Chương 31: Nội quy trường học điều thứ ba

Vào đêm thứ bảy, có một trận chiến kéo dài khác. Nếu không nhờ cách âm của căn nhà này, tôi nghi ngờ là không biết cả phố có nghe thấy tiếng rên rỉ của ba cô vợ bé bỏng hay không. Sau khi trải qua hai lần hòa hợp và thích nghi đầu tiên, sau khi ăn uống và tắm rửa vào buổi tối, ba nữ sinh bắt đầu tìm kiếm tình yêu một cách cuồng nhiệt.

Đối phó với ba mỹ nữ trẻ tuổi, tôi không chút thương tiếc, dương vật không khỏi đâm ra đâm vào trong cơ thể các nàng, dù bên trong nơi tư mật ước át có siết chặt thế nào đi chăng nữa, ba thiếu nữ xinh đẹp đôi khi sẽ cau mày lại một chút, sau khi thích ứng, các nàng đã vũ mị vạn phần phối hợp với long căn của tôi triền miên.

Ngày mai và chủ nhật có thể đi ngủ, ba cô vợ nhỏ cũng không trân quý thể lực, đều muốn làm cho tôi bay lên mây bay phiêu đãng không ngừng, mới cam tâm tình nguyện ngã xuống giường ngủ mê man.

Sau khi hầu hạ ba cô vợ bé nhỏ, tôi bắn tinh hoa của sự sống vào cơ thể Chikage, hơi nóng phun vào người nàng,dù đã ngất đi, vẫn theo bản năng co rút lại, và sau đó tôi nhẹ nhõm dùng tay ôm chặt phần lưng của nàng.

Ngắm nhìn những thiếu nữ vô cùng quyến rũ thỏa mãn, tôi không khỏi cảm thấy tự hào, tuy rằng thật tình cờ khi tôi lấy đi trinh tiết của 3 thiếu nữ nhưng giờ đây tôi và các nàng đã là một gia đình không thể tách rời nhau, các nàng chính là những người phụ nữ mà tôi trân trọng và yêu thương suốt đời. Trong lòng các nàng, địa vị của tôi cũng quan trọng như nhau, và tôi có lòng tin này.

So với ba tiểu mỹ nhân lười nhác đáng yêu, tôi không có thói quen ngủ nướng. Tuy rằng đang ôm tiểu mỹ nhân ngủ say trong tay, không tiếp tục ngồi điều tức, nhưng vẫn như cũ vào sáu giờ sáng, tôi đã mở mắt ra, nhẹ nhàng rời khỏi thiếu nữ xinh đẹp ngực lớn, và nhẹ cánh tay của nàng xuống, đi đến phòng khách. Buổi sáng, một cốc sữa đậu nành và ngũ cốc là đủ, thời gian còn lại, tôi ở một bên hoạt dộng cơ thể trong sân, một bên mở ra máy thu thanh cỡ nhỏ nghe tin tức hàng ngày của Nhật Bản và thế giới. Hôm nay là ngày 1 tháng 4, ngày cá tháng tư ở phương Tây.

Tin tức vẫn bình thản như mọi, chính sách của các quốc gia đề cập chủ yếu là kinh tế. Taliban ở Trung Đông và Afghanistan vẫn đang tiếp tục đàn áp quân đội của chính phủ. Các trùm ma túy Nam Mỹ vẫn đang cố ý chà đạp lên uy quyền của chính phủ , Âu Mĩ cùng Đông Á rất ổn định, thậm chí không có chiến tranh cục bộ.

Đã một tuần trôi qua kể từ khi tôi nhận được tin có người sẽ ám sát Thủ tướng nội các Nhật Bản, tôi cho rằng lẽ ra phải có hành động gì đó.

Chẳng lẽ họ bỏ cuộc vì không tìm được sát thủ cao cấp như tôi? Nếu cứ như vậy, hơn năm tỷ yên của tôi đều mất sạch, bản thân tôi cũng mất trắng, nhưng phần lớn là tiền của mấy cô vợ nhỏ, cho dù các nàng không quan tâm, tôi vẫn cảm thấy có lỗi. Tuy nhiên, cho dù cómất tất cả, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc tự mình đảm nhận nhiệm vụ này, mặc dù quy tắc do lão đầu tử đặt ra rất phiền, nhưng tôi sẽ luôn tuân theo.

