Chương 6: Thế thân của tiểu sư muội 6

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

Tên của Bạch Ngọc Thành nghe đồn được đặt theo tên một vị tu sĩ Hoá Thần kỳ. Nghe hệ thống thao thao bất tuyệt, A Lạc lâm vào suy nghĩ.

Kỳ thật nàng tuy là tiểu tiên của Thiên Giới nhưng lại không khác gì những tu sĩ chốn nhân gian này, cũng đều là sâu kiến giãy giụa cầu sinh dưới chân đại đạo mà thôi.

Tu sĩ phàm nhân theo đuổi trường sinh, mà giọt sương mai như nàng thì hy vọng một ngày nào đó mình sẽ lên như diều gặp gió, đứng trên đỉnh cửu thiên và nắm giữ vận mệnh của chính mình.

Bộ dạng hiện giờ của A Lạc tuy không đến mức tả tơi nhưng cũng chẳng lành lặn gì, sau khi vào thành đã thu hút không ít ánh nhìn của người đi đường nhưng bọn họ chỉ nhìn nàng vài lần rồi không để ý tới nữa.

Bạch Ngọc Thành là thành trì nằm giữa tu chân giới và phàm nhân nên cũng có tông môn điều động tu sĩ tới quản lý, pháp luật kỷ cương được giữ vững nên ít có ai sẽ nảy sinh ác ý với một đứa trẻ mồ côi như nàng.

Nhất là khi gần đây có rất nhiều tu sĩ đến từ các môn phái đi vào Bạch Ngọc Thành, đây cũng là nguyên nhân chính khiến thành trì này trở nên náo nhiệt.

Tu chân giới có một tập tục, cứ mỗi mười năm tại Bạch Ngọc Thành sẽ tổ chức đại hội tuyển chọn những đứa trẻ có tư chất tốt để thu làm đệ tử tông môn.

Dù sao thế gian này đất rộng người đông, nếu cứ phải đi hết vùng này tới vùng khác để tuyển chọn thì không biết phải hao phí bao nhiêu công sức, chưa kể còn có rất nhiều vùng sơn thôn hẻo lánh không nhiều người biết tới.

Thế là đại hội tuyển chọn đệ tử cho các tông môn ra đời.

Cứ đến thời điểm này là sẽ có vô số trẻ nhỏ và thiếu niên mang giấc mộng tiên duyên từ bốn phương tám hướng đổ xô vào Bạch Ngọc Thành.

Trong số đó có người xuất thân từ các gia tộc tu chân, cũng có người đến từ các quốc gia bình thường nhưng mang trong mình linh căn tu hành.

Cho nên việc A Lạc trà trộn vào thành cũng không gây chú ý, người ngoài nhìn vào sẽ chỉ cho rằng nàng cũng là một đứa trẻ có khát vọng thành tiên mà thôi.

Chỉ là ở mỗi lần tông môn tuyển chọn đệ tử, số lượng người được bước vào con đường tu tiên chỉ có một phần ngàn.

Bách tính sống trong Bạch Ngọc Thành cũng đã quen thuộc với điều này. Đừng cho rằng số lượng người đổ xô vào thành đông như trẩy hội mà hiểu nhầm, thật ra điều kiện bước vào tu chân giới vô cùng hà khắc.

Nhất là bảy tông môn đứng đầu trong giới lại càng gay gắt hơn, từ xưa tới nay bọn họ đều coi trọng chất lượng hơn số lượng.

Những thiên kim công tử có thiên phú trời sinh và xuất thân từ thế gia vọng tộc tu chân đều đã chuẩn bị rất kỹ càng, điều quan trọng nhất bọn họ cần làm khi tới Bạch Ngọc Thành chính là làm sao cho thất đại tông môn nhìn trúng mình và mang về làm đệ tử.

Nếu nói tới lựa chọn hàng đầu thì ngoại trừ Côn Luân tiên tông ra không còn ai khác.

Côn Luân tiên tông chính là tông môn đứng đầu trong tu chân giới, có thanh danh hiển hách nhất trong mấy năm gần đây.

Ngoài ra nơi đó còn có Huyền Anh đạo quân danh tiếng lẫy lừng, nghe nói người này trời sinh đã có đạo cốt, chính là thiên tài ngàn năm có một, vừa ra đời đã được chưởng môn Côn Luân tiên tông thu làm đệ tử và tự mình nuôi dưỡng. Các đệ tử trong tông môn vừa tôn sùng vừa kính sợ hắn vô cùng.

Trong Kỳ Bảo Các, mấy đệ tử mặc đồng phục Côn Luân tiên tông vừa đi dạo vừa trò chuyện.

“Thành chủ Bạch Ngọc Thành giữ chúng ta lại nói chuyện lâu như vậy, té ra cũng là vì muốn đứa con trai nhỏ nhất của hắn được nhận làm đệ tử nội môn, còn tặng chúng ta Tuyết Linh Đan, đúng là chịu bỏ vốn nha.”

Từ chủ nhân đến tôi tớ trong Kỳ Bảo Các đều tỏ ra vô cùng cung kính với đám đệ tử này, thậm chí còn gọi bọn hắn là tiên nhân.