Hứa Dương nhíu nhíu mày, "Vậy cái 'Tiêu trúc' đó đâu?"
"Đã ở trong miệng nàng hóa thành bùn nhão rồi. Những người này vì để che giấu tung tích, làm cũng cực kỳ triệt để, ngay cả dung mạo cũng đều đã hủy đi, khó mà phân biệt được."
Hứa Dương gật đầu, lại phân phó nói "Đem binh khí trên mặt đất thu lại, bảo đệ tử quản sự kia đi dò tra lai lịch."
"Vâng."
Hứa Dương mấy người đem hậu quả giải quyết xong, những việc như hồi bẩm tông môn, cùng tra tìm thân phận những tên lưu manh đã chết này đều lưu lại cho đệ tử quản sự trên trấn, rồi mang theo Ô Khúc Hâm rời đi.
Dân chúng vây xem biết được là Tiên sư của Huyền Hoa tông đã trừng trị một nhóm kẻ xấu, đương nhiên sẽ không ngăn cản bọn hắn nữa, thậm chí còn có không ít người vỗ tay khen hay.
Đợi ra khỏi Lâm Huyền trấn, Hứa Dương lập tức phân phó Hạng Tinh quay trở lại đi mua mấy bộ quần áo, các loại dược liệu.
Vương Chí Tiên nghi ngờ nói "A Thúc, mua những thứ này làm cái gì?"
Hứa Dương nhìn về phía đông, "Khoảng cách từ đây đến Thanh Dương tông vẫn còn xa, người đã tập kích chúng ta chắc chắn sẽ vẫn còn có mai phục.
"Trước mắt các nàng hơn phân nửa đã nhận được tin tức, nếu chúng ta vẫn giả làm người 'Bán lâm sản', chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện ra, cho nên phải chúng ta phải thay trang phục một lần nữa."
Vương Chí Tiên chẳng quan tâm cười nói "Có Hứa sư thúc ở đây, những kẻ xấu như thế dù có đến bao nhiêu đi chăng nữa cũng đều chỉ là những con thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi?"
"Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện." Hứa Dương chỉ vào Ô Khúc Hâm, "Hơn nữa mục tiêu của những người kia hẳn là nàng, thời điểm khi chúng ta chém giết cùng địch, khó đảm bảo nàng sẽ không bị đánh lén."
Vương Chí Tiên nhớ tới tình hình nguy hiểm trước đó suýt nữa bị độc chết, không dám tiếp tục lắm miệng nữa, trong lòng thán phục, vẫn là Hứa sư thúc lão thành cẩn trọng!
Không bao lâu, Hạng Tinh mua một bao lớn đồ vật quay trở về, một đoàn người nhanh chóng đổi quần áo ở trong rừng bên cạnh đường.
Chờ tới lúc đi ra, Hứa Dương cùng Ô Khúc Hâm đã biến thành hai tên tiểu thương bán dược liệu, Hạng Tinh cùng Vương Chí Tiên thì lại hóa trang thành phu khuân vác.
Bốn người lại tiếp tục lên đường, Hứa Dương thấy không có người nào ở xung quanh, quay đầu lại hỏi Ô Khúc Hâm nói "Ta nghe thấy ngươi đã nói trước đó, dường như có ẩn tình khác?"
"Này, nói ngươi cũng không tin."
"Tin hay không thì ngươi cũng phải nói ra trước đã mới biết được."
Ô Khúc Hâm giống như là hạ quyết tâm thật lớn, dùng sức gật mạnh đầu nói "Được! Dù sao thì ta cũng không còn sống được mấy ngày nữa, thấy mấy người các ngươi cũng là một thân chính khí, vậy thì đều nói cho các ngươi biết đi."
Nàng ngắm nhìn một vòng bốn phía xung quanh, rồi thấp giọng, thần thần bí bí nói "Kỳ thật ta không phải họ Ô, mà là họ Ngô. Chính là hậu nhân 'Tế Nhật Ngô gia' của 'Bát trụ thượng cổ', con cháu của đại thế gia, làm sao lại phải đi giết hại Ngô Cử Tân chứ?"
