Ngay khi bọn chúng chỉ còn thoi thóp sắp chết đến nơi thì một nhân ảnh áo trắng xuất hiện. Nàng ta chỉ mỉm cười nhè nhẹ rồi dùng trận pháp trồng lên người bọn nó một hạt giống. Hạt giống được trồng xuống thì nở hoa, kéo theo đó chính là sinh lực dồi dào chảy vào bên trong cơ thể đám ma thú, khiến cho thương tích trên người bọn chúng lành lại ngay lập tức.
Tưởng chừng bọn chúng sẽ được cứu rỗi, nhưng bất ngờ một giọng nói vang lên:
- Nào tiếp hiệp hai. Lần này thiếp thân không đánh các ngươi trở thành một đóng thịt xay thì thiếp thân sẽ để cho con ả kia làm chính thất.
Cùng vơi đó là tiếng bẻ tay răng rắc.
Nghe được những tiếng động này đám Siêu Cấp Ma Thú chỉ có thể kinh hải mà hét lên từng tiếng đầy ai oán trước khi những tiếng đó biến thành những tiếng hét đầy đau đớn thấu tận tâm can.
Cuối cùng đám ma thú này không thể nào chịu được sự dày vò được nữa, thiên sứ áo trắng kia không phải là người mà là một con ác quỷ thực thụ!
Thế là bọn chúng chỉ đành làm một đám nô bộc cho Phạm Linh Nhi, cùng Trinh Hoa Cốt mà thôi.
Hơn nửa tháng ma tộc trấn giữ ở vùng hải địa không thấy mấy con Siêu Cấp Ma Thú đến làm phiền thì tự nhiên thắc mắc.
Với tính cách của bọn này nếu không phải là vì sợ đám ma tộc hắn chơi đánh úp vào thẳng hang ổ ở ngoài biển của mình, chắc chắn sẽ kéo toàn bộ tộc của mình đến chiến một trận kinh thiên.
Nhưng nửa tháng rồi đến cả một con không làm phiền cũng không đến. Điều này kỳ thực sự rất kỳ lạ.
Cacus một giống ác quỷ thuộc một giống chiến binh với thân hình cao gần ba mét, toàn thân một màu tím sẫm, chân bò, sừng trâu, sỡ hữu một khuôn mặt lòi ra vô cung hung tợn ở ngay bụng, với một cánh tay mọc dài ra ở phía đằng sau trong hệt như một cái đuôi, nói:
- Quái lạ, đám ma thú này bình thường sẽ lựa thời điểm chúng ta mỏng manh nhất để mà đánh, nhưng sau mấy này hôm nay lại không có động tĩnh gì thế? Bael ngươi thử nhìn xem bọn chúng đang ở đâu được không.
Lúc này đứng bên cạnh Cacus là một ả ma tộc với làn da nhợt nhạt, gầy gò, tay chân khẳng khiêu hệt như có thể một người đói sắp chết đến nơi, trên người được phủ một lớp vẩy dầy trong hệt như một cái đầm màu tím, mặt thì nửa trên bị che lại, chỉ để lộ ra một cái miệng chứa một đóng răng lòm chòm nhọn hoắc như dạo cạo.
Bael nói:
- Được thôi, để ta nhủn xem.
Ả ta vén tấm vảy che mắt của mình ra, để lộ ra bên trong khuôn mặt ấy là một cái hố đen không thấy được ánh sáng.
Bất chợt từng tiếng lộp bộp vang lên hệt như vài viên bi đang va chạm vào nhau, một đống mắt bắt đầu trào ra, xếp hoàn toàn không theo một thứ tự nào dần dần lắp đi cái hố trên mặt Bael. Những con mắt này không chỉ là mắt người, mà còn có cả mắc gia súc, động vật nữa. Thế nên nó mang lại cho con ác quỷ này một tầm nhìn ô cùng rộng, vô cùng xa, không khác gì cái con ma tộc đã phát hiện ra Trần Tuấn trước đó.
Bael quan sát một hồi lâu, nhưng thấy mặt biển tĩnh lạnh, đến cả một chút sóng lớn cũng liền không có.
Ả ta khó hiểu nói:
- Quái lạ? Làm sao có thể được? Để ta báo cho tướng quân.
- Được, ngươi đi báo đi.
