Chương 988: Falcon Scott Thất Thủ (6)
...Và nó vẫn tiếp tục đến khi Sunny và tổ đội cậu xong ca. Hoặc có lẽ đây đã là một đợt tấn công khác - đến hiện tại, thì thường khó để nói rõ khi nào một đợt tấn công kết thúc và cái tiếp theo bắt đầu.
Đi xuống khỏi tường thành, những người Bất Thường đi ngang qua trại bận rộn bên dưới. Những cỗ máy chất dỡ cồng kềnh chạy nhanh để mang những thùng chứa đạn dược hạng nặng lên trên, những người lính bị thương được mang đi chăm sóc, những quân tiếp viện chờ đợi đến lượt tiến vào thang máy. Đây đó, có những MWP hư hao, đang được những kĩ thuật viên vội vã chữa trị.
Rời khỏi khu vực chuẩn bị, họ nhanh chóng đến gần Tê Giác. Phương tiện hùng mạnh này không ở điều kiện tốt nhất, nhưng mà nó vẫn có thể được dùng để đi lại trong thành phố. Hơn nữa, mặc dù những thành viên trong tổ đội đã quyết định vào ở trong những trại lính thoải mái, Sunny thì chọn ở lại trong APC quen thuộc. Cậu thậm chí còn học cách lái nó...ừ thì, cơ bản...từ Luster.
"Đại úy, cậu có đi cùng chúng tôi không? Ồ...xin lỗi...Thiếu tá."
Kim ngượng nghịu nhìn đi nơi khác sau khi đặt câu hỏi. Sunny đơn giản lắc đầu.
"Hôm nay thì không. Tôi có vài công việc phải làm, nên cứ mang Tê giác về trại lính rồi đậu nó ở nơi thông thường. Ồ...và nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai sẽ là một ngày dài."
Mặc dù tổ đội không làm gì nhiều vào ngày hôm nay, mọi người đều mệt mỏi. Họ nhanh chóng rời khỏi, để lại một mình Sunny.
...Ngày thứ tư ở Falcon Scott của họ đã sắp kết thúc.
Tuần hoàn tinh túy để làm nhanh hơn tốc độ khôi phục, Sunny đi vài phút, hít thở không khí lạnh lẽo trong lúc những tiếng nổ từ xa tràn qua mình. Rồi, cậu nhảy bám lên một phương tiện đang di chuyển và cho nó mang mình đến gần hơn điểm đến.
Cảnh tượng thành phố trong chiến tranh trôi qua cậu, quá nhiều người tị nạn chất vào quá ít tòa nhà. Mọi người đều làm hết khả năng để tạo ra một môi trường có thể chịu đựng cho bản thân và hàng xóm...nhưng mà cũng có rất nhiều vấn đề.
Đa số những người họ sợ hãi và bị ám ảnh, vài người rất gần mức tan vỡ. Có nhiều những mâu thuẫn và những xung đột bạo lực, và thậm chí nhiều hơn nữa những cảm xúc hắc ám.
...Có nhiều Sinh Vật Ác Mộng được sinh ra từ những cơ thể các Khát Khao Giả thất bại nữa, vì Ma Pháp vẫn đang làm loạn trong số những người tị nạn và không có đủ binh lính để tìm đến toàn bộ người bị lây nhiễm trước khi trường hợp xấu nhất xảy ra.
Một bầu không khí ngột ngạt từ nỗi sợ hãi, căng thẳng, và ảm đạm tỏa ra từ mọi người.
Vậy mà, người ta vẫn tiếp tục sống. Sự bền bỉ và khả năng thích ứng của họ vượt qua tất cả, cho phép họ chịu đựng và thậm chí tìm đến những khoảnh khắc vui vẻ trong địa ngục này.
Sunny nhìn thấy nhiều nụ cười, nghe thấy nhiều tiếng cười, và chứng kiến nhiều chi tiết nhỏ về cách những người tị nạn đối mặt với những điều kiện sống thay đổi trong lúc trông chờ việc giải cứu.
'Họ vẫn còn hi vọng...'
Cuối cùng, cậu nhảy xuống và đi bộ đoạn đường còn lại, đến một phần của khu vực nơi có những tòa nhà kho to lớn màu trắng đứng thành vài hàng, xung quanh là rất nhiều những hoạt động.
Đó là nơi mà những vật liệu họ thu hoạch được chế biến và dùng cho Quân Đội Đầu Tiên.
Một kĩ sư mệt mỏi gặp cậu ở cổng.
"Thiếu tá Sunless?"
Sunny gật đầu và cho phép người đàn ông kia dẫn cậu về phía một hàng nhà kho cụ thể.
