Chương 18: Hương thơm của mỹ nhân trong nước

"Tuấn Hùng, trong này chẳng lẽ có suối nước nóng?"

Các cô gái xinh đẹp cao hứng ngẩng đầu hỏi.

Khó trách các nàng thích thú như vậy, vừa rồi ở bên ngoài các nàng vài lần hoặc ngồi hoặc quỳ trên mặt đất, vừa vào hang này đã bị bẩn hết cả người, nếu lúc này có thể lao vào suối nước nóng để tắm, thế thì đơn giản chính là hưởng thụ lớn nhất trong cuộc đời a!

Do bên ngoài mưa liên tục nên tầm nhìn giảm dần, trời tối hơn trước rất nhiều, ba cô gái không còn nhìn thấy gì trong hang, nhìn về phía chỗ bị vỡ ra chỉ cảm thấy trong suối nước nóng có mùi lưu huỳnh và nhiều hơi nước.

Đôi mắt của tôi tất nhiên không giống, khi mới bắt đầu luyện Chân khí, ngoài những kỹ năng cơ bản, tôi cần rèn luyện tay chân linh mẫn và nhãn lực. Từ khi luyện võ, mắt tôi như động vật về đêm có thể nhìn thấy như ban ngày ở một nơi tối tăm như thế này, nhìn xa ít nhất 30 mét nên cũng không có vấn đề gì. Vì thế nên nơi các nàng không nhìn thấy, tôi lại có thể nhìn thấy rõ ràng.

Từ chỗ cửa hang bị đục vỡ đi đến nhìn kỹ, đó là một hang động lớn với diện tích hơn 100 bình (坪 (âm Hồng Kông/Quảng Đông) đơn vị đo diện tích của Nhật Bản, một bình 坪 bằng 3,3579 thước vuông.), ở gần phía đối diện bức tường đá hơn năm mét, có một dòng nước nóng và hơi nước đang bốc lên thuận theo vách đá chảy xuống.

Do độ cao thẳng đứng, nước nóng cuối cùng chảy xuống một hồ không lớn, rồi lại thuận theo chảy ra nơi xa, còn suối nước nóng cuối cùng chảy về đâu, do địa hình tiếp tục hạ xuống nên hiện tại vẫn chưa rõ. .

Ngoài suối nước nóng chảy ra, phòng đá rất sạch, chỉ có một nhược điểm duy nhất là phòng đá hơi ẩm và ngột ngạt vì hơi nước nóng nhiều năm, rất giống phòng tắm hơi.

"Có suối nước nóng, nhưng phải đợi thêm một chút, chờ lưu huỳnh thông ra ngoài một chút rồi lại đi vào."

Tôi mỉm cười nói: "Lão sư đi vào trước dò xét một chút, điều tra xem có nguy hiểm gì hay không."

"Ừm... Tuấn Hùng, cẩn thận chút."

Ba cô gái vẫy tay rất nhẹ nhàng.

Sau trận chiến với con gấu đen to lớn vừa rồi, cả ba đã rất yên tâm về khả năng của tôi, và những lời cảnh báo cũng ngày càng trở thành bản năng.

Tôi gật đầu cười, quay lưng bước vào phòng đá.

Vừa bước chân xuống đất liền có thể cảm thấy lòng bàn chân hơi nóng, trong không gian khép kín, thông thường suối nước nóng chảy qua nhiều năm khiến nhiệt độ xung quanh tăng lên.

Đầu tiên tôi quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút và thấy rằng bốn phía quả nhiên không có khe hở gì cả, tất cả đều là những bức tường đá được hình thành trong nhiều năm. Nơi duy nhất có một chút không khí lạnh tràn vào là vị trí hạ lưu của suối nước nóng.

Đi đến bên cạnh suối nước nóng, tôi nhìn thấy hồ nước nóng mà tôi mới để ý lúc nãy, sâu khoảng chừng 80 mét, rộng khoảng ba mét, kéo dài xuống dưới 3 mét, phía dưới giống như bậc thang, thấp đi một tầng, ... Sau ba tầng, phần nước suối nóng cuối cùng chảy xuống ở cuối tầng thứ ba và bị đứt đoạn từ đó.

