Buổi trưa Green thức dậy, vừa ngâm trong bồn tắm vừa gọi Sanae , nửa tiếng sau em ấy mới bước ra.
Thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ vừa tắm xong hơi thở thơm tho, mái tóc mỏng manh càng thêm mềm mại vì hơi nước, , càng trắng nõn nà, cực kỳ đẹp mắt. Và điều thú vị nhất chính là nụ cười phấn khích trên khuôn mặt của nàng có sức quyến rũ mê hoặc muôn loài.
Tiểu mỹ nhân ngồi trên bàn ăn đã chủ động rót cho mỗi chúng tôi một ly nước cam 100%, "Nào, hãy nâng ly chúc mừng Tuấn Hùng có một người bằng hữu y thuật cao siêu!"
Mọi người cười ồ lên uống cạn nhưng thiếu nữ búp bê xinh đẹp vẫn nhẫn nhịn, không kể cho các nàng nghe những sự tích lợi hại hơn người của vị bác sĩ bí ẩn này.
“Hiện tại chấn thương của Aya đã ổn định chưa?” Chikage ôn nhu hỏi.
“ Ừm … Ổn định rồi!” Nụ cười của Green rất quyến rũ, “Các bác sĩ đã theo dõi cô ấy ba lần, và tình trạng của cô ấy đã ổn định”.
“Thật tốt quá.” thiếu nữ xinh đẹp ngực khủng thở phào nhẹ nhõm.
"Tuy nhiên, Tuấn Hùng..." Thiếu nữ quyến rũ xinh đẹp nhẹ nhàng nói, "Em vừa nói chuyện với Sanae xong thì nhận được cuộc gọi từ dì Yumi. Cô ấy muốn đích thân cảm ơn bạn của anh!"
"Anh ta đã quen làm việc thiện không để lại danh phận. Nếu chỉ nhận lời cảm tạ, không cần." Tôi nhẹ giọng nói, "Nếu không anh ta sẽ tức giận."
“Hehe, em cũng nghĩ vậy.” Green cười và nói, “Ngài ấy đã lặng lẽ rời đi sau ca mổ vào sáng sớm. Chú Kagekatsu muốn cảm tạ anh ấy mà không tìm được ai”.
“Bây giờ chúng ta đừng nói chuyện này nữa.” Tôi duỗi đũa nói: “Mau ăn đi, trời lạnh sẽ không ngon đâu.
“Vâng!” Không ai phản đối đề nghị này, nguyên nhân là bởi vì bốn tiểu mỹ nhân đều là cao thủ nằm ỳ, cư nhiên không có thời gian ăn sáng, hơn mười giờ đã đói bụng, sao lại không vui vẻ nâng đũa lên
Truyền thuyết Thổ Nhĩ Kỳ là hậu duệ của người Huns, và các món ăn của họ cũng bị chi phối bởi phong cách đồng cỏ: thịt nướng Thổ Nhĩ Kỳ, spinata, cơm chiên, salad và kem. Tên gọi giống các món ăn phương Tây, nhưng hương vị và nguyên liệu rất khác nhau, tạo nên một nét đặc trưng rất riêng tạo nên các món ăn phi thường đặc sắc của dân tộc ở Thổ Nhĩ Kỳ.
Nếu nói về nghiên cứu, ẩm thực Thổ Nhĩ Kỳ rất khắt khe trong việc xử lý thịt nướng, thịt nướng ở Thổ Nhĩ Kỳ qua xử lý rất nghiêm ngặt, bên trong phải luôn chú ý gia vị phối hợp, nướng cũng phải nướng theo cách riêng... Không thể tránh khỏi có chút mùi hôi trong thịt dê, nhưng loại hương vị tự nhiên này ngẫu nhiên ăn một chút, vẫn rất có cảm giác mới mẻ.
Cân nhắc các thiếu nữ sẽ khá đói, tôi đã nấu tổng cộng sáu món Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng các nàng không chỉ cùng nhau ăn hết năm món, mà còn cướp đi một nửa của tôi, cuối cùng các nàng nói tôi có tội, để các nàng ăn nhiều như vậy. ... Tính tình trẻ con làm sao!
