Chương 969: Món Quà Từ Bờ Biển
Cái bóng của Sunny nhanh chóng lướt qua bóng tối, leo lên dốc cao trên dòng sông Sinh Vật Ác Mộng. Sunny đang cố đo lường kích thước thật sự của bầy, nhưng mà cho dù nhìn đến mức nào, thì cơ bản là không có điểm cuối. Đủ loại sinh vật đã gom lại thành một đống khổng ồ mà tràn ra cả những vách núi, lên xuống và lúc nhúc trong khắp vùng đất này.
Bầy kéo thành một đường dài, di chuyển từ đông sang tây...về phía bờ biển. Chiều rộng của nó là hơi có thể chấp nhận, khiến việc cố gắng chạy xuyên qua bầy Sinh Vật Ác Mộng này lén lút xuất hiện trong tâm trí cậu. Nhưng mà, chiều dài đó thì đơn giản là quá đáng.
Đoàn hiện tại là rất to, và kể cả nếu Sunny có thể tạo ra một khoảng trống trong dòng sông quái vật, thì không cách nào cho toàn bộ phương tiện xuyên qua trước khi dòng sóng sinh vật xé xác họ.
...Nhưng mà đó vẫn là một lựa chọn. Cậu cần phải suy nghĩ một cách chiến lược.
Về phía đông, bầy kéo dài hết tầm mắt của cái bóng của cậu. Về phía tây, vẫn còn chút không gian giữa hàng đầu của bầy Sinh Vật Ác Mộng và cao tốc dọc biể. Nếu đoàn phương tiện tăng tốc và đám sinh vật kia duy trì tốc độ hiện tại, thì có một cơ hội tốt là họ sẽ vừa đủ tránh không phải gặp chúng.
Nếu không, đoàn người sẽ bị kẹt giữa bầy sinh vật và đại dương, với khả năng chịu thương vong còn nhiều hơn nữa. Đó là chưa cân nhắc đến có thứ gì đó có thể tấn công họ từ dưới nước.
Sunny thở dài.
'...Cứt thật.'
Lựa chọn đầu tiên gần như đảm bảo là có người sẽ chết, nhưng mà có một mức trần cho thương vong thấp hơn. Lựa chọn thứ hai hứa hẹn một cơ hội nhỏ là không ai sẽ bị giết cả...nhưng mà có tiềm năng trở thành một thảm họa nếu có gì đó trở nên xấu xí.
Cậu chần chừ vài giây, rồi liên lạc Gere.
"Vâng, thưa Đại úy?"
Sunny nghiến răng.
"Có một bầy Sinh Vật Ác Mộng ở trước. Tăng tốc, chúng ta sẽ chuyển hướng đi trên cao tốc. Thông báo mọi người chuẩn bị cho một trận chiến khó khăn."
Đó. Quyết định đã được làm ra. Sunny không vui vẻ với nó, nhưng mà ít nhất thì đoàn có cơ hội trốn thoát không trầy xước. Cậu vẫn chưa sẵn sàng hờ hững ra lệnh đẩy người khác đến cái chết, thậm chí nếu điều đó có nghĩa mạo hiểm với một kết quả nguy hiểm hơn.
Đến cuối cùng, Sunny sẽ biết là ít nhất cậu đã cố gắng.
Nghe theo mệnh lệnh của cậu, Luster cho Tê Giác bay ra trước. Những MWP hơi chật vật để theo kịp, nhưng mà cuối cùng đã có thể thích ứng với tốc độ tăng lên đó. Những phương tiện quân sự trong đoàn cũng làm vậy, và nhanh chóng, cả đoàn phương tiện đang di chuyển về phía trước với tốc độ bất cần.
'Đừng có hư hỏng gì.'
Sunny nhìn chăm chú ra sau, hi vọng không có gì xấu xảy ra. Nếu một phương tiện hư hỏng ngay trong giữa cú đẩy này, thì sẽ không thể nào cứu được những người bên trong...một phương tiện hư hại cũng có thể làm chậm lại mọi người phía sau nó, sẽ là một thảm họa toàn tập.
Nhưng mà, số ít Cổng dọc bờ biển cũng là một trong những nguyên nhân khiến cậu đi với lựa chọn thứ hai, nên nếu phải nói, thì rời khỏi dãy núi một chút nên giảm đi khả năng có hư hỏng nghiêm trọng với những máy móc.
