Uy quốc công nhất thời sắc mặt đại biến, Thiệu Kì chỉ mỗi việc vừa lâm trận đã hàng địch cũng đủ cho mình uống một bình nước rồi, còn cộng thêm sự hèn nhát chạy trốn, hoàng đế chắc chắn sẽ tức giận, làm không tốt vị trí quốc công của mình đều sẽ khó mà giữ được...
Nàng lớn tiếng cắt ngang lời Hứa Dương, quát "Nói xằng nói bậy, nhất định là các ngươi đã dụ dỗ đại quân xâm nhập sâu vào trong trận địa địch, rồi sau đó đột ngột tiến hành đánh lén, mới có thể khiến Thiệu Kì bị đánh bại!"
Nàng lại chuyển hướng sang công chúa trưởng, chắp tay nói "Điện hạ, mấy người này chính là gian tế Vu Phiên sở phái, thủ phạm khiến cho đại quân của Thiệu Kì bị giết hại, thỉnh điện hạ hạ lệnh, đem những gian tế này giết chết ngay tại chỗ!"
Nếu có gián điệp xúi giục thì thất bại của Thiệu Kì coi như đã được tha thứ rồi. Về phần việc đầu hàng địch, chỉ cần về sau nghĩ cách phái thích khách giết nàng, rồi nói thành tự sát hi sinh vì tổ quốc, liền tất cả đều có thể bù trừ trở lại được rồi.
Thời Dịch Dung nhíu nhíu mày, nhìn về phía Thạch Hân.
Người sau lập tức lướt qua, thấp giọng bẩm "Điện hạ, nửa tháng trước ba người này quả thật muốn mạnh mẽ xông qua Tiêu Quan, mạt tướng còn phát sinh qua xung đột cùng với bọn họ. Về phần có phải gian tế hay không, chỉ sợ phải điều tra rõ mới có thể biết được."
Thời Dịch Dung gật đầu, lời của Uy quốc công nói nàng có thể không tin, nhưng Thạch Hân là người của nàng, có lẽ sẽ không có giả dối.
Nàng chắp tay với Dao Trì, khách khí nói "Công chúa điện hạ, khó được ngươi tới một chuyến Khánh Quốc, không bằng ở lại chỗ này nấn ná mấy ngày, để cho tại hạ tận tình tiếp đãi. Không biết ý của ngươi như thế nào?"
Uy quốc công lập tức bốc linh lực quanh thân lên, cầm cây giáo dài bước về phía trước vài bước, gắt gao nhìn chằm chằm vào Dao Trì, chỉ cần nàng nói một từ "Không", liền lập tức động thủ giết người.
Hứa Dương nhìn về phía Thời Dịch Dung, lạnh nhạt nói "Chúng ta đánh chết mấy ngàn Vu Phiên ở ngoài ải, rồi có lòng tới báo tin, ngươi không đáp tạ đại công của chúng ta cũng chưa tính đến, lại còn phải giam cầm chúng ta?"
Uy quốc công lập tức nói "Cái gì mà đánh chết mấy ngàn Vu Phiên, đó đều là thành quả chiến công do Thiệu Kì dẫn bộ thu hoạch được! Về phần báo tin, hừ, ta thấy rõ ràng đây chính là một âm mưu!"
Thời Dịch Dung cũng thần tình ý cười, "Vị tiên sư này hiểu lầm rồi, những gì các ngươi đã làm lần này, tại hạ nhất định sẽ bẩm báo lại với triều đình. Hơn nữa cũng không có giam cầm gì, chỉ là mời các ngươi ở lại làm khách Tiêu Quan mà thôi, ờ, cứ trú ngụ ở trong phủ thành chủ, không ai can thiệp vào sự tự do đi lại của các ngươi."
Đối với chuyện này nàng làm cũng cực kỳ khéo léo thuận lợi, tuy là có chút hoài nghi Hứa Dương bọn họ, nhưng nếu là nhầm lẫn, khó tránh khỏi sẽ đắc tội với Huyền Hoa tông cùng quốc gia ở sau lưng Dao Trì, cho nên chỉ cần có thể đem bọn họ kéo dài ở bên trong thành Tiêu Quan là được.
