Chương 152: Cá thu đao giống choai choai

Tiếp theo Lý Thanh Vân lại đi mua một ít thuốc Đông y quý giá, từ bỏ đông trùng hạ thảo không thể gieo trồng nhân công ra, thuốc Đông y được tính là quý giá đều trồng một ít, trồng đầy kẽ hở trong ruộng nhân sâm.

Đằng trước có một công ty nuôi trồng thủy sản quy mô lớn, khi dừng xe, tới quá gần thùng nuôi ong nhân tạo ven đường nên bị ong mật đốt cho, hơi đau, lúc đó đều sưng lên. Định tìm người nuôi ong để tranh luận, nhưng nhìn trái nhìn phải, kể cả du khách đều không nhìn thấy.

Lý Thanh Vân lập tức giận dữ, thu vài thùng nuôi ong ở ven đường vào trong tiểu không gian, dù sao ở đây có rất nhiều thùng nuôi ong, tạm thời người nuôi ong cũng không biết bị thiếu bao nhiêu.

Mới đầu khi trồng dưa hấu ở trong tiểu không gian, không hề có vật sống thụ phấn ở trong đó, dưa hấu khi ấy lại có dáng dấp rất tốt. Về sau Lý Thanh Vân đã bỏ qua các loại côn trùng nhỏ thụ phấn hoa như bươm bướm, ong mật vân vân.

Lúc này thu vài thùng nuôi ong của người ta, bên trong có vô số mật nên mới nhớ ra vụ này. Lại nói, trong tiểu không gian của hắn hiện giờ chỉ có một ít cây ăn quả nở hoa nhỏ, mặt đất đều là dược thảo, nở hoa không nhiều. Hắn thậm chí hoài nghi, có thể sẽ làm đói chết những con ong mật này không?

Công ty nuôi trồng thủy sản có bảo vệ, không để cho người ngoài tùy ý tiến vào. Nhưng nghe Lý Thanh Vân nói đến đây để mua cá bột, bảo vệ lập tức trở nên nhiệt tình, gọi cuộc điện thoại cho người phụ trách, sau đó không bao lâu đã có người chạy xe điện bốn bánh ra đón hắn.

Lý Thanh Vân lên xe, liên hệ họ tên rồi hỏi người phụ trách họ Tô này một vài chuyện về cá bột. Người phụ trách họ Tô tự xưng là giám đốc công ty thủy sản, cũng là người thân của ông chủ, khoác lác nơi đây có cá bột nước ngọt của toàn bộ phía Nam.

Lý Thanh Vân bất động thanh sắc hỏi một câu: “Hả? Vậy có cá thu đao Trường Giang và cá cháy thường không?”

Tay giám đốc Tô run lên, suýt nữa đâm phải cây to ven đường, vẻ mặt cổ quái nói: “Không phải cậu cũng định nuôi cá thu đao Trường Giang đấy chứ? Ha ha, nếu như là cá cháy thường, bọn tôi tạm thời không có. Nhưng cá thu đao Trường Giang thì thật sự có một ít. Nhưng đã không phải là cá bột nữa, dài chừng 10cm. Nói thật, thứ này không dễ nuôi sống, bọn tôi nhập 10.000 đuôi cá bột từ Thượng Hải, nuôi mấy tháng, chết đi còn lại hơn 1000 con, lỗ chết được.”

“Các anh lấy giá nhập vào bao nhiêu?” Lý Thanh Vân hơi phạm húy kỵ hỏi một câu.

Giám đốc Tô đang rơi vào trong quá trình oán thán và hối hận, tạm thời không phát hiện ra, đáp lại: “Năm ngoái một con cá thu đao bột 128 tệ, năm nay hơi giảm chút, một con 120 tệ. Lúc đó tôi và một chuyên gia nuôi dưỡng đi nhập hàng, cá thu đao bột tổng giá trị một triệu hai trăm ngàn tệ, dọc theo đường đi bọn tôi không dám chợp mắt, liên tục dặn dò lái xe phải chạy ổn, cho dù như thế, trên đường cũng chết hơn 100 con, kia đều là tiền.”

