Nói Nhuế Tuyết Tình kiên nhẫn chưa đủ, vậy phải xem cô đang đối mặt với chuyện gì, hơn nữa rất lâu cô đều nói chuyện với người không bình thường, nói ví dụ như đối mặt với người nhà họ Tấn, chỉ cần bọn họ vừa xuất hiện cô đã cảm thấy thật phiền, nhưng nếu như đổi lại thành người nhà họ Nhuế, chỉ cần bọn họ không dong dài không phải lẩm bẩm muốn cô dịu dàng hiền lạnh với tiểu quỷ Tấn An Nhiên kia một chút nữa, người ngoài hành tinh bày tỏ, bọn họ vẫn có thể làm bạn tốt, vui vẻ sinh hoạt chung một chỗ cái gì cũng không phải vấn đề.
Cho nên nếu nói kiên nhẫn có đủ hay không, vậy phải xem người ngoài hành tinh có nguyện ý đủ hay không.
Mở nhà hàng là việc làm mà Nhuế Tuyết Tình muốn làm, mục đích cũng rất đơn giản, giống như theo lời Nhuế Tuyết Dương nói, tự nuôi mình, đừng nhìn khi Nhuế Tuyết Tình hỏi Tấn Duệ Dương tài trợ đặc biệt thản nhiên, đó là bởi vì cô tự biết mình, không có năng lực trước cũng đừng cậy mạnh, có cốt khí đương nhiên là chuyện tốt, nhưng vấn đề Nhuế Tuyết Tình đối mặt, cũng không phải hai chữ "cốt khí" có thể giải quyết, người địa cầu không có cốt khí sẽ không chết, nhưng không có cơm ăn lại thật sự sống không nổi, cho nên mới có câu danh ngôn "Dân Dĩ Thực Vi Thiên"* kia, đây cũng là một trong những nguyên nhân cô lựa chọn mở nhà hàng mà không mở cái khác, một cái nguyên nhân khác là cô cũng thích ăn. Cho nên, mặc dù dựa vào nhà họ Tấn nuôi cũng không thành vấn đề, Nhuế Tuyết Tình lại sẽ không thật sự biến thành sâu gạo phụ thuộc vào người khác, coi như trước mắt không thể ly hôn với Tấn Duệ Dương, nhưng chuyện này cũng không hề trở ngại cô bước ra một bước độc lập tự chủ.
(*Dân Dĩ Thực Vi Thiên: con người lấy sự ăn làm điều quan trọng hàng đầu)
Tất cả các chuyện trên, là nguyên nhân Nhuế Tuyết Tình không cự tuyệt Tấn Duệ Dương theo cô cùng đi xem cửa hàng, lấy nhãn lực và kinh nghiệm của Tấn Duệ Dương, ở phương diện này nhất định có thể cho cô một số đề nghị rất hay, Nhuế Tuyết Tình phân rõ nặng nhẹ, khi Tấn Duệ Dương còn có chuyện công cần phải xử lý, cô cũng không có không vui, thậm chí còn hào phóng bày tỏ Tấn Duệ Dương trước tiên có thể bận bịu.
"Lời nhàm chán, để thư ký Tô cùng đi dạo với em một chút."
Nhuế Tuyết Tình cũng không khách khí với anh, trực tiếp hỏi: "Tôi có thể ở trong công ty của anh tham quan một chút không?"
"Không thành vấn đề." Tấn Duệ Dương trực tiếp gọi cho điện thoại nội bộ cho thư ký Xử: "Mời thư ký Tô tới phòng làm việc một chuyến."
Thư ký Tô đã tới rất nhanh, gõ cửa đi vào: "Tấn tổng, xin hỏi có dặn dò gì?"
"Chỗ này của tôi có một số việc cần phải xử lý, tạm thời không nhanh như vậy, cậu dẫn phu nhân đi tham quan công ty một chút."
Thư ký Tô thu hồi kinh ngạc trong đáy lòng, sau khi cung kính gật đầu, nói với Nhuế Tuyết Tình: "Được, phu nhân, mời đi theo tôi."
