Chương 215: Các Ngươi Đây Là Đang Tự Tìm Đường Chết!

Ngay sau đó, chính là hai tiếng "Bịch" "Bịch", hai "Tử thi" lần lượt ngã quỵ trên mặt đất.

Bởi vì trước đó tốc độ quá nhanh, theo quán tính cực lớn, bọn chúng lần lượt lăn hơn mười vòng, đụng phải trên núi đá cuối cùng mới dừng lại.

Chờ tới khi bọn chúng vất vả bò được người lên, thì đám người Hứa Dương đã chạy trốn gần như không nhìn thấy bóng dáng nữa rồi.

Vương Chí Tiên lau máu trên mặt, hít vào một ngụm khí, nói "Bí thuật này của Hứa sư thúc quả thực rất cao, trong chốc lát đã đem hai tên truy binh đánh bại."

Một bên, Hạng Tinh lại đột nhiên làm ra cái thủ thế chớ có lên tiếng, nhíu mày nói "Các ngươi nghe xem, có âm thanh gì đó?"

Hứa Dương nghiêng tai lắng nghe, quả nhiên có tiếng vang dày đặc "Xoàn Xoạt", như thể ai đó đang sàng cát ở phía sau họ vậy.

Âm thanh đó nhanh chóng tới gần, hắn thầm nghĩ "Không ổn", mà lúc này đã đến chân núi Thanh Dương lĩnh, bốn phía xung quanh cỏ cây thưa thớt, muốn tìm một nơi ẩn thân đều không làm được.

"Mau tăng thêm tốc độ!"

Hắn chưa kịp dứt lời thì đã nghe thấy tiếng cười từ đằng xa bay tới, "Mấy vị khách từ xa đến, không ở một đêm, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, chẳng lẽ là do chúng ta đã tiếp đón khách không chu toàn sao?"

Hứa Dương cúi đầu gấp nói "Đừng để ý nàng, tiếp tục chạy!"

Chỉ chốc lát sau, tiếng "Xoàn Xoạt" ở phía sau đã tăng lên mấy lần, mà tiếng cười kia cũng lại xuất hiện, khoảng cách hiển nhiên gần rất nhiều, "Vốn dĩ các ngươi tối nay an tâm ngủ một giấc, ngày mai lưu lại Ô Khúc Hâm, tự mình rời đi là xong, không nghĩ tới các ngươi thế mà lại phát hiện ra thuật Thi Lỗi của ta, nhưng cũng vọng tặng tính mạng."

Giọng một người khác nói "Hừ, chỉ dựa vào tốc độ bực này của các ngươi, còn muốn chạy thoát thân?"

Hứa Dương đã có thể nghe thấy được tiếng gió "Vù vù" phía sau, rõ ràng những người này nhanh hơn rất nhiều so với mình.

Hắn chỉ đành phải dừng xoay người lại —— bị địch nhân theo sau lưng tập kích, tuyệt đối là thập tử vô sinh.

Đám người Hạng Tinh cũng lập tức ngừng lại, bày ra tư thế phòng ngự, chỉ thấy một nữ nhân với cái mũi sưng to và khuôn mặt hơi cong cong đi đầu, phía sau đi theo một lão ẩu đầu bạc cùng ba hắc y nữ nhân trung niên.

Khi Khúc Hâm nhìn thấy dung mạo người cầm đầu người, lập tức trừng lớn hai mắt, thất thanh nói "Chính, chính là nàng!"

Hứa Dương nhíu mày nói "Là ai?"

"Chính là, hung thủ đã giết chết Ngô Cử Tân..."

Nữ nhân mặt cong kia giọng lạnh lùng nói "Thì ra ngươi nhìn thấy được bộ dáng của ta. Cũng may hôm nay đem bọn ngươi ngăn lại ở nơi này, nếu không tin tức này mà để lộ ra ngoài, ngược lại có chút bất lợi đối với ta."

Hứa Dương triệu ra Thiên Tiêu Châm nắm chặt ở trong tay, cao giọng nói "Nói như vậy, thật đúng là ngươi đã giết Ngô Cử Tân sao?"

