Chương 225: Đồ Đệ Tốt, Con Giúp Sư Phụ Một Lần Này Đi!

Hứa Dương vui vẻ nói "Sư phụ, sao người lại đến Cực Thiên Điện thế?"

Trầm Thiên Mục nghiêm mặt nói "Trong khoảng thời gian ta rời khỏi tông môn đi lịch luyện, nghe nói con gặp phải không ít chuyện.

"Đầu tiên là đi nhầm vào mê trận thượng cổ, trở lại tông môn lại gặp phải Tào Sam ám toán, sau đó lại còn có người tới cửa ám sát, khi nghe thấy những điều đó làm vi sư hết hồn. Vừa rồi có người nói cho ta biết rằng con đã quay trở về tông môn, liền vội đến xem tình huống của con như thế nào."

Hứa Dương trong lòng trào dâng một dòng nước ấm áp, nói ra thì sư phụ cùng chính mình cũng chỉ mới quen biết được mấy tháng, nhưng đã quan tâm chăm sóc mình như một người thân trong gia đình.

Hắn vội hỏi "Sư phụ yên tâm, đệ tử này vẫn còn tốt lắm."

Trầm Thiên Mục gật đầu, lại hỏi "Đúng rồi, tại sao con vừa về đã bị đưa đến Cực Thiên Điện thế, hay là đang gặp phải phiền toái gì?"

Hứa Dương chỉ đành phải đơn giản đem những chuyện này nói lại một lần.

Trầm Thiên Mục lập tức kinh hãi, sắc mặt ngưng trọng nói "Con là nói, Thanh Dương tông đã bị người diệt môn, vậy mà con lại chạy thoát khỏi dưới tay hai cường giả Thất Mạch cảnh sao? ! Tiểu tử con hiện tại rốt cuộc là tu vi gì, có từng giấu diếm sư phụ không đấy?"

Hứa Dương xấu hổ cười, tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói "Hơn nửa tháng trước đột phá Luyện Khí Tứ Trọng, gần đây thời gian tu luyện hơi ít, vẫn còn chưa đạt tới Ngũ Trọng."

Trầm Thiên Mục nghi hoặc nói "Vậy con là như thế nào còn sống mà rời khỏi Thanh Dương lĩnh được thế?"

Hứa Dương chỉ vào tiểu Trà ở phía sau, "Sư phụ, đây là tiểu Trà cô nương. Đêm đó chính là nàng đột phát thần uy, đem con 'Thôn Sơn Sái' cùng với mấy tên cường địch kia đánh chết..."

"Cái gì? !" Trầm Thiên Mục nhìn về phía tiểu Trà, tròng mắt như sắp rớt ra ngoài vậy, "Nàng, nàng đánh chết hai cao thủ Thất Mạch cảnh sao? Nàng cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi đúng không? !"

Tiểu Trà vội thi lễ với nàng, "Bái kiến vị sư tôn này."

Trầm Thiên Mục nhỏ giọng hỏi "Tiểu Trà, ngươi chính là vị cường giả Huyền Vực cảnh chuyển thế đến đó sao?"

"Cái này, ta cũng không biết... Kỳ thật, ta cũng chỉ nhớ rõ mỗi tên của mình mà thôi."

Hứa Dương ở một bên nói sơ qua về tình hình của tiểu Trà, lại chắp tay nói với Trầm Thiên Mục "Sư phụ, đệ tử nghĩ, trong tông môn hẳn là có loại đan dược có thể chẩn trị được cho tiểu Trà, hoặc có thể giúp nàng khôi phục lại trí nhớ."

Trầm Thiên Mục gật đầu, "Dư sư tổ của con là người giỏi y đạo, chúng ta quay về Hồng Vân Phong, ta đi cầu nàng xem thử qua cho nha đầu kia xem sao."

Rồi sau đó, nàng triệu ra ngọc bay, lôi kéo tiểu Trà ngồi chung, thuận tay ấn nhẹ một cái ở trên cổ tay nàng, cũng nghi hoặc nói "Ừm? Quái nhỉ, vẻn vẹn chỉ có phản chấn linh lực cực kỳ nhỏ, dường như còn chưa Luyện Khí nhập môn..."

