Hứa Dương mặc dù không biết "Chiến trận" theo như lời đối phương nói là cái thứ gì, nhưng hiển nhiên không phải là dễ dàng đối phó được như vậy.
Hơn nữa tộc binh trước mặt liền chừng hơn ba mươi tên, từ xa còn có thể mơ hồ nhìn thấy được các thân ảnh đang chạy như điên về hướng bên này, cho dù không có "Chiến trận" gì, chỉ là xông ra khỏi sự ngăn chặn của ba mươi người tới này, đã là khó khăn đến cực điểm.
Xem ra chỉ có thể hy sinh Sa Hoàng Giao rồi! Hắn trong lòng lên kế hoạch quyết định, quay đầu thấp giọng nói với Dao Trì "Dao... à, công chúa điện hạ, đợi lát nữa ta kêu yêu thú thu hút sự chú ý của địch nhân, rồi sau đó ta lại dùng linh thuật hồn phách quấy nhiễu các nàng, ngươi nhân cơ hội ra tay, hẳn là có thể mở ra được một đường máu..."
Dao Trì lại giống như không chút nào để ý, giơ tay liếc mắt nhìn ống tay áo của chính mình, lại cúi đầu nhìn xuống trường sam màu xanh trên người, lộ ra biểu tình phi thường không hài lòng.
"Công chúa điện hạ?" Hứa Dương hơi đề cao âm lượng, "Ngươi có nghe thấy không đấy? Sau khi xông ra ngoài, chúng ta liền chạy bằng tốc độ nhanh nhất về phía nam, chỗ đó có một đại lộ..."
Dao Trì đột nhiên quay đầu nói "Nha đầu tiểu trà kia lúc trước vẫn mặc bộ quần áo này à?"
"Ơ? Uh, đúng vậy."
"Còn ra thể thống gì?" Dao Trì lắc đầu, lại nhìn về phía Li Kí nói, "Trong số bọn họ, người có thân phận tôn quý nhất đang ở tại nơi nào?"
"Ngươi hỏi việc này làm gì chứ?"
"Là ta đang hỏi ngươi, không phải ngươi đang hỏi ta."
"Trời đ-..." Hứa Dương bĩu môi, "Hẳn là tộc trưởng của các nàng đi, hình như là ở trên bãi đá mặt phía đông."
"Được," Dao Trì giương tay lên, nói, "Mang ta đi."
"Đi đâu? Chỗ ở của tộc trưởng các nàng á?"
"Bằng không thì sao?"
Hứa Dương trong lòng nói: vị Dao Trì điện hạ này sẽ không phải là lúc vừa nãy bị dị tộc nhân đem não làm hỏng toàn bộ rồi đấy chứ?
Hắn chỉ vào phía một đám đông tộc binh ở trước mặt, "Vậy chúng ta trước tiên cũng phải thu phục những tên chặn đường đó mới được a..."
Dao Trì lại giống như không có nghe thấy được một nửa, quay mặt đi chầm chậm về phía quân trận của dị tộc nhân.
Hứa Dương mồ hôi lạnh sau lưng ứa ra, còn có bốn năm tên Thất Mạch cảnh ở phía đối diện, những người khác cho dù thực lực hơi kém, cũng là rắn nhiều cắn chết voi a, đại tiểu thư ngài liền cứ đĩnh đạc đi qua như vậy, là muốn đi chết đấy phải không?
Hắn lập tức bước vài bước đuổi kịp theo, đồng thời liếc về phía Li Kí, nhỏ giọng phân phó Sa Hoàng Giao, "Đợi lát nữa nhìn chỉ thị của ta, đi tấn công mạnh về phía người nọ."
Li Kí không nghĩ tới cảnh cáo của chính mình không hề có hiệu quả, khuôn mặt hiện ra vẻ mặt giận dữ, quay đầu ra hiệu đối với quan quân bên cạnh, "Giết chết nữ nhân kia, nam tử tận lực bắt sống."