Nữ nhân mặt cong cười nói "Giết nàng thì như thế nào, ta còn giết tất cả ba trăm bốn mươi hai người của Thanh Dương tông, đêm nay còn tính thêm cả năm người các ngươi nữa."

Khi nàng đang nói, thì lão ẩu kia đã lượn qua một vòng, chặn đường đám người Hứa Dương. Ba hắc y nhân kia cũng tản ra xung quanh, ẩn ẩn hình thành trạng thái vòng vây.

Từ tốc độ đuổi theo vừa rồi của những người này, Hứa Dương có thể phán đoán được tu vi của các nàng tuyệt đối không thấp, đặc biệt là người phía trước, ước chừng ít nhất cũng phải là Thất mạch cảnh.

Hắn lo lắng đến nỗi lòng bàn tay đổ mồ hôi, người có thực lực mạnh nhất bên mình chính là bản thân mình, ngay cả khi vận dụng Thiên Tiêu Châm đánh chết một tên địch nhân, mấy người còn lại kia cũng có thể dễ dàng đem Hạng Tinh các nàng giết chết.

Quả thực chính là tuyệt cảnh!

Nhưng mà, nữ nhân mặt nhăn kia lại không có ý cường công, mà là ra hiệu đối với ba tên hắc y nhân kia, "Lên, giết bọn hắn!"

"Rõ!" Ba người lên tiếng, lập tức bổ mạnh qua.

Hứa Dương trong lòng chùng xuống, nói khẽ với Hạng Tinh cùng Vương Chí Tiên "Chờ chốc nữa khi các ngươi thấy ta giơ tay lên, phải lập tức dùng toàn lực tập sát địch nhân ở gần các ngươi nhất!"

"Ừm!"

"Hiểu rồi!"

Hứa Dương lật tay lấy ra trâm vàng từ trong Càn Nguyên Đại, nhanh chóng chú nhập linh lực vào, rồi sau đó nheo hai mắt lại, bày ra thủ thế khởi đầu của "Mê tâm".

Ba người kia lao tới cách Hứa Dương bảy tám trượng, đều tự huy động binh khí hoặc là linh văn khí, nhất thời các loại quang mang tràn ra.

Các nàng hiển nhiên là đã trải qua thời gian huấn luyện dài, thời cơ ra tay gần như không sai biệt chút nào, nhằm tấn công đồng thời khiến đối thủ khó lòng chống đỡ.

Nhưng đúng vào lúc này, các nàng liền nhìn thấy nam tử trước mặt đột nhiên giơ tay lên, phát ra tiếng than dịu dàng, "Ưm ——"

Ba người lập tức đều đình trệ lại, linh thuật đang thi triển được một nửa đột ngột dừng lại, trên mặt hiện ra biểu tình cổ quái, thậm chí binh khí của một người trong số đó đều rời tay đánh rơi trên mặt đất.

"Động thủ!"

Hứa Dương khẽ quát một tiếng, Vương Chí Tiên cùng Hạng Tinh sớm đã triệu tập linh lực toàn thân, mấy cái linh tiễn lập tức bay vọt về phía trước mặt hai người.

Hứa Dương ở bên cạnh lại là bắt đầu thi triển Phá Trận Vũ, vẽ phác thảo linh trận ở giữa không trung.

"Phập phập" vài tiếng vang nhỏ, linh tiễn chuẩn xác đánh trúng chỗ yếu hại đầu và ngực của hai hắc y nữ tử.

Hai người đó lập tức phát ra tiếng kêu thảm, ánh mắt cũng theo đó mà khôi phục lại sự thanh minh.

Linh tiễn mang ra vài tia huyết quang, mặc dù hai người trúng tên khiếp sợ lùi lại phía sau, nhưng mấy mũi linh tiễn này lại chỉ đâm sâu vào trong cơ thể các nàng không đến ba tấc, căn bản không đủ để trí mạng.

Hắc y nữ tử chưa bị công kích cũng rất nhanh khôi phục lại thần trí, nhíu mày kinh hô một tiếng, "Linh thuật hồn phách!" Lập tức bứt ra triệt thoái về phía sau.

