Chương 17: Chương 17

Lễ tân ở đại sảnh nhìn hai người rời đi, vô cùng hưng phấn mở hệ thống nói chuyện phiếm trong nội bộ công ty, nhiều chuyện giống như đám bạn nhiều chuyện của cô nàng.

Tiểu chuột đồng vui vẻ: "Thân ái, hôm nay tôi thấy Tấn phu nhân trong truyền thuyết, khí thế thật là mạnh, “nữ vương”, khí phách toát ra thật mạnh!"

"Cậu nói là Tấn phu nhân, phu nhân của Tấn tổng chúng ta?" Tiểu đồng bọn không khách khí chút nào nói lên chất vấn: "Tôi đã thấy Tấn phu nhân, trừ gương mặt đó, không có một chút nào xứng với thân phận của cô ấy cả!"

"Không thể nào, nhất định là cậu nhầm rồi!" Nữ lễ tân chém như đinh đóng cột: "Câu ‘Tấn phu nhân’ cũng không phải là tôi gọi, khi cô ấy đang ở trước mặt tôi nói muốn gặp Tần tổng, thư ký Tô vừa vặn đi ngang qua gặp Tấn phu nhân, cậu không biết đó, thư ký Tô đều luôn lạnh lùng tùy ý ở trước mặt những quản lý chủ quản, lại rất cung kính với Tấn phu nhân, không nói hai lời tự mình dẫn Tấn phu nhân đi phòng làm việc của Tần tổng, ngược lại Tấn phu nhân nhìn như chuyện đương nhiên, hiển nhiên là coi cung kính của thư ký Tô là không quan trọng -- Thư ký Tô là người đắc lực bên cạnh Tấn tổng ngoại trừ trợ lý Lâm ở bên ngoài, nếu như Tấn phu nhân giống như trong tin đồn là Tấn tổng không chịu gặp, thì cô ấy có cái gì mà cao ngạo như vậy trước mặt trợ lý tâm đắc của Tấn tổng chứ?"

Hiển nhiên nữ lễ tân ở đại sảnh quan sát rất cẩn thận, hơn nữa mơ mộng cũng rất vui vẻ, hành động của thư ký Tô quả thật là cố ý, hôm nay anh ta vừa tới công ty đã được lãnh đạo là trợ lý Lâm của mình dặn dò, nói là ông chủ đã bảo sáng hôm nay Tấn phu nhân sẽ tới công ty, muốn anh ta đứng ở cửa chú ý một chút -- thư ký Tô quả thật là người bên cạnh Tấn Duệ Dương, thái độ trước kia của ông chủ đối với phu nhân thế nào, bọn họ hiểu rõ hơn bất kỳ ai, cho nên cung kính cũng đều duy trì ở ngoài mặt mà thôi, ngược lại lần này thái độ khác thường chủ động dặn dò của ông chủ, nói không chừng là một tín hiệu, thái độ của ông chủ bọn họ chỉ bày tỏ bên ngoài, tuy không rõ ràng nguyên nhân cụ thể, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng tới thư ký Tô bày ra vẻ tốt đẹp trước mặt Nhuế Tuyết Tình, làm một thư ký đạt yêu cầu, điểm này ánh mắt và giác ngộ là phải có.

Trên đường thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình đi đến phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, không ngừng khen ngợi vì bản thân lanh trí, ánh mắt của anh ta được dày công tôi luyện, vị Tấn phu nhân không đáng tin, không liên quan, ít tiếp xúc trước kia, hiện tại vị này đã tăng lên, khí thế đặc biệt mạnh mẽ, thiếu chút nữa cũng làm cho anh ta cảm thấy như đang đối mặt với ông chủ, quả nhiên không phải người một nhà, không vào một cửa!

Đương nhiên Nhuế Tuyết Tình, chỉ thuần túy là thói quen mà thôi, thói quen ra lệnh cho người khác, kèm theo khí thế uy nghiêm, mặc kệ ở nơi nào đều sẽ làm cho người ta thần phục quyết đoán.

Đề tài trở lại nữ lễ tân ở đại sảnh và tiểu đồng bọn của cô nàng, tuy tiểu đồng bọn cảm thấy lời nói hôm nay của nữ lễ tân ở đại sảnh làm cho người ra rất không có cách nào tin tưởng được, mặc khác tiểu đồng bọn cũng rất hiểu bạn của mình, họ có thói quen sáp lại gần chia sẻ chuyện bát quái, nói trước tới nay luôn không hề chứa lời thật, hơn nữa bạn của cô có thể có được công việc tốt ở đại sảnh này, năng lực khác không có, mắt nhìn người cũng vừa nhìn một cái là chính xác, cho nên Tấn phu nhân chợt thay đổi, mười phần là thật!

