Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh
-----------
Côn Luân tiên tông hiện tại chính là con vịt sắp chết đến nơi còn mạnh miệng, tuyệt đối không chịu thừa nhận tâm cảnh Huyền Anh đạo quân xảy ra vấn đề. Dưới tình huống như vậy, nếu lại cố ý phái người tới tìm A Lạc thì có khác gì tự vả mặt chính mình, thừa nhận đó là sự thật.
Tư Đồ Không cau mày, chỉ chốc lát sau đã thả lỏng, thậm chí còn âm thầm cảm thấy may mắn vì A Lạc sớm được hắn mang về Kiếm Tông, hôm nay lại có hắn và chưởng môn sư huynh che chở nên không cần lo lắng nàng sẽ gặp nguy hiểm.
Nếu không những thế lực muốn khiêu khích Côn Luân tiên tông kia rất có thể sẽ không từ thủ đoạn mà bắt cóc A Lạc để lợi dụng.
Bây giờ ai cũng hiểu rõ đạo tâm Huyền Anh đang lung lay nên mới có ý đồ mượn người có dung mạo tương tự tiểu đồ đệ của hắn làm thế thân để hóa giải khúc mắc. Một số người trong tu chân giới muốn động tay động chân vào chuyện này, rất có thể sẽ nhìn chằm chằm vào A Lạc.
Tư Đồ Không còn âm thầm quyết định, trước khi kiếm đạo của đồ đệ có thành tựu thì không cho phép nàng xuống núi.
Hắn từ trước đến nay là một người không thích câu nệ, không ngờ bây giờ ngược lại phải làm nghiêm sư một lần.
Kiếm Tông có mấy ngàn đệ tử, còn có chưởng môn sư huynh tu vi sâu không lường tọa trấn, cho dù là lão tổ tông của Côn Luân tiên tông đến cũng không sợ. Nếu A Lạc không có sức tự vệ còn rời khỏi phạm vi bảo vệ của Kiếm Tông thì sẽ bị người lòng dạ khó lường theo dõi.
Còn có Côn Luân tiên tông bên kia, ngoài mặt sẽ không làm gì nhưng ai biết được bọn hắn có âm mưu lén lút gì hay không, vì muốn trợ giúp vị Huyền Anh đạo quân cao ngạo kia diệt trừ tâm ma, có khi lại làm ra thủ đoạn xấu xa gì cũng không chừng.
Chỉ riêng việc Huyền Anh đạo quân coi A Lạc là thế thân nên mới cưỡng ép thu nàng làm đồ đệ đã đủ để Tư Đồ Không chán ghét toàn bộ Côn Luân tiên tông rồi.
Ở tu chân giới, vì muốn truy cầu đại đạo mà có không ít tu sĩ mượn dùng ngoại vật hoặc lợi dụng người khác để tu luyện độ kiếp, ngày xưa còn có tu sĩ cưới đạo lữ để độ tình kiếp nữa là.
Tư Đồ Không từ trước đến nay ghét nhất loại người không biết xấu hổ như vậy. Con người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình. Vậy mà đám người đó vì ham muốn cá nhân lại đi đùa bỡn với tình cảm và vận mệnh của người khác, coi người ta thành công cụ kiến hôi, vậy đại đạo mà kẻ đó đạt được cũng tính là đạo hay sao!
Nếu ngày đó A Lạc thật sự bị Huyền Anh mang về Côn Luân tiên tông và trở thành đồ đệ của hắn, như vậy Huyền Anh sao có thể đối xử chân thành với nàng? Chờ sau khi hắn phá bỏ được tâm ma thì sẽ vứt bỏ nàng như vứt một đôi giày rách mà thôi.
A Lạc nàng là người, không phải vật, lại càng không phải là thế thân hay công cụ của ai. Nàng cũng là do cha mẹ sinh ra, là một trong những linh hồn chúng sinh bên dưới thiên đạo, không nên bị người ta lợi dụng như vậy.
Côn Luân tiên tông còn phái người đưa lễ vật tới để đổi lấy A Lạc, rõ ràng bọn họ đều biết việc này, cho nên cũng là đồng lõa với Huyền Anh.
Tư Đồ Không giờ này khắc này hết sức đau lòng tiểu đồ đệ của hắn, dù đây là lần đầu tiên làm sư phụ nhưng trong mắt hắn tiểu đồ đệ không có chỗ nào không tốt.
Hơn nữa ngay cả chưởng môn sư huynh cũng khen ngợi đồ đệ của hắn bất phàm, Huyền Anh đạo quân thì tính là cái gì? Thiên tư thật sự của A Lạc vượt xa cái gọi là thiên tài đệ nhất tu chân giới kia.
Trên con đường tu hành, A Lạc tuyệt đối sẽ đi xa hơn người làm sư phụ như hắn, thậm chí cũng sẽ bỏ xa chưởng môn sư huynh. Tư Đồ Không vô cùng tin tưởng vào điều này.