Thương thế của Kagekatsu Aya đã ổn định, điều này khiến Green yên tâm rất nhiều. Ngoài việc đưa ba tiểu mỹ nhân đi dạo phố một lát sau khi ăn trưa xong, nàng còn lái ô tô đưa chúng tôi đi một vòng quanh những danh lam thắng cảnh ở ngoại ô Osaka, khi bắt gặp những địa điểm đáng xem, các nàng luôn muốn đưa tôi đi chơi.
Sinh hoạt của mấy thiếu nữ vô ưu vô lo, ba tiểu lão bà tối hôm qua trên giường yêu kiều hầu hạ, thể xác và tinh thật đều cực kỳ thoải mái, sung sướng, lại ngủ ngon giấc đến trưa, chính là thời điểm tinh thần phấn chấn , sao có thể không ra ngoài chơi đùa?
Về phần Green thì càng vui vẻ hơn, không chỉ người bạn tốt của mình được cứu mà mối quan hệ với lão sư mà nàng yêu quý cũng chính thức có một bước tiến dài, nghĩ đến việc có thể được ở bên Tuấn Hùng trong tương lai, lòng tiểu ny tử đã tràn đầy ngọt ngào, tất nhiên không có cảm thấy phiền hà chút nào.
Những thiếu nữ xinh đẹp tung tăng luôn thu hút rất nhiều sự chú ý, khiến tôi trở thành một trong những tâm điểm chú ý dù thế nào đi chăng nữa.
Là thủ đô cũ của Nhật Bản, Osaka hiện là thành phố lớn thứ hai ở Nhật Bản và là thành phố lớn nhất ở Kansai, là một thành phố cảng quan trọng ở Nhật Bản, có nét quyến rũ độc đáo.
Ngoại trừ mua sắm, các thiếu nữ không thích đi dạo phố, nhưng các nàng thích những nơi có đặc điểm riêng biệt, chẳng hạn như công viên, đường phố đặc trưng, di tích lịch sử, ... Các nàng đi dạo đến tám giờ tối trước khi đến chỗ Izakaya nhỏ ở ngoại ô thành phố.
Izakaya được bao quanh bởi những bông hoa và cây cối tuyệt đẹp, giống như một thế giới cổ tích. Toàn bộ ngôi nhà được thiết kế với hương vị của những ngôi nhà cổ Nhật Bản màu trắng, và người phụ nữ phục vụ chúng tôi cũng lịch sự và có học thức.
Izakaya không lớn lắm, nhưng có ít nhất năm sáu phòng, ngày thường có rất nhiều người muốn đến đây ăn, nhưng hôm nay vì Green đã sớm đặt trước nên chúng tôi đã ngồi vào bàn của mình.
Có rất nhiều món ăn độc đáo ở Osaka, nhưng vì Nhật Bản không lớn lắm, các thiếu nữ đã ăn ở Tokyo rồi, nên không có tâm trạng đặc biệt để thưởng thức món ngon, mà chẳng qua là tìm một nơi thuận tiện để ăn khi mệt mỏi và nói chuyện thôi —— nếu nói về suy nghĩ của bốn tiểu mỹ nhân, trên thực tế, ăn món do tôi nấu mỗi ngày là một niềm vui lớn.
Đồ ăn đã được chuẩn bị từ lâu, chỉ chốc lát đã dọn ra ngay ngắn đầy bàn, cuối cùng là vài chai rượu sake Osaka được dọn ra.
Những thiếu nữ lười biếng đang nằm trên gối tatami và trò chuyện.
Ngay cả khi đã dọn xong bát đĩa, các nàng đi mua sắm mệt mỏi nên cũng không muốn đứng dậy, chỉ vẫy tay và để cho những mỹ nữ mặc kimono đang đợi bên cạnh rút lui.
"Ầm! Ầm!" Mới vừa vặn đem người đuổi đi, nhưng bóng dáng một người đàn ông đã phản chiếu trên cánh cửa gỗ giấy mờ, và anh ta là người đang gõ cửa.
Tiểu mỹ nhân đều nhìn về phía đó, không khỏi sững sờ một chút, tự nhiên cả người đều ngồi dậy.
“Ai?” Green khẽ cau mày, ngữ khí bất thiện nói. Nghĩ thầm thật sự là lẽ nào lại như vậy, đã yêu cầu không làm phiền, nhưng kết quả lại còn là một người đàn ông đến.