Dọc theo phương hướng suối nước nóng chảy xuôi nhìn lên, cómột khe hở lớn bị vỡ rộng 20 cm như bị một con dao lớn rạch ra, nước suối nóng từ đây chảy ra khỏi hang. . Ở đây ánh sáng bên ngoài lờ mờ thấy rõ, cùng bởi vì mưa to mà va chạm tung tóe hòa lẫn vào nhau.

Bây giờ nhìn lại, dòng nước với những bể suối nước nóng ba tầng giống như được chạm khắc tinh xảo bởi sự khéo léo của những người thợ, phải là tích tụ nhiều năm, và chỉ bị suối nước nóng làm tan chảy một chút mới tạo ra được điều kỳ diệu như vậy.

Tôi dùng tay kiểm tra nhiệt độ nước thì thấy ở hồ thứ nhất khoảng 50 độ, ở hồ thứ hai chỉ hơn 30 độ. Nhiệt độ ở hồ thứ ba chỉ khoảng 20 độ vì gần nhất. So với bên ngoài, hồ thứ hai phù hợp với suối nước nóng hơn.

Tiếc thật, xung quanh có ba tiểu ny tử muốn nhanh chóng tẩy bạch bạch (tắm á :V), nếu không thì tôi sẽ tự mình thưởng thức trước rồi đó!

Trở lại bên ngoài, báo tin tức cho ba thiếu nữ đã sốt ruột chờ đợi, các tiểu mỹ nhân cao hứng hét lên, Koharu bắt đầu cởi áo.

"Tụi em định làm gì?"

Tôi giật nảy mình.

"Tuấn Hùng cổ hủ..."

Koharu trợn mắt nhìn tôi một chút, cởi ra mấy cúc áo sơ mi màu xanh lục, lộ ra áo lót màu hồng bên trong, một mảnh trắng như tuyết mềm mại rung động lòng người cực kỳ, "Người ta không ở nơi này cởi quần áo, chẳng lẽ đi vào bên trong chỗ ẩm ướt kia sao a?"

"Nhưng……"

Tôi chưa kịp nói xong thì tiểu ny tử đã bắt đầu cởi váy, tôi ho nhẹ rồi quay người lại, "Koharu, lão sư dù sao cũng là đàn ông, nên giữa nam và nữ thì cũng phải đề phòng một chút, được chứ?"

"Không quan hệ gì với nhau nha."

Koharu đem váy và áo sơ mi cởi xong, chỉ mặc bộ đồ lót màu hồng, bước đến gần tôi, "Trải qua hành động anh hùng cứu mỹ nhân của Tuấn Hùng hôm nay, em quyết định thưởng cho anh một chút ... Này, mở mắt ra! Anh thấy dáng người của người ta thế nào?"

Tôi lập tức lui ra ngoài, bật đèn pin, xoay người đi vào sâu trong hang, "Mặc quần áo ra ngoài đi, anh trông chừng giúp các emem. Nhớ là nhiệt độ của hồ thứ hai là vừa phải, cho nên đừng có hấp tấp. "

"Hì hì, anh chàng rụt rè!"

Koharu giễu cợt tôi, nhưng sau khi nhìn tôi vào sâu trong hang động quay lưng về phía cả ba người, tiểu ny tử mới dám cởi áo lót và quần lót, nhẹ nhàng nhảy vào nước.

"Oa, thật nóng..."

Ngay khi Koharu vừa mới nhảy vào, nàng đã nhẹ nhàng kêu lên, Eri và Chikage nhìn Koharu nhảy qua nhảy lại không ngừng, bất giác mỉm cười.

Hai nàng tuy xấu hổ hơn so với Koharu nhưng đã trải qua kinh lịch đồng sinh cộng tử, các nàng vẫn rất yên tâm đối với nhân phẩm của tôi, nhanh chóng cởi quần áo ra, hai mỹ thiếu nữ cũng học dáng vẻ của Koharu vừa rồi và nhảy vào trong suối nước nóng.

Nhiệt độ dưới chân các em ấy ít nhất là 30 độ, ba tiểu mỹ nhân không dám ở bên ngoài lâu hơn, liền nhảy xuống hồ nước nóng, chỉ chốc lát sau, như thường lệ tiếng cười đùa của Koharu và Eri lọt vào tai tôi, và lần này ngay cả Chikage cũng tham gia vào, các em ấy cười nói và đùa giỡn không ngừng.

