Chương 993: Falcon Scott Thất Thủ (11)
Đám Mây Cắn Xé đưa ra một mối đe dọa đến cả sự tồn tại của Falcon Scott, nhưng kì lạ là, Sunny không quá lo lắng, ít nhất là cho bản thân. Có lẽ Vỏ Cẩm Thạch mang lại cho cậu sự tự tin đó, hoặc có lẽ là sự có mặt của những người Vượt Bậc khác của Đại Đội Bất Thường. Bốn người họ là một lực lượng đáng sợ, và có thêm hàng ngàn người Thức Tỉnh khác bảo vệ thành phố nữa.
Chưa kể đến vô số người lính bình thường, những phòng ngự không thể xuyên phá, và hai vị Thánh.
Thủy Triều Bầu Trời đã rời khỏi, chiến đấu với Quái Thú Mùa Đông ở đâu đó trong nơi hoang dã. Việc cô có thể trở lại kịp lúc để tham gia trận chiến này là không rõ, nhưng mà Bloodwave thì ở đây, đang bảo vệ những con thuyền neo ở cảng. Nếu mọi thứ chuyển xấu, ông ta chắc chắn sẽ can thiệp.
Bậc Thầy Jet quan sát bầy dơi non đang đến gần, đôi mắt xanh băng giá của cô lạnh lùng và toan tính. Rồi, cô thở dài.
"Có gì đó khác."
Sunny liếc nhìn cô với câu hỏi yên lặng, khiến Kẻ Gặt Hồn lắc đầu.
"Đám Mây Cắn Xé đang có hành vi khác với cách miêu tả trong báo cáo."
Cậu cau mày, rồi liếc nhìn sự mù mờ ở phía xa.
...Quả thật, bầy đang cư xử hơi khác với trước kia. Nó có vẻ ít rối loạn, hơi chuyên chú hơn. Tốc độ mà Đám Mây Cắn Xé đang di chuyển cũng là nhanh hơn so với trông đợi của Sunny.
Triệu hồi mũ giáp, Dale nhún vai.
"Chúng có lẽ cảm nhận được hai trăm triệu linh hồn sau lưng chúng ta. Ai lại không vội đi ăn tiệc, đúng không?"
Winter mỉm cười.
"Vậy thì...cho chúng thấy sự chào đón nhiệt tình thôi."
Cô bất động vài giây, rồi giơ hai tay và cẩn thận tháo kính mát. Một tiếng thở dài thật sâu thoát khỏi môi cô.
Đó là lần đầu tiên Sunny nhìn thấy mắt của Winter. Chúng hoàn toàn đen, với đồng tử mà trông như hai giọt máu đông. Nhìn vào chúng khiến cậu có cảm giác khó chịu sâu đậm, không thể giải thích.
"Bắt đầu."
Vài người Thức tỉnh - ba từ tổ đội của Kẻ Gặt Hồn và một từ của Dale - bước lên trước. Theo cú gật đầu của Sunny, Luster cũng làm vậy.
Trong trận chiến này, Winter sẽ là mũi giáo của họ.
Phân Loại của cô sẽ đóng vai trò quan trọng nhất, vậy nên, nó cần được tăng cường hết sức có thể.
Vài Ký Ức bắt đầu hiện ra trong không trung xung quanh cung thủ Vượt Bậc - một gương cầm tay xinh đẹp, một cái hộp sọ nhỏ với một viên đá quý đính trên trán, một xu bạc với hình ảnh một người phụ nữ đẹp trên một mặt và một con quái vật xấu xí trên mặt còn lại - và cùng lúc, bốn người Thức Tỉnh kích hoạt Kĩ Năng của họ.
Một người bắt đầu vẽ một vòng tròn phức tạp quanh Winter, lấp đầy nó với tinh túy trong khi vẽ. Một người khác tập trung vào những Ký Ức, bằng cách nào đó dẫn thêm năng lượng vào chúng...Luster đơn giản đặt tay lên vai cô, và bắn cho Sunny một ánh mắt vui vẻ.
'Cái thằng não teo này...'
Sunny trợn mắt và rời đi vài bước. Cậu quấn một cái bóng quanh cơ thể và ba cái còn lại quanh Cung Chiến Của Morgan, rồi đánh giá lượng tinh túy bản thân còn lại.
Không nhiều như cậu muốn, nhưng mà đủ để triệu hồi Sấm Đánh vài lần, cũng như hình thành vô số [Mũi Tên Linh Hồn] giữa những cú bắn kia. Cậu cũng sẽ có thể kích hoạt Nguyện Vọng Cuối Đời, nếu đám sinh vật có thể đến gần tường.
