Bên trong một chuồng trại ở viện Hứa Dương, tiểu cô nương tóc dài đang dựa vào cự thú ngủ say sưa, lại đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng nổ "Bang ba" liên tục.
Thương Viêm Bì kinh hãi đứng dậy ngay lập tức, làm đầu của tiểu nha đầu ngã trên mặt đất.
Người sau rụi rụi mắt vài cái, buồn bực giơ nắm tay vung vung lên dọa Hùng Yêu, ý đó nghĩa là, vậy mà lại dám ảnh hưởng tới giấc ngủ của ta, còn không mau chóng ngoan ngoãn mà nằm xuống.
Hùng Yêu rất thận trọng gầm gừ về phía nơi phát ra âm thanh, tiểu Trà lúc này mới chú ý tới động tĩnh bên ngoài cửa, không khỏi nhíu mày, "Sư huynh nói rằng trước kia có người đến ám sát huynh ấy, chẳng lẽ là thích khách lại tới nữa sao?"
Nàng lập tức tỉnh táo hết cả buồn ngủ, lấy ra "Thương Nhai Tiên Tệ" chú nhập linh lực vào, rồi sau đó thả người lao ra khỏi chuồng trại.
Dưới ánh trăng, một "Người" với những vệt đen trắng khắp người đang nắm chặt phần cuối cái roi của Kỉ Lâm Oanh, dường như ném người sau lên không trung mà không cần dùng lực giơ tay lên.
Kỉ Lâm Oanh quá sợ hãi, không nghĩ tới mình đã vận dụng tuyệt kỹ gia truyền rồi, thế nhưng còn không có uy lực bằng một cái vẫy tùy tay của đối phương.
Ngay sau đó, "Nam tử miệng rộng" cao lớn đứng cách đó không xa hai tay giao kích, nhất thời một đạo lôi điện chói mắt oanh về phía Kỉ Lâm Oanh.
Người sau đang ở giữa không trung, căn bản không thể né tránh, lúc này khẽ quát một tiếng, đem tất cả linh lực đều chú nhập vào bên trong long ảnh phía sau lưng.
Long ảnh đó trong nháy mắt phình to lên gấp mấy lần, vặn người, quấn chặt lấy nàng từ đầu đến chân.
Nhưng uy lực của lôi điện này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của nàng, chỉ là trong nháy mắt, liền đã đem long ảnh đó đục lỗ, cuối cùng tia chớp đó "Chạm" vào eo nàng, cả người lập tức cứng đờ, kêu lên một tiếng đau đớn, từ giữa không trung rơi xuống dưới.
"Hổ vằn đen" kia làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội, lập tức vọt tới trước, giương lợi trảo sắc bén, vồ vào cổ Kỉ Lâm Oanh.
"Kỉ sư tỷ!" Nhưng đúng vào lúc này, một tiểu cô nương từ bên cạnh truyền đến tiếng la hét, đồng thời một đạo kình phong gào thét lao tới.
"Hổ vằn đen" nghe thấy tiếng gió kia liền biết không thể khinh thường, lập tức bỏ lại Kỉ Lâm Oanh, xoay người vung trảo về phía bóng đen màu đồng cổ ở giữa không trung.
Tiếng va chạm kim loại giòn tan khắp non nửa Hồng Vân Phong, tia lửa bắn tung tóe trong đêm, miếng "Sản Đồng" nặng to hơn một trượng này của tiểu Trà bị hổ trảo ngăn trở lại một cách vững vàng.
Không đợi tiểu cô nương phản ứng lại, một cái hổ trảo khác liền đã cào về phía bụng của nàng, mang theo năm đạo hàn quang lạnh thấu xương.
Tiểu Trà vội vàng thu hồi "Sản Đồng" để chắn, nhất thời bị lực của một trảo đó vồ cho lùi liên tiếp về phía sau mấy bước, mà "Hổ vằn đen" kia lại theo sát lao lên, hiển nhiên kết quả là muốn lấy tính mạng của nàng.
Ở trong mắt của hai người Không Lôi Hành cùng Tinh Lị, tất cả mọi người ở đây đều là "Phụng dị nhân" mà thôi, đều là có thể tùy tay sát diệt, không cần chút do dự nào.
Mà bọn họ còn rất không rõ ràng đang ở nơi nào, chỉ muốn thoát ra càng sớm càng tốt, cho nên bất cứ một ai ra tay với bọn họ, đều tự động bị coi là kẻ thù tìm đường chết.