Bael đi đến nhà ở của tên ma tướng thống lĩnh vùng lãnh địa này mà thông báo:
- Thưa tướng quân, lần này chúng ta đã quan sát rất lâu nhưng lại không thấy động tĩnh gì của đám ma thú kia nữa.
Tướng quân của đám ma tộc kia nguyên lai cũng là một dang ma tộc kiểu chiến binh. Hắn là một bộ giáp bị rỉ sét, bị lưu lại trên chiến trường nhiều năm. Do hấp thụ úa nhiều ma khí khi bị ma tộc đống quân, nên từ đó sinh ra ý thức. Nhờ vào việc sử dụng một đống hiệu ứng được các ma pháp sư thêm vào trong mình, cái ma giáp này đã có thể trấn áp được đại số ma tộc, trở thành chức vị tướng quân.
Nghe được tinh này, Flaga kia nhắm đôi mắt sáng một màu đỏ ngầu như máu của mình lại ngác nghĩ một chút, đáp:
- Nếu thế thì chắc hẳn đám này đang gặp phải địch thủ khó nhằn tiếp cận đảo của bọn chúng. Ta không biết ai có can đảm như thế, nhưng bây giờ chúng ta rãnh rỗi rồi. Ngươi mau đi triệu tập tất cả ma tộc đầu đàn lại, nghe lệnh của ta thân chinh về phía tây!
Nghe thế Bael nở ra một nụ cười đầy phần khích nói:
- Vâng thưa tướng quân.
Flaga nói:
- Được rồi, ngươi lui xuống đi.
Nhưng tên Ma Giáp Tướng Quân Flaga này không ngờ được là chỉ sau một câu nói này của hắn, cả một thế lực mang tên ma tộc đã chìm sâu vào trong nguy hiểm.
...
Phạm Linh Nhi lúc này ngồi trên đầu con Siêu Cấp Ma Thú Ganneth, nguyên lai mà một giống thủy quái khổng lồ với một cái đầu nhọn hoắc gần tương tự với loài Giao Long của Long Tộc.
Nàng hỏi:
- Ta nghe nói mấy tên ma tộc gì gì đó kia rất ghét con người đúng không?
Con Ganneth kia dùng ma lực truyền vài tai Phạm Linh Nhi:
- Vâng thưa đại nhân....
- Hử
- À không, hu hu phu nhân tha tội. Đúng là ma tộc rất ghét con người, nhưng như thế vẫn còn thiếu một chút. Bọn chúng chỉ thích tộc của mình là tộc duy nhất tồn tại trên thế giới này, kể cả ma thú bọn ta thì bọn chúng cũng chỉ xem như là một đám thú vật thấp kém mà thôi.
- Chủ nghĩa thượng đẳng à?
- Chủ nghĩ thượng đẳng là cái gì thế phu nhân?
- Ngươi không cần biết. Ta bây giờ chỉ cần biết là đám ma tộc đấy muốn giết người là được.
Nghe thế con Ganneth kia không khỏi run rẫy.
Hình dáng của các nàng cũng là nhân tộc, chỉ là quần áo có chút khác biệt mà thôi, thế nhưng mở miệng ra là liền đòi giết đồng tộc của mình. Đến cả đám ma tộc điên rồ kia cũng không điên đến mức muốn chủ động ám hại đồng tộc. Quả nhiên nhân tộc chính là chủng tộc đáng sợ thứ hai chỉ xếp sau ma tộc mà.
Cưỡi theo một đàn Siêu Cấp Ma Thú như thế thì động tĩnh thực sự quá lớn. Con Bael mặt dù không cần lấy ra mấy trăm con mắt ủa mình vẫn có thể thấy rõ sự dữ dội cuồn cuộn trên mặt biển.
Khi chi còn khoảng chừng ba bốn hải lý nữa là có thể tiếp cận đại lục thì một tiếng hét vang trời đã ngân lên. Một đàn tiểu ma tộc hình dáng nhỏ như con dơi, cất cánh bay kín trời, che lắp đi toàn bộ ánh sáng khoảng chừng ba bốn hải lý.
Những con ma tộc dơi này hét lên từng tiếng vô cùng chói tai, quấy nhiễu thính giác của Ganneth.
Hai con Ganneth đầu đàn chở Phạm Linh Nhi, Trinh Hoa Cốt lùi lại để đám Ganneth nhỏ hơn bơi lên chắn trước, bao bọc bảo vệ lấy hai vị thú chủ.
