan ngoãn, đây sợ là phải đi qua Thần Đao Môn bên kia, tìm Tu Linh giả hỏi một chút, xem có cái nào thích hợp hay không rồi.

Nàng vội cúi đầu khom lưng nói "Thành, thành, vậy tiểu nhân liền đi ngay."

Hứa Dương đi theo người của bãi tắm vào phòng thay đồ, mặc áo tắm vào rồi đi ra, liền nhìn thấy trước mắt là mảng lớn bãi tắm lộ thiên nóng hôi hổi, ở đằng sau làn hơi nước trắng xóa, là mười mấy nữ tử đang đắm mình trong hồ tắm, đang híp mắt hưởng thụ.

Ôi vãi! Đi nhầm phòng tắm rồi? !

Hắn trong lòng cả kinh, cuống quít đi lui ra ngoài, trong lòng thất kinh: cũng may đây là thế giới nữ tôn nam ti, nếu không chẳng may có người hét lên một tiếng "Lưu manh", thì anh đây đã rất thảm rồi...

Hắn giữ chặt tiểu nhị bãi tắm đi qua bên cạnh, thấp giọng hỏi nói "Này, bãi tắm nam ở đâu vậy?"

Người sau thần tình tươi cười nói "Khách quan, thượng đẳng ôn tuyền ở đây chỉ có một cái liếc mắt này thôi, cho nên bất luận nam nữ, đều tắm chung ở chỗ này."

Tắm chung? ! Hứa Dương đột nhiên cảm thấy máu nảy lên đầu, ai yo! Điều này mà cũng có thể sao!

Hắn lập tức lại tiến vào bãi, ba hai bước nhảy vào bên trong ôn tuyền, theo một tiếng "Bõm", nữ tử khách nhân đang tắm rửa ở phía đối diện đều trợn mắt nhìn qua, lập tức có người trước mặt xuất hiện một mảnh đỏ sẫm —— máu mũi tuôn ra.

"Ông trời của ta ơi! Sao lại có nam tử tuấn mỹ như thế chứ..." Có người giọng run rẩy khẽ nói.

"Có, có lẽ không phải là, là tiên tử trên trời xuống tắm rửa đấy chứ?"

"Quả thực là quá đẹp rồi..."

Càng nhiều người thì lại chỉ là ngây ngốc nhìn chằm chằm, tròng mắt đều sắp trừng rớt ra ngoài, căn bản nói không nên nửa lời.

Hứa Dương bên kia cũng là nheo hai mắt lại, nhìn quét qua quét lại ở hướng đối diện, trong lòng âm thầm sướng: ừm, người này cũng không tồi! Đường cong của người kia rất tốt. Hê, người này sợ là phải size F đi, lợi hại lợi hại!

Hai bên mắt to trừng đôi mắt nhỏ đang nhìn đến phát nghiện, liền chợt nghe thấy một người quát chói tai "Vô liêm sỉ! Hứa sư đệ há là các ngươi có thể săm soi được sao? !"

Lời còn chưa dứt, một tấm màn nước cao ba trượng "Bành" từ dưới đáy bể tạc khởi, chắn hết tầm mắt của mọi người.

Hoàng Phủ Bá Hàn tuy là thân chịu trọng thương, nhưng dù sao cũng là cường giả Thất Mạch cảnh, chút thủ đoạn khiến người thường kinh sợ vẫn là có.

Khách nhân tắm trong hồ sợ tới mức hồn bay khỏi xác, một đám hốt hoảng chạy ra khỏi bãi tắm, có người ngay cả khăn tắm rớt cũng chưa phát giác, chỉ sợ vị "Tiểu nha đầu" khủng bố này lấy mình khai đao.

Rồi sau đó Hoàng Phủ Bá Hàn lại quay mặt đi, trầm giọng phân phó tiểu nhị bãi tắm, "Lấy chút bình phong qua đây, đem che chắn ở giữa ôn tuyền này."

"Ơ? Cái này..." Tiểu nhị liếc mắt nhìn bể tắm, trong lòng nói chỗ này phải cần rất nhiều bình phong, ta đi tìm ở đâu bây giờ?

Hứa Dương bất đắc dĩ lắc đầu, quấn khăn tắm đi ra khỏi hồ tắm, ngượng ngùng cười nhìn Hoàng Phủ Bá Hàn, "Hoàng Phủ sư tỷ, cái kia, hồ này quá nóng, ta tắm không quen, trước tiên ra ngoài đã."

Người sau lập tức lại nói với tiểu nhị kia "Có hồ nào nhiệt độ nước thấp hơn một chút không?"

"Có, có."

"Còn không mang Hứa sư đệ đi? Đúng rồi, đừng để cho ta nhìn thấy chỗ nào còn có nữ nhân khác nữa đấy!"

"Vâng, vâng" tiểu nhị vội gật đầu không ngừng, "Tuyệt không sẽ có những người khác."

Hứa Dương mất hết cả hứng thú đi theo sát tiểu nhị bãi tắm vào một gian phòng tắm dành cho một người, nước lạnh như băng, tắm rửa không một chút cảm giác, không khỏi thầm thở dài một tiếng, "Hoàng Phủ sư tỷ, ngươi thật đúng là lấy chuột... Haizz, thôi bỏ đi."

