Chương 227: Đan Sư

Hứa Dương chắp tay, nói "Thời gian không phụ lòng người, đệ tử tin tưởng, chỉ cần cố hết sức đi tìm, nói chung cũng có thể nghĩ ra được biện pháp. Còn thỉnh Dư sư tổ chỉ rõ, luyện chế đan dược này là cần những thứ gì vậy?"

Dư Hi gật đầu, "Đan dược trị liệu hồn phách bị tổn thương, dễ luyện thành nhất đó chính là 'Bổ Hồn Đan' thượng phẩm, tổng cộng cần tám loại linh dược luyện chế, trong đó 'Ngưng Tâm Thảo' cùng 'Thanh Minh Đài' là khó tìm được nhất, ngoài ra mấy loại khác ngược lại cũng dễ tìm hơn một chút.

"Nhưng thương thế của tiểu nha đầu này, e rằng 'Bổ Hồn Đan' chỉ là có chút ít còn hơn không mà thôi. Nếu muốn thương thế có thể giảm bớt, ít nhất cũng phải địa giai đan dược 'Lục Dương Đồng Tâm Đan'."

Hứa Dương trong lòng cười khổ, cho dù là địa giai đan dược bình thường cũng đều là vô giá, rất khó nhìn thấy được một lần, huống chi đan dược trị liệu hồn phách, khẳng định càng khó với tới được rồi.

Quả nhiên, Dư Hi tiếp tục nói "Luyện chế 'Lục Dương Đồng Tâm Đan' cần mười bảy loại linh thảo, tuyệt đại bộ phân đều là trân phẩm rất khó tìm thấy được, trong đó lại có một vị thiên giai linh dược 'Hư Linh Thảo', e rằng chỉ có Tam thánh Ngũ tông bên đó mới có hàng tồn."

Thiên giai linh dược? ! Hứa Dương tuy là đã chuẩn bị sẵn ở trong lòng, nhưng khi nghe thấy bốn chữ này cũng vẫn là hoảng sợ.

Hắn từng nghe người ta nói qua, linh dược đạt tới đẳng cấp thiên giai này, đều sẽ sinh ra linh trí, chẳng những biết chạy loạn khắp nơi, mà phần lớn cũng đều có sức phòng ngự rất mạnh. Nếu người có tu vi hơi thấp mà đi hái chúng, chẳng những không chiếm được linh dược, còn có thể đem mạng tặng cho nó.

Có lẽ đúng như lời Dư sư tổ nói, chỉ có thế lực lớn vào loại đẳng cấp như của Tam thánh Ngũ tông, mới có thể lấy được cái loại này.

Hắn liếc mắt nhìn tiểu Trà, thầm hạ quyết tâm nói: nếu thật sự là vì chuyện của Hứa gia đã làm cho tiểu cô nương người ta chịu phải thương thế nặng như vậy, chẳng những có nhà không thể về, thậm chí ngay cả thân thế thân nhân của mình cũng đều không nhớ gì cả, như vậy cho dù có ngàn vạn khó khăn nguy hiểm, thì mình cũng phải nghĩ ra biện pháp để lấy được linh dược đó, giúp nàng chữa khỏi hồn phách mới được.

Dư Hi lại nói "Cho dù có lấy được linh dược đó, muốn luyện chế 'Lục Dương Đồng Tâm Đan' cũng không phải chuyện mà Tu Linh giả bình thường có thể làm được."

Hứa Dương vội hỏi nói "Không biết người nào có thể luyện được đan dược này?"

Dư Hi nói "Con đường luyện đan, dựa theo năng lực của đan sư, chia làm sơ giai, địa giai, thiên giai thậm chí thánh giai. Sơ giai đan sư có thể luyện chế ra được hạ, trung, thượng phẩm đan dược. Mà địa giai đan dược thì cần địa giai đan sư, thiên giai đan dược cần thiên giai đan sư.