Nếu như bọn họ thật sự là gian tế, sẽ kêu người bắt giết, còn ngược lại thì cứ cung tiễn rời đi là được. Cứ như vậy, cũng tránh cho bị Uy quốc công mượn tay giết người.
Hứa Dương nhỏ giọng hỏi Dao Trì nói "Công chúa điện hạ có phải đã bị hao hết linh lực rồi không?"
Dao Trì vẻ mặt bình tĩnh gật đầu.
"Nữ nhân tốt không ăn thiệt thòi trước mắt," Hứa Dương nói, "Trước hết đi phủ thành chủ nghỉ ngơi vài ngày, chờ điện hạ khôi phục trạng thái, chúng ta lại nghĩ biện pháp."
Dao Trì lại gật đầu, nàng tuy là cực kỳ ngạo khí, nhưng cũng không phải ngốc nghếch cứng rắn lỗ mãng một cách ngu ngốc.
Trước mắt cái tên cầm cây giáo dài kia ít nhất cũng là Tam Hải cảnh sơ kỳ, mà công chúa trưởng gì đó ở bên cạnh kia thì càng khiến nàng kiêng kị, chỉ sợ đã tới Tam Hải cảnh hậu kỳ. Còn có những quan quân ở xung quanh này, thoạt nhìn ít nhất cũng có ba bốn người thực lực Thất Mạch cảnh trung, hậu kỳ.
Nếu là linh lực của mình đủ dư thừa, ngược lại là cũng không sợ bọn họ. Nhưng trước mắt nếu phải động thủ, thì mình lại khẳng định là sẽ ăn thiệt thòi.
Thời Dịch Dung thấy nàng gật đầu hai cái, lập tức ra hiệu về phía con đường rộng rãi ở phía bắc với vẻ nhiệt tình, "Nếu như thế, tại hạ sẽ đích thân đưa tiễn công chúa điện hạ đi vào phủ thành chủ."
Rất nhanh, đoàn người đi vào trước một tòa kiến trúc chiếm giữ một khoảng cực rộng ở trong thành.
Thời Dịch Dung chỉ vào lầu chính ở giữa tòa kiến trúc có những cây cột vẽ như rồng bay phượng múa, "Công chúa điện hạ thỉnh." Rồi sau đó lại phân phó hạ nhân ở bên cạnh, "Chuẩn bị yến tiệc, ta phải khoản đãi điện hạ một phen."
"Không cần." Dao Trì lạnh lùng nói, "Bản cung mệt rồi, yến hội gì đó liền miễn đi."
Thời Dịch Dung nghe theo lời khuyên như nước chảy, "A, là tại hạ sơ sót. Điện hạ đã ác chiến cùng với Vu Phiên, quả thật nên nghỉ ngơi rồi. Vậy hôm khác sẽ thiết yến khoản đãi điện hạ sau."
Nàng chắp tay cáo từ, lại ý vị thâm trường bồi thêm một câu, "Công chúa điện hạ, trước mắt đang có đại chiến trước ải, trong thành chỉ sợ cũng không thái bình cho lắm, điện hạ vẫn là không cần phải dễ dàng xuất môn cho thỏa đáng."
Dao Trì không thèm để ý tới nàng, xoay người đi vào trong phủ thành chủ, lập tức có thị vệ dưới sự ra hiệu của Thời Dịch Dung đi theo sát lên.
Đợi khi Thời Dịch Dung rời đi, Uy quốc công lập tức ngồi xe ngựa từ sau cửa đi vào phủ thành chủ.
Thành chủ Trác Ngôn lập tức chạy tới nghênh đón, vén lên quần áo quỳ lạy, "Hạ quan bái kiến Uy quốc công. Quốc công đột nhiên đến đây, hạ quan không kịp nghênh đón từ xa..."
Uy quốc công đem nàng một tay kéo đứng lên, "Chớ phải nghi thức xã giao nữa, có một việc cực kỳ quan trọng giao cho ngươi làm đây."
