Điển Thanh? Hứa Dương vội vàng dừng Linh vũ lại, đi ra ngoài viện, mỉm cười nói "Điển sư điệt mau vào đi."
Điển Thanh cùng mấy người sau lưng vừa nhìn thấy Hứa Dương, ánh mắt đều là một mảnh cuồng nhiệt, thẳng cho đến khi người sau lớn tiếng ho khan mấy lần, các nàng lúc này mới kịp phản ứng lại, vội cung kính hành lễ, "Gặp qua Hứa sư thúc."
Điển Thanh lại nói "Vốn đệ tử nghĩ ngài vừa lịch luyện trở về, không nên đến đây quấy rầy, chỉ là Ngọc Xã có chút việc gấp, nên muốn nhanh chóng thương nghị với ngài."
Hứa Dương gật đầu với người dẫn đường Mã sư điệt, sau đó kêu Điển Thanh mấy người tiến vào trong nội viện, để mọi người ngồi xuống chiếc ghế tựa bằng gỗ mà Lăng Nguyệt đã cắt chế trước đó.
Đầu tiên Điển Thanh lo lắng hỏi han chuyện buổi sáng trước sơn môn, thật ra nàng đã nghe nói qua Hứa sư thúc đã làm cho bốn phía xung quanh thất kinh sợ hãi rồi, ngay cả Tào Sam Thất Mạch cảnh hậu kỳ cũng đều đả thương.
Nàng đặc biệt câu hỏi này, thứ nhất biểu lộ ra sự tôn trọng cùng quan tâm đối với người cầm lái Ngọc Xã này, thứ hai cũng là nghĩ mượn cơ hội thổi phồng lên một chút cho các fan hâm mộ của Hứa Ngọc Lang.
Không ngờ Hứa Dương chỉ là lạnh nhạt lắc đầu, "Ta bình yên vô sự. Đúng rồi, vẫn là mau nói việc chính của các ngươi đi."
"Vâng." Điển Thanh đành phải gật đầu, nghiêm mặt nói, "Hứa sư thúc, quả nhiên như ngài sở liệu, tháng trước Ngọc Bảng đơn giản muốn bán như điên rồi."
Nàng lật ra trong tay một quyển sổ nhỏ, niệm nói "Bản bình thường bán ra được một ngàn sáu trăm ba mươi ba bản, bản bìa cứng bán được bảy trăm hai mươi bản!"
Nàng trông thấy Hứa Dương vẫn không có chút rung động nào, cho là hắn không nghe thấy rõ, thế là vừa lớn tiếng lặp lại một lần, tiếp tục nói "Chỉ cần bán ra được hai bản Ngọc Bảng, là đã được bảy trăm ba mươi hai khắc lẻ sáu phân Thanh Linh Dịch!"
"Ừm, tạm được." Hứa Dương sắc mặt như thường.
Hắn đã sớm dự liệu tới, dựa theo thao tác buôn bán của hậu thế, thì Ngọc Bảng khẳng định sẽ bán rất ác liệt, trước mắt cái số lượng tiêu thụ này chỉ tính là trung thượng đẳng mà thôi.
Phải biết rằng, toàn bộ Huyền Hoa tông chỉ là đệ tử nội môn là có hơn vạn, cộng thêm đệ tử ngoại môn thực lực chi tiêu kém hơn một chút, tổng số vượt quá tám vạn.
Tổng cộng hơn hai ngàn ba trăm bản hiện đã được bán ra, có nghĩa là chưa đến ba phần trăm người mua Ngọc Bảng, còn một khoảng cách khá xa so với mục tiêu bán hàng của hắn.
Điển Thanh thấy Hứa sư thúc mắt cúi xuống trầm tư, dường như dáng vẻ trông cũng không hài lòng lắm, vội vàng lại bổ sung thêm "Ngoại trừ Ngọc Bảng, còn có mười hai tên đệ tử tông môn khác đã trả phí để trở thành khách VIP của Ngọc Xã, đây cũng là một trăm hai mươi khắc Thanh Linh Dịch!"
Hứa Dương gật đầu, hỏi "Tổng thu nhập tám trăm năm mươi hai khắc Thanh Linh Dịch, trừ chi phí, lãi bao nhiêu?"
Điển Thanh vội vàng mở quyển sổ nhỏ ra, nói "Bẩm Hứa sư thúc, bởi vì là lần đầu tiên phát hành số lượng lớn như vậy, chuẩn bị có chút không đủ, trước sau cũng phải làm lại, ngoài ra lại phải chiêu thu một số nhân thủ mua bán tạm thời, cho nên lợi nhuận chỉ... chỉ có một trăm lẻ ba khắc Thanh Linh Dịch."
Với lợi nhuận gộp mười một phần trăm, Hứa Dương trong lòng gật đầu, ngay từ đầu có thể làm được loại trình độ này cũng không tệ lắm.
Có điều hắn chợt lại nghĩ tới, chỉ là khách VIP nhập hội hội phí là đã có một trăm hai mươi khắc, mà lãi ròng mới một trăm lẻ ba khắc, nói cách khác, chỉ tính tiền bán Ngọc Bảng, thì còn phải bù lỗ? !
Hắn đưa tay nói "Cho ta xem một chút sổ ghi chép hiện tại của các khoản mục chi tiêu."
Điển Thanh mấy người hai mặt nhìn nhau, lúng túng nói "Hứa sư thúc, cũng không có thứ ghi lại những điều ngài nói này..."
Mấy cái tên thành viên Ngọc Xã không có chút hiểu biết nào về buôn bán này a... Hứa Dương âm thầm nhíu mày, chẳng lẽ vẫn phải do ta đích thân giám sát việc sản xuất và kiểm soát chi phí hay sao?