Vương Chí Tiên mặt mũi tràn đầy sự nghi ngờ nhìn về phía Hứa Dương, "A Thúc, 'Bát trụ thượng cổ' này là cái gì?"
Một bên Hạng Tinh nói "Bảo ngươi ngày thường xem nhiều điển tịch một chút, nhưng ngươi vẫn không thèm nghe, ngay cả 'Bạt trụ thượng cổ' mà cũng không biết.
"Đó chính là sự tồn tại của tám thế gia cường thịnh nhất của nhân tộc chúng ta từ thời đại thượng cổ, được xưng là nền móng trụ cột của nhân tộc..."
Vương Chí Tiên lắc đầu nói "Không đúng a, bây giờ trên đời chỉ có vi tôn 'Tam Thánh ngũ Tông', sao lại xuất hiện 'Bát trụ' ?"
Hạng Tinh thở dài một cái, nói "Đó là bởi vì, một nghìn hai trăm năm trước, sự tồn tại chí cường của tám gia tộc lần lượt đều qua đời trong cùng một tháng.
"Đồng thời trong tộc các nàng cũng gặp phải sự tàn sát trắng trợn, tiếp theo bị các thế lực còn lại chia cắt. Vẻn vẹn chỉ qua mấy trăm năm về sau, thì đã là không gượng dậy nổi..."
"Lại còn có việc này? !" Vương Chí Tiên trừng lớn con mắt, "Vừa vặn đều từ trần cùng một lúc trong vòng một tháng... Chẳng lẽ là có người giết các nàng? Không đúng a, có thể đứng hàng thế gia cường thịnh nhất nhân tộc, vậy thì gia chủ của các nàng ít nhất cũng có lẽ là cường giả Thánh Nguyên cảnh, ai có bản lĩnh lớn như vậy chứ? !"
"Đâu chỉ Thánh Nguyên cảnh, nghe nói người mạnh nhất trong bát trụ đều đã đạt Nhã Tiên cảnh." Hạng Tinh nói, "Nguyên nhân cái chết của các nàng cũng không giống nhau, có người là bị cừu gia phục kích, có người do trúng độc mà chết, cũng có người thì đột nhiên biến mất không còn tăm tích..."
"Chẳng lẽ không có ai tra ra được một chút chân tướng phía sau sao?"
"Dĩ nhiên là điều tra, hơn nữa tra xét mất hơn hai trăm năm, nhưng cũng không có kết quả gì. Chỉ có hậu nhân của 'Kinh Lôi Cơ gia' bị cừu gia giết chết kia là tìm thấy được hung thủ năm đó, nhưng còn chưa kịp tới để hỏi ra manh mối, thì các nàng lại bị người ta giết hại."
Ô Khúc Hâm thở dài, tiếp nói "Nếu như không có trận biến cố này, bây giờ nhân tộc hoặc đã không hề bị lời nguyền Thiên Ma làm hại rồi..."
Lần này không những là Vương Chí Tiên, ngay cả Hạng Tinh cũng là có chút kinh ngạc, quay đầu hỏi "Điều này là vì sao?"
"Cái này chính là bí mật chỉ có hậu nhân của 'Bát trụ thượng cổ' mới biết được." Ô Khúc Hâm thay đổi bộ dáng ngày thường hay cười đùa tí toét, nghiêm nghị nói, "Nói cho các ngươi biết cũng tốt. Nếu là lần này ta không cách nào rửa thoát được tội danh, chuyện này cũng nên có người biết.
"Người ta nói rằng một ngàn hai trăm năm trước, định thế chi chiến đã giành chiến thắng, Ma tộc diệt vong, mà thành viên mạnh nhất Hoàng tộc của Ma tộc trong cơn giận dữ, đã lấy tất cả huyết nhục của Hoàng tộc cùng số mệnh của toàn tộc Ma tộc làm cái giá phải trả, để hạ xuống lời nguyền rủa đối với nhân tộc."