Bên kia, Hoàng Phủ Bá Hàn cất bước đi vào ôn tuyền, đột nhiên cảm thấy toàn thân bị cảm giác ấm áp thoải mái bao trùm lại, từng lỗ chân lông đều giãn ra, mệt mỏi bao ngày cũng biến mất không còn tăm tích, thậm chí đau đớn trên người dường như cũng nhẹ đi vài phần.

Dao Trì thì nhẹ nhàng xẹt qua từ trên mặt nước, tránh khỏi vị trí của những khách nhân lúc nãy vừa mới tắm qua kia, hạ xuống ở trong một góc của ôn tuyền, từ từ chậm dãi ngâm mình vào trong nước nóng, cũng thoải mái nheo mắt lại.

Nàng cảm thấy như được trở về cung điện nơi mình đã sống bấy lâu nay, trong đó còn có một ôn tuyền lớn hơn nơi này gấp vạn lần, bốn phía còn có thần quy, tiên hạc để lấy dụng cụ tắm rửa cho chính mình, trong bể thì có linh ngư khẽ bơi ở trong lòng.

Nhưng đó là nơi nào?

Nàng ngẩng đầu lên, trong lòng nghĩ như vậy, nước bể ấm áp vuốt ve nàng, rất nhanh liền khiến nàng hoàn toàn trầm tĩnh lại, thậm chí ý thức đều có chút mơ hồ...

Hứa Dương rất nhanh tắm rửa nước lạnh xong rồi đi ra, trong lòng hô to lãng phí, về sau có cơ hội nhất định phải quay trở lại tiểu trấn này một lần nữa, phải ngâm ôn tuyền thật lâu mới được!

Hắn đợi một lúc ở ngoài cửa của bể tắm chung, chỉ thấy Hoàng Phủ Bá Hàn một thân đi ra trong chiếc cẩm bào tú vân màu nguyệt sắc, tóc vẫn còn ướt sũng.

Người sau giương mắt cũng nhìn thấy được hắn, không khỏi có chút kinh ngạc nói "Hứa sư đệ nhanh như vậy liền tắm xong rồi sao?"

"À, đúng vậy, sư tỷ cũng không phải rất nhanh đó sao?"

"Ta một nữ nhân gia, dĩ nhiên là nhanh." Hoàng Phủ Bá Hàn thầm nghĩ trong lòng: Hứa sư đệ quả nhiên không giống với những nam tử phàm tục đó, bọn họ tắm một cái ít nhất cũng phải một canh giờ, nào có thể sảng khoái được như Hứa sư đệ?

Hai người ở ngoài phòng tắm đợi trong chốc lát, lại vẫn không thấy Dao Trì đi ra. Hoàng Phủ Bá Hàn nhíu mày nói "Vị công chúa điện hạ này sao mà động tác lại chậm chạp lề mề thế chứ? Ta đi thúc giục nàng một chút."

Nói xong, nàng lại vào bãi tắm chung, từ xa nhìn thấy Dao Trì hai mắt khẽ nhắm, hô hấp thong thả, hiển nhiên là đang ngủ.

Hoàng Phủ Bá Hàn khẽ lắc đầu, tiến lên lay lay nàng, nhẹ giọng nói "Dao Trì điện hạ, chúng ta nên xuất phát rồi."

Người sau chậm rãi mở mắt, nghi hoặc nhìn về bốn phía xung quanh, khi nàng nhìn thấy Hoàng Phủ Bá Hàn, bật mạnh đứng dậy từ trong nước, bày ra tư thế phòng ngự, kinh hô "Ngươi muốn làm gì? !"

"Dao Trì..." Hoàng Phủ Bá Hàn sửng sốt, lập tức phát hiện giọng nói của tiểu nha đầu này không đúng, lập tức nhíu mày hỏi, "Ngươi, chẳng lẽ là tiểu Trà?"

"Đúng vậy!" Tiểu nha đầu cảnh giác nhìn vào nàng, "Đây là nơi nào? Sư huynh hắn đang ở đâu?"

Hoàng Phủ Bá Hàn kinh ngạc nói "Ngươi thực sự không phải là Dao Trì?" Rồi sau đó quay đầu hô ra bên ngoài cửa phòng tắm, "Hứa sư đệ, tiểu Trà sư muội đã trở lại rồi."

Tiểu Trà? ! Hứa Dương cũng là ngẩn ra, vội đẩy cửa vào bãi tắm, lại lập tức xoay người nói, "Ách, trước tiên đem khăn tắm quấn kỹ lại đã."

Tiểu Trà ba hai cái quấn khăn tắm lại, vừa mừng vừa sợ nói "Sư huynh, huynh khôi phục lại bình thường rồi sao? !"

Hứa Dương gật đầu, "Huynh không sao rồi."

Tiểu Trà trong ánh mắt tràn ra nước mắt, ủy khuất nói "Sư huynh, khi ở Hồng Vân Phong huynh đã dọa muội phát sợ, còn dùng lôi điện công kích muội..."

Hứa Dương bước lên phía trước đem nàng nhẹ nhàng ôm lấy, an ủi nói "Hết thảy đều đã qua rồi, đây không phải là, tất cả mọi người đều vẫn còn rất tốt sao, mau đừng khóc nữa."