"Trong Huyền Hoa tông chúng ta, vẻn vẹn chỉ có một mình Lữ trưởng lão miễn cưỡng đạt tới địa giai. Nói cách khác, muốn luyện chế 'Lục Dương Đồng Tâm Đan', cả tông môn đều bất lực."

Hứa Dương không khỏi nhíu mày, "Không nghĩ tới luyện đan lại còn phiền toái như vậy..."

"Điều này còn phải nói sao?" Dư Hi nói, "Luyện chế đan dược cực kỳ phiền toái, hơn nữa yêu cầu cực cao đối với sự khống chế linh lực. Như là địa giai đan sư, ít nhất cũng phải có tu vi Thất Mạch cảnh hậu kỳ, mới có thể miễn cưỡng khống chế. Thiên giai đan sư lại cần Tam Hải cảnh trung kỳ trở lên mới được!"

Hứa Dương âm thầm líu lưỡi, khó trách cả Huyền Hoa tông đều không có thiên giai đan sư —— tông chủ tu vi cao nhất cũng chỉ có Tam Hải cảnh sơ kỳ, vẫn còn chưa đủ để đạt tới vạch xuất phát mà.

Dư Hi tiếp tục nói "Ngoại trừ yêu cầu cực cao đối với tu vi, đan sư còn phải nhớ kỹ hơn mười vạn loại linh dược không giống nhau, không chỉ có thể nhận biết mà còn có thể phân biệt được tuổi tác, màu sắc, v.v...

"Có linh dược xuất hiện vẻ ngoài khác nhau trong những năm khác nhau, điều này tương đương với việc ghi nhớ sự xuất hiện của hơn một trăm vạn vẻ bề ngoài linh dược trở lên.

"Cho nên trừ phi người có lòng kiên trì và quyết tâm cao độ, nếu không sẽ bại trận chỉ ở mức phân biệt nhận biết linh dược này, do đó sẽ vô duyên với con đường đan dược."

Hứa Dương thầm nghĩ trong lòng: khó trách luyện đan sư khan hiếm như vậy, cho dù bắt đầu từ nhỏ, đem trên trăm vạn loại linh dược này học thuộc được, có thể cũng đã qua nửa đời người rồi. Dù sao tu luyện mới là chính đồ, những người nguyện ý đem tinh lực tiêu phí cho những việc ở trên trên khẳng định là số ít.

Điều này cũng khiến giá cả đan dược tăng lên một cách khách quan. Ví như một viên thượng phẩm đan dược giá trị linh dược cần thiết nhiều nhất năm sáu khắc Thanh Linh Dịch, nhưng luyện ra được đan dược rẻ nhất cũng cần mười lăm khắc. Gặp được loại tương đối hiếm có, như là loại đan dược hồn phách, động một tí cũng phải bốn mươi năm mươi khắc!

Cũng chớ ngại đắt, đan dược càng trân quý thì càng vô giá!

Hứa Dương cẩn thận ghi nhớ những thứ cần thiết để luyện chế linh dược "Bổ Hồn Đan" cùng "Lục Dương Đồng Tâm Đan", rồi cáo từ Dư Hi rời đi.

Phía trên ngọc bay, tiểu Trà có chút lo lắng hỏi hắn nói "Sư huynh, hồn phách của muội có phải rất khó trị phải không?"

Hứa Dương mỉm cười nói "Muội phải có lòng tin! Chúng ta trước tiên thu thập linh dược, chờ sau khi tập hợp đủ xong sẽ đi tìm thiên giai đan sư để luyện chế. Đúng rồi, huynh đây vẫn còn có một cái Huyền Cương Lệnh, nếu thật sự không được, thì vẫn còn có thể đi tìm Ngô gia xin sự trợ giúp."

Hắn vỗ vỗ ngực, nói "Sư huynh của muội vẫn là có chút gia cảnh đấy, nhiều nhất hai ba năm, nhất định sẽ có thể lấy được những linh dược này!"