Bà nội nó, may mắn thay, tôi vẫn còn ba nhiệm vụ nữa và tiền có thể bắt đầu bơm vào tài khoản. Nếu giết một người với 10 triệu đô la thì sẽ có thể trả lại cho ba cô vợ nhỏ trong khoảng nửa năm. Khi nghĩ đến điều này, tôi ngừng nghĩ về chỉ số Nikkei và tập trung vào vận may của mình.

Biết rằng ba cô vợ nhỏ sắp đến, hôm qua tôi đi siêu thị mua thịt, rau củ quả, chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn cho cả ba như thường lệ vào buổi trưa.

Vốn dĩ tôi không thích nấu nướng lắm, nhưng nhìn thấy các tiểu mỹ nhân ăn uống vui vẻ, tôi rất vui vì thỏa mãn cơn thèm ăn của các nàng.

Xem ra tôi Liễu Tuấn Hùng, vô luận trên giường hay là dưới giường, đều là nam nhân xuất sắc nhất!

Tuần trước, tôi nấu món Tứ Xuyên cho các tiểu mỹ nhân. Món Tứ Xuyên vốn nổi tiếng cay, rất ngon, nhưng là một người Nhật quen ăn nhạt, dạ dày các nàng không thể chấp nhận được nếu ăn nó trong một thời gian dài. Vì vậy, hôm nay tôi đã chọn món Hoài Dương trong số tám món ăn chính của Trung Quốc. Mặc dù hiện nay có rất nhiều người thích ẩm thực Tứ Xuyên, đối với người Trung Quốc có thể nói là thiên hạ đệ nhất nhưng trên thực tế nó không có chỗ đứng trong những bữa tiệc chính thống. Trong số các bữa ăn cung đình của các triều đại trước đây, ẩm thực Sơn Đông là lựa chọn hàng đầu, tiếp theo là ẩm thực Hoài Dương, trong quốc yến Nam Hải đến ngày nay, ẩm thực Hoài Dương là lựa chọn hàng đầu.

Ẩm thực Hoài Dương rất khắt khe trong khâu lựa chọn nguyên liệu, chú trọng đến độ tươi ngon, nguyên liệu chính nổi bật, kỹ thuật dùng dao điêu luyện, độ mặn vừa phải, hầu như phù hợp với khẩu vị của người dân khắp nơi trên thế giới.

Thịt pha lê, tôm biluo, sườn xào chua ngọt, bắp cải sốt trắng, lòng gà, cộng với súp gà hầm với cam quýt, tôi làm mất hai tiếng đồng hồ.

Trong bếp có một cái bếp giữ nhiệt, cho năm món vào, ninh món súp gà hầm hương cô cuối cùng trên lửa nhỏ, nhìn lên lúc đó đã là mười một giờ ba mươi sáng. Trong phòng không có động tĩnh gì, các mỹ nhân ngủ say hơn cả ngày chủ nhật.

Tôi cười lắc đầu, có vẻ như các cô gái tuổi 16, 17 không thể nào kiểm soát được dục vọng của mình, lần sau phải tiết chế hơn, không thể để các nàng đạt cực khoái quá nhiều, nếu không sinh hoạt lâu dài như thế, thân thể các thiếu nữ nhất định sẽ không chịu đựng nổi.

"Ding Dong!"

Tiếng chuông cửa vang lên, chân tôi bước về phía phòng camera rồi quay ra cổng.

Tôi nhìn trên màn hình giám sát và thấy một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần trong bộ kimono trắng như tuyết đang đứng trước cửa.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, ở Nhật Bản lúc này, người đến gõ cửa duy nhất chính là thiếu nữ xinh đẹp này.

Đã hai tuần rồi tôi không gặp Lily, và tôi nhớ cô ấy lắm, nên tôi thuận tay nhấn một cái, cánh cửa tự động mở ra, mà cho đến lúc này, tôi mới chợt nhớ ra rằng bây giờ tôi không cô đơn, vẫn còn có ba con heo lười đáng yêu còn trong phòng ngủ.