“Chuyện thảm hại hơn còn ở sau đó, sau khi thả vào ao lớn, không biết do khí hậu hay do chênh lệch nhiệt độ, ngay đêm đó đã chết mấy trăm con. Ông chủ bọn tôi tức giận đến vỗ bàn, nói nhất định phải tìm ra nguyên nhân, cá kiều quý như vậy, người ta đều có thể nhân giống ra, mình là công ty nuôi trồng lớn đến vậy lại không nuôi sống được cá thu đao bột, thật sự mất thể diện.”

“Nhưng càng muốn làm tốt thì đả kích càng lớn, khi 10.000 con cá thu đao bột chỉ còn thừa lại 5000 con, ông chủ bọn tôi đã bỏ qua, nói kêu nhân viên kỹ thuật nuôi dưỡng bọn tôi tùy ý thí nghiệm, ai có thể tìm ra phương pháp nuôi dưỡng thích hợp, cho dù cuối cùng còn sống 1000 con cũng được.”

“Nhưng chờ đến khi chỉ còn lại hơn 1000 con cuối cùng, đã không có kỹ thuật viên nào dám tới gần bên hồ cá thu đao nữa. Đều coi chúng nó thành tổ tông để hầu hạ, chúng nó vẫn không ngừng chết, không thấy con nào dài ra, không phải bệnh này chính là bệnh kia.”

“Đây, ao thí nghiệm số 2 bên tay phải phía trước chính là ao cá thu đao, trước mắt chúng nó chỉ vừa được chừng 10cm, con lớn hơn một chút cũng có 13cm 14cm, nhỏ là 8cm 9cm.”

“Ao cá thu đao này đã trở thành ác mộng của công ty thủy sản bọn tôi, cũng không sợ cậu chê cười, nếu như cậu bằng lòng lấy nó, bọn tôi thu giá vốn là được. Nhanh chóng mang chúng nó đi, bọn tôi tiện dọn ao, nuôi dưỡng cá nước ngọt khác đắt tiền hơn.”

“Giá vốn? Đó là bao nhiêu?” Lý Thanh Vân không sợ nhất là tiểu động vật sinh bệnh, nhìn ra được, giám đốc Tô này đã bị cá thu đao làm cho thể xác và tinh thần mỏi mệt, tinh thần đều sắp sụp đổ.

“Cộng thêm chi phí vất vả mấy tháng qua của bọn tôi, thu cậu 300 tệ một con, nếu cậu thấy được, hiện giờ tôi sẽ kêu công nhân vớt lên cho cậu.” Giám đốc Tô dừng xe ở bên cạnh ao thí nghiệm số 2, chỉ vào cá thu đao bột ốm đau bệnh tật ở trong ao nói: “Giấu giếm cậu cũng không hay ho gì, mỗi ngày chúng nó đều sẽ chết một ít. Cậu nhìn xem, sáng sớm mới vừa vớt, hiện giờ trên mặt nước lại có mười mấy con lật bụng.”

Lý Thanh Vân xuống xe, nhíu mày ngẫm nghĩ một phen, cảm thấy giá này tạm được. Bởi vì giá thị trường của cá thu đao hàng năm đều khác nhau, cá thu đao sống nuôi dưỡng ra, khi giá cao đạt đến 8000-10.000 tệ một ký, khi giá thấp 800-1000 tệ một ký cũng có thể mua được. Không đoán được giá của năm sau, nhưng đối phương báo giá cũng coi như thật sự, giá nhập cộng thêm chi phí chăn nuôi mấy tháng này, đòi 300 tệ một con cũng có thể tiếp nhận.

Nếu như là người bình thường, tuyệt đối sẽ không tiếp nhận chỗ cá thu đao bột thường xuyên sinh bệnh này, nhưng đối với Lý Thanh Vân thì sinh bệnh không có vấn đề gì cả, có nước suối không gian, chắc chắn có thể để cho chúng nó hoạt bát trở lại.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lý Thanh Vân vẫn trả giá: “Giá đắt, kỹ thuật nuôi dưỡng của các anh không tốt, tuy rằng nuôi hai ba tháng, nhưng chỗ cá bột này chẳng những không phát triển, ngược lại còn làm trễ nải sinh trưởng bình thường. Hơn nữa tôi cũng không xác định hiện giờ chúng nó mắc bệnh gì, các anh lại cho chúng ăn thuốc gì, mạo hiểm quá lớn. 200 tệ một con, tôi miễn cưỡng tiếp nhận.”