Tiểu Trà thấy cái thứ kia cũng không biết là người hay là yêu thú gì mà tốc độ cực nhanh, trong lòng cũng là hoảng sợ, nàng vốn là thiếu kinh nghiệm đối đầu với kẻ thù, trong nháy mắt thầm nghĩ tới ba thức Đao Pháp đã học được gần đây nhất.
Luận về lực phòng ngự, thì thức thứ hai "Đãng Thiên Thức" chính là mạnh nhất.
Nàng gần như là không cần phải suy nghĩ, linh lực quán chú cánh tay, đem "Sản Đồng" vung lên, hình thành một vòng cung được cấu thành bởi "Đao phong" ở bên người, uy thế rung động vù vù kia, mặc dù là một con chân yêu cường tráng, cũng tuyệt không dám khinh xuất tiếp xúc vào nó.
Nhưng mà, "Hổ vằn đen" lại như là không nhìn thấy vậy, thân thể nhảy về phía trước, ngón chân chạm nhẹ vào hình vòng cung của "Đao phong", liền xuất hiện ở trên đỉnh đầu tiểu Trà.
Tiểu nha đầu lại là cả kinh, vội vàng thu hồi thế đao, chuyển sang dùng "Xung Thiên Thức" đâm thẳng về phía trước.
Lại là một tiếng trong trẻo khác vang lên, hổ trảo nhẹ nhàng gảy một cái, liền đem "Sản Đồng" kia đẩy sang một bên, xẹt qua sát bả vai của chính mình, đồng thời một hổ trảo khác lại đánh úp về phía vai của tiểu Trà.
Lần này tiểu cô nương rốt cuộc cũng không kịp biến chiêu, chỉ đành phải hô to một tiếng, liều mạng vận khởi lực lượng toàn thân, giơ tay chộp về phía hổ trảo.
Nàng ngày thường khi chơi đùa cùng với "Mềm mại", động tác đã rất quen thuộc đối với việc tiếp lấy hổ trảo, lần này vừa đúng lúc tóm lấy được cổ tay của đối phương.
Nhưng sức mạnh trên hổ trảo này căn bản không phải là thứ mà nàng có khả năng chống lại được, chợt nghe thấy răng rắc một tiếng, cổ tay trái của nàng bị bẻ gãy ngay lập tức, hai chân bị ép xuống đất gần hai thước.
Rồi sau đó "Hổ vằn đen" kia lại nhấc chân lên đá vào trên ngực nàng.
Tiểu cô nương lập tức phun ra một ngụm máu tươi, trước mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
"Hoàng Phủ Bá Hàn" biến thành bộ dáng hắc hổ đã đánh bại tiểu Trà, nhưng cũng là đầu đầy mồ hôi, lập tức trừng mắt nhìn "Hứa Dương" đang ở cách đó không xa nói "Nam Phong Tích, vừa rồi lão nương cuốn lấy tiểu nha đầu này, sao ngươi cũng không viện thủ phóng ra một cái lôi điện qua đây hả?
"Ân oán cá nhân của chúng ta là chuyện nhỏ, việc liên quan đến bộ tộc trước mắt mới là chuyện lớn, sao ngươi lại làm như thế chứ? !"
"Hứa Dương" cũng vẻ mặt đau khổ nói "Phí lời, ta nếu còn có linh lực mà nói, sao lại không thi pháp chứ? Khối thân thể này của ta vậy mà thực lực lại chỉ là Luyện Khí Lục Trọng, Linh Nguyên trong cơ thể chỉ đủ phóng thích một lần là đã hết sạch rồi.
"Hơn nữa điểm chết người chính là, thân thể này không biết vì sao, vậy mà lại không thể hấp thu linh lực từ ngoại giới được!"
"Hoàng Phủ Bá Hàn" sửng sốt, xua tay nói "Thôi bỏ đi, dù sao ta cũng đã thu thập được nàng rồi. Không cần ngươi cái tên phế vật này hỗ trợ nữa."
"Vậy mau giết nàng đi, rồi sau đó rời khỏi chỗ này." "Hứa Dương" la lớn.
"Việc này không cần ngươi phân phó." "Hoàng Phủ Bá Hàn" lập tức giơ hổ trảo lên, bóp chặt lấy cổ của tiểu Trà.
------------------------------------------------
Truyện Nương Tử Xin Dừng Tay được chính thức phát hành độc quyền tại truyện YY, mọi phiên bản khác đều là bản Re-up lại của nhóm mình. Để nhanh chóng theo dõi những chương mới nhất một cách nhanh nhất xin mời các quý vị độc giả đón xem tại truyện YY cũng như ủng hộ cho tác giả. Đa tạ! Mãi yêu