Cánh cổng sắt đã mở, nếu không mở cửa nhà lúc này chắc sẽ lộ ra trong lòng mình có quỷ, trong lúc tuyệt vọng, tôi đành cắn răng chịu trận đón Lily vào nhà.

"Ừm... thơm quá."

Lily, trên tay vẫn cầm hộp thức ăn, vừa đi vào cửa mũi ngọc tinh xảo khẽ động, "Có phải là mùi gà hầm với cơm không?"

Đối với tài nấu nướng của Lily, việc giấu giếm chẳng khác gì một trò đùa, tôi gật đầu, “Ừ, đây là một ngày cuối tuần hiếm hoi nên tôi sẽ làm món gì đó để ăn, bento của cô đã khiến tôi trở nên kén ăn rất nhiều, còn ramen và những thứ tương tự thì tôi không thấy hợp khẩu vị. "

Lily cười nhẹ, uyển chuyển quỳ gối trước chiếc bàn nhỏ, vừa đặt hộp thức ăn trên tay xuống, lông mày nhăn lại, "Hình như ... hình như còn có chút hương vị khác."

Khứu giác nhạy bén không chỉ là khả năng cần thiết đối với các đầu bếp mà còn là khả năng cần thiết đối với những sát thủ và bác sĩ. Khi cô ấy nói điều này, tôi cũng nhận thấy một mùi thoang thoảng trong không khí, và mặt tôi đỏ bừng. Không giống như sự thiếu hiểu biết của Lily, tôi, một trong những người khởi xướng đêm qua, rõ ràng biết rằng mùi hương khoái cảm và dâm dục thoang thoảng đến từ kết quả của việc tôi và ba thiếu nữ nện nhau ở trong phòng khách đêm qua. Tôi nhớ lúc đó mật hoa từ cơn cực khoái của Eri thậm chí còn tràn ra thảm.

"Có lẽ là do không có dọn dẹp."

Tôi gãi đầu nói: "Lily, gần đây cô đi đâu vậy? Sao tôi không thấy ai vào nhà cô?"

"Anh tới tìm tôi?"

Lily đảo mắt nhìn tôi, "Trên màn hình trước cửa nhà tôi, chưa từng thấy anh xuất hiện nha."

"Tôi là một người đàn ông, sợ là nếu tìm cô trước sẽ khiến cô cảm thấy bất tiện."

"Ồ, theo như lời anh nói, tôi là một tiểu nữ nhân thường chủ động mang đồ ăn đến nhà anh, chẳng phải còn kém hơn sao? Xem ra tôi tự tiện quá nhỉ?"

Ta ngơ ngác nhìn thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần mà dụi dụi mắt, "Nàng vẫn là Lily sao? Không phải là yêu quái nào đó giống Lily sao? Lily là một nữ nhânôn nhu !"

Lily mỉm cười ngọt ngào khi nghe những lời đó, và sau đó khuôn mặt của cô ấy trở nên nghiêm túc lại, "Anh nói chuyện khéo thật, nhưng lại thực sự là một người không có lương tâm!"

Vừa nói, Lily vừa mở hộp thức ăn trên tay, lần lượt đặt ba món: Tôm Biluo, Sườn lợn chua ngọt và Bắp cải sốt trắng, món này lại một lần nữa khiến tôi ngẩn ngơ.

Sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy quá tình cờ. Tôi làm năm món mặn và một món canh, còn Lily cũng làm ba món. Mùi thức ăn thơm hơn món tôi làm một chút. Chưa kể, đó chỉ là tám món chính của ẩm thực Trung Hoa. Hàng ngàn những món ăn nổi tiếng nhưng cô ấy có thể làm y hệt như tôi, tôi phải thở dài, trong bóng tối dường như có một loại sức mạnh nào đó, để ngay lúc tâm trí tôi và cô ấy cảm thấy cả hai có điểm chung với nhau.

"Kéttt..."