Nữ tử có khuôn mặt hơi cong cong khẽ giật mình, sau đó quay đầu hỏi "Làm sao vậy?"

"Trang chưởng sự, linh thuật hồn phách của nam nhân kia rất lợi hại, khiến ta như rơi xuống..."

Trang chưởng sự nhíu mày, thầm nghĩ: cũng may kêu các nàng đi thăm dò thử trước, nếu là mình tùy tiện tiến lên, dưới sự công kích của linh thuật hồn phách, thì rất có thể bản thân đã bị trọng thương.

Bên kia, lão ẩu đầu bạc Hình Vi cũng có ý nghĩ tương tự: nam tử kia có thể dùng linh thuật hồn phách đồng thời tiến công tập kích ba người, hơn nữa khiến các nàng thất thần trong ba hơi thở, có thể thấy được rằng cũng không phải người lương thiện gì. Hắn mới vừa rồi không có ra tay tập sát, cũng tất là nhìn ra thực lực đám người Từ Vân, Mã Oánh thấp kém, muốn lưu thủ để đối phó mình cùng Trang chưởng sự.

Có điều đánh giá từ uy lực linh tiễn vừa rồi, thì mấy người này bên hắn có lẽ thực lực cũng bình thường.

Nàng lập tức hô nói với nữ tử có khuôn mặt cong từ phía đối diện "Trang chưởng sự, chỉ có một mình nam tử kia là khó giải quyết, chúng ta cùng nhau giáp công, cho dù hắn có lợi hại như thế nào đi chăng nữa, chắc chắn cũng không thể đồng thời đối phó được nhiều người chúng ta như vậy!"

Trang chưởng sự cũng cười mà lắc đầu, "Ngươi quên rồi sao? Đối phó linh thuật hồn phách, những 'Thủ hạ' kia của ta là thích hợp nhất, không cần phải liều mạng cùng với bọn chúng?"

Hình Vi sửng sốt, chợt cũng là lộ ra mỉm cười. Bản thân những người mình này cho dù tiến lên vây công, cũng khó bảo đảm không có người bị linh thuật hồn phách đánh trúng, bị người giết chết một cách không rõ ràng.

Mà những "Thi lỗi" này của Trang chưởng sự là khắc chế nhất đối với loại linh thuật hồn phách —— bọn chúng vốn dĩ coi như là thứ đã chết, căn bản không có hồn phách.

Chờ đến khi nam tử kia bị "Thi lỗi" cuốn lấy, mình sẽ lại tìm cơ hội đánh lén, mới có thể không đánh mà thắng đem đánh chết.

Hứa Dương thấy ba hắc y nhân kia thối lui, sau đó địch nhân liền chỉ vây quanh từ xa, không hề tiếp tục cường công, lập tức trong lòng cũng là sinh ra dự cảm bất hảo.

Quả nhiên, sau khi qua một nén nhang, vài bóng người chạy như điên mà đến.

Những người này vẫn chưa thi triển thuật Ngự Phong, hiển nhiên cực kỳ giống với hai "Tử thi" ở trước sơn môn kia, chỉ là số lượng nhiều hơn rất nhiều.

Một lát sau, bóng những người đó đứng lại ở phía sau Trang chưởng sự, Hứa Dương không khỏi cảm thấy một trận tuyệt vọng —— mới vừa nãy hai tên "Đệ tử Thanh Dương tông" kia đã là rất khó đối phó rồi, lúc này vậy mà lại đến đây hẳn những sáu tên!

Trang chưởng sự lành lạnh cười, linh lực thông qua sợi tơ của đầu ngón tay chú nhập vào bên trong cơ thể "Thi lỗi", rồi sau đó chỉ thẳng vào Hứa Dương, nhẹ giọng nói "Giết hắn."

------------------------------------------------

Hứa Dương cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ và theo dõi, nếu quý vị thấy hay thì hãy like, ủng hộ hoặc đề cử đẩy kim phiếu để giúp Hứa Dương tu luyện được nhanh hơn. Tại hạ xin cảm tạ! Mãi yêu