“ Tiểu thư Green có bên trong không a?” Một giọng nói nịnh nọt vang lên từ bên ngoài, “Tôi là Rokkaku Jiro, tôi đến nói chuyện với cô.”
Do dự một lúc, thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ nói: "Ồ, mời vào đi!"
Cánh cửa gỗ bằng giấy nhẹ nhàng được kéo ra, có thể thấy Jiro rất cẩn thận, lúc đóng mở cửa cũng không ngẩng đầu lên. Sau khi bước vào phòng, anh ta kính cẩn quỳ trên tấm chiếu tatami và nói một cách cung kính: “Cô Green, các vị khách quý, buổi tối tốt lành.”
“Chú Rokkaku, chú làm gì ở đây vậy?” thiếu nữ xinh đẹp rất lễ phép, không tùy tiện gọi ai vì thân phận họ thấp kém, “Chú không phải nên đi chăm sóc Toyohisa sao?
Rokkaku Jiro này là một người đàn ông trung niên mập mạp suýt bị Kagekatsu Nagatsuka bóp chết. Nếu tôi không vào và phẫu thuật cho Kagekatsu Aya và cứu sống cô ấy, tôi e rằng con trai anh ta sẽ phải nói tạm biệt với cả thế giới ngày hôm nay.
"Toyohisa chỉ là bị thương ngoài da, sau vài ngày nghỉ ngơi sẽ không sao, làm phiền Green tiểu thư quan tâm." Rokkaku Jiro vẫn không ngẩng đầu lên, "Hôm nay mấy vị đặt tiệc ở đây, và tình cờ là izakaya này là tài sản của Rokkaku, nên tôi chạy tới đây, cũng là để cảm ơn tiểu thư và các vị, nếu không có tiểu thư thì thương tích của cô Aya đã nặng hơn, và Toyohisa sẽ phải chịu bài học đau đớn nhất . "
Nói đến đây, Rokkaku Jiro cười khổ một tiếng: "Tôi chỉ có một đứa con trai như vậy, nếu hắn mất mạng, ngàn vạn tài phú của ta có ích lợi gì? Vậy nên tôi phải tới đây, cảm tạ mấy vị, cảm tạ tiểu thư đã tìm được" Bác sĩ."
Đã nói rất nhiều, Rokko Jiro vẫn cúi đầu xuống, điều này thể hiện sự chân thành của ông ấy.
Green theo bản năng muốn nói rằng cô ấy không tìm bác sĩ, nhưng thiếu nữ xinh đẹp đang hướng mắt về phía tôi, thấy tôi lắc đầu với cô ấy.
Trái tim của tiểu mỹ nhân cảm thấy ngọt ngào: Nhìn này, đây là người đàn ông mày thích, Takahashi Green, người ta không bao giờ tranh giành danh vọng và tài sản, cho đi với người khác và không bao giờ để ý đến việc trả lại ...
"Aya là bạn tốt của cháu nên phận sự của cháu là phải tìm bác sĩ để cứu cô ấy. Chú Rokkaku, chú quá khách sáo rồi." Green nhẹ nhàng nói.
"Chú vừa từ bệnh viện đến, muốn nói y thuật bằng hữu của cháu thật sự thần kỳ!" Rokkaku Jiro kính nể nói "Hôm qua những bác sĩ và y tá sau khi phẫu thuật xong cảm thấy mệt mỏi, bất tỉnh. Hiện tại, khi bọn họ đã tỉnh lại, tất cả họ đều nói rằng những gì họ nhìn thấy là một tác phẩm y học hoàn hảo. Chỉ mất 30 phút để thực hiện một ca phẫu thuật lớn, mất năm hoặc sáu giờ để hoàn thành, và nó vẫn quá hoàn mỹ ... Người ta nói rằng chấn thương sọ não của tiểu thư Aya không ảnh hưởng đến một phần nghìn, nghĩa là nó không ảnh hưởng đến trí thông minh, hành động và các khả năng khác của cô ấy. "
“A, thật tuyệt!” Green vỗ tay vui mừng vì tin vui mới nhất.
Ba tiểu mỹ nhân bên cạnh cũng có suy nghĩ giống nàng, ánh mắt nhìn tôi càng thêm quyến rũ.