Dù sao nàng vẫn còn chưa làm rõ việc tổ tiên Không Lôi Hành trước mắt có còn ở trong cơ thể của Hứa Dương hay không, ngược lại là có chút sợ ném chuột vở đồ.
Quan quân kia gật đầu, hai tay ngân quang nổi lên, hòa thành một thể cùng với hình vẽ "Đầu gấu" trong chiến trận, cao giọng thét ra lệnh "Vu Bì Trận, khởi!"
Tộc binh trong trận lập tức ứng hoà một tiếng, đem linh lực quanh thân không hề giữ lại chú nhập vào trong trận, hình vẽ đầu gấu kia nhất thời sáng ngời mấy lần, như hóa thực chất vậy.
Dao Trì liếc mắt nhìn quan quân một cái, mở miệng lạnh nhạt nói "Tránh ra!"
Người sau lại chỉ mạnh vào nàng, niệm ra một chuỗi chú văn, lập tức tiếng như đao phủ nói "Thôn Trận!"
Mười mấy tên tộc binh tạo thành bên trong chiến trận, ngân quang cấu thành đầu gấu đột ngột phóng vút lên trời cao, lộ ra hai hàng răng sắc nhọn dày đặc dài một trượng, phát ra tiếng rít gào không ra tiếng, cắn thẳng về phía Dao Trì.
Dao Trì thần sắc bình tĩnh, thân hình chỉ kịp hơi nhoáng lên một cái. Đầu gấu kia liền đã hung hăng gặm xuống đúng vị trí nơi nàng vừa đứng, trong nháy mắt đem mặt đất xúc sâu hơn hai trượng, rộng hai mươi trượng vuông.
Rồi sau đó đầu gấu hất mạnh sang sườn phía trên, đem mảng lớn bùn đất ném lên giữa không trung, rồi quay đầu tìm kiếm bóng người bên trong bùn đất, chuẩn bị lăng không bổ lên một kích trí mạng.
Hứa Dương không nghĩ tới chiến trận này lại có uy lực khủng bố như thế. Vừa rồi hắn còn có một khoảng cách với Dao Trì, dưới sự liều mạng thi triển Linh vũ triệt thoái về phía sau, mới tránh được đầu gấu một cách nguy hiểm.
Khi hắn nhìn thấy một cái hố to trên mặt đất, nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của Dao Trì đâu, trong lòng không khỏi hoảng hốt, vội ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy nơi đó bay lên một mảng lớn bụi đất, nhất thời lo lắng la lên nói "Dao Trì! Ngươi sao rồi? !"
Li Kí thấy một kích đắc thủ, trên mặt lập tức hiện ra vẻ đắc ý, nhìn về phía Hứa Dương nói "Chiến trận này là sự tập hợp linh lực của hơn mười tộc binh tinh nhuệ, thực lực có thể gần bằng cường giả Tam Hải cảnh, ngươi nếu không muốn chết, liền lập tức thúc thủ chịu trói đi..."
Nàng mới nói được một nửa, lại nghe thấy quan quân kia bên cạnh trầm giọng nói "Không đúng! Không đánh trúng nàng!"
Nàng cuống quít điều khiển đầu gấu chuyển hướng, đồng thời trừng lớn ánh mắt tìm kiếm thân ảnh của nàng ở khắp mọi nơi, đột nhiên thấy hoa mắt, một thân ảnh màu xanh hiện lên ở ngay trước mặt nàng, nàng liền mất đi ý thức trong nháy mắt.
Thân ảnh màu xanh kia "Thổi" qua hơn ba mươi tộc binh nhanh như một cơn gió vậy, không có bất kỳ tiếng kêu gào nào, cả toàn bộ chiến trận đột nhiên bốc hơi, biến mất không còn tăm tích ngay trước mặt Li Kí.
Tất cả những gì còn lại là máu loãng đầy đất, chảy dọc theo những khe đất ra bốn phía xung quanh.