"Chẳng lẽ cô ấy bị người ngoài hành tinh công chiếm rồi?" Tiểu đồng bạn không che giấu chút nào biểu đạt kinh ngạc của cô nàng, nếu như Nhuế Tuyết Tình có thể nghe được, bây giờ có lẽ vẻ mặt của cô đã biến thành ngạc nhiên, cô lanh trí ngụy trang không hề lộ ra sơ hở, sao người địa cầu ngu xuẩn có thể nhìn ra được?!

nếu như bị phát hiện bí mật che giấu đã lâu, có phải ta nên hủy diệt địa cầu

luôn không?

nếu quả thật có một ngày kia, người ngoài hành tinh sẽ phải rất nghiêm túc

suy nghĩ cái vấn đề này.

Nữ lễ tân ở đại sảnh và tiển đồng bọn của cô nàng, tám không tới mấy phút, toàn bộ trên dưới công ty đều biết tin tức Tấn phu nhân giá lâm, nhưng mà nhiều nhất là bọn họ sáp lại thảo thuận một chút rốt cuộc Tấn phu nhân và diễn viên Hứa Tình ai đẹp hơn, vợ cả và tiểu tam, ân oán tình thù của nhà giàu, luôn làm cho người địa cầu nói chuyện say sưa.

Rốt cuộc thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình đến phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, sau khi gõ cửa là trợ lý Lâm mở cửa, bên trong còn có hai giám đốc báo cáo công việc, trợ lý Lâm vốn muốn mời Nhuế Tuyết Tình vào phòng nghỉ ngơi bên cạnh, Tấn Duệ Dương lại liếc mắt nhìn về phía này: "Vào đi, Tuyết Tình em ngồi chờ một lát, anh còn có chuyện."

Trợ lý Lâm kinh ngạc một giây, lập tức cung kính mời Nhuế Tuyết Tình đi vào: "Tấn phu nhân, ngài ngồi đây trước, muốn uống gì?"

"Tùy tiện." Ngược lại Nhuế Tuyết Tình là người bình tĩnh nhất ngoài trừ Tấn Duệ Dương ra, dù sao mặc kệ có trí nhớ ở chung của chủ cũ và Tấn Duệ Dương, thế nhưng đối với Nhuế Tuyết Tình mà nói chỉ có tác dụng ghi chép, chân chính ấn tượng cũng không có, cho nên không làm Nhuế Tuyết Tình có một chút kinh ngạc nào.

Trợ lý Lâm lập tức quay đầu lại nói với thư ký Tô: "Vậy thì pha trà đi, dùng trà Tấn tổng thích uống nhất."

Trên khay trà để một bộ pha trà hoàn chỉnh, một hộp lá trà cũng được xếp chỉnh tề ở bên cạnh, thư ký Tô gật đầu, trực tiếp ngồi xuống, thuần thục cắm điện nấu nước, vệ sinh dụng cụ pha trà làm theo một trình tự nhất định.

Sau khi Nhuế Tuyết Tình ngồi vững vàng, hai vị giám đốc báo cáo công việc lại bức rức đứng lên chào cô: "Tấn phu nhân."

Nhuế Tuyết Tình không thèm để ý vẫy chào: "Các người làm việc trước đi."

Hai vị giám đốc gật đầu theo bản năng: "Vâng" Sau khi nói xong cũng có chút hối hận, ở trước mặt ông chủ nghe lời người khác, coi như người này là phu nhân của ông chủ, hình như cũng không tốt lắm?

Tấn Duệ Dương không để ý chút nào, ngược lại đáy mắt hiện lên một nụ cười, gật đầu với hai vị kia, ý bảo bọn họ tiếp tục.

Trợ lý Lâm cũng trở về bên người Tấn Duệ Dương, chuyên nghiệp ghi chép, Nhuế Tuyết Tình cầm ly trà ngon mà thư ký Tô mới vừa pha, chậm rãi uống, cô không thích uống trà nhưng cũng không chán ghét, nhâm nhi giết thời gian, thư ký Tô lại cung kính: "Phu nhân còn có gì phân phó không?"

"Không cần, anh đi làm việc đi."

"Vâng."

Thư ký Tô mới vừa đi không bao lâu, Tấn Duệ Dương bên kia cũng bận rộn xong rồi, hai vị giám đốc vừa rời đi, Tấn Duệ Dương đi tới ngồi xuống bên cạnh Nhuế Tuyết Tình, nụ cười tràn đầy: "Tuyết Tình ngược lại quá nhàn nhã rồi."

Nhuế Tuyết Tình đặt ly trà xuống, ngồi nghiêm chỉnh: "Hết bận rồi? Chúng ta nên nói chuyện chính sự nào."

Không cần Tấn Duệ Dương phân phó, trợ lý Lâm lập tức lấy văn kiện ra, đưa bút lên: "Phu nhân, ngài trực tiếp ký tên ở trên văn kiện là được, sẽ lấy chứng minh thư photocopy thành hai bản, tôi trực tiếp cầm đi đăng ký là được."

"Đơn giản như vậy?"

