Chương 10: Thế thân của tiểu sư muội 10

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

Tuy A Lạc đã tu luyện ra một chút linh lực nhưng bên cạnh Cố Ngọc Lung còn có tu sĩ Trúc Cơ, tốt nhất là cứ yên lặng theo dõi xem đối phương rốt cuộc có ý đồ gì.

Nó lại nhìn về phía A Lạc, lúc này nàng đang nghiêm túc đọc quyển sổ nhỏ kia.

Tiểu thế giới này và Thiên Giới đều là thứ mà ngàn năm qua nàng chưa từng tiếp xúc, nhưng A Lạc có thể dựa vào trực giác của mình để nhận ra cảm xúc của đối phương. Thật ra thiện ý và ác ý rất khó có thể lừa gạt được linh thức của một vị tiên nhân thực thụ.

Cố Ngọc Lung đúng là chưa hề có ác ý gì với A Lạc, chỉ muốn mượn tay A Lạc để được tiến vào Côn Luân tiên tông và trở thành đệ tử thân truyền. Muốn lôi kéo A Lạc về phía mình còn không kịp, sao lại hại nàng làm gì.

Đám tu sĩ tôi tớ đi theo Cố Ngọc Lung cũng không hiểu được tại sao tiểu thư lại đối xử tốt với một đứa bé ăn mày, nhưng sau khi đứa bé ăn mày thay quần áo mới thì lại lộ ra dung mạo xinh đẹp, khí chất linh lung khiến bọn họ phải mở to mắt.

Đại hội tuyển chọn đệ tử kéo dài bảy ngày. Có một số tông môn còn khoan thai đến chậm, chủ yếu kéo ra bảy ngày là để phàm nhân có đủ thời gian để tìm tới Bạch Ngọc Thành.

Ngày đầu tiên của buổi tuyển chọn chủ yếu dùng để đo linh căn.

Mới sáng sớm Cố Ngọc Lung đã gõ cửa phòng A Lạc. A Lạc cũng dậy từ sớm, tia nắng ban mai đầu tiên vừa rọi vào phòng nàng đã mở mắt ra.

Địa điểm đo linh căn là một quảng trường rộng hai trăm trượng ở Bạch Ngọc Thành, có sức chứa mấy ngàn người.

Trên quảng trường lúc này chia thành từng cụm lớn có nhỏ có, mỗi cụm là khu vực tuyển chọn của từng tông môn. Có nam có nữ, có người mặc đạo bào phiêu dật như tiên, có nữ tử hoa dung nguyệt thẹn, có nho sinh ăn mặc đoan chính văn nhã…

Cố Ngọc Lung hơi căng thẳng, bàn tay đang ôm cánh tay phải của A Lạc cũng nắm chặt hơn, như thể làm vậy thì sẽ có thêm một chút lòng tin.

Nàng ta không nói gì, trực tiếp kéo A Lạc đi về phía các đệ tử Côn Luân tiên tông đang tuyển chọn.

Tu sĩ Trúc Cơ sau lưng nàng khẽ nhíu mày, thầm thở dài một tiếng cũng không nói gì nữa.

Mới ngày đầu tiên mà thôi, cứ để tiểu thư tận mắt chứng kiến nơi này có vô số thiên tài tuấn kiệt, như vậy nàng sẽ hiểu ra Phi Tiên Các mới là nơi phù hợp với Cố gia, bọn họ thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng.

Dù hai nàng tới sớm thì khu vực tuyển chọn của Côn Luân tiên tông cũng đã xếp thành một hàng dài.

Cũng may không ai dám giở trò chen ngang, chờ hơn nửa canh giờ rốt cuộc cũng đến phiên Cố Ngọc Lung và A Lạc.

Đó cũng là nhờ việc đo linh căn không hề phức tạp, những người đã đo linh căn trước đó bị loại hết tám phần, chỉ có hai phần còn lại được ban ngọc bài chứng minh có tư cách tiến vào vòng kiểm tra ngày mai.

Lúc ở Cố gia, Cố Ngọc Lung đã từng đo linh căn nên nàng rất thản nhiên đặt tay lên pháp khí.

Pháp khí hình cầu lập tức xuất hiện ánh sáng màu xanh nhạt loá mắt.

Có lẽ đã kiểm tra mấy chục người mới gặp được một người đơn linh căn nên vị đệ tử đang có vẻ mặt thiếu kiên nhẫn kia trở nên hoà hoãn hơn một chút.

Hắn vừa xem thông tin vừa nói: “Cố Ngọc Lung thuộc Cố gia, đơn hệ Thuỷ linh căn, có thể gia nhập Côn Luân tiên tông.”

Cố Ngọc Lung lơ đễnh cười, nhận ngọc bài xong lập tức kéo A Lạc tới kiểm tra linh căn.

Tư chất linh căn là cánh cửa đầu tiên phải bước qua nếu muốn tiến vào con đường tu hành, người không có linh căn thì vô duyên với tiên lộ. Đây là điều cả tu chân giới đều công nhận, nhưng lại không phải là chân lý không thể thay đổi.

Nếu ngàn vạn thế giới đều như thế thì một giọt sương mai như A Lạc sao có thể sinh ra linh trí thành tiên?