"Vâng, chúng tôi đã nhận được yêu cầu của ngài. Sự chấp thuật đến nhanh thôi, miễn sao ngài có đủ điểm cống hiến, thì ngài có thể cắt ra một phần lớn cho bản thân. Cũng không phải tôi biết ngài cần nó làm gì...thường thì, chúng tôi trang bị vũ khí từ những vật liệu này cho người thường muốn dùng Ký Ức, chứ không phải ngược lại..."
Sunny mỉm cười.
Những nhà kho này là đầy những xác Sinh Vật Ác Mộng - những thứ đủ quý giá để thu lấy từ chiến trường và được quân đội xử lý.
Cái xác của Tàn Dư Của Nữ Hoàng Phỉ Thúy - con Bạo Chúa Đồi Bại mà cậu và Thủy Triều Bầu Trời đã giết - cũng được đặt ở nơi này. Cái bộ vỏ ngọc cực kì bền bỉ của con bọ quái vật kia sau đó được tinh luyện và dùng để củng cố một phần của bức tường.
Đa phần những vật liệu được tinh chế ngay lập tức được dùng để cường hóa những củng cố cho thành phố và bản thân Quân Đội Đầu Tiên. Có đủ loại thứ mà có thể làm với đủ loại bộ phần của những Sinh Vật Ác Mộng, từ việc tạo ra những vũ khí cận chiến nâng cấp những bộ giáp của MWP đến tiếp năng lượng cho những công nghệ ma pháp kì lạ.
Đó là tại sao Sunny phải ném cân nặng của mình, kì kèo một chút, và dùng một đống điểm cống hiến để nhận được một phần khiêm tốn.
Nhìn những nhà kho, cậu hỏi:
"Có một Ác Quỷ Đồi Bại mà hôm qua đã vượt qua bức tường. Nó được giữ ở đâu?"
Kĩ sư nhìn cậu chăm chú vài giây.
"Ờ...xin lỗi thưa ngài. Tôi không biết con nào trong số chúng đã vượt qua bức tường. Chúng tôi chỉ nhận những cái xác và nghĩ ra biện pháp tháo dỡ chúng. Một đội khác suy nghĩ về cách thật sự dùng những bộ phận đó."
Sunny chớp mắt vài lần.
"Hợp lý. Cho tôi thấy những vật liệu Đồi Bại ở đây."
Cậu được dẫn qua vài nhà kho, nhìn những cái xác ghê rợn, cái sau đáng sợ hơn cái trước.
Có một sinh vật mà trông như một chuột chũi khổng lồ trong những tấm giáp xương, và một sinh vật mà trông như một đống gai, với một cơ thể xương nhỏ giấu đâu đó trong trung tâm. Có một cái xác của thứ gì đó mà trông như một con ve kim loại tám chân, to cỡ căn nhà, và một quả cầu đá với bề mặt mà nhô ra những thứ mà trông giống gương mặt người đến ghê rợn.
'Chết tiệt...'
Cuối cùng, Sunny tìm thấy thứ mình đang tìm kiếm. Trong một nhà kho rộng rãi, một cái xác lớn đang nằm trên sàn, vây quanh bởi đống giàn giáo kim loại. Sinh vật kia hơi có hình dạng con người, với những hàng lông gai sắc nhọn, trắng như xương trên lưng nó.
Mỗi cây kim khoảng ba mét, đủ rộng để cậu vừa đủ nắm bằng một tay, và nặng đến mức cần vài người trưởng thành để nâng nó lên. Chúng làm từ vật liệu kì lạ mà có vẻ ở đâu đó chính giữa kim loạn và xương, và cực kì sắc bén.
Hôm qua, Ác Quỷ này đã bắn những thứ gai này về phía bức tường, xé qua những hợp kim cường lực như là xé giấy.
Sunny nhìn chăm chú xác sinh vật, rồi gật đầu.
"Đúng, là nó."
Kĩ sư nhìn cậu với vẻ hứng thú:
"A, những cây gai này? Ngài muốn bao nhiêu cái?"
Sunny nhún vai.
"Một cái là đủ."
Quyết định không làm phiền đội xử lý, cậu triệu hồi Tội Lỗi An Ủi và yên lặng lắng nghe những lời thì thầm tà ác của nó trong lúc cắt đi một cái gai. Người kĩ sư tò mò quan sát cậu.
"Xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi có thể hỏi ngài cần nó làm gì không?"
Sunny hừ một tiếng trong lúc nhấc cây gai lên vai. Rồi cậu nhìn người kia.
"...Luyện tập ma thuật."