Chương 19: Nọc độc của dâm xà

"Tuấn Hùng, khuôn mặt của Chikage đã trở nên hồng hào ..."

Koharu và Eri còn bận hơn cả tôi, cả hai muốn quay đầu lại xem tôi hút nọc rắn cho Chikage như thế nào, đồng thời họ cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt và biểu cảm của Chikage, sẵn sàng báo cáo với tôi bất cứ lúc nào.

Khi nhìn thấy màu da của Chikage trở lại hồng hào bình thường, giọng nói của hai cô gái xinh đẹp không khỏi run lên, trong lòng lại dâng lên một cảm giác phấn khích.

"Chikage, em cảm thấy bây giờ thế nào? Còn lạnh không?"

Tôi nhìn mỹ thiếu nữ đang từ từ quay lưng lại và nói.

"Đã tốt hơn nhiều rồi, không còn tê nữa ..."

Chikage mỉm cười và gật đầu, nhưng lông mày cô ấy hơi cau lại, "Nhưng Tuấn Hùng, bây giờ em cảm thấy rất nóng ..."

"Nóng?"

Tôi sững sờ một hồi, sau đó dặn dò hai tiểu mỹ nhân ở bên: "Ngoan, tụi em mang Chikage vào trong hồ đi, nước suối nóng hơn 30 độ rất tốt cho việc chữa lành vết thương, lại còn tăng tuần hoàn máu nữa, ngâm một lát sẽ không sao."

"Được."

Koharu và Eri làm theo những gì tôi nói, và ba cô gái tuyệt đẹp quay trở lại suối nước nóng trong nháy mắt.

Trong lúc các em ấy vội vã, quên mất tôi đang ở đó, cả ba cùng ngồi xuống đối diện với tôi, hai bầu vú màu ngọc bích trắng như tuyết tròn trịa trong làn nước đập vào mắt tôi rõ ràng.

"Khụ khụ, hẳn là không có chuyện gì. Anh sẽ đợi ở bên ngoài. Em có thể bồi tiếp Chikage nhé. Chút nữa anh sẽ quay lại xem."

Vừa nói chuyện thì tôi cũng đứng dậy : "Kỳ lạ thật. Mưa vẫn chưa dứt. Chẳng phải người ta đã nói rằng mưa ở Tokyo vào tháng Ba và tháng Tư đến và đi rất nhanh sao?"

Còn chưa kịp cất bước, hai cánh tay ngọc ướt át vươn ra nắm lấy tay áo của tôi.

Tôi quay lại nhìn, nhưng Koharu và Eri đều đứng lên, và không để ý mình đang khỏa thân, kéo lại tôi thật chặt.

"Tuấn Hùng, đừng đi..."

Koharu nũng nịu nói, có chút ủy khuất, "Anh đi tụi em sợ hãi..."

Eri cũng mạnh dạn nói: "Tuấn Hùng, vì mưa tạm thời không ngừng lại nên anh cũng cởi quần áo ra rồi vào suối nước nóng đi, anhcũng mệt mỏi đã hơn nửa ngày, cũng nên thư giãn đúng chứ? Tắm suối nước nóng chính là biện pháp tiêu trừ mệt nhọc tốt nhất đấy ."

Mặc dù Chikage không nói chuyện nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy niềm khao khát từ trong mắt em ấy.

Có thể nghe thấy tiếng mưa to như trút nước, gió to, sấm chớp từ nơi suối nước nóng đứt gãy chảy ra, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Tôi cười lắc đầu nói: "Không cần, dù sao tụi em cũng là con gái, có chút không tiện, muốn lão sư bồi tiếp, lão sư liền ngồi bên cạnh bể suối nước nóng bảo vệ các em, ngoan ngoãn nhắm mắt lại và nghỉ ngơi một lúc, lão sư ở đây, có lão sư ở đây, không có gì sẽ làm tổn thương các em một lần nữa. "

Nói rồi tôi cũng ngồi xếp bằng bên cạnh, chỉ cách bể suối nước nóng một mét.

Ba tiểu mỹ nhân vừa cao hứng , cũng có chút không cam lòng: là nữ nhi, mời lão sư cùng nhau đi tắm suối nước nóng, không ngờ lão sư đần độn này lại cổ hủ như vậy... Chẳng lẽ thân hình của chúng ta không tốt, chẳng lẽ từ đầu đến cuối anh ấy luôn coi chúng ta như trẻ con sao?