Vương Chí Tiên bĩu môi cười một tiếng, "Những chuyện này mọi người cũng đều biết, lại cùng với lời ngươi nói có quan hệ gì chứ?"
"Đừng vội." Ô Khúc Hâm tiếp tục nói, "Các ngươi có biết, mới đầu lời nguyền Thiên Ma cũng không phải là chỉ có tác dụng với nam tử, ngay cả nữ nhân cũng bị đối xử như nhau. Đặc biệt là với trẻ sơ sinh mới ra đời, bất kể nam nữ thể chất cũng đều cực kém, dễ dàng chết yểu, hơn nữa cũng đều không có cách nào tiếp nhận hấp thu được Linh Nguyên từ bên ngoài."
Hạng Tinh suy nghĩ gật đầu, "Ta đã từng nghe nói qua việc này, hình như là do Tiên tộc đã xuất thủ tương trợ, đem lời nguyền rủa nhằm vào nữ tử hóa giải, nhưng nam tử đã nhận phải lời nguyền thì lại bất lực."
"Tiên tộc cái gì chứ?" Ô Khúc Hâm hừ lạnh nói, "Sau định thế chi chiến, nguyên khí Tiên tộc cũng đã bị tổn hao nhiều, căn bản không rảnh mà bận tâm tới chúng ta. Chính là do tám vị chí cường giả của 'Bát trụ thượng cổ' liên thủ lại, cùng nhau khổ sở để tìm ra phương pháp phá giải lời nguyền.
"Sau đó tám gia tộc đem 'Chí đạo linh bảo' của chính bản thân mình nắm giữ lấy ra, để mà dung đúc ra chí bảo đối phó với lời nguyền rủa —— Thiên Đạo Luân!
"Có điều muốn thôi động được 'Thiên Đạo Luân' này cũng là việc cực kỳ gian nan, tám vị chí cường giả thay nhau hành động, tổng cộng vận chuyển trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, đem lời nguyền trên người nữ tử hóa giải.
"Vốn dĩ chỉ cần tiếp tục vận chuyển 'Thiên Đạo Luân' tám mươi mốt ngày, thì tất cả lời nguyền đã có thể diệt hết, nhưng ngay vào lúc này, tám vị chí cường giả đột nhiên dừng tay lại, rồi đường ai người nấy đi.
"Rồi sau đó, tin tức về cái chết của họ lần lượt được truyền ra. Đây cũng là do bọn họ vì thôi động 'Thiên Đạo Luân' lúc trước đã bị tiêu hao rất nhiều, nếu không bằng thực lực của bọn họ, có lẽ còn có thể có người giữ được tính mạng."
Vương Chí Tiên cùng Hạng Tinh liếc nhìn nhau, đều là chấn động vô cùng, "Lại còn có đoạn chuyện xưa cũ này!"
"Đến cùng là chuyện gì, có thể làm tám vị chí cường giả buông đại sự liên quan đến toàn thể nhân tộc xuống mà rời đi, là ai đã hại chết các nàng? !"
"Ẩn tình ở trong đó đã không còn ai biết được." Ô Khúc Hâm lại hít một tiếng, rồi nhìn về phía ba người Huyền Hoa tông nói, "Bây giờ các ngươi đã tin ta là hậu nhân của 'Bát trụ thượng cổ' rồi chứ?"
Hứa Dương mỉm cười lắc đầu, "Ngươi chỉ là kể một câu chuyện cũng không tệ mà thôi, hiện tại câu chuyện này ta cũng đã biết rồi, có phải ta cũng biến thành hậu nhân của 'Bát trụ thượng cổ' rồi hay không?"
"Ta vẫn còn có chứng cứ!" Ô Khúc Hâm ngữ khí trấn định, Thời điểm lúc trước khi tám vị chí cường giả giải tán đi, đã đem 'Thiên Đạo Luân' chia làm tám mảnh, mảnh của ai người đó mang theo.
"Trên người của ta là có một trong số mảnh vụn 'Thiên Đạo Luân' do tổ tiên truyền thừa lại!"