"Ừm." Tiểu cô nương khẽ gật đầu, lại nhỏ giọng nói, "Kỳ thật, muội cảm thấy cứ như bây giờ cũng rất tốt, sư huynh không cần phải khó xử quá mức."

"Muội cứ yên tâm đi!" Hứa Dương cũng là vì an ủi tiểu cô nương, hắn nói chắc như đinh đóng cột, nhưng kỳ thật trong lòng cũng không có gì. Đó chính là thiên giai linh dược a!

Hai người đang nói, đã đến trước nơi ở của Hứa Dương.

Đợi khi ngọc bay rơi xuống đất, mấy người liền lập tức bước nhanh đi lên đón.

Đi ở phía trước nhất chính là Điển Thanh cùng Bàng Thái Hàm những người của Ngọc Xã, đồng loạt khom mình hành lễ với Hứa Dương, "Đệ tử bái kiến Hứa sư thúc."

Điển Thanh thần tình ý cười nói "Hứa sư thúc, đám người đệ tử nghe nói ngài quay trở về tông môn, lập tức liền chạy đến."

Hứa Dương hỏi "Có việc gì gấp sao?"

"Có!" Điển Thanh liên tục gật đầu, "Tin rất tốt, đang chờ ngài cho phép!"

"Được, chúng ta đi vào trong viện rồi từ từ nói."

Ở phía sau đám người Điển Thanh, Lý Ca cùng Tôn Ích của Vụ Đức Điện cũng lướt đi lên, hành lễ nói "Đệ tử bái kiến Hứa sư thúc. Bái kiến... vị tiểu sư thúc này."

Hứa Dương chuyển qua nói với tiểu Trà "Ở đây huynh còn có chút chuyện, muội trước tiên cứ đi theo các nàng tới Vụ Đức Điện đăng ký vào danh sách. Đây là thủ tục tất yếu gia để gia nhập tông môn."

"Ừm." Tiểu Trà gật đầu.

Hứa Dương lại phân phó Lý Ca nói "Lý sư điệt, đợi lát nữa còn phải làm phiền ngươi đem tiểu Trà đưa trở về."

"Hứa sư thúc yên tâm, cứ giao cho đệ tử."

Đợi đám người Lý Ca mang theo tiểu Trà bay đi, Hứa Dương đem Điển Thanh các nàng đi vào trong viện, "Rốt cuộc có việc gì gấp?"

Điển Thanh hưng phấn chắp tay nói "Hứa sư thúc, các đệ tử dựa theo yêu cầu của ngài, đã xuất bản Album ảnh của Triệu sư đệ, không nghĩ tới sáu trăm bản vậy mà lại tiêu thụ sạch sẽ trong vòng một ngày!

"Sau đó các đệ tử đăng ký mua Ngọc Xã với tư cách khách VIP cũng là theo nhau mà đến, hiện giờ khách VIP đã có bốn mươi hai người."

Nàng đắc ý dương dương tự đắc nhỏ giọng nói "Trong đó còn có Doãn sư bá chủ sự Hồng Nhật Phong."

"Ừm." Hứa Dương ngược lại có vẻ gợn sóng cũng không sợ hãi, chắc chắn rằng những mô hình kinh doanh đã được các thế hệ sau đúc rút kinh nghiệm nhiều lần sẽ thành công là điều tất nhiên.

Mà những câu nói tiếp theo của Điển Thanh gần như khiến hắn phải trố mắt.

"Hứa sư thúc, tháng này Ngọc Xã chúng ta thu lợi tổng cộng một ngàn hai trăm hai mươi bốn khắc Thanh Linh Dịch!"

Nàng nói xong, lại đem một quyển sổ nhỏ dâng lên qua, "Đây là những khoản mục thu chi chi tiết, thỉnh Hứa sư thúc xem qua."