Trong tiềm thức, các cô gái xinh đẹp đều cúi đầu, nhìn thân hình hoàn mỹ của mình rồi hai má ửng hồng nhìn tôi, nào biết lúc này tôi đã nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

Đúng là ngốc lão sư ngốc!

Trong lòng ba thiếu nữ có một cảm giác rất ngọt ngào, cảm giác được người bảo vệ tận tình không phân tâm mảy may thật sự rất tốt.

Trong phòng đá chỉ có tiếng nước suối nóng, tiếng gió mưa bên ngoài, ngâm mình trong làn nước suối nóng cũng khiến cho trong lòng các thiếu nữ ấm áp.

Tôi đang nghĩ nên làm gì để tổ chức sinh nhật của mình tối nay, tiếc là tôi không có bạn bè, và tôi không thể tìm thấy ai để ở cùng với tôi.

Nếu biết hôm nay là sinh nhật của mình thì tôi đã không đồng ý đi cùng với hai tiểu ny tử, ít nhất tôi có thể đến nhà Lily để ăn món ngon mà cô ấy làm, có thể coi là một kỷ niệm!

Trong lúc suy nghĩ, Chikage phát ra tiếng rên rỉ không tự chủ được bên cạnh suối nước nóng , âm thanh rên rỉ đó khiến cho người ta cảm thấy ngây ngất.

"Vết thương lại khó chịu sao?"

Tôi mở mắt và quay sang Chikage bên phía đối diện.

Koharu và Eri cùng nghe những lời tôi nói, cả hai cũng vội vàng nhìn Chikage.

Lúc này mặt Chikage đỏ như lửa, so với sắc mặt của hai thiếu nữ bên cạnh thì hồng hào hơn rất nhiều, nhưng tôi tinh ý nhận ra rằng vẻ hồng hào như vậy có chút không bình thường.

Hai mắt Chikage đỏ lên, "Tuấn Hùng... em nóng quá ..."

Lúc này nóng lên chắc chắn không bình thường!

Tôi đột ngột đứng dậy, "Ngoan, đứng lên quay lưng về phía anh, anh sẽ xem miệng vết thương của em một chút."

Bây giờ tôi đang rất vội, tôi không quan tâm đến sự khác biệt giữa nam và nữ. Khi Chikage đứng lên như một hoa sen mới nở và lộ ra dáng người hoàn mỹ của mình, tôi không có tâm trạng để nhìn, chỉ chậm rãi nhìn vào cặp mông trắng như tuyết của cô ấy.

Tác dụng chữa bệnh của suối nước nóng thật sự rất tốt, suối nước nóng chứa nhiều lưu huỳnh và khoáng chất, chỉ trong vài phút, hai vết răng rắn trên bờ mông xinh đẹp của Qianying đã liền lại và hình thành một vết sẹo hơi đỏ.

Ngoài ra, không có vết sẹo hay dấu màu xanh nào khác trên cặp mông tuyết trắng Chikage của Qianying.

"Không đúng, làm sao em thấy nóng?"

Tôi ra hiệu cho Chikage ngồi xuống, sau đó duỗi tay ra. Các ngón tay đặt lên cổ tay Chikage, chân khí nhanh chóng vào sâu bên trong cơ thể của nàng và bắt đầu điều tra.

Chân khí một đường đi qua, không tìm thấy độc tố trong người Chikage, nhưng tim đập dữ dội đến mức mạch máu không ngừng giãn nở ... Đây là biểu hiện của sự hưng phấn không gì sánh được.

"Tuấn Hùng..."

Với tiếng kêu vô cùng quyến rũ và vũ mị đến tận xương tủy, cơ thể mỏng manh của Chikage quấn lấy tôi như một con rắn nước, khuôn mặt hồng hào vui tươi thanh tú của em ấy liều lĩnh tiến về phía tôi.

Lòng tôi run lên, tôi nhẹ nhàng chạm vào ma huyệt đã tê dại của Chikage, hai thiếu nữ cũng đứng lên và tràn ngập hoảng sợ.

Chikage giữ hai tay chụp lấy tôi, mặc dù không thể cử động, nhưng giọng nói thanh tú của em ấy nghe còn quyến rũ hơn cả Koharu, "Tuấn Hùng... em nóng quá ... cho em ..."

Cô công chúa nhỏ của gia đình Hattori nói điều này mà không chút đắn đo, khiến Koharu và Eri bị sốc, "Tuấn Hùng, làm sao bây giờ? Cậu ấy bị sao vậy?"

"Độc tố vết thương của em ấy không còn là vấn đề nữa, nhưng anh nghi là ..."