Hứa Dương một mình nhảy lên ngọc bay, đi theo bên cạnh sư phụ, nói "Sư phụ, đệ tử cũng từng tra xét qua tu vi của nàng, cũng là không thu hoạch được gì, có điều thực lực của nàng tuyệt đối rất mạnh.

"Ồ, đúng rồi, tiểu Trà tối hôm qua khi luyện tập phương pháp hít thở, vậy mà lại dẫn ra lốc xoáy linh khí."

Trầm Thiên Mục cúi đầu trầm tư, một lúc lâu sau mới trầm ngâm nói "Có thể khẳng định, tiểu nha đầu này trước kia chắc chắn đã từng tu luyện qua linh lực, chỉ là chính bản thân nàng không nhớ rõ mà thôi.

"Có điều đánh giá từ tuổi tác của nàng, có cự lực dùng tay không bẻ gãy chân con 'Thôn Sơn Sái', có năng lực hấp thu linh khí thiên địa như cá voi hút nước, chẳng lẽ nào là..."

Hứa Dương lập tức tò mò hỏi "Là cái gì?"

"Trong hàng tỉ người cũng khó xuất hiện được một linh thể, một trong số thánh linh thể thượng cổ trong truyền thuyết —— Huyền Linh thánh thể!"

Không đợi Hứa Dương hỏi, Trầm Thiên Mục liền tiếp tục nói thuộc như lòng bàn tay "Huyền Linh thánh thể cực kỳ tương hợp với Linh Nguyên thiên địa, cho dù không tu luyện công pháp, cũng có thể tùy thời hấp thu Linh Nguyên thiên địa, hơn nữa sự lợi dụng đối với linh lực cũng vượt xa người thường.

"Người thường dùng một phân linh lực có thể sinh ra ngàn cân lực, Huyền Linh thánh thể là có thể sinh ra mười vạn cân! Tương truyền chính là thời đại thái cổ, có người ngẫu nhiên gặp được thần huyết Bàn Cổ, liền liều chết đem luyện nhập vào bên trong huyết mạch của chính mình.

"Trong đó tuyệt đại đa số mọi người đều không chịu nổi năng lượng khổng lồ trong thần huyết, chết ngay tại chỗ. Chỉ có một người đã chết trong số đó sống lại, trở thành Huyền Linh thánh thể đời thứ nhất, đó là Xi Vưu Man Đế đã từng thống ngự nhân tộc mấy trăm năm."

Hứa Dương khiếp sợ nhìn về phía tiểu Trà, "Chẳng lẽ, nàng là hậu duệ của Xi Vưu sao?"

"Ít nhất cũng phải là huyết mạch phụ." Trầm Thiên Mục ánh mắt không khỏi bốc hỏa lên, "Rất nhiều người đều cho rằng thế gian đã mất đi sự tồn tại của thánh thể này, không nghĩ tới vậy mà lại khiến cho ta gặp được một người!"

Khi đang nói chuyện, ba người đã đến Hồng Vân Phong, Trầm Thiên Mục không nói hai lời, trực tiếp liền dừng ở nơi ở của chính mình, mới thu lại ngọc bay, liền lập tức quay đầu cười nói với tiểu Trà "Tiểu nha đầu, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, còn không mau lại đây bái sư?"

Tiểu Trà kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ấp úng nói "Vị sư tôn này..."

"À, ta họ Trầm, gọi là Trầm Thiên Mục."

"Trầm sư tôn," tiểu Trà khó xử quay đầu nhìn vào mắt Hứa Dương, nói, "Ta muốn bái Hứa Dương ca ca làm sư, ta cảm thấy hắn dạy sẽ rất tốt..."

"Haizz, nó cũng là đồ đệ của ta mà!" Trầm Thiên Mục hòa ái cười nói, "Ngươi yên tâm, ta khẳng định sẽ dạy tốt hơn so với nó!"