Đám Ganneth dàng thành một hình tròn. Sau đấy bọn chúng há miệng ra tụ ma lực, khiến nó hóa thành một quả cầu màu tím. Rồi bắn ra vô số ma cầu tím hệt như một cơn bão lửa.
Cơn bão lửa gào rút, quét qua một đợt đám tiểu ma tộc kia, thiêu cháy tất cả bọn chúng, trước khi đám tiểu ma tộc này kịp phản ứng làm bất cứ điều gì.
Chỉ sau một chiêu quét ngang ấy đã tiêu gần hết đám ma dơi kia khiến tên điều khiển là tộc Almoz phải đổ gục xuống.
Đội sáu tên Almoz nằm trên mặt đất mà hổn hển nói:
- Chết tiệt, thế mà lại kéo hết đám cả đà đi như thế. Đám ma thú này chỉ sợ là đang phát điên rồi.
Đoàn quân của Flaga chuẩn bị tây tiến thì nghe thông báo khẩn lập tức quay về.
Flaga thấy cả đoán Siêu Cấp Ma Thú Ganneth cùng nhau đến như thế, kể cả những con non mới vừa sinh ra chỉ đạt cấp Phổ Thông Hai, Ba Sao cũng tham gia trận chiến này thì liền biểu lộ một ánh nhìn kinh hãi.
Tuy nhánh ma tộc này của hắn thực sự có chút thực lực. Kể cả một Anh Hùng dẫn quân đến đây chinh phạt thì cũng có thể dàng đánh giết. Nhưng đối đầu với toàn bộ đám Ganneth sống trên cái hòn đảo kia thực sự có hơi quá sức. Nếu thắng thì lực lượng ma tộc của hắn mười phần chỉ còn hai ba phần gì đó mà thôi. Sau trận chiến này nếu nhân tộc chớp lấy thời cơ thì bọn chúng chắc chắn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Nhưng mà bây giờ cũng không còn cách nào khác. Flaga ra lệnh cho đám ma tộc hoạt động được dưới nước lao lên dẫn dụ đám Ganneth lại gần bờ, rồi dùng thêm một đám ma tộc có thể điều khiển được địa thế ngăn cách đám thủy quái này với nước nhằm làm suy yếu bọn chúng.
Đám Ganneth dù là Siêu Cấp Ma Thú nhưng vẫn chỉ là thú mà thôi, mặc cho sinh ra được linh trí rồi, vẫn không đưuọc thông minh cho lắm. Bọn chúng liền bị chiêu kích tướng của Flaga tác động, lao lên như điên về bờ, đuổi bắt đám thức ăn nhỏ yếu biết bơi.
Ngay khi bọn chúng tiến sát đến bờ, Flaga ra lệnh cho đám Knor cùng nhau tạo ra một cái hố để đám Gennath rơi xuống, sau đấy dùng đá nhọn phía bên dưới dựng lên một hàng rào bao xung quanh cái hố đó, tránh để nước tràn vào bên trong. Sau đấy ra lệnh cho một đám thủy quái rút hết toàn bộ nước trong hố ra.
Tuy là thủy quái, nhưng năng lực của Ganneth không thể điều khiển được môi trường của mình đang bơi. Thế nên sau khi bị rút cạn nước thì đám thủy quái này giống như cá trên bờ, chỉ có thể yếu ớt vùng vẫy mà thôi.
Flaga chớp lấy thời cơ tự mình xông trận. Hắn triệu hồi lên ma kiếm, cùng với ma thuẫn của mình lao xuống hố, dùng hiệu ứng trọng lực của mình mà đè nát một con Ganneth.
Hắn xiết chặt cán gươm, bộ giáp vang lên từng tiếng ken két hệt như cánh cửa bị rỉ sét lâu ngày, rồi vung ra một nhát vô cùng nhanh, biến thanh đại kiếm của hắn còn là một vết sáng trắng xóa.
Một xoẹt vô cùng ngọt vang lên khe khẽ, đám ma tộc phía trên thì vui mừng hò reo. Chỉ bằng vào một kiếm của mình Flaga đã chứng minh bản thân mình xứng đáng với chức danh Ma Tướng bằng cách kết liễu một con Ganneth.
Tên Flaga kia không ngừng lại. Hắn vận ma lực truyền vào thanh kiếm của mình, khiến nó phát ra một hào quang nhàn nhạt không rõ ràng. Rồi thủ thế chém ra thật nhanh một nhát Tử Trảm, quẹt ra một ngọn lửa bất diệt bám lấy thân mình của đám Ganneth khiến cho bọn chung kêu lên đầy in ỏi.