Tôi suy nghĩ một lúc, "Anh hoài nghi đó là do tác dụng phụ của nọc rắn."

"Tác dụng phụ? Nhanh lên, chớ có dông dài."

Eri lo lắng đến mức suýt khóc, "Có phải Chikage đã không thể cứu nổi hay không?"

"A ... nóng quá!"

Koharu đột nhiên gọi tôi, "Tuấn Hùng, tại sao nhiệt độ trên người Chikage đột nhiên cao như vậy?"

"Bản chất của con rắn là chí dâm. Sau khi con rắn nhỏ cắn Chikage, mặc dù nọc rắn đã được loại bỏ kịp thời, nhưng chất dâm của nọc rắn đã vào được cơ thể Chikage. Đây là lý do tại sao em ấy nói rằng cơ thể của mình bị nóng sau khi giải độc .! "

Tôi nhanh chóng nói: “Cơ thể nóng bừng, ánh mắt mê ly, tình dục phóng đại … Đó là những dấu hiệu bắt đầu của chứng dâm độc phát tác ”.

"A?"

Hai mỹ thiếu nữ nghe vậy như rơi vào trong sương mù, phải mất mấy giây đồng hồ mới phản ứng lại được với tiếng rên rỉ của Chikage, "Như vậy không phải là giống như thuốc kích dục và động dục sao?"

Tôi nở một nụ cười gượng gạo: "Phép ẩn dụ này tuy thô tục, nhưng rất đúng."

Ngừng một chút, tôi nói ra những điều mình nghĩ: "Nhưng độc dược này không phải không tan, anh có thể bế em ấy ra ngoài, dùng thiên cơ của trời đất, dùng mưa to để hạ nhiệt dục vọng của cô ấy, chỉ cần chịu đựng cho đến khi nhiệt độ bên trong trở lại bình thường là được, em ấy sẽ không sao."

"Không thể nào!"

Eri tức giận nhìn tôi, "Tuấn Hùng, ngoài trời mưa to quá, anh muốn cô ấy ở dưới mưa bao lâu để thải độc? Em sợ sau khi trúng độc, cơ thể và xương cốt của cô ấy yếu như vậy, rất lâu mới có thể khôi phục như cũ." Không ngờ Eri cũng biết một chút về lý thuyết y học, nên tôi gật đầu, "Đúng vậy, di chứng này khó tránh khỏi, nhưng không có cách khác."

Trong khi nói, tôi nhìn Chikage cả người đã đỏ lên, bây giờ cô ấy thậm chí không thể thốt ra một lời, chỉ còn có thể rên rỉ trong vô thức.

Koharu một mực đang cẩn thận quan sát Chikage, đột nhiên nói với tiếng khóc nức nở: "Không được, không được, cơ thể của cậu ấy dường như muốn bốc cháy ... Tuấn Hùng, nhanh chóng cứu cậu ấy ..."

"Việc này không nên chậm trễ, giao cô ấy cho anh, anh sẽ ôm em ấy ra ngoài."

Nói vậy, tôi sẽ đưa tay ra đón lấy Chikage .

"Ba!"

Eri vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra và đánh tôi, "Đồ ngốc!"

Em ấy tức giận mắng : "Đồ ngốc, anh không có cách nào tốt hơn để cứu cậu ấy sao? Tại sao lại muốn bế cô ấy ra ngoài, để cả hai người cùng dãi gió dầm mưa? Như vậy sẽ hại đến thân thể rất nhiều!" "

Tôi nghi ngờ nhìn cô ấy, "Anh còn có thể làm gì khác ? Còn hơn là để cô ấy phát hỏa, đúng không?"

"Đồ đần! Đồ đần! Đồ đần!"

Miệng nhỏ Eri mắng tôi ngu ngốc, "Anh nếu làm tình với cậu ấy, không phải cũng có thể giải hết dâm độc sao?"

Lời nói gây sốc của cô ấy khiến bàn tay tôi đang duỗi ra lần thứ hai dừng lại khi chạm vào làn da nóng bỏng của Chikage.

Koharu đang ở bên cạnh, vẻ mặt kinh ngạc, sau đó vui vẻ nói, "Đúng vậy, Tuấn Hùng! Chikage rất thích anh, vậy tại sao cả hai không làm tình?"

Tôi suýt chút nữa nôn ra máu, "Hai vị bạn học, anh là giáo viên của Qianying! Hơn nữa, chúng ta mới quen nhau có một ngày, làm sao có thể nói có thích hay không?"