Giám đốc Tô lắc đầu lia lịa, kêu lên: “Không thể được, 200 tệ một con quá thấp. Chỗ cá thu đao này, bọn tôi tiêu tốn hơn một triệu, hiện giờ chỉ thu về được có hai ba mươi ngàn, chênh lệch quá lớn, ông chủ sẽ mắng chết bọn tôi.”

“Giá không thể tính toán như vậy được, nếu như mười ngàn con cá thu đao không chết, phát triển lên thì giá trị hai triệu, chẳng phải lời lớn? Nhưng nuôi chết, lại nói như vậy thì không được, ai sẽ thanh toán cho cá chết chứ?” Lý Thanh Vân giả bộ mất hứng, nhàn nhạt nói: “Nào, vậy dẫn tôi đi đến khu vực ba ba Trung Hoa nhìn xem, thật sự không được, tôi mang mấy ngàn con ba ba giống về.”

Giám đốc Tô thấy Lý Thanh Vân lại trèo lên xe điện, do dự một phen, chạy một đoạn đường, đột nhiên nói: “Cậu Lý này, tôi thấy cậu cũng thành tâm muốn thu mua chỗ cá thu đao này, như vậy đi, tôi xin chỉ thị chỗ ông chủ, nếu hôm nay cậu xác định mua chỗ cá thu đao này, cậu lại tăng thêm chút giá, không kém nhiều bọn tôi sẽ bán.”

Lý Thanh Vân cười nhạt, vô cùng chững chạc nói: “Ha ha, vậy anh xin chỉ thị từ chỗ ông chủ trước đi, nếu như muộn, có lẽ cá thu đao trong ao này sẽ lại chết thêm mười con nữa, đó đều là tiền. Cá thu đao có tí xíu như vậy, lại sinh bệnh, tôi sợ vận chuyển về đến nhà, chúng nó sẽ hao tổn hơn phân nửa. Mạo hiểm quá lớn, giống như đánh bạc vậy, hơi có sai lầm, chút của cải của tôi sẽ thua lỗ hết.”

Giám đốc Tô hết cách, gọi điện thoại cho ông chủ, xuống xe chạy ra xa, giả bộ như trao đổi một phen, sau đó cúp điện thoại, vẻ mặt bất đắc dĩ chạy về nói: “Cậu Lý, ông chủ bọn tôi đã nói, 220 tệ một con, đây là lần đầu chúng ta tiếp xúc, cậu cũng phải chừa lại cho bọn tôi chút đường tiền tài. Những cá thu đao này đều là cá nhập vào, có chi phí trong đó. Còn ba ba Trung Hoa giống cậu muốn xem thì là công ty tôi tự gây giống, bên ngoài yết giá 2 tệ một con, nếu như cậu mua nhiều, 1 tệ 5 có thể lấy hàng.”

“Bao nhiêu con thì tính là nhiều? Mười ngàn con? Hai mươi ngàn con?” Lý Thanh Vân yên ổn trong lòng, nói đùa.

“Ha ha, đã nuôi ba ba, không nuôi trăm ngàn hai trăm ngàn con, còn không biết thẹn đến chỗ bọn tôi nhập hàng sao?” Nhắc đến quy mô nơi đây, giám đốc Tô lại có tự tin, ưỡn ngực lên nói.

Lý Thanh Vân lại đột nhiên nói: “Được, anh nhớ cho tôi giá ưu đãi nhập ba ba giống. Nếu ông chủ của các anh đã nói như vậy, tôi còn không nể mặt, sợ các anh không bán cho tôi rồi. Hôm nay tôi sẽ mang cá thu đao đi, anh kêu người vớt vào trong két nước đi. Tôi chạy xe bán tải Dodge Ram Longhorn, các anh tìm két nước thích hợp, vừa vặn là có thể đặt. Nếu như chiều cao thích hợp, cũng có thể xếp chồng thêm một tầng.”