Nhà họ Tấn tài đại khí thô, một tòa nhà cao tầng rộng lớn như vậy cũng chỉ có một công ty của nhà bọn họ, mà trong quá trình nói chuyện phiếm với thư ký Tô, Nhuế Tuyết Tình biết được khi cả tòa nhà này đều là của nhà họ Tấn, thì đối với tài lực của nhà họ Tấn lại hiểu thêm một phần, tất cả đất đai ở hành tinh Sedna đều thuộc về Liên Bang Chính Phủ, người có quyền sử dụng nhưng không có quyền sở hữu, có thể phải có một quyển chứng nhận bất động sản thuộc về mình, cái này thì phải là quý tộc nhà làm quan mới có vinh hạnh đặc biệt này, mà cho dù có cũng sẽ không giống như nhà họ Tấn vậy, bất động sản gần như phân bố hơn quá nửa thành phố C, đã không phải là hai chữ "thổ hào"* là có thể hình dung được nữa rồi.
(*Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoa khoang thô tục.
**Thổ hào: thổ nghĩa là đất, hào là kẻ giàu có, kẻ có tiền (phú hào); "thổ hào" nghĩa là phú hào địa chủ có quyền thế ở nông thôn, trong xã hội cũ.)
Rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình cũng có thể hiểu được vì sao Tấn Duệ Dương không dễ dàng đồng ý ly hôn rồi.
Trước hết, thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình tham quan phòng thư ký, địa điểm làm việc của phòng thư ký luôn là tầng dưới phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, cùng tầng với quản lý cao cấp của công ty, thư ký Tô vừa đi còn dùng giọng hâm mộ khó kìm nén giới thiệu cho Nhuế Tuyết Tình nghe: "Phòng làm việc ở tầng chót, trừ Tấn tổng, cũng chỉ có một mình trợ lý Lâm mà thôi."
"Anh cũng không tệ." Nhuế Tuyết Tình nói một câu đơn giản, để anh ta không cần đi hâm mộ người khác, dĩ nhiên cũng cảm thấy thư ký Tô thật sự không tệ, không lớn hơn em trai cô mấy tuổi, nhưng chững chạc khôn khéo hơn em trai cô rất nhiều, có nhan sắc đặc biệt sẽ lấy lòng người khác -- dĩ nhiên khi Nhuế Tuyết Tình nghĩ như vậy lại hoàn toàn không có ý ghét bỏ em trai mình, chuyện này rất giống với người địa cầu, ngoài miệng khen là con nhà người ta nhưng trong lòng người nhà mình vẫn tốt nhất.
Thế nhưng câu nói khách khí này của Nhuế Tuyết Tình, lại mang cho thư ký Tô khích lệ cực lớn, một chút cũng không cảm thấy Tấn phu nhân khách khí, đã lâu không gặp Tấn phu nhân, lần này nhìn rất có khí thế, mặc kệ mình hao tâm tổn trí lấy lòng ra sao cô đều có dáng vẻ không quan tâm, giống như một chút cũng không để ý, hơn nữa vừa nãy ở phòng làm việc cũng không thấy cô khách khí với Tấn tổng, càng thêm không cần thiết như thế với một thư ký nho nhỏ là anh ta, hơn nữa Tấn phu nhân, nói gì đều mang chút không cho hoài nghi, thư ký Tô càng thêm nhận định cô đang thật tâm khen ngợi, vì vậy thư ký Tô cũng cười vô cùng thật lòng: "Cám ơn ngài khích lệ, chẳng qua tôi còn có rất nhiều chỗ phải học tập."
Nhuế Tuyết Tình có cũng được không có cũng được "ừ" một tiếng, theo anh ta vào phòng thư ký, thư ký Tô đi ở phía trước giới thiệu: "Phu nhân, đây là giám đốc phòng thư ký, trong tất cả chúng tôi tổng cộng có sáu người, chỉ là mấy ngày nay chị Vương - thư ký trưởng cùng với mấy vị chủ quản đi công tác, cho nên chỉ có năm người."
Trừ thư ký Tô, thư ký khác của Tấn Duệ Dương đều là những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, hơn nữa có thể hiện tại tương đối rảnh, trước khi Nhuế Tuyết Tình đi vào, phòng thư ký vẫn có chút náo nhiệt, là âm thanh các cô gái tán gẫu, trong lúc các cô ấy thấy thư ký Tô vô cùng cung kính dẫn theo một phu nhân trẻ tuổi đi vào, trong nháy mắt im lặng, ngoại trừ bởi vì chột dạ, cũng bởi vì tư thế bước đi nhàn nhã như nơi không có người của vị phu nhân kia, làm cho các cô ấy không khỏi bắt đầu cẩn thận.