Hắn thở dài, nói "Từ tháng sau trở đi, tất cả các hạng mục thu chi đều phải hạch toán chi tiết. Ờ, phải bố trí người phụ trách việc này."
"Đệ tử nhớ kỹ."
"Với các khoản mục chi tiết, chúng ta mới có thể biết phải giảm chi tiêu ở đâu." Hứa Dương nói, "Phí trở thành thành viên VIP này không thể được tính là thu nhập ròng, bởi vì chúng tương đương với việc các nàng mua trước Ngọc Bảng trong một năm, từ tháng sau trở đi, sẽ phải miễn phí cung cấp cho các nàng bản bìa cứng Ngọc Bảng.
"Cho nên từ tháng sau trở đi, chúng ta sẽ phải cố gắng đạt được lợi nhuận ngoài phí thành viên VIP!"
Điển Thanh xấu hổ, mình vẫn tự mãn về việc kiếm được trên trăm khắc Thanh Linh Dịch, không nghĩ tới kỳ thật đó thực sự chỉ là tiền lỗ...
Nàng vội vàng nói "Đệ tử nhất định làm theo. Đúng rồi, Hứa sư thúc, đệ tử mấy người đến đây, chính là muốn hỏi một chút, Ngọc Bảng tháng sau của chúng ta, nên in bao nhiêu bản cho tiện?"
Hứa Dương mỉm cười, duỗi ra hai ngón tay.
Điển Thanh nghi ngờ nói "Ý của Hứa sư thúc là, bản thường cùng bản bìa cứng tổng cộng là hai ngàn bản sao? À đúng rồi, tháng này đã bị thâm hụt tiền, nên phải giảm bớt..."
"Không không không," Hứa Dương lắc đầu nói, "Ý của ta là, số lượng cơ bản của bản in trong tháng này phải gấp bội!"
"Hả? !"
Không đợi Điển Thanh mở miệng, mấy tên nòng cốt Ngọc Xã phía sau nàng đã không giữ được bình tĩnh, "Tháng này mọi người là do sự mới mẻ của bức vẽ, tháng sau có thể bằng được với tháng này đã là đáng quý lắm rồi."
"Đúng, đúng, in nhiều như vậy, vạn nhất không bán được, sợ là phải..."
"Các ngươi yên tâm," Hứa Dương đã tính trước nói, "Ta đã nâng con số này lên một cách rất thận trọng rồi, đoán chừng sẽ cung không đủ cầu."
Trong viện mấy người đối mặt nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ không thể tin được.
Hứa Dương lại nói "Hơn nữa tháng sau không chỉ là phải xuất Ngọc Bảng, mà còn phải tăng ấn bản phụ —— Album ảnh!"
"Album ảnh?" Đám người chưa từng nghe qua cái từ này, ánh mắt đều dừng lại ở trên khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc của Hứa Dương.
"Những gì ta đã nói lúc trước là tiết giảm chi tiêu, còn Album ảnh này chính là khởi nguồn." Hứa Dương giải thích nói, "Chính là chọn một tên nam đệ tử tương đối được hoan nghênh, dùng cả một quyển để đăng các bức chân dung khác nhau của hắn, để đệ tử tông môn có thể nhìn thấy đủ một lúc!"
"Tiêu chuẩn hơi lớn hơn một chút, quần áo phối hợp nhất định phải phong phú, bố trí chuyên gia đi xuống dưới núi chọn mua, không tiếc tốn hao.
"Ngoài ra, những sở thích khác nhau, sở trường chuyên môn, những vấn đề nhỏ nhặt và thậm chí cả sự bối rối xấu hổ của nam đệ tử cũng nên phù hợp với nhau. Phải khiến cho những người xem qua cảm thấy mình chính là bạn gái của hắn... Khục! Chính là hảo hữu chí giao thân cận nhất của hắn."
Điển Thanh mấy người lập tức tưởng tượng ra một chút cái gọi là "Album ảnh" ở trong đầu, ánh mắt đều nóng rực, cổ họng thì phát khô, thậm chí hơn chục ứng viên muốn xem đã được xuất hiện ngay lập tức, hận không thể xem ngay lập tức mấy quyển cho đỡ thèm!
Dùng chân để nghĩ cũng biết được rằng, thứ này thật sự mà xuất ra, khẳng định sẽ bán hết sạch ở trong tông môn!
Một nữ đệ tử hơi béo thận trọng nói "Hứa sư thúc, chỉ là... e rằng sẽ khó tìm được một nam đệ tử ưng ý để chúng ta vẽ trong Album ảnh."
Điển Thanh xoa xoa tay, cười rạng rỡ nói "Hứa sư thúc, hay ngài sẽ làm người đầu tiên..."
Mấy người khác nghe thấy vậy, lập tức hai mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu, thầm cảm ơn Điển sư tỷ đã nói ra tiếng lòng của mình.
Hứa Dương hung hăng trợn mắt nhìn các nàng một chút, mình là một nam nhân chuẩn men, mà lại mặc quần áo hở hang uốn éo xuất hiện trên Album ảnh? ! Đơn giản là bức ảnh không quá "Đẹp", tấm mặt mo này của mình sau này có còn cần hay không nữa chứ? !
Lại nghe thấy tên nữ đệ tử hơi mập kia nói "Điển sư tỷ, như thế không ổn.
"Hứa sư thúc chính là người đứng đầu bảng, nếu như người đầu tiên ra Album ảnh lại là hắn, thì sau này nam đệ tử ra Album ảnh còn lại, hứng thú của mọi người chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.
"Với ý kiến ngu dốt của ta, lúc đầu nên chọn người hơi có tư sắc một chút để xuất ra trước, sau đó mỗi tháng tăng dần số lượng, như vậy mới có thể tồn tại vĩnh viễn!"