"Nhưng..."

Trầm Thiên Mục thấy nàng đang do dự, vội ra hiệu với Hứa Dương, "Ê, đồ đệ tốt, giúp vi sư nói vài câu a."

Nàng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nét mặt già nua ửng đỏ, "À, đúng rồi, vi sư đáp ứng với con, sau này sẽ không thu thêm đồ đệ khác nữa, nhưng con xem, thứ nhất tư chất này của con, đúng không... Thứ hai nàng chính là Huyền Linh thánh thể, con nói vi sư làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được chứ?"

Ngữ khí của nàng gần như đã là cầu xin, "Đồ nhi, sư phụ con tâm nguyện lớn nhất cả đời mình chính là thu được một đệ tử thiên phú tuyệt đỉnh, con giúp sư phụ một lần này đi..."

Hứa Dương đối với những điều này ngược lại không có ý gì, nói đến việc sư phụ đã thu một đồ đệ tu vi cực thấp như hắn, lại còn là toàn tâm toàn ý tài bồi, đã làm hắn cực kỳ cảm kích rồi, hiện giờ giúp sư phụ hoàn thành một cái tâm nguyện như vậy, cũng là việc đương nhiên.

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói với tiểu cô nương "Tiểu Trà, sư phụ nàng chính là cường giả Thất Mạch cảnh hậu kỳ, thực lực ở cả Huyền Hoa tông cũng là có thể được xếp vào loại có tên tuổi. Ngươi nếu là bái nàng làm sư, cộng thêm tư chất tuyệt đỉnh của ngươi, tiền đồ sau này không thể hạn lượng a."

"Nhưng..." Tiểu Trà nhìn hắn một cái, Hứa Dương ca ca là người đầu tiên nàng biết trên đời và cũng là người đáng tin cậy nhất. Nếu nàng phải rời khỏi hắn, đi theo một "A di" xa lạ tu luyện, trong lòng tự nhiên là một vạn lần không vui.

Nàng nhíu mày lại, nhỏ giọng nói "Ta cảm thấy đi theo Hứa Dương ca ca tu luyện thì cũng rất tốt..."

Trầm Thiên Mục nhìn thấy thần sắc của nàng, bỗng nhiên cười giảo hoạt, trong lòng thầm nói: chẳng lẽ là tiểu nha đầu này coi trọng đồ đệ mình sao? Nếu như vậy ngược lại cũng dễ làm.

Nàng lập tức cao giọng nói "Ờ, với tu vi của ngươi, tạm thời cứ để cho Hứa Dương dạy ngươi như vậy thì cũng đủ rồi. Hơn nữa sau khi ngươi bái ta làm sư, Hứa Dương sẽ là đại sư huynh của ngươi, khi nó muốn dạy ngươi vài thứ, cũng có thể danh chính ngôn thuận hơn.

"Sau này chờ khi tu vi ngươi tăng lên, nếu gặp phải chỗ nào không hiểu, thì cứ đến tìm ta lãnh giáo là được."

Nàng thấy tiểu Trà vẫn còn đang chần chờ, lại cố ý giận tái mặt nói "Tiểu nha đầu, ngươi bây giờ cũng không phải là đệ tử của Huyền Hoa tông, cũng không thể ở lâu trên núi Huyền Hoa được. Nếu là không bái ta làm sư, qua mấy ngày nữa ngươi phải tự mình xuống núi đấy."

Tiểu cô nương lập tức có chút gấp lên, nhìn Hứa Dương một cách tội nghiệp, rồi nói "Hứa Dương ca ca, vậy ta sẽ thực sự phải bái Trầm sư tôn làm sư sao?"

------------------------------------------------

Hứa Dương cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ và theo dõi, nếu quý vị thấy hay thì hãy like, ủng hộ hoặc đề cử đẩy kim phiếu để giúp Hứa Dương tu luyện được nhanh hơn. Tại hạ xin cảm tạ! Mãi yêu