Chương 983: Falcon Scott Thất Thủ (1)

Chương 983: Falcon Scott Thất Thủ (1)

Falcon Scott không phải thành phố lớn nhất ở Góc Nam, nhưng mà nó đóng một vai trò quan trọng. Nằm gần biển đến nguy hiểm, nó là điểm vào đến Trung Nam Cực.

Một dòng người và hàng hóa liên tục chảy qua nó, khiến nó trở thành trái tim của cơ sở hạ tầng trong khu vực.

Bản thân thành phố kéo dài dọc theo chân dãy núi, nằm chênh vênh trên những vách núi cao. Ở đáy vách đá đó một pháo đài cảng độc lập đứng gần mép nước, vây quanh bởi một bước tường của riêng nó. Pháp đài là to và được củng cố kĩ càng hơn cái mà Sunny đã rời khỏi Góc Bắc từ, và Quân Đội Đầu Tiên đã không tiết kiệm tài nguyên để củng cố nó càng nhiều hơn nữa.

Cảng liên kết với thành phố bởi một chuỗi những hệ thống thang máy công nghiệp, thứ mà có thể mang một cân nặng đáng gờm lên và xuống. Vì vậy, pháo đài có thể được hỗ trợ bởi những khẩu đại pháo bên trong tường thành phố, và kể cả nếu nó có ngã xuống, thì kẻ địch cũng phải leo qua rào cản cao là vách núi dưới một cơn mưa oanh tạc từ phòng ngự mới đến được thành phố.

...Nhưng ở tình hình hiện tại, thì việc đánh mất cảng này cũng không phải là một lựa chọn.

Vài con thủy quái kim loại hiện đang neo ở gần pháo đài, lên xuống theo những làn sóng và nhấn chìm đại dương hắc ám với những luồng ánh sáng mạnh mẽ. Bản thân thành phố là quá đông đúc, chứa đựng gấp mười lần dân số nó vốn được thiết kế cho. Sau khi những thành lũy khác của Trung Nam Cực sơ tán đến đây, Falcon Scott đang là nhà của gần hai trăm triệu người.

Toàn bộ họ đều đang đợi đến lượt để lên những con thuyền chiến để được đưa qua eo biển, đến vùng Đông Nam Cực được bảo vệ tốt hơn, nơi mà Quân Đội Đầu Tiên vẫn còn duy trì được điều khiển. Một trong bốn hạm đội đã được phân công lại để mang người qua đó, nhưng thậm chí với sức chứa khủng khiếp của những con thuyền khổng lồ, thì vẫn sẽ mất một thời gian.

Việc mà vài chiến hạm, như mà con thuyền cũ của Naeve và Ariadne đã bị mất trong tay Chuỗi Ác Mộng không hề khiến quá trình này nhanh hơn.

'...Đó là hơn nửa dân số của NQSC. Điên khùng mà.'

Sunny đang nhìn hình ảnh trực tiếp của thành phố, được chiếu lên một cái cửa sổ giả của một trong những văn phòng của trung tâm chính phủ địa phương. Thành phố tỏa ra vô vàn ánh sáng trong hắc ám lạnh lẽo của đêm ở cực, với cực quang ma quái ghê rợn xoáy lượn phía trên. Có quá nhiều người ở khắp nơi, và đa số họ trông lạc lối, rối rắm, hoặc rõ ràng là bỏ cuộc.

Đương nhiên đa phần trung tâm này là ở dưới lòng đất, nên cửa sổ phải là giả. Trung tâm cũng chứa những nhánh của Chỉ Huy Quân Đội ở vùng này, đó là tại sao Sunny nhận được thông báo là đến thăm nơi này vào hôm nay.

Thở dài, cậu quay khỏi cửa sổ, và đi về phía bàn họp, rồi ngồi xuống.

Sunny vẫn đang mặc Áo Choàng Múa Rối, nhưng mà sự khác biệt là cậu đã có thời gian để ngủ nghỉ, tắm rửa, và ăn một bữa đàng hoàng. Quan trọng hơn nữa, gánh nặng từ hàng chục ngàn linh hồn không còn đè trên vai cậu nữa. Nói chung, nhìn cậu rất thư thái.