Trong phòng làm việc rất yên tĩnh, thấy Nhuế Tuyết Tình không có ý muốn nói, thư ký Tô nhìn họ một cái, giả bộ như không biết lúng túng bây giờ, nói: "Các cô tiếp tục làm việc, tôi mang phu nhân đi tham quan một chút."
Nhuế Tuyết Tình lại nhìn chỗ trống trong góc một cái: "Sao chỗ đó trống?"
"À." Thư ký Tô liếc mắt nhìn trả lời: "Đó là chỗ của thư ký Lý, chỉ là vào một tháng trước cô ấy mang thai nên từ chức, bởi vì sắp tới cũng không bận bịu, nên tạm thời chưa thông báo tuyển dụng."
Ánh mắt của Nhuế Tuyết Tình liếc qua các cô thư ky đang cúi đầu giả bộ, chân dài bước một bước dẫn đầu đi ra ngoài, thư ký Tô đuổi theo sát giới thiệu: "Bên phải là giám đốc phòng thư ký, năm giám đốc thư ký đều ở nơi đây. . . . . ."
"Đi tới tầng tiếp theo xem một chút."
"Vâng!"
Tầng lầu càng thấp thì phòng làm việc càng náo nhiệt, nhất là phòng hậu cần, bởi vì cách xa những người lãnh đạo, bình thường cũng tương đối thanh nhàn, mãi cứ ở trong phòng làm việc nói chút chuyện thú vị, thư ký Tô đã không tự chủ được từ dẫn đường trở thành đi theo sau lưng Nhuế Tuyết Tình, vừa mới đi tới phòng hậu cần đã bị chọc cười, chỉ là trước mặt còn có một Tấn phu nhân ở đây, Tấn phu nhân không cười ra tiếng nên anh ta không dám vượt lên trước, thư ký Tô vừa điều chỉnh vẻ mặt vừa nghiêm túc nghĩ, Tấn phu nhân giống như càng ngày càng không thích nói chuyện rồi, chẳng lẽ là cảm thấy nhàm chán không nhịn được?
Quả nhiên đang ở thời điểm thư ký Tô lo lắng, Nhuế Tuyết Tình đã hoàn thành nhiệm vụ y hệt mang theo anh ta đi về phía thang máy: "Lên thôi."
"Vâng, nói không chừng hiện tại Tấn tổng cũng đã bận rộn xong rồi."
"Mấy giờ rồi?"
"Mười hai giờ kém một phút."
Nhuế Tuyết Tình gật đầu, không nói chuyện nữa, giữa thang máy vô cùng yên tĩnh, chỉ là sau một lát cô lại bất thình lình mở miệng: "Thư ký của công ty các người, ngoại trừ yêu cầu trình độ học vấn, còn gì nữa không?"
Thư ký Tô xốc lại tinh thần trả lời: "Nếu như đối với nữ thư ký mà nói, yêu cầu khác cũng không phải cao, ngũ quan đoan chính, là người lanh lợi, thân thể khỏe mạnh là đủ." Suy nghĩ một chút, anh ta lại tăng thêm một câu: "Bởi vì Tấn tổng coi trọng trợ lý và thư ký nam."
Nghĩ đến trợ lý Lâm và thư ký Tô, Nhuế Tuyết Tình gật đầu một cái, không nói gì nữa
"Đã đi tham quan xong rồi hả?" Tấn Duệ Dương ngẩng đầu lên nhìn Nhuế Tuyết Tình, cười nói: "Chỗ anh cũng gần xong rồi."
"Không vội." Nhuế Tuyết Tình ngồi trở lại vị trí lúc trước. Tấn Duệ Dương cười khẽ: "Xem ra hôm tay tâm trạng của em không tệ?" Cuối cùng không hề trừng mắt lạnh lùng nhìn anh nữa rồi.... ....... Chỉ là cuối cùng có ý gì đây? Anh giống như rất chờ mong.
Cũng không biết có phải gần đây quen thái độ không quá thân thiện của Tấn phu nhân hay không, hôm nay cô đặc biệt kiên nhẫn ngoài dự đoán của Tấn tiên sinh rồi, quả thật có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.