Nhắc mới nhớ, tôi cũng trạc tuổi các nữ sinh, nhưng sau bao năm bôn ba, cố gắng học tập bản lĩnh, để tâm tính của tôi đã sớm thành thục, đối với tiểu nữ sinh ngây thơ như các nàng, chỉ có thể xa xa nhìn, sao có thể tắm cùng các nàng ở trong đó.

Cơn bão dữ dội bên ngoài vẫn đang tiếp tục, và tôi nhớ tới một lần trải qua giày vò như vậy, chắc hẳn Tsuneya Yukifumi ở chân núi đang rất lo lắng.

Theo bản năng giơ tay lên nhìn đồng hồ, muốn xem mấy giờ, khi thấy kim đồng hồ đã chỉ đến bảy giờ tối, tôi cũng vô tình nhìn thấy ngày hôm nay.

Ngày 18 tháng 3!

Đây không phải là sinh nhật của tôi sao? Thảo nào những ngày này tôi luôn cảm thấy như thể mình đã quên mất điều gì đó, hóa ra là vậy.

Thực ra sinh nhật của tôi không phải là ngày 18 tháng 3 mà theo lời lão đầu tử nói, ông ấy đón tôi vào ngày này nên ông đã lấy ngày 18 tháng 3 là ngày sinh của tôi rồi tính tiếp.

Trong mười bảy lần sinh nhật trước, ngày này lão đầu tử vô sỉ kiểu gì cũng sẽ như có lương tâm, tặng tôi một ít quà, tuy không đắt tiền lắm, nhưng được lão đầu tử quan tâm như một người cha, tôi sẽ luôn cảm thấy sự ấm áp của gia đình.

Hôm nay là ngày tôi đến tuổi trưởng thành, lão đầu tử đã nói cách đây rất lâu rằng sau sinh nhật lần thứ mười tám của tôi, ông ấy sẽ trả lại cho tôi số tiền vất vả kiếm được từ việc trở thành một sát thủ và bác sĩ trong suốt nhiều năm, và để tôi đi ra ngoài xông xáo du lịch riêng một phen .

Nhưng bây giờ, tôi đã rời đi nước Mỹ, nhưng lão đầu tử bị kẻ thù ném bom không còn mảnh xương.

Khi tôi nghĩ đến cảnh tượng thảm thương này, mắt tôi không tự chủ tụ lại những tia sát khí.

Ba năm!

Theo lão đầu tử phân phó, ba năm sau tôi mới có thể trở về Mỹ, tuy rằng đã ba năm trôi qua, dưới sự truy sát của bác sỹ tôi, vẫn chưa có người nào thoát khỏi sự trừng phạt.

Lão đầu tử, lão hãy ôm mỹ nữ trên thiên đình mà nhìn tôi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ thù nào của người, nhất định sẽ tống bọn họ xuống địa ngục để bọn chúng nhận cực hình vô biên.

"A..."

Tiếng kêu sợ hãi của Chikage phát ra từ trong hồ nước nóng truyền ra, dây thần kinh phản ứng nhanh của tôi lập tức được kích hoạt, và tôi đã phi đến đến cửa hang trong nháy mắt.

"Tuấn Hùng... Mau tới..."

Tôi chưa kịp đặt câu hỏi thì Koharu đã gọi lớn: "Chikage bị con gì đó cắn rồi!"

Tôi không chần chừ thêm nữa, nhảy lên lướt vài lần trong không khí, chỉ mất chưa đầy một giây sau khi giọng nói của Koharu phát ra, tôi đã vọt tới hồ nước nóng.

Eri và Koharu đang giúp Chikage bước ra khỏi hồ bơi. Cơ thể trắng như tuyết và thanh tú của ba người đẹp nhỏ bé hiện ra trước mặt tôi mà không có bất kỳ sự cản trở nào. Bộ ngực E-cup của Eri rất cao, còn đường cong hình chữ S của Koharu thì mang theo ngây ngô cân đối như một tác phẩm điêu khắc bằng ngọc bích tuyệt đẹp ...

Mọi cảnh vật chuyển động vụt qua, và tâm trí tôi đều tập trung vào cặp mông căng tròn của Chikage.

Nửa bên phải của gò đất vốn dĩ trắng như tuyết cuộn lại thành hình vòng cung hoàn mỹ, giờ đã có hai vết máu nhỏ , làn da xung quanh đã biến thành màu xanh lam, máu đen cũng từ từ chảy ra bên ngoài.