"Bởi vì sợ làm trễ nãi thời gian của ngài, nếu như tiến hành theo như quá trình bình thường đi những ngành liên quan mà nói, ít nhất phải chạy ba đến năm chuyến, thủ tục tương đối rườm rà, hơn nữa thời gian chờ đợi rất dài."

Nhuế Tuyết Tình gật đầu một cái, so với loại phương thức khác mà trợ lý Lâm nói, thì quả thật bảo cô tới chỗ này ký tên rồi chờ đăng ký là thoải mái hơn nhiều. Nhuế Tuyết Tình quét mắt nhìn điều khoản, rồng bay phượng múa ký tên của mình, Tấn Duệ Dương liếc mắt nhìn cười nói: "Chữ của Tuyết Tình rất đẹp."

"Bởi vì luyện qua."

Tấn Duệ Dương không hiểu sâu Tấn phu nhân trước kia, cho nên gật đầu một cái cũng không có gì nói được rồi, trợ lý Lâm cẩn thận kiểm tra văn kiện một lần, cười nói với Nhuế Tuyết Tình: "Phu nhân, xin ngài đưa chứng minh thư cho tôi mượn một chút."

Vì vậy Nhuế Tuyết Tình đưa chứng minh thư cho trợ lý Lâm, trợ lý Lâm cầm đi ra ngoài một lát, không được mấy phút lại quay trở về, trả thẻ chứng minh lại cho Nhuế Tuyết Tình: "Những thứ khác không sai biệt lắm đã chuẩn bị đầy đủ, sau khi sang tên chứng nhận sẽ thông báo cho ngài biết."

"Cám ơn nhiều."

"Đây là chuyện tôi phải làm." Trợ lý Lâm cười đến rất khách khí: "Phu nhân còn có phân phó khác không?"

Trợ lý Lâm cũng chỉ định hỏi một câu mà thôi, nào biết Nhuế Tuyết Tình gật đầu, sau đó lấy giấy phạt từ trong ví ra: "Có thời gian, anh giúp tôi đi nộp phạt."

"Đây là?" Trợ lý Lâm có chút chần chờ, nhìn Tấn Duệ Dương một cái, Tấn Duệ Dương tò mò nhận lấy, sau khi nhìn thời gian cụ thể trên giấy phạt, kinh ngạc hỏi Nhuế Tuyết Tình: "Đây là hôm nay em bị phạt?"

Nhuế Tuyết Tình gật đầu, Tấn Duệ Dương lại hỏi: "Lúc nào?"

"Trước khi đến chỗ này của anh, trên đường đưa Tấn An Nhiên đến trường học."

Lúc này trợ lý Lâm cũng trợn mắt há hốc mồm, thời gian như vậy, hẳn là giờ cao điểm, rốt cuộc Tấn phu nhân làm thế nào vậy, không bị ngăn ở trên đường còn chưa tính, lại vẫn bị cảnh sát giao thông đuổi theo viết giấy phạt, bởi vì chạy quá tốc độ! Khi mắt nhìn thấy hàng chữ ghi thời gian, trợ lý Lâm cảm giác tam quan của mình đều đã bị phá vỡ. (Tam quan là gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan)

Nhắc tới chuyện này, mặt của Nhuế Tuyết Tình cũng tràn đầy mất hứng: "Hoặc là bảo tài xế mỗi ngày đúng giờ tới đón Tấn An Nhiên, hoặc là anh chở con đi học."

"Hôm nay tài xế không tới?" Hỏi vấn đề này theo bản năng, khi Tấn Duệ Dương chứng kiến tới Nhuế Tuyết Tình ngay cả lông mày cũng không nâng lên, là đã hiểu: "Anh sẽ phân phó, hôm nay vất vả cho em rồi."

Bởi vì Tấn Duệ Dương quen hình thức tài xế đưa trẻ con đến trường, cho nên cũng không cảm thấy thái độ của Nhuế Tuyết Tình có cái gì, Nhuế Tuyết Tình hài lòng gật đầu: "Buổi chiều bảo tài xế đi đón người."

Tấn Duệ Dương chỉ cười cười, đổi sang đề tài khác: "Em muốn khai trương nhà hàng sao?"

"Tôi còn chưa hiểu rõ vị trí kia, phải xem mới biết."

"Cũng được, sau khi ăn cơm trưa, anh và em cùng đi, buổi chiều vừa đúng lúc rảnh."

Nhuế Tuyết Tình từ chối cho ý kiến, nhân phẩm của Tấn Duệ Dương thế nào còn phải đợi quan sát, chỉ là người kinh doanh buôn bán khẳng định không thể nghi ngờ, nếu không làm sao mà quản lý được sản nghiệp lớn như vậy của gia tộc?

Trợ lý Lâm yên lặng nuốt vào lời vừa muốn bật thốt lên, suy nghĩ buổi chiều nên tìm ai tới đi đón đoàn đại biểu của công ty hợp tác phái tới thay ông chủ đây.