Chương 972: Buộc Hồn

Chương 972: Buộc Hồn

Sunny đứng ngơ ngẩn một chút, không để ý đến Samara và những MWP đang bắn hạ vài kẻ cứng đầu cố gắng đuổi theo. Tốc độ bắn của họ dù sao cũng đã chậm lại, có nghĩa là phần lớn sinh vật hoặc là đã rớt lại phía sau hoặc là đã bị giết.

Pháp thuật [Hoàng Tử Địa Ngục] và bảng đếm số kẻ địch bị đánh bại đáng sợ của nó...trời à, cậu đã bị kẹt với thứ đó lâu lắm rồi. Bất chấp việc Sunny đã nhận bộ giáp mã não khi nó đã được lấp đầy một phần, vẫn mất cậu nhiều năm để tích lũy đủ sáu ngàn chiến thắng.

Nghĩ đến thì, cả vụ việc Tạp Chủng đã xảy ra là vì cậu muốn tăng lên con số này chút đỉnh.

'Không tin nổi mình cuối cùng đã làm được.'

Tò mò muốn xem có gì thay đổi, Sunny nhìn kí tự. Cậu hơi căng thằng...dù sao thì, mô tả của [Hoàng Tử Địa Ngục] chỉ nói là bộ giáp sẽ trở nên mạnh hơn với càng nhiều kẻ địch cậu đánh bại, và nó đúng là đã vậy - qua nhiều năm, mức tiêu hao để duy trì những pháp thuật chủ động đã hơi giảm đi, và hiệu ứng của chúng đã trở nên rõ ràng hơn một chút.

Mô tả không nói gì về việc Áo Choàng sẽ nâng cấp sau khi bảng đếm được lấp đầy. Đó chỉ là phỏng đoán của cậu.

'Coi nào...'

Tập trung vào tên Ký Ức, cậu đọc:

Ký Ức: [Áo Choàng Địa Ngục].

Cấp bậc Ký Ức: Vượt Bậc.

Đẳng cấp Ký Ức: VII.

...Ồ.

Có vẻ như Áo Choàng đã tăng từ Đẳng Cấp Sáu lên Bảy. Đó là...không tệ, nhưng mà nó hơi khiến Sunny thất vọng. Cậu đã hi vọng nó sẽ tăng lên Cấp Bậc.

Cậu thở dài, rồi tiếp tục đọc kí tự, quay sự chú ý sang những pháp thuật.

[Đá Sống], [Lông Vũ Sự Thật], [Kiên Quyết], và [Vũ Trang Địa Ngục] vẫn y như vậy. Không có thứ gì được tăng cường. [Hoàng Tử Địa Ngục] cũng không thay đổi, ngoại trừ việc bảng đếm bây giờ cho thấy con số ưa mắt là [6000/6000].

...Nhưng mà có một pháp thuật mới ở cuối danh sách.

[Di Vật Buộc Hồn].

Sunny chớp mắt vài lần.

'Hử?'

Đột nhiên kích động, cậu tập trung vào nó để đọc mô tả. Nhưng mà mô tả thì chỉ khiến cậu hơi mơ hồ. Nó không mang lại thông tin gì về di vật buộc hồn gì đó, hay là sức mạnh mà cái tên đó nói về.

Thay vì vậy, kí tự chỉ là:

[Trói buộc di vật?]

Cậu chắc là nên trả lời "có" hoặc "không".

Nhưng mà, Sunny chần chừ.

Cậu không hề biết trói buộc Áo Choàng Địa Ngục vào linh hồn mình có nghĩa là gì, và nó sẽ thay đổi bộ giáp mã não như thế nào...hay thậm chí là thay đổi linh hồn cậu như thế nào. Đương nhiên, hiệu quả khả năng cao là có lợi, vì nó là một phần thưởng cho việc đạt đến một kì công vĩ đại.