Thông qua hai lần giải cứu kịp thời này, các nàng biết rằng tuyệt đối không thể tìm thấy một bác sĩ có siêu năng lực như vậy, người đàn ông của nàng có thể nhờ anh ta giúp đỡ kịp thời, điều này cho thấy người đàn ông của các nàng được yêu thích và có năng lực tuyệt vời, nếu không những người khác sẽ không chú ý và giúp đỡ đâu!
"Theo các bác sĩ và y tá có mặt tại thời điểm đó, độ chính xác và trình độ phẫu thuật của vị bác sĩ bí ẩn này tốt hơn nhiều so với bác sĩ Tominaga. Và người được gọi là số 1 ở Kansai, bác sĩ Tominaga, thực sự đồng ý rằng khả năng phẫu thuật của anh ấy thậm chí không đủ tư cách để xách giày cho vị tiên sinh đó. "Rokkaku Jiro nghe được Green cao hứng như thế cũng cười nói" Viện trưởng thực sự muốn nhờ tiểu thư Green giúp đỡ, và cầu vị tiên sinh đó đến bệnh viện, nói rằng các điều kiện tiền lương tùy ý ngài ấy. "
“ Hiện tại biết người ta lợi hại sao?” Green chẳng thèm ngó tới nói, “Không phải lúc đầu còn giễu cợt nói bạn của tôi không tốt sao? Hiện tại muốn thay đổi sắc mặt… Hừ! Viện trưởng này thật sự là lão hồ ly, quả là không tốt bằng bác sĩ Tominaga đó. "
“Vâng, tôi cũng nghĩ vậy.” Rokkaku Jiro đồng tình nói, “Bác sĩ tài giỏi như vậy là ai nhỉ? Tôi e rằng ngài ấy là người ngang hàng với hai bác sĩ huyền thoại trong giới y học, làm sao lại hạ mình tại bệnh viện thành phố Osaka để chữa? ”Lời nói của Rokkaku Jiro đương nhiên là một loại tán thưởng, khiến mấy tiểu mỹ nhân khi nhìn vào mắt hắn, dịu đi rất nhiều.
“Vậy thì Rokko sẽ không làm phiền tiêu thư Green và mấy vị khách quý nữa.” Rokkaku Jiro quả là một người thức thời, “ Đúng lúc hôm qua đội tàu đánh cá của tôi mang về một con cá ngừ tuyệt hảo, đó là tấm lòng thành của Rokkaku, còn xin Green tiểu thư vui vẻ nhận. "
Green tâm tình rất tốt, gật đầu nói: "Cảm tạ lễ vật của chú Rokkaku, vậy nếu tụi cháu từ chối thì bất kính."
"Việc nấu nướng sẽ mất một khoảng thời gian. Khoảng nửa tiếng nữa sẽ hoàn thành. Vậy tiểu thư và các vị khách quý trước dùng cơm đi!" Đầu của Rokkaku Jiro gần như chạm vào tấm tatami, sau đó ông ta từ từ lùi lại và mở cửa rời đi.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của Rokkaku Jiro đều nhìn xuống đất, tức là không dám nhìn thẳng vào chúng tôi.
Đây là loại nghi thức rất trang trọng ở Nhật Bản, chính vì tôi đã cứu Aya Xin và cứu sống con trai ông ấy, Rokkaku Jiro đã bày tỏ lòng biết ơn từ tận đáy lòng.
Ngay sau khi ông ta đi ra ngoài, thiếu nữ xinh đẹp như búp bê đột nhiên nhảy vào vòng tay tôi và nói lớn, "Tuấn Hùng... Anh thật lợi hại nha..."
Tôi mở mắt ra nhìn nàng, Koharu không rõ nội tình, đang muốn oán trách khi tôi không đáp lại thì nàng đột nhiên nhận thấy bầu không khí xung quanh có chút kỳ lạ, Koharu vô thức ngước lên nhìn, và thấy đôi mắt đờ đẫn của Eri và Chikage, nhìn thấy đôi mắt phức tạp của Green, nàng gần như choáng váng.