Ngay khi giọng nói của Lily vừa thốt lên thì tiếng mở cửa lọt vào tai tôi, tôi và Lily cùng nhìn về nơi phát ra âm thanh, và nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như búp bê nhỏ nhắn với phong thái lịch sự, khỏa thân từ trong phòng đi ra ngoài, nhìn bộ dạng say ngủ và quyến rũ của cô ấy, rõ ràng là vẫn chưa thức dậy.

Koharu căn bản cũng hoàn toàn không có nhìn về phía phòng khách bên này, trực tiếp đi vào rửa tay, hai phút sau mới đi ra.

Trong vài phút này, tôi và Lily bất động, tôi không biết Lily đang nghĩ gì, mồ hôi tôi chảy ròng ròng trên trán. Sau khi hỏi thăm, Koharu trông rất tỉnh táo khi em ấy bước ra, cộng với mùi thức ăn ngon, mỹ thiếu nữ búp bê vẫn chào hỏi khi nhìn thấy tôi, "Oa ... Tuấn Hùng, anh làm món gì ngon nữa không? Em đi ngâm một chút ... oh! Má ơi ... "

Tiểu ny tử hét lên một tiếng chói tai lao vào phòng như bay, cánh cửa gỗ đàn hương đóng sầm lại, hai tiểu mỹ nhân bên trong bị tiếng động đánh thức, Koharu hoảng sợ không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra, hai tiểu mỹ nhân cũng không kìm chế được kêu to lên, không còn buồn ngủ nữa, thanh âm mặc quần áo lập tức lọt vào tai tôi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lily đã chuyển từ một nụ cười nhàn nhạt sang vẻ tràn đầy băng giá, cô ấy đang nhìn tôi mà không nói lời nào.

Tôi nghĩ rằng lấy một con dao và cạo lên khuôn mặt của người phụ nữ trẻ đẹp này đảm bảo sẽ cạo đi được rất nhiều băng và tuyết.

"Lily... Ngươi nếu cô tức giận, cứ để buồn bực ở trong lòng là hại chính bản thân mình..."

Tôi nói với cô ấy một cách thận trọng.

Những ngày này, Lily cho tôi cảm giác cô ấy là một người chị chăm sóc tôi cẩn thận, nhẹ nhàng nhưng không quyến rũ, rất ân cần nhưng không vượt ra ngoài phạm vi bạn bè, điều đó khiến tôi rất muốn có một người chị như vậy. Khi Koharu gọi điện thoại đến và yêu cầu tôi dạy thêm cho các nàng một khóa, Lily đã nhắc nhở tôi rằng các cô gái trong Học viện Sakura là những thiếu nữ xuất thân cao quý, và người bình thường không thể chạm vào các nàng, vì vậy đừng gây rắc rối.

Bây giờ Lily nhìn thấy Koharu bước ra khỏi phòng ngủ của tôi, và cô ấy biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua.

Vẻ ngoài của Koharu rất ngọt ngào, cô ấy giống như mười sáu hay mười bảy tuổi, cũng không khó để cô ấy đoán được Koharu là ai.

Hơn nữa, ngoài giọng nói của Koharu, qua khe cửa cũng nghe thấy giọng nói của hai cô gái khác trong phòng, vậy nên tình cảnh hoang dâm tối hôm qua càng có thể hình dung được.

Lily nghe vậy không những không có bật cười, vẻ mặt càng thêm lãnh đạm, "Liễu tiên sinh, cô gái vừa rồi có phải là một trong hai người phụ nữ lần trước lái chiếc BMW SUV với anh không?"

Tôi do dự một chút, sau đó gật đầu nói: "Đúng thế."

"Cô ấy là học sinh của Học viện Sakura?"

"Đúng."

"Tại sao?"

"Bởi vì..."

Tôi trầm ngâm một chút, biết chỉ cần Lily nói chuyện phiếm, dù sao trong lòng tôi cũng đã bình tĩnh lại, dù sao tôi cũng là một người có tâm trí hơn xa người thường rất nhiều, "Kỳ thực đây là một câu chuyện dài, tôi không có ý định với các em ấy, nhưng bây giờ, tôi có thể nói với Lily rằng tôi rất thích các nàng và sẽ không buông tay. "

"Đồ đần!"