Tê Giác di chuyển đến một con đường rẽ ra và dẫn đoàn về phía đông, hạ xuống về phía cao tốc. Trong lúc họ đến gần nó, Sunny căng thẳng quan sát bầy và cố tính toán liệu họ sẽ có thể vượt qua bầy sinh vật này trước khi chúng đến bờ biển.
Hiện tại, có vẻ như vẫn còn một cửa sổ cơ hội hẹp.
...Nhưng rồi, ngay khi họ đến cao tốc, cửa số đó biến mất.
Vì nguyên nhân gì đó, đám đi đầu đàn đột nhiên trở nên điên cuồng và lao về phía trước, với đám còn lại phía sau cũng nhanh chóng theo sau thành một cơn sạt lở da thịt. Sunny chắc chắn rằng đám Sinh Vật Ác Mộng vẫn chưa thể cảm nhận đến đoàn, nên cậu không biết tại sao hành vi của chúng lại thay đổi đột ngột đến vậy. Như thể có gì đó ở bãi biển đang kéo đám sinh vật về phía đó.
Dù sao đi nữa, thì bầy đang di chuyển nhanh hơn hẳn, bất cứ cơ hội nào cho việc chạy ngang qua mà không phải chiến đấu của họ đã biến mất. Họ rốt cuộc vẫn sẽ phải chiến đấu xuyên qua chúng.
'Nguyền rủa!'
Ít nhất thì đoàn sẽ chỉ bị tấn công từ một bên. Bên trái của họ sẽ được bảo vệ bởi đại dương, mặc dù nghe có vẻ rất ghê gớm.
'Thứ quái gì đã khiến đám khốn kiếp kia phát rồ?!'
Nhìn về phía trước để thấy những Sinh Vật Ác Mộng đầu tiên tràn lên cao tốc cách đó một đoạn, Sunny đông cứng trong một giây.
'...Ồ.'
Ở phía trước kia, nằm trên bờ biển như một núi thịt trắng, cái xác của một sinh vật khổng lồ nằm cao trên cao tốc. Trông nó như một con quái vật sứa với kích thước khó hiểu, vài cái xúc tu không sinh lực của nó kéo dài hàng trăm mét xuống dưới nước.
Thứ da thịt trong suốt, kì lạ của sinh vật biển sâu đã chết kia bị xé rách và thiêu đốt, với nhiều tảng lớn bị mất đi. Những nội tạng kì lạ có thể thấy được bên dưới đó, và một hồ chất nhầy đông cứng đang phủ lấy một phần lớn cao tốc quanh nó. Có gì đó đã tàn bạo làm thịt sinh vật đáng sợ kia, rồi đã rời khỏi mà không thèm cắn nuốt con mồi.
...Và bây giờ, bầy Sinh Vật Ác Mộng đang lao đến để hoàn tất công việc đó.
Trong lúc Sunny quan sát, dòng sinh vật tràn xuống cao tốc. Những con đi đầu đã cắn vào cái xác kinh dị kia với sự đói khát điên dại, theo sau bởi cả trăm sinh vật khác chỉ một giây sau đó.
Cái xác ghê gớm kia là khổng lồ, nhưng không đủ khổng lồ để thỏa mãn toàn bộ bầy. Không lâu sau đó, những Sinh Vật Ác Mộng chậm hơn đến được bờ biển, tàn nhẫn xé xác những đồng loại đang ăn tiệc để đến được thứ thịt trắng mọng nước kia. Chúng bò lên khắp con sứa như là bầy kiến, chậm rãi hủy diệt lớp ngoài cùng.
Và đằng sau chúng, vô số con nữa vẫn đang tiếp tục trào xuống.
Sunny nắm chặt cung, biết rằng đoàn sẽ phải chiến đấu qua rào cản quái vật này sớm mà thôi.
...Thật ra thì, vài con tách khỏi bầy đã đến đủ gần để Samara bắt đầu khai hỏa.
Nhìn cảnh tượng đang hủy diệt đang đến gần, Sunny cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng mình.
'Được...sẽ ổn thôi. Chúng ta vẫn có thể làm được...'
Đó là suy nghĩ của cậu...
Ít nhất là đến khi một ánh sáng đỏ thắm ghê rợn lóe lên trong cơn mù mờ của bão tuyết từ bên trái, ở xa trong biển.
Một hình dạng khổng lồ đang di chuyển qua làn sóng, đến càng lúc càng gần bờ.