Giám đốc Tô thấy Lý Thanh Vân quyết định thu cá thu đao, trên mặt cuối cùng nở nụ cười, bảo đảm nói: “Yên tâm đi, giá tiền bọn tôi đưa ra cho khách hàng lớn là minh bạch, hiện giờ làm bán sỉ sản phẩm thủy sản, ai còn không rõ giá nhà ai chứ. Về phần vấn đề sắp xếp cá thu đao bột, cậu cũng không cần phải quan tâm, hơn một ngàn con tính ra khá nhiều, nhưng đựng ở trong két nước, không có vấn đề gì cả.”

Trong lúc công nhân nuôi dưỡng vớt cá thu đao, Lý Thanh Vân đi theo giám đốc Tô đến khu vực nuôi dưỡng ba ba già, nhìn thấy một đống ba ba con, vô cùng đáng yêu, mai ba ba lớn chừng đồng tiền, một phát là có thể bắt được hơn mười con.

Người đến nhập hàng ở đây không ít, nuôi dưỡng ba ba già thuộc về sản phẩm thủy sản mạo hiểm cao tiền lời cao, nếu như nuôi dưỡng tốt, một ao ba ba già có thể khiến nông dân phát tài. Nhưng nếu như nuôi không tốt, một ao ba ba già cũng có thể khiến cho người ta táng gia bại sản.

Không bao lâu, công nhân nuôi dưỡng đã gọi điện thoại cho giám đốc Tô, nói đã vớt sạch cá lên, đếm số lượng có 1300 con, nhiều thêm mười mấy con nửa chết nửa sống, không tính vào.

Lý Thanh Vân quẹt thẻ 290.000 tệ, thanh toán luôn cả tiền két nước, hơn hai mươi két nước nhỏ, bỏ vào vài máy bơm oxy dùng pin. Đôi bên đều lưu số điện thoại, vì hợp tác về sau, những vật nhỏ này đều không có ai so đo.

Lý Thanh Vân đã nói, chờ dọn dẹp xong hồ nước sẽ kêu giám đốc Tô sắp xếp công nhân giao hàng. Ba ba giống tạm thời chưa rõ cần bao nhiêu, nhưng không ít hơn 100.000 con, dù sao hồ nước vòng xung quanh toàn bộ núi nhỏ không liên tục cũng có tổng cộng chín cái, trừ bỏ một ao nuôi cá chình ở nhà Lý Thanh Vân, cá tạp thông thường nuôi ở trong nhà Lý Thiết Trụ ra, bảy hồ nước còn lại cần phải dọn dẹp triệt để mới có thể nuôi thả cá bột khác.

Lý Thanh Vân đã quyết định nuôi ba ba, lấy quan điểm của hắn, cảm thấy ba ba dễ nuôi hơn lươn, giá kinh tế cũng cao hơn. Lươn trong hai ao nhỏ bên cạnh hồ nước nhà hắn, hắn càng nhìn càng phiền, lớn quá nhanh, lại chật ních rồi, xem ra còn phải dọn thêm một ao nhỏ, để cho chúng nó vào nhà mới.

Kéo theo một xe cá thu đao bột choai choai giá trị vài trăm ngàn, Lý Thanh Vân dừng xe ở trong một rừng cây cách đó không xa, thấy xung quanh không có người, lập tức thu các két nước ở trên xe vào tiểu không gian, đổ cá thu đao bột vào trong ao nhỏ không gian đã để trống thật lâu kia.

Vừa đổ vào, những con cá thu đao bệnh đến bơi ngửa bụng cũng tinh thần, lại vờn quanh hoa sen nghịch nước, đuôi bắn lên bọt nước, há to mồm nuốt chửng lá rong tươi mới ở dưới lá sen.

Đổ toàn bộ hơn 1300 con cá thu đao bột vào hồ nước nuôi dưỡng trong tiểu không gian, Lý Thanh Vân mới thở phào nhẹ nhõm. Vào trong hồ nước nhỏ này, những cá thu đao mới coi như an toàn. Có bệnh chữa bệnh, không bệnh khỏe thân, tuyệt đối không thể để cho chúng nó tùy tiện chết đi.