Lily tức giận nói: "Anh chỉ là một giáo viên mà thôi! So với các nàng thì chẳng là cái gì! Bất kì một gia tộc nào cũng có thể làm cho anh biến mất không còn tăm tích, anh chẳng lẽ sẽ không lo lằng một chút nào sao?

"Không lo lắng."

Tôi nói một cách nghiêm túc. Tôi không lo lắng của xuất phát từ sức mạnh và sự tự tin của bản thân, nhưng trong mắt Lily, nó trông giống như một giáo viên tự đại từ đầu đến cuối.

"Đồ ngốc ... Liền xem như anh là người nắm giữ năm danh hiệu tiến sĩ tại Harvard thì thế nào? Anh là một học giả tài năng thì thế nào? Coi như học sinh thích bài giảng của anh và thậm chí ngưỡng mộ anh thì thế nào?"

Lily cau mày và nói: "Đây là Nhật Bản, không phải nước Mỹ! Tình cảm thầy trò thì không sao, nhưng điều đó không bao giờ nên xảy ra ở Học viện Sakura. Không thể là đám hài tử này. Gia đình họ đã gửi chúng đến đây vì mục đích chính trị và hôn nhân trong tương lai, không phải để anh rình mò! Chỉ cần để bọn họ biết rằng anh đã lấy trinh tiết của những đứa trẻ này, trong vòng ba ngày, anh sẽ phải chìm xuống vịnh Tokyo, và anh muốn lý luận với ai? "

Sự tức giận của Lily là rất có chủ ý, những lời nói đó tiết lộ một số điều mà người ngoài không nên biết nhưng tôi không để ý lắm. Điều tôi quan tâm là sự lo lắng trong giọng nói ân cần của Lily. "Phanh ……"

Cửa phòng ngủ mở ra trước khi tôi kịp trả lời, ba người đẹp nhỏ mặc quần áo chỉnh tề chạy nhanh tới, trừng mắt giận dữ nhìn Lily, người có ngoại hình tuyệt đẹp giống họ.

"Tuấn Hùng... đừng nghe những lời vô nghĩa của cô ta! Em sẽ không để bọn họ chạm vào anh!"

"Đúng! Em sẽ một mực đi theo anh. Anh chết em cũng sẽ chết. Để xem bọn họ có dám không!"

"Tuấn Hùng... Ông nội đã hứa với em rằng em có thể lấy người đàn ông mình thích, và em không cần phải trở thành công cụ cho hôn nhân! Đừng sợ, em sẽ nhờ ông nội gọi điện tới. Không ai dám tới gây phiền toái cho bạn! "

Các thiếu nữ phản bác Lily bằng những lời nói huyên thuyên của mình, và tất cả các nàng đều tiết lộ tình yêu sâu đậm dành cho tôi.

Tôi không quan tâm rằng Lily vẫn còn ở đó, tôi vỗ nhẹ vào bờ mông xinh đẹp của ba cô vợ nhỏ, "Ngoan, đi tắm trước, chúng ta sẽ nói chuyện khi chúng ta trở lại."

"Không……"

Những thiếu nữ vốn rất ngoan ngoãn kể từ khi trở thành phụ nữ của tôi, lần này kiên quyết từ chối, "Chúng tôi muốn nghe những gì cô nói!"

Vừa nói, các mỹ nhân vừa ngồi xuống tấm thảm trắng trong phòng khách, nhìn Lily với vẻ mặt rất bất thiện. Lily nhàn nhạt nói, đối tượng nói chuyện không phải tôi, mà là các nàng, "Teraguchi Koharu, Fujiwara Eri, Hattori Chikage, các em gan thật lớn, tuổi còn trẻ như vậy, còn dám cùng đàn ông làm tình, mà anh ta còn là lão sư của các em! "

Koharu từ trước đến nay chưa bao giờ là một cô gái ngoan ngoãn, lúc này liền phản bác lại: "Vậy thì sao? Tôi thích Tuấn Hùng và muốn quan hệ với anh ấy, cô quản được sao?"