Suy nghĩ của Eri càng ngày càng rõ ràng hơn, "Anh chỉ là giáo viên của chúng em, Chikage thậm chí còn chưa đứng lớp, cũng không coi là học sinh của anh. Còn muốn hay không, không cần phải dùng thời gian để quyết định. Những gì anh đã làm hôm nay đủ để chinh phục tất cả các cô gái, bao gồm cả Chikage... Coi nào, một người đàn ông làm sao có thể dông dài như vậy được! "

Nói rồi cô ấy đưa tay ra định túm lấy quần áo của tôi.

Tôi nhanh chóng lui về phía sau, "Em làm loạn quá rồi đấy. Quên đi, anh sẽ không nói nhiều nữa, em ngoan ngoãn ở lại đây, anh cùng Chikage đi ra ngoài."

Nói rồi, tôi đưa tay ra định ôm Chikage, nhưng Eri đột nhiên buông Chikage ra, em ấy mở rộng hai tay, vòng tay qua cổ tôi rồi thuận thế ngã về phía sau.

Hoàn toàn là hành động theo bản năng, thấy rằng việc té xuống là không thể tránh khỏi, tôi trở mình và trở thành miếng đệm thịt của Eri một lần nữa, và rơi xuống suối nước nóng với cô ấy.

Vào lúc xuống nước, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi, cảnh tượng như vậy đã được dàn dựng một lần trước cửa phòng tắm của tôi vào sáng nay ... nhưng lần này thì mơ hồ và trực tiếp hơn.

Cùng lúc khi tôi rơi xuống nước, cơ thể trần trụi của Eri đè lên tôi như lúc sáng, tiểu ny tử không những không ngại ngùng mà còn lúng túng cởi cúc quần của tôi bằng bàn tay nhỏ bé của mình trong nước.

Nàng hoàn toàn không để ý rằng cơ thể tôi đã hoàn toàn chìm trong nước, và gần như không bị nghẹt thở.

Tôi vội vàng ngồi dậy, dùng hai tay nắm lấy bàn tay ngọc của thiếu nữ xinh đẹp, "Eri, em đang làm gì vậy?"

"Em muốn anh và Chikage thân mật!"

Tiểu mỹ nhân kiên quyết nói: "Anh nhìn cậu ấy một chút, lập tức sẽ không chịu được. Anh nói đó là dâm độc, vậy thì giải quyết đi!"

"Nói bậy!"

Tôi tức giận nói: "Làm sao em có thể thay thế Chikage đưa ra quyết định? Buông anh ra, anh đi ra ngoài. '

"Không……"

Eri vẫn kiên quyết lắc đầu, cô ấy nghiến chặt răng , dứt khoát đổi hướng, nắm lấy áo phông của tôi, dùng sức xé nó ra, nó đã bị xé làm đôi.

Sau khi cô gái xinh đẹp ngực to thực hiện động tác táo bạo này, cô ấy không dừng lại chút nào, bàn tay nhỏ bé của cô ấy tiếp tục trượt xuống, và cô ấy nhắm vào quần của tôi một lần nữa, cố gắng để cho tôi trần truồng như cô ấy.

Móa!

Quá uất ức a?

Trong đầu tôi hiện lên một suy nghĩ, mình là sát thủ danh giá số một ở Bắc Mỹ, lại bị một cô gái nhỏ ép vào thế này, thật là buồn cho giới sát thủ!

Nghĩ vậy nhưng tôi không thể để em ấy thành công, trong lúc giằng co, tôi không dám dùng hết sức để làm tổn thương em ấy nên hai chúng tôi bắt đầu “chiến đấu” liên tục trong hồ bơi suối nước nóng.

Koharu một mình ôm Chikage, nhìn hai chúng tôi lộn nhào trong nước, và cảm thấy mờ mịt không thôi.

Nàng không biết những gì Eri đang làm là đúng hay sai, nhưng cảm thấy trong lồng ngực của mình và Chikage, thân nhiệt nóng như lửa đốt, và thậm chí một dòng nước sền sệt đã chảy ra từ khu rừng rậm bí ẩn của thiếu nữ, cũng chảy ra từ cơ thể của nàng.

Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ đến không thể chịu nổi của Chikage, Koharu bỗng nhiên quyết định, đặt Chikage bên cạnh rồi thuận thế cũng lao tới, đem tôi, người vừa mới thoát khỏi Eri, nằm xuống dưới nước một lần nữa.