Trác Ngôn ngẩn ra, vội dùng sức gật mạnh đầu, "Quốc công cứ việc phân phó, hạ quan vượt lửa qua sông không chối từ!"
Nàng tuy là thành chủ của Tiêu Quan, nhưng những năm gần đây vẫn luôn là chiến trường tiền tuyến, nên các loại đại sự trong thành đều là do quan chỉ huy quân sự cao nhất ở đây định đoạt, nàng gần như bị lãng quên ở trong thành này.
Trước mắt có thể có cơ hội bắt được đường dây này của Uy quốc công, nàng làm sao có thể không cao hứng, nói không chừng sau khi làm tốt, còn có thể được rời khỏi cái nơi Tiêu Quan quỷ quái này.
Uy quốc công bước nhanh đi vào phòng, đóng chặt cửa lại, lúc này mới phân phó nói "Đêm nay công chúa trưởng đưa tới hai người, à, không, hẳn phải là ba người."
Trác Ngôn gật đầu, "Bọn họ hiện tại đang ở trong phòng phía tây hiên nhà. Công chúa trưởng còn phái hơn mười tên thị vệ bảo hộ sự chu toàn của bọn họ."
Uy quốc công nói "Mấy người đó kỳ thật là gian tế của Vu Phiên, công chúa trưởng đưa bọn họ an bài ở trong này đều có thâm ý.
"Ta mệnh lệnh cho ngươi phải tăng cường bố trí nhiều hơn ở trong phủ, bất luận phát sinh sự tình gì, trừ phi có thủ lệnh của ta, nếu không bất luận kẻ nào cũng không được tới gần nơi này trăm trượng, nghe rõ chưa?"
Trác Ngôn trịnh trọng khom người nói "Hạ quan ghi nhớ!"
"Được rồi, đi làm đi."
"Vâng!"
...
Hứa Dương nhìn ra ngoài từ trong khe cửa, quay lại nói với Dao Trì "Ngoài cửa ít nhất có mười sáu mười bảy người đang nhìn chằm chằm. Thật sự là muốn làm người tốt cũng không được a, chỉ là làm liên lụy đến ngươi cũng bị vây hãm ở chỗ này."
"Không sao." Dao Trì lạnh nhạt nói, "Đợi bản cung khôi phục chút linh lực, sáng mai rời đi là được."
Hứa Dương gật đầu, "Ta đây sẽ không quấy rầy ngươi luyện hóa linh lực. Có việc gì cần giúp, ngươi cứ tùy thời bảo ta là được."
Dao Trì ngồi xếp bằng xuống dưới chiếc giường lớn gỗ lim chạm khắc, thân thể xung quanh lập tức xuất hiện lốc xoáy linh lực mắt thường có thể nhìn thấy được, đem nàng cả người bao trùm trong đó.
Căn phòng rất lớn, Hứa Dương cũng bắt đầu vận chuyển công pháp ở phòng bên cạnh.
Đêm nay hắn phóng ra một lần Thiên Tiêu Châm, đem tự thân linh lực tiêu hao sạch sẽ, trước mắt cũng cần phải cấp bách bổ sung. Tuy rằng khi giao chiến trực tiếp hắn cũng không thể giúp được cái gì nhiều, có điều dù sao cũng phải có chút linh lực để thi triển Mị Thuật mới được.
Cũng may Không Lôi Hành lúc trước tiêu hao đại lượng hồn tinh căn nguyên ở trong cơ thể hắn vẫn còn lưu lại chút ít, cộng thêm mấy ngày nay hắn dùng Mê tâm hút được một chút ít Linh Nguyên tinh hoa từ trên người Vu Phiên, lúc này nguyên liệu để luyện hóa linh lực ngược lại cũng không ít.
Hắn thuần thục vận chuyển lên Thiên Vận Triền Tâm Công, quả nhiên, đại lượng linh lực ở trong cơ thể không ngừng tụ tập lại.
Ước chừng qua một canh giờ, lại nghe thấy Dao Trì trong phòng bên cạnh thấp giọng nói "Sao tốc độ lại như thế này chứ?"