Khi tôi nghe em ấy nói, trái tim tôi cảm thấy rung động: Lily biết đến quá nhiều có phải không? Cô ấy không chỉ kể cho tôi những gì đã xảy ra ở học viện Sakura, mà còn nhận ra lai lịch ba cô vợ nhỏ của tôi trong nháy mắt. Đây là điều mà người thường có thể làm sao?

Lily cười nhạt một tiếng: "Quy tắc thứ ba của học viện Sakura, ai trong các người đọc lại cho tôi?"

Trong phòng yên tĩnh một hồi, ánh mắt Lily quét tới các nàng, "Cái gì? Các em không dám nói?"

"Cứ nói ra!"

Eri bị nàng chọc tức, "Quy tắc thứ ba của trường là giữ gìn trinh tiết của mình trước mười tám tuổi, và lưu lại những gì đẹp đẽ nhất cho đến giây phút hoàn mỹ nhất."

"Vậy các em làm được sao?"

"Chúng ta làm được rồi."

Lần này đến lượt Chikage là người trả lời câu hỏi. Thiếu nữ đáng yêu hoạt bát tỏa ra sự thánh khiết và hạnh phúc. "Gặp được Tuấn Hùng trong cuộc đời này đã là niềm hạnh phúc lớn nhất của chúng tôi, và được ở bên Tuấn Hùng là quyết định đúng đắn nhất của chúng tôi. Cô không trải qua tình yêu nên đương nhiên cô sẽ không hiểu. "

Câu nói cuối cùng của Chikage khiến sắc mặt Lily hơi thay đổi: "Tình yêu nằm ở sự tôn trọng lẫn nhau, ở sự trân trọng bản thân, lúc nhập trường học các em không tuân thủ quy đinh, làm sao có thể hiểu được tình yêu?" Ngay cả quan hệ chính thức cũng chưa có, mà anh ta cũng lấy đi trinh tiết của các em, đây có còn là tình yêu không? Nếu muốn tôn trọng các em thì anh ta nên đợi đến khi các em đủ 18 tuổi và bố mẹ đã đồng ý rồi thì anh ta và các em ... Ồ, được kết hôn trở thành vợ chồng, đó là điều hoàn hảo và đúng đắn nhất nên làm. "

"Cho nên mới nói, cô không hiểu về tình yêu!"

Các cô gái nhìn Lily với vẻ thương hại, "Khi tình yêu thực sự đến, thì cô không thể cho phép mình suy nghĩ hay lý lẽ. Nếu cô yêu ai, cô sẽ yêu người đó, và nếu cho đi thì sẽ được nhận lại. Tôi thích cảm giác này, vì người đàn ông mình yêu nỗ lực hết thảy, cũng biến nhiệt tình thành hành động, đây mới thật sự là tình yêu a!"

Giờ phút này, tôi thậm chí cảm thấy được các cô vợ nhỏ đã trưởng thành hơn nhiều, ít nhất cũng không thua Lily về phương diện khí thế.

Lily làm sao cũng không thể đoán được ba tiểu nữ sinh lại có thể nói ra những lời này, vẻ mặt choáng váng, trong lòng như nổi lên sóng to gió lớn, không còn bình tĩnh được nữa.

Mặc dù sự Lily và người đàn ông của cô kết hôn cũng là vì thông gia, nhưng cả hai tôn trọng, lịch sự và yêu mến nhau, theo quan điểm của Lily, mối quan hệ này đã rất hoàn hảo. Vì không gặp phải bất hạnh khi thông gia nên khi kết hôn, Lily thậm chí còn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất . Ai biết được rằng ba thiếu nữ trẻ thời đại mới hôm nay trông thật ngây thơ, đơn thuần và không hiểu chuyện nhưng thật sự lại có thể nói ra những lời có ý nghĩa như vậy, tình cảm chất chứa trong lời nói thật chân thành và tha thiết, đôi mắt ấm áp dường như bày ra trước mặt Lily, và gần như muốn truyền lửa cho cô. Cảm giác như bị thiêu đốt, trong lòng Lily rất là bối rối nên không muốn ngồi ở chỗ này nữa, thế nên Lily đứng dậy, nhìn ba tiểu mỹ nhân, lại nhìn tôi một chút, khẽ thở dài một hơi, xoay người bước ra khỏi nhà.