Nhưng mà Ma Pháp đôi lúc có cách nhìn rất kì lạ về ý nghĩa của "có lợi", không phải lúc nào cũng có thể đánh đồng với thứ mà người ta sẽ xem là lợi thế. Ví dụ cậu hiểu rõ nhất là Phân Loại của bản thân...Kĩ Năng thiên phú của nó, [Liên Kết Bóng Tối], đã trở thành cái gai trong mắt cậu, vậy mà Ma Pháp rõ ràng nghĩ về nó như một ân huệ quý giá.

Xa hơn nữa, Áo Choàng Địa Ngục thậm chí còn không phải do Ma Pháp tạo ra. Thay vì vậy, nó là một Ký Ức của một vật phẩm được tạo ra bởi Nether, Ác Ma Vận Mệnh, khả năng cao là cho một trong những đứa con bằng đá của ông ta. Sunny nghi ngờ rằng nó từng thuộc về Người Lạ, một trong bảy vị anh hùng của Vùng Đất Lãng Quên, người mà đã từng thuộc về bộ tộc của Thánh, và có lẽ là vị lãnh chúa trước đó của cô.

Nên...chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu trói một món đồ như vậy vào linh hồn mình?

Hừm...

Cậu chần chừ một lúc, rồi hủy đi kí tự. Không phải vì cậu quyết định không kích hoạt pháp thuật mới này, mà là vì những cái bóng của cậu đã phát hiện gì đó kì lạ ở con đường phía trước - ở đuôi đoàn.

Đoàn phương tiện, vì lý do gì đó đã ngừng lại.

'Chết tiệt.'

Đây là ngoài phạm vi kế hoạch mà cậu đã thiết lập. Luster đáng lẽ không được ngừng Tê Giác trừ khi có gì đó thật sự ghê gớm xảy ra.

Sunny, buộc hồn hay không, nhảy khỏi phương tiện, biến thành một cái bóng, và lướt đến trước đoàn. Quay trở lại dạng người ở gần Tê Giác, Sunny hủy đi mũ giáp của Áo Choàng và đi về phía đoàn chào mừng.

'Mình thật sự nên cảm ơn người nào mà phụ trách chiến hạm đó. Họ thật sự đã cứu mông chúng ta ở đó.'

Trong lúc cậu đến gần đám đông nhỏ, cậu nghe thấy một giọng nói dễ chịu, nhưng mà mệt mỏi hỏi một câu.

"...vậy sĩ quan chỉ huy của mọi người?"

Một người lính trả lời:

"Ồ, đó là Ác Quỷ. Ờ...ý tôi là Đại úy..."

Người đại diện của con thuyền ngắt lời hắn, nghe ngạc nhiên và hơi căng thẳng.

"Sĩ quan chỉ huy của mọi người...là một con ác quỷ?"

Người lính bật thốt.

"Không phải một con ác quỷ. Là Ác Quỷ. Nhưng đừng lo lắng thưa ngài, đó chỉ là biệt danh...tôi nghĩ vậy..."

Vào lúc đó, Sunny cuối cùng đi đến và nhìn thấy người đang nói chuyện. Mắt cậu hơi mở to ra.

Cao, đẹp trai, với mái tóc đen...và màu mắt kì lạ màu tràm xinh đẹp. Thảo nào giọng nói đó nghe quen tai...

"...Naeve?"

Người Đi Đêm có vẻ hơi tơi tả và mệt mỏi, nhưng mà không thể nhầm lẫn được đúng là Bậc Thầy Naeve của Nhà Đêm, người bạn lúc ở trên thuyền của cậu. Nghe giọng nói của Sunny, Naeve nhìn đi khỏi người lính mà hắn đang nói chuyện với, rồi cúi ánh mắt một chút và ngạc nhiên mỉm cười.

"Sunless? Đợi đã, thật sự là cậu? Làm sao cậu ở đây?"

Sunny ho khan ngượng nghịu, rồi liếc nhìn người lính nhiều chuyện với ánh mắt sát ý.

"À. Thật ra là tôi. Tôi là Ác Quỷ...phụ trách đưa đám ngốc này khỏi địa ngục..."