'Cô ta đâu rồi...'

Cậu không phải chờ lâu. Một hai phút sau đó, cửa mở ra, và Bậc Thầy Jet bước vào.

Kẻ Gặt Hồn trông cơ bản vẫn y như lần cuối họ nhìn thấy nhau. Mặc dù cô đang mặc bộ đồ liền thân chứ không phải một bộ giáp...ây, cái bộ đồ liền thân...nhưng mà ngoài đó ra thì không có vẻ như những tháng địa ngục của chiến dịch Nam Cực này đã ảnh hưởng đến cô quá nhiều.

Nhìn thấy Sunny, Jet mỉm cười.

"Ôi choa, có phải là Bậc Thầy trẻ tuổi Sunless? Chiến binh gan dạ chém giết những sinh vật kinh tởm, vị cứu tinh của nhân loại? Mừng vì cậu đã trở lại Sunny."

Sunny nặn ra một nụ cười đáp lại.

"Ừm...tôi cũng mừng. Hai tháng qua đối xử với cô như nào? Vì, cô biết đó, nó chơi tôi ghê gớm."

Bậc Thầy Jet ngồi ở đầu bàn và nhìn cậu hài hước.

"Cậu không trách ai được cả. Ai kêu cậu làm việc vượt chỉ tiêu đến vậy? Tôi cử cậu đi thu lấy một người, và cậu lại mang về cho tôi tận bốn mươi ngàn. Tôi phải nói, nếu mọi người ở đây có thái độ như vậy, thì Chuỗi Ác Mộng sẽ kết thúc trong một tuần. Địa ngục à, chúng ta có lẽ đã lấy lại Châu Mỹ luôn rồi."

Sunny u ám lườm cô.

"Không, cảm ơn."

Khi cân nhắc đến lượng người tị nạn hiện đang ở Falcon Scott, bốn mươi ngàn không phải một con số to. Nhưng mà, vài ngàn trong đó là binh lính thật sự, và và ngàn nữa là những thủy thủ giàu kinh nghiệm. Đó là đủ đáng kể để làm ra tiếng vang, nên tin tức cậu trở lại được lan truyền xa rộng.

Tất cả bọn họ - cả những người tị nạn lẫn những binh lính - cũng có vẻ rất thích kể lại những câu chuyện về những thành tích của Ác Quỷ. Sunny không hoàn toàn chắc cậu đã có kiểu danh tiếng gì, nhưng mà cậu chắc chắn là có một danh tiếng. Trong cả thành phố, mọi người đều quen thuộc với cái tên của cậu.

...Vì tốt vì xấu.

"Ồ...nhân tiện cảm ơn vì con quạ của cô. Nó đã giúp đỡ rất nhiều."

Jet mỉm cười, nhưng mà trước khi cô có thể nói gì, cửa lại mở ra. Winter và Dale tiến vào và ngồi xuống. Với chỉ bốn người Bất Thường trong văn phòng, nó hơi có vẻ trống rỗng.

Sunny nhìn quanh.

"...Randal và Jesse đâu?"

Bậc Thầy Jet im lặng một giây.

"Họ chết rồi."

Cậu trở nên yên lặng.

Kẻ Gặt Hồn thở dài, rồi nhặt lên bảng điều khiển, lướt qua vài tài liệu, rồi nói với họ bằng giọng sáng sủa:

"Ừ thì, bắt đầu thôi. Sẽ có một cuộc họp chiến lược lớn trong khoảng một giờ để mọi người đủ quan trọng tham dự, nhưng trước đó, tôi nên cập nhật tình hình hiện tại cho mọi người. Trong vài ngày kế đến, Falcon Scott sẽ bị công hãm bởi một biển Sinh Vật Ác Mộng bất tận. Nhiệm vụ của chúng ta là đơn giản: chúng ta phải đảm bảo nó không thất thủ trong ít nhất ba tuần..."