Chương 190: Chuyện Cũ Của Hứa Gia

Tam cô của Hứa Duệ lập tức một tay chống nạnh, trừng mắt chỉ vào Hứa Dương, truy hỏi "Không biết lớn nhỏ! Sao lại nói chuyện với đại di của ngươi như thế chứ? Còn không mau dập đầu nhận sai với nàng!"

Mấy tên trưởng bối Hứa thị khác cũng là chỉ trỏ, "Không tôn trọng các trưởng bối, cứ như vậy mà còn có thể giữ chức gia chủ được sao? !"

"Hứa Ích nói đúng, mạch này của Hứa Duệ không người nối nghiệp rồi..."

"Nghiệt chướng! Tam cô nãi của ngươi bảo ngươi dập đầu, tai điếc rồi sao? !"

Đối mặt với sự nghiêm khắc khiển trách một cách nặng nề của một đám trưởng bối, nếu là thiếu niên mười sáu tuổi bình thường, chỉ sợ sớm đã không biết phải làm sao, thậm chí thật sự sẽ dập đầu nhận sai ngay.

Nhưng Hứa Dương lại là một người trưởng thành đã từng trải qua những mối quan hệ phức tạp giữa các cá nhân trong xã hội hiện đại, loại tràng diện này với hắn mà nói đơn giản không có chút khiêu chiến nào.

"Dập đầu á?" Hắn đối xử lạnh nhạt đảo mắt qua một đám trưởng bối trong tộc đang nhăn mặt léo nhéo, mỉa mai nói, "Các ngươi tuổi đều đã cao, đại khái là trí nhớ cũng không tốt, đã đem chuyện năm đó đều quên hết đi rồi sao. Được! Vậy ta sẽ nhắc lại một lần nữa cho mọi người."

Hắn nhìn về phía một lão thái thái xương gò má cao cằm nhọn hoắt kia, "Tam cô nãi, chư vị bằng hữu thành Phượng Minh khả năng có chỗ không biết, nhưng ngươi thế nhưng là tự mình đã trải qua, ngươi có thể nói cho mọi người, Hứa gia chúng ta hai mươi năm trước là cắm rễ ở nơi nào?"

Tam cô nãi sững sờ, ánh mắt nhất thời xẹt qua cúi đầu xuống, ấp úng nửa ngày nói không ra lời.

"Hừ!" Hứa Dương cười lạnh nói, "Ngài thật đúng là lớn tuổi nên dễ quên. Để ta nói cho chư vị đang ngồi nghe, năm đó Hứa gia chính là một trong tam đại gia tộc của thành Vạn Lăng!"

Phía dưới lập tức một trận xì xào bàn tán "Thành Vạn Lăng? Đây không phải là nơi thuộc Châu Phủ hay sao?"

"Tam đại gia tộc thành Vạn Lăng? Không nghĩ tới Hứa gia đã từng có lịch sử huy hoàng như thế!"

"Có thể có chỗ đứng ở thành Vạn Lăng, đều là thế lực không tầm thường, thành Phượng Minh nho nhỏ của chúng ta nếu so sánh ra thì vẫn còn cách rất xa a..."

Thành Phượng Minh chính là một cái thành nhỏ của hạ hạt Tứ Tây Châu, so với sự phồn hoa giàu có, nhân khẩu mấy ngàn vạn, thì thành Vạn Lăng trung tâm của Tứ Tây Châu còn kém ít nhất là hai ba cấp bậc.

Lập tức có người hiếu kỳ nói "Vậy Hứa gia vì sao phải rời khỏi thành Vạn Lăng?"

"Hỏi rất hay!" Hứa Dương không thèm để ý tới thần sắc hốt hoảng của Tam cô nãi, lớn tiếng nói, "Hai mươi năm trước, Lý gia đứng thứ năm ở thành Vạn Lăng đã phát hiện ra một loại linh dược cực kỳ trân quý ở một nơi nguy hiểm nào đó, nhưng bởi vì thực lực của bọn họ có hạn, không cách nào một mình xâm nhập được vào trong mảnh hiểm địa kia, thế là liền tới tìm Hứa gia liên thủ.