Tôi quét mắt quanh hồ bơi suối nước nóng, và thấy một con vật giống rắn đen đang nhanh chóng di động, cố gắng nhảy xuống bên dưới.

Tôi đưa tay ra hít một hơi thật mạnh, trong tay tôi đã nắm lấy một con rắn nhỏ dài khoảng 30 cm, dày khoảng ngón tay, toàn thân màu trắng, lưỡi rắn màu đỏ phun ra nuốt vào , rất là quái dị.

Lúc bình thường, tôi sẽ ngồi nghiên cứu về loại rắn chưa từng thấy này, nhưng bây giờ Chikage đã bị nó cắn, rõ ràng là có độc, tôi lập tức ra sức, một cỗ chân khí vọt vào bên trong cơ thể nó, con rắn nhỏ không có giãy dụa, và biến thành một quả bóng mềm trong nháy mắt.

Tôi ném xác con rắn nhỏ sang một bên, nhìn các mỹ thiếu nữ và nói: "Thật xin lỗi, là lão sư sơ suất."

Koharu không tức giận, và sụt sịt nói, "Tuấn Hùng, nhanh nghĩ ra biện pháp đi, khuôn mặt của Chikage rất là khó nhìn..."

Gật đầu, tôi vươn tay đỡ cơ thể trơn nhẵn mềm mại của Chikage, "Chikage, em cảm thấy thế nào?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Chikage lúc này đã vô cùng tái nhợt, và đôi môi dường như đã trở nên trắng bệch, "Chikage, em ... lạnh quá ..."

"Con rắn này có độc, Chikage, lão sư mạo phạm một chút, em nhịn xuống."

Tôi nhìn vào mắt cô ấy, "Tin tưởng anh, nếu có thể cứu em khỏi con gấu đen to lớn, anh nhất định có thể mang em bình an trở về."

Sau khi nói xong, tôi ra lệnh cho Koharu và Eri : "Các em đỡ Chikage, chuyển thân thể em ấy quay lưng lại với tôi, và đừng để em ấy ngã xuống dưới."

"Vâng."

Cả hai nhanh chóng vòng tay Chikage qua vai và đồng thời cũng quay người một chút.

Tôi nghiến răng cúi đầu, miệng ngậm lấy cặp mông trắng như tuyết của Qian Ying cắn một cái.

"Oh……"

Đây là lần đầu tiên một người đàn ông nhìn thấy cặp mông đẹp đẽ của Chikage, cặp mông cứ như vậy được ngậm trong miệng tôi, tôi dùng sức mút vào, cỗ khí tức như lửa nóng kia, nếu không có Koharu và Eri hỗ trợ thì em ấy đã ngã xuống mặt đất từ lâu.

May mà không thấy, cũng may là không nhìn thấy ... Tiểu công chúa nhà Hattori không ngừng suy nghĩ trong lòng, để chống lại cơn tê dại phát ra từ mông.

Trong vô thức, tôi tiếp tục hút máu độc, nhổ ra ... Theo chu kỳ, tôi đã mạnh mẽ hút hơn mười ngụm, máu độc đã dần dần chảy ra từ miệng vết thương của Chikage.

Tuy nhiên, không có cách nào loại bỏ hoàn toàn độc tố, tôi cau mày nhìn cặp mông xinh đẹp của Qianying, mặc dù máu đã chảy ra rồi nhưng chút màu lục lam trên mông vẫn không tiêu tan.

"Chikage, hãy kiên nhẫn một chút."

Trong lúc tuyệt vọng, tôi phải đưa tay vào trong bể suối nước nóng để rửa sạch, hai bàn tay to lớn lập tức đè xuống nửa mông bên phải của cô ấy.

So với miệng, hai tay đè xuống như lửa nóng là một loại kích thích khác, không biết có phải quan hệ giữa nhiệt độ của nước và độ nóng ở đây hay không mà trong tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của Chikage, gương mặt của nàng từ từ đỏ lên.

Trong khi tôi bóp mạnh cặp mông trắng như tuyết của xuống Chikage, tôi dùng miệng hút vết thương của em ấy, sau khi lặp lại năm sáu lần, dấu vết màu xanh lam dần dần tiêu tán và thay vào đó là màu sắc cặp mông bên phải của Chikage, hoàn toàn biến thành màu đỏ như lửa.