Tôi toàn thân đều đã ướt đẫm, hiện tại cũng không thèm quan tâm nhiều như thế, từ trong nước đứng lên, trên người tôi Koharu giống như một con gấu túi nhỏ, bám chặt lấy tôi.

Đối mặt với Koharu, sống chết cũng không buông tay, tôi bất lực nói: "Koharu ngoan, tại sao lại hồ nháo giống như Eri? Chikage đâu? Sao không chăm sóc em ấy."

"Tuấn Hùng... Chikage không thể chịu được nữa ... Nếu trì hoãn như thế này, Chikage sẽ chết mất..."

Koharu rơm rớm nước mắt nhìn tôi, giọng nói nhỏ nhẹ càng thêm đáng thương, "Cứu cô ấy, cái gì quan trọng hơn tính mạng của mình?"

"Nhưng ra ngoài mưa phát tán dâm độc cũng có thể a, không cần phải phá thân cô ấy."

Tôi nhìn Koharu và Eri và nói, "Chỉ là tạm thời bị ốm sau khi bị cảm, nhưng em ấy có trinh tiết, đó là chuyện cả đời ... A!"

Koharu thấy tôi một mực không đáp ứng nên đã dứt khoát đem đầu lưỡi ngọt ngào vào miệng tôi và thẳng thừng trêu chọc tôi.

Đầu lưỡi thơm mềm mịn như kem, có mùi thơm và hơi thở nữ tính, khiến tôi suýt chút nữa đã đánh mất bản thân, mới đẩy Xiaochun ra, và tôi mắng: "Em có biết mình đang làm gì không?"

"Em biết."

Koharu gật đầu với vẻ nghiêm túc mà tôi chưa từng thấy, "Em thích anh, Tuấn Hùng... Vậy nên em muốn hôn anh ... Chỉ cần em thích là được, tại sao lại không thể?"

Tôi im lặng một lúc, lời nói của tiểu mỹ nhân có chút chột dạ, mang theo vẻ tự nhiên, dễ gần nhưng cũng đầy triết lý khó tả.

"Tuấn Hùng... Tới đi! Hãy để Chikage cảm nhận sự dịu dàng của anh!"

Không biết từ bao giờ, Eri đã ôm Chikage ở đó và đặt vào giữa tôi và Koharu, làm cho thân thể mềm mại của Chikage dính chặt vào ngực tôi.

Không có áo thun che lấp, tôi và Chikage đang trần như nhộng đối mặt với nhau, đôi búp măng ngọc của em ấy áp vào thân thể tôi, điều này ngay lập tức khiến tôi trở nên kích động.

Tô vẫn là trai tân a! Làm sao có thể chịu được sự cám dỗ như vậy ?

Koharu lúc này đã đứng lên khỏi người tôi, và cùng với Eri, trong lúc tôi đang lơ đãng nhất thời cởi quần của tôi ra, và bây giờ tôi đã hoàn toàn biến thành một người đàn ông dâm đãng.

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, và cơ thể mềm mại như nước của thiếu nữ cứ như vậy bị tôi ôm vào trong lòng.

Lúc này, tôi cũng phát hiện ra rằng nhiệt độ cơ thể của Koharu cao hơn trước rất nhiều, thậm chí còn cao hơn đáng kể so với nhiệt độ của nước suối nóng bên dưới chúng tôi. Không thể chần chừ thêm nữa! Nếu không, dù có được cứu đi chăng nữa, em ấy cũng sẽ bị cháy hỏng đầu óc, vì nhiệt độ cao mà trở thành một tiểu mỹ nhân ngốc nghếch.

Nếu như tôi biết chuyện này sớm hơn, vừa rồi tôi đã không còn dây dưa với Koharu và Eri, bây giờ nếu tôi muốn ra ngoài, cơn mưa dữ dội nhất định sẽ không có tác dụng trong một thời gian, chưa kể ... Tôi có thể cảm nhận được tiếng gió, tiếng mưa. , sấm sét bên ngoài. Động lượng nhỏ hơn nhiều và nó vẫn đang dần suy yếu.

Với mức độ mưa gió như vậy, nàng không thể nào tiêu tan được dâm khí của Chikage!

Dường như chỉ còn một lựa chọn.

Nghĩ đến đây, tôi thở dài nhìn tiểu mỹ nhân quyến rũ và xinh đẹp chỉ có thể rên rỉ trong vòng tay của tôi, trong khi gật đầu với Koharu và Eri, tôi vươn tay ra một chút và nhanh chóng giải khai ma huyệt của Chikage.