Hôm nay, Sunny có một mục tiêu cá nhân - giết thật nhiều đám dơi non kia. Hàng trăm, hay thậm chí cả ngàn. Với phần lớn những sinh vật tà ác kia là Thức Tỉnh, cậu sẽ không nhận được nhiều mảnh, nhưng mà không sao. Thứ cậu muốn là Ký Ức - càng nhiều, càng tốc, không cần biết yếu cỡ nào.
"Cậu nghĩ sao Sunny? Hôm nay chúng ta thắng không?"
Cậu liếc nhìn Bậc Thầy Jet, người đang bình tĩnh xoay xoay một cái phi tiêu shuriken trong tay. Khí thế lạnh lẽo tỏa ra từ cô lúc này đặc biệt có vẻ ớn lạnh.
Cậu nhún vai.
"Chắc rồi. Tại sao không? Chỉ là một đám con đĩa biết bay xấu xí mà thôi."
Kẻ Gặt Hồn nhếch mép cười và không nói gì khác.
Vài phút sau đó, Đám Mây Cắn Xé Tiến vào phạm vi bắn của những khẩu súng điện từ. Một lần nữa, âm thanh sấm rền của những đầu đạn tungsten phá vỡ rào cản âm thanh và khiến cả bức tường rung động. Mặc dù Sunny biết đợt oanh tạc đã giết vô số sinh vật, nhìn thì chỉ như vẻ màn mù mờ ở xa đã nuốt chửng chúng. Thậm chí không có gợn sóng nhỏ nhất hay một khe hở tạo ra trong tấm màn kinh dị kia.
'...Cứt.'
Rồi, những cỗ súng máy và những MWP tham gia oanh tạc và thả ra những dòng mưa đạn. Vô số những viên đạn vạch đường bay ra từ tường vào đám may quái thú. Nó xinh đẹp kì lạ - như thể một cơn mưa phát sáng đang rơi từ mặt đất lên bầu trời, chật vật xuyên thủng màn hắc ám đen tối kia. Như thể không bị đợt oanh tạc khủng khiếp chạm đến, Đám Mây Cắn Xé tiếp tục về trước mà không hề chậm lại. Đến hiện tại, âm thanh từ vô số cặp cánh da vỗ đã đủ ồn để xuyên qua cả sự ồn ào từ những khẩu súng, lan trong không khí như sự rì rào của đại dương rộng lớn.
Những sinh vật đã đến đủ gần để ảo ảnh về một tấm màn bị phá đi, để lộ hình ảnh kin dị của vô vàn những chấm đem trong không trung. Sunny nhăn nhó, rồi kéo cung và bắn ra Sấm Đánh về phía bầy đang đến gần.
Trước khi tia chớp phẫn nộ đến nó, cậu đã kéo dây cung lần nữa, một mũi tên hoàng kim hiện lên nó.
Một ánh sáng lóe lên khi dòng điện thắp sáng một phần nhỏ của bầy, theo sau bởi những lời thì thầm của Ma Pháp.
'Cứt!'
Đến lúc đó, Đám Mây Cắn Xé đáng lẽ phải chậm lại. Nó chỉ vừa mới đến trường giết chóc rộng lớn giữa tường thành và dãy núi, vào khu vực mà có vô số xác Sinh Vật Ác Mộng phủ đầy trên đất. Đám thú non kia đáng lẽ phải chuyển sự chú ý sang nguồn thức ăn dồi dào kia trước khi tiếp tục toàn lực tiến về Falcon Scott.
Nhưng mà chúng đã không làm vậy.
Cư xử trái ngược những báo cáo phân tích của Chỉ Huy Quân Đội, cả bầy ngó lơ bữa tiệc thịt thối rữa bên dưới, và chỉ tăng tốc về phía trước hơn nữa.
...Đó là khi Winter cuối cùng có động tác.
Hít một hơi sâu, cô nâng cung lên và triệu hồi một mũi tên rực lửa. Đôi mắt đen của cô có vẻ trở nên hắc ám hơn nữa, và đồng từ như giọt máu khô đỏ sẫm của cô tỏa ra ánh sáng ghê rợn, bất tường.
Dây cung kêu lên, và mũi tên rực lửa lóe qua trong hắc ám, để lại một con đường lửa. Khi nó đánh trúng mục tiêu, hắc ám của đêm ở cực đột nhiên không còn nữa.