“Ây… haha…” Tiểu mỹ nhân vùng vẫy nhảy dựng lên khỏi vòng tay của tôi, ngượng ngùng vỗ nhẹ lên đầu rồi thè chiếc lưỡi hồng hào, “Tớ thật vui vẻ quá… ưm… vui vẻ quá nên quên mất nam nữ hữu biệt... "
Nói rồi nàng ngoan ngoãn ngồi về chỗ của mình, nhưng đôi mắt đẹp vô cùng quyến rũ của Green vẫn ở trên thân hình thiếu nữ búp bê xinh đẹp không rời.
Koharu quả thực là run như cầy sấy, nhưng nàng biết mình không thể tỏ ra rụt rè, nếu không sẽ bị bại lộ hoàn toàn, vì vậy tiểu mỹ nhân đành phải cố nhịn, giả bộ dửng dưng.
Không khí trong phòng nhất thời trở nên buồn tẻ.
“Hehe, được rồi, bắt đầu thôi!” Ngược lại là tôi, nhẹ nhàng béo béo gương mặt của của thiếu nữ búp bê xinh đẹp, “Đứng hình? Có phải cảm thấy lão sư chiếm tiện nghi hay không? Lần sau, nhất định lão sư sẽ ôm đó nha. "
“Phi… Thôi đi nà!” Koharu phản ứng lại, và thở dài một tiếng, nàng vươn tay đánh vào tay tôi, và thoát khỏi ma chưởng, “Nếu anh thực sự dám chiếm tiện nghi em, thời điểm đêm nay tắm rửa, em sẽ chờ anh, có dám tới không? "
Eri và Chikage bên cạnh thì thầm buồn cười, đừng nói là tôi cùng các nàng lúc mỗi lần ngâm trong bồn tắm đều ở cùng một chỗ, liền ngay cả ngâm trong bồn tắm ân ái cũng là chuyện thường xảy ra, nhìn thiếu nữ búp bê xinh đẹp nói chuyện quyến rũ như vậy, người không biết còn tưởng rằng nàng lại đang trêu chọc tôi.
Nàng quyến rũ như thế, ngược lại điều đó làm cho mối nghi ngờ của Green vơi đi một lúc, thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ chợt nhớ đến tình huống khi chúng tôi gặp nhau lần đầu, nàng giả vờ cởi áo khoác ngoài, muốn hãm hại tôi là một giáo viên biến thái.
Hiện tại, nếu mà tự mình làm điều này, thì tên sắc lang Tuấn Hùng này khẳng định háo hức muốn xem ... Ồ, không, anh ấy đã nhìn thấy nó rồi! Lúc mình thay quần áo ngày hôm qua ... Thiếu nữ đỏ mặt tía tai, nhất thời quên nghi ngờ Koharu mất.
Thiếu nữ búp bê xinh đẹp vui mừng khôn xiết khi thấy điều này, nàng lén làm động tác đắc thắng với chúng tôi, cầm đũa lên và bắt đầu ăn.
Có người dẫn đầu, bữa tối bắt đầu một cách tự nhiên. Với lời chào hỏi của Rokkaku Jiro khi đến, các đầu bếp đã nỗ lực hết mình cho bữa ăn này, sử dụng những nguyên liệu tốt nhất, và thực hiện nó chắc chắn như là một công việc kinh doanh thua lỗ.
Cũng bởi vì như thế, chúng tôi đã ăn một cách thích thú, và khi một con cá ngừ dài một mét được mang đến, các thiếu nữ đã thốt lên.
Cá ngừ đại dương rất được ưa chuộng ở Nhật Bản, thân hình mảnh mai, thịt thơm ngon, càng để lâu càng dễ bán được giá cao, chỉ cần một con cá ngừ dài hàng mét này có thể bán với giá ít nhất một triệu yên, mặc dù mấy tiểu mỹ nhân trong nhà mặc dù rất có tiền nhưng cũng không ăn món này thường xuyên.
Với sự xuất hiện của cá ngừ, các thiếu nữ ngay lập tức bỏ thức ăn khác và bắt đầu cảm nhận độ ngon của nó. Ba cô vợ nhỏ tất nhiên hào phóng kẹp đồ ăn cho tôi, dáng vẻ rất tự nhiên, ngược lại là cô gái nhỏ Green xấu hổ thẹn thùng, đã mất đi biểu lộ yêu mị ngày xưa.