Một đạo thân ảnh nhỏ xinh đi ra từ bên trong "Huyết Hà", vẫn theo phong cách uyển chuyển, có vẻ vân đạm phong khinh, lại khiến tất cả người của bộ tộc Thiên Vu nhìn thấy mà trong lòng run rẩy dữ dội, giống như nhìn thấy ma quỷ vậy.
"Điều, điều này sao lại có thể..." Li Kí khó có thể tự kiềm chế được sự run rẩy khắp người, chỉ cảm thấy mình đang gặp phải một cơn ác mộng kinh khủng, lập tức dùng đầu ngón tay hung hăng chọc mạnh một phát ở trên cánh tay, máu tươi ngay lập tức chảy ra kèm theo cơn đau dữ dội.
Không, không phải là ác mộng!
Vậy thì, nữ tử phụng dị nhân này chính là ác quỷ!
Nàng lập tức xoay người sang chỗ khác, đem thuật Ngự Phong thúc giục đến mức tận cùng, liều mạng bay chạy ra xa, đồng thời lên tiếng hô to "Toàn tộc đề phòng! Mau đi báo nguy cho tộc trưởng!"
Nàng thân mình cũng là tu vi Thất Mạch cảnh trung kỳ, dưới sự toàn lực thi triển thuật Ngự Phong, tốc độ tuyệt đối không chậm.
Nhưng mà, tốc độ của thân ảnh màu xanh ở phía sau nàng lại nhanh hơn. Nàng một câu mới vừa nói xong, người sau liền đã đuổi tới bên cạnh thân.
Không ai thấy rõ ràng là chuyện gì xảy ra, Li Kí liền đã hóa thành một chùm huyết vụ, bành một tiếng đột nhiên biến mất ở phía trên một mảnh cỏ xanh.
Máu tươi rơi xuống đất, nhanh chóng bị rễ cây cỏ dại hấp thu, chỉ lưu lại một mảnh ngọn cỏ đỏ rực.
Dao Trì xoay nửa người, trên mặt không hề sợ hãi, giống như lúc vừa nãy chỉ là không cẩn thận đã giẫm chết một đàn kiến vậy, lạnh nhạt nói với Hứa Dương "Còn thất thần làm cái gì? Đi thôi, đi tới chỗ tộc trưởng của các nàng bên kia xem một chút."
"Ơ, được..." Hứa Dương lúc này mới như ở trong giấc mộng tỉnh lại, đi nhanh vài bước theo lên, nhưng lòng vẫn còn sợ hãi liếc mắt nhìn cái hố "Huyết Trì" to diện tích còn lớn hơn so với cái hố to bị đầu gấu cắn thành ở phía sau kia, có chút khó có thể tin được nói với Dao Trì, "Các nàng, đều là do ngươi xử lý sao?"
Dao Trì mắt phượng híp lại, nhấc nhẹ tay phủi bụi bặm ở bên trên quần áo, không chút nào để ý nói "Dám bất kính với bản cung, chết cũng chưa hết tội. Ngược lại ngươi cái tên tùy tùng này chi bằng mau chóng đề cao thực lực, chẳng lẽ mọi chuyện đều phải để cho bản cung tự mình động thủ sao?"
Hứa Dương nuốt nước bọt, nhếch miệng tỏ vẻ mạnh mẽ mỉm cười nói "Cái đó, ta sẽ tận lực, sẽ tận lực."
Dao Trì lúc vừa nãy ra tay một chút kia quá mức kinh người, cho nên dọc đường tuy có rất nhiều tộc binh dị tộc theo đuôi từ xa, nhưng lại thủy chung không dám dễ dàng ra tay.
Đợi cho đến khi hai người đi tới chỗ ở của tộc trưởng Hữu Lê Bộ, đã có hơn trăm tộc binh vây quanh bọn họ ở bốn phía, đồng thời tất cả những quản sự còn lại trong tộc đều tụ tập ở đây để cùng nhau thấp giọng thảo luận biện pháp đối phó.