Hắn chỉ một chỉ vào Hứa Ích, "Năm đó Hứa Ích nàng chính là gia chủ đời kế tiếp của Hứa gia, dẫn đầu ba mươi tên hộ vệ trong nhà, cùng với Lý gia tiến vào trong mảnh hiểm cảnh kia, trải qua rất nhiều nguy hiểm, chết hơn mười người, cuối cùng hái được cây linh dược đó.

"Nhưng ở trên đường trở về, lòng tham của nàng đột nhiên nổi lên, lên kế hoạch đem toàn bộ Lý gia từ trên xuống dưới tính cả hộ vệ Hứa gia hại chết, một mình độc chiếm cây linh dược đó.

"Mà Tam công tử Lý Vận của Lý gia đồng hành trước đó bị nàng nhìn trúng, sau khi đã giết hết những người khác cùng Lý gia, nhưng đem Lý Vận một mình lưu lại, rồi làm nhục cũng đồng thời đâm chết đem hắn vứt ở trong núi hoang.

"Sau đó nàng về thành Vạn Lăng, nói dối rằng đã gặp phải Đại Yêu trên đường đi, ngoại trừ nàng ra thì tất cả mọi người đều đã mất mạng.

"Lý gia mới đầu không nghi ngờ gì, nhưng không ngờ Lý Vận kia vận khí vô cùng tốt, thời điểm khi sắp chết phát hiện ra một cây linh dược chữa thương ở bên cạnh, đồng thời cũng dựa vào thứ này bảo vệ được một mạng."

Tam cô nãi kia tức đến nổ phổi nói "Ngươi! Loại sự tình này sao ngươi lại có thể nhắc đến với người ngoài được chứ? !"

"Có người dám làm, cũng không dám để cho ta nói sao?" Hứa Dương liếc nhìn nàng một cái, nói tiếp, "Đợi sau hai tháng Lý Vận quay về thành Vạn Lăng, chỉ mặt gọi tên Hứa Ích ở trước mặt mọi người, Lý gia lập tức tiêu tán hết toàn bộ gia tài, liên hợp với tất cả thế lực của thành Vạn Lăng giảo sát Hứa gia.

"Lúc ấy Hứa gia bởi vì đuối lý, rất nhiều gia đinh, môn khách đều vứt bỏ Hứa gia mà đi, Hứa gia lớn như vậy gần như lọt vào tai hoạ ngập đầu!

"Nhưng đúng vào lúc này, gia chủ khi đó, cũng chính là bà ngoại ta tức thì nóng giận công tâm, đột nhiên buông tay thế gian, còn Hứa Ích nàng thì lại tham sống sợ chết, cứ mặc kệ mấy trăm người Hứa gia, một mình trốn ra khỏi thành Vạn Lăng.

"Nương ta được bà ngoại ta nhờ vả, nhận nhiệm vụ lúc gian nguy trước khi lâm chung, đảm đương chức gia chủ Hứa gia. Nàng đem tất cả toàn bộ gia tài Hứa gia lấy ra, bồi thường cho Lý gia, rồi tự tay chôn cất những di cốt người bị hại của Lý gia, đốt giấy để tang vì đó mà đưa ma, rốt cuộc cũng miễn cưỡng làm lắng dịu được cơn thịnh nộ của Lý gia.

"Nhưng lúc này Hứa gia đã mất nơi sống yên ổn ở thành Vạn Lăng, nương ta mang theo tộc nhân còn lại di chuyển hơn nghìn dặm, đi vào đặt chân ở thành Phượng Minh, cũng bằng vào sức của một mình nàng, xông xáo làm ra được phần gia nghiệp này của Hứa gia như hiện tại."

Hứa Duệ nghe thấy nhi tử kể lại, nhớ lại những gì đã xảy ra hồi đó, hỉ nộ sớm đã không lộ ra trên mặt, cũng tuôn ra sự đau buồn. Nàng đôi mắt đỏ hoe, hung hăng trừng mắt nhìn về phía Hứa Ích.

Hứa Dương thì nhìn thẳng vào Hứa Ích, nghiêm nghị nói "Ngươi cái đồ vô liêm sỉ này, bây giờ vẫn còn có mặt mũi trở về để giành giật lấy cái vị trí gia chủ gì nữa chứ? Nương ta không có đem ngươi đánh chết ngay tại chỗ, đã là nghĩ đến tình thân huyết mạch rồi!"