Ganneth cũng không phải dạng vừa. Vừa bị lấy địa hình của mình cũng không nao núng mà lao lên nuốt Flaga vào miệng. Nhưng hắn ta đã giơ khiên cùng với kiếm của mình lên để mà chặn đứng lại một đòn này của Ganneth kia khiến nó không cách nò khép miệng của mình lại được.
Hết cách, Ganneth liều mình hội tụ lại ma lực, tạo nên một vụ toạc nổ muốn kéo theo cả Flaga cùng chết với nó.
Một tiếng nổ đùng vang lên, khói bụi bay mịt mù, khiến cho đám quỷ phía trên không thấy được gì,m chìm sâu vào trong sự hoảng sợ rằng tướng quân mình bại trận.
Nhưng không, kết quả trận chiến chính là ma thuẫn của Flaga quá mức mạnh mẽ, lại thêm hiệu ứng phản kích được khảm vào, thế nên con Ganneth đã bị chính ma lực của mình thiêu đốt.
Flaga lấy chiến thắng đó làm tiến, mototj đường chỉ huy đám ma tộc phía trên dồn hỏa lực vào đám Ganneth phía dưới không còn sức phản kháng nào.
Con Ganneth chở hai nữ quái nhân kia run rẩy nói:
- Phu nhân... Chúng ta sắp không xong, nếu tình hình này thì đến cả ta cũng phải chạy mất.
Phạm Linh Nhi dùng một ánh mắt vô hồn, tràn ngập sự chán nản nhìn về phía Flaga, nói:
- Hừ, khôi lỗi mà thôi. Nhàm chán.
Dứt lời, nàng từ từ đứng dậy trên đầu Ganneth.
Phạm Linh Nhi bẻ tay, bẻ cổ của mình vài cái, khởi động, khiến cho nó phát lên từng tiếng răng rắc. Rồi nàng lấy đà, nhảy một phát thật cao, lao về phía Flaga mà đáp xuống.
Rầm một tiếng, Phạm Linh Nhi giẫm Flaga dưới chân mình, khiến cho cái tên Ma Giáp này không thể cử động được. Hai mắt của nàng sáng lên một màu tối đen hỗn loạn tràn ngập sát khí nhìn hắn, khiến cho Ma Nhãn của Flaga phải run rẩy không thôi.
Phạm Linh Nhi nhẹ giọng nói:
- Các ngươi biết phu quân của ta ở đâu không?
Mặc dù không biết thực lực thực sự của Phạm Linh Nhi là ở mức độ nào, nhưng thông qua mà sát khí của nàng phóng ra, Flaga khẳng định cấp bậ của nàng ít nhất là không thấp hơn quỷ vương.
Thế nên hắn vô cùng sợ hãi, run rẩy nói:
- Phu quân của ngươi là? Ta... Ta... Ta chưa từng nghe đến!
Lúc nàng trên khuôn mặt của nàng xuất hiện một đường cong vô cùng điên dại, độc ác.
Phạm Linh Nhi cười nói:
- Chàng ấy à, là một tiên nhân tóc trắng, vận y phục trắng, rất thích hành hiệp trừ nghĩa, giúp đỡ người khác, nhưng mà lại vô cùng nhút nhát, tên là Trần Tuấn. Ngươi... Có... Biết... Hay không?
Nghe thấy cái tên lạ hoắc, không biết ở đâu ra. Dù là một bộ giáp không có cảm xúc đi chăn nữa, Flaga vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hắn lấp bấp đáp:
- Chưa... Chưa từng nghe.
- Vậy à. Hi hi hi!
Phạm Linh Nhi cười ra tiếng. Tiếng cười của nàng vang vọng khắp hố sâu, mang theo một loại cảm xúc khiến người nghe được cảm thấy vô cùng bất ổn, vô cùng điên dại, nguy hiểm.
- Vậy thì ta không có lý do để giữ ngươi lại được rồi.
Phạm Linh Nhi giáng xuống một quyền cực kỳ mạnh. Mạnh đến mức khi quyền của nàng a chạm với giáp của Flaga, bọn chúng đã tạo nên một cỗ xung kích vô cùng lớn, bạo toạc một tiếng đùng vang khắp cả trời.