Những chuyện này đương nhiên đều là do Hứa Duệ đã từng nói cho hắn biết, hắn lại hơi tổ chức một chút, nói một cách dõng dạc, chính là nói thẳng ra.

Bên trong viện Hứa gia lập tức "Oanh" sôi trào lên một trận, "Lại còn có loại tiểu nhân hèn hạ như thế!"

"Không cần khách khí, bây giờ liền đem nàng giết ngay luôn đi!"

"Hứa gia chủ, cần giúp đỡ ngài hãy nói một tiếng, tại hạ hận nhất cái loại không bằng cầm thú này!"

"Nàng còn dám hiện thân? Cũng không sợ Lý gia đến đánh chết nàng sao?"

"Lý gia?" Hứa Ích lại căn bản là không hề bị lay động, xem như Hứa Dương vừa rồi nói cái gì cũng không có liên quan gì đến nàng, ngược lại cười to nói, "Trên đời này đã không còn có Lý gia nữa rồi!"

Nàng lời vừa nói ra, đám người lập tức yên tĩnh trở lại.

Tuần Phòng Quan Ngụy đại nhân đứng lên nói "Ờ, Lý gia trước đó bị cừu gia trả thù một trận, toàn tộc bốn mươi mốt người tất cả đều đã mất mạng.

"Ở trong mật thất của Lý gia còn tìm thấy một quyển sổ ghi chép bằng tay, ghi chép lại sự việc Lý Vận đã vu oan hãm hại Hứa Ích, là do Lý gia gia chủ kí tên. Cho nên triều đình đã hủy bỏ tội danh của Hứa Ích rồi..."

"Vu oan hãm hại? Tuyệt không có khả năng!" Hứa Duệ lập tức trách mắng nói, "Năm đó chính miệng Hứa Ích đã thừa nhận hành động phạm tội của mình ở trước mặt nương!"

Nàng nhìn về phía Tam cô nãi mấy người, gấp nói "Các ngươi lúc ấy cũng ở đó, ngược lại là nói một câu đi."

Tam cô nãi lại lùi về phía sau mấy bước, nhỏ giọng nói với mấy người bên cạnh "Cơ hội tốt để Hứa gia có thể thoát khỏi ô danh, không nên lắm miệng!"

Hứa Ích thấy không có người lên tiếng, không khỏi càng thêm đắc ý, "Muội muội, ngươi sợ là nhớ lầm rồi đấy.

"Ồ, chúng ta trước tiên không nên đề cập tới việc Lý gia nữa. Nếu triều đình đều đã sửa lại án xử sai cho ta, làm trưởng nữ Hứa gia, vậy thì cái vị trí gia chủ này, ngươi cũng nên trả lại cho ta rồi!"

Hứa Duệ lườm nàng một cái, giọng lạnh lùng nói "Ta mặc kệ ngươi dùng cái thủ đoạn hèn hạ gì thoát khỏi tội danh, nhưng ta tuyệt không thể để cho một hạng người lòng dạ đen tối vô lương tâm trở thành gia chủ Hứa gia được!

"Vị trí gia chủ là do chính miệng mẫu thân truyền lại cho ta, cùng ngươi không có nửa phần liên quan!"

Hứa Ích la lớn "Nương truyền lại cho ngươi thì sao chứ? Nương cũng không thể làm trái tổ huấn!

"Dòng dõi của ngươi đã đoạn tuyệt, sao lại còn có thể chiếm lấy vị trí gia chủ mà không chịu đi chứ? Chẳng lẽ chờ ngươi sau khi chết đi, chờ Hứa gia suy bại sao? Chỉ có ta trở thành gia chủ, mới có thể làm Hứa gia vạn thế vĩnh hưng!"

Nàng lời này vừa nói ra, những tộc nhân vốn dĩ không chào đón nàng, mà ủng hộ Hứa Duệ kia lập tức lộ vẻ do dự...

------------------------------------------------

Truyện Nương Tử Xin Dừng Tay được chính thức phát hành độc quyền tại truyện YY, mọi phiên bản khác đều là bản Re-up lại của nhóm mình. Để nhanh chóng theo dõi những chương mới nhất một cách nhanh nhất xin mời các quý vị độc giả đón xem tại truyện YY cũng như ủng hộ cho tác giả. Đa tạ! Mãi yêu