Chương 960: Đồng Erebus

Chương 960: Đồng Erebus

Khoảng một giờ sau đó, Sunny đến điểm mà đoàn phương tiện đáng lẽ nên rời khỏi cao tốc và hướng vào trong đất liền, leo lên dãy núi một lần nữa để rốt cuộc đến được Đồng Erebus.

Trong toàn bộ những cứ điểm ở Trung Nam Cực, chỉ có cái đầu tiên và to nhất - Falcon Scott - là nằm gần nước. Kể cả vậy, thì cảng đó cũng là một pháo đài riêng biệt và độc lập, liên kết với thành phố trên nó bởi một hệ thống thang máy công nghiệp. Những cứ điểm khác của nhân loại được xây cách xa biển, ở những vùng rìa dãy núi.

Nên, đoạn đường cuối cùng sẽ mang đoàn cách xa bờ biể...đương nhiên là nếu họ tiếp tục đi theo con đường mà Sunny đã lên kế hoạch.

Cậu đã giết vài Sinh Vật Ác Mộng nữa trong lúc cố đuổi kịp người của mình, và những cái xác mà cậu gặp phải dần có vẻ mới hơn. Từ những gì Sunny có thể đoán, đoàn bây giờ không còn ở trước cậu quá xa nữa. Nếu may mắn, cậu thậm chí có thể trở lại với họ trước cả khi đến Đồng Erebus.

Thành lũy kia hiện tịa chắc chắn phải bị vây quanh bởi một vòng giao tranh, nên Sunny thật sự hi vọng có thể đến để dẫn họ qua đống lộn xộn đó.

'Vậy thì không có thời gian để lãng phí.'

Cậu ra lệnh cho Ác Mộng quay sang phía đông. Không lâu sau khi họ bắt đầu lên dãy núi, tuyết có vẻ lại bắt đầu, khiến tầm nhìn trở nên hạn chế.

Nhưng mà có gì đó kì lạ về thứ tuyết đó.

'Mùi gì vậy?'

Cau mày, Sunny giơ lên một tay và bắt lấy vài bông tuyết. Mặc dù có thể nhìn xuyên bóng tối, phân biệt màu sắc lại không phải điểm mạnh của cậu. Sunny có thể ngay lập tức phát hiện có gì đó sai, vì tuyết trắng đang không tương phản trên kim loại mã não của găng tay như đáng lẽ cần phải.

Thật ra, nó không hề trắng chút nào cả.

Cậu nghiêng đầu một chút, rồi bôi bông tuyết lên bàn tay. Thứ bị để lại là một đường bồ hóng đen.

'...Là tro.'

Ngước lên bầu trời, cậu cau mày. Cơn tuyết mạnh này không phải là tuyết. Mà là một cơn mưa tro. Vô số những thứ tro xám rơi xuống từ trên cao, nhảy múa trong gió trong lúc chậm rãi che mờ thế giới như làn sương dày.

'Không thể là việc tốt.'

Đầy những dự đoán bất lành, Sunny cho Ác Mộng phi nhanh.

Họ di chuyển vào sâu hơn trong dãy núi, theo sau con đường uốn lượn. Đến hiện tại, Dệt Máu đã xử lý gần hết độc tố, và những vết thương của cậu đang lành lại. Tinh túy cũng đang chậm rãi khôi phục, nên nhìn chung, Sunny đang tương đối ổn. Chưa đủ để đối mặt thứ gì đó thật sự đáng sợ, nhưng mà đang trên đường đến đó.

'Đoàn người của mình ở nơi quái nào rồi?'

Ngay lúc cậu suy nghĩ vậy, những cái bóng đi trước dò xét phát hiện gì đó. Chỉ cách điểm cao nhất của dãy núi gần đây một chút, được bảo vệ khỏi gió bởi những vách đá cao, một nhóm phương tiện tàn tạ đang đậu thành một vòng tròn, với những người lính mệt mỏi canh gác quanh nó. Cậu phát hiện Belle đang ngồi trên nóc của một phương tiện, cầm kiếm trong tay.

Một cảm giác nhẹ nhõm sâu sắc giữ lấy trái tim Sunny.

'...Họ vẫn ổn!'

Cậu thở ra một hơi nặng nề, và nói Ác Mộng chạy nhanh hơn.

Vài phút sau đó, bóng dáng kỵ sĩ địa ngục trong bộ giáp đen đáng sợ tiến vào vòng tròn ánh sáng vây quanh đoàn phương tiện đang đậu lại. Những người lính giật mình và nâng lên những khẩu súng của họ, nhắm về phía bóng ma rùng rợn kia.

Sunny giơ lên một tay.

"Đừng có bắn, đám khốn kiếp! Cái quái gì vậy, làm phản hay sao?!"

Những người lính chớp mắt vài lần, trợn mắt nhìn cậu. Rồi, có ai đó keu lên:

"Là Đại úy! Ngài ấy đã trở lại!"

"Cảm ơn thần thánh!"

"Ai đó, đi nói với những Ác Quỷ!"

Không cần phải thông báo cho những người Bất Thường. Belle là người đầu tiên phát hiện cậu, và chỉ vài giây sau đó, cả tổ đội đã xuất hiện từ trại để gặp cậu.

Sunny nhảy khỏi lưng Ác Mộng, vỗ về vai nó, và rồi hủy triệu hồi. Rồi, cậu quay sang những người của mình.

Kim là người đầu tiên nói chuyện:

"Đội trưởng! Cậu còn sống! Ý...ý tôi, đương nhiên là vậy. Hòn đá kia của đội trưởng sẽ biến mất nếu cậu chết..."

Luster cười nhếch mép.

"Thấy chưa, tôi đã nói rồi mà!"

Quentin lườm hắn, rồi gật đầu với một nụ cười.

"Chúng tôi đúng là không nên nghi ngờ Đội trưởng. Nhưng mà, nói thật lòng, thưa sếp...không ai trong chúng tôi dám tin tưởng cậu thật sự có thể ngăn lại một con Titan Ngã, đừng nói đến việc còn sống để kể lại chuyện đó. Và chỉ bằng sức một người nữa chứ. Đơn giản là phi thường! Làm sao cậu sống sót nổi vậy?"

Sunny nhìn hắn đơ đơ vài giây, rồi nói bằng phẳng:

"Tôi không có."

Trong lúc những thành viên tổ đội trợn to mắt nhìn cậu, cậu gãi đầu và nói thêm:

"...Nhưng mà chết không to tát như người ta thường nói, nên tôi đứng dậy và bước đi. Dù sao thì, tôi tìm thấy một phương tiện trống rỗng trên cao tốc. Cái quái gì xảy ra?"

Những người Bất Thường nhìn lẫn nhau. Dorn thở dài, rồi chỉ về đoàn phương tiện.

"Nó bị hư ở giữa đường thưa sếp. Chúng tôi phải ngừng lại và chuyển những hành khách sang ba phương tiện còn lại. Đám sinh vật đương nhiên là không để yên...là một trận chiến rất mãnh liệt, nhưng mà rốt cuộc chúng tôi đã có thể mang mọi người an toàn ra khỏi, chúng tôi sau đó xuyên qua đám Sinh Vật Ác Mộng và bỏ chạy. Đã...đã mất vài người lính, nhưng mà không có dân thường nào bị thương nghiêm trọng."

Sunny thở dài nặng nề.

'Vậy là, có thêm người đã chết.'

Cậu nhắm hai mắt một giây.

"Vậy tình huống hiện tại là như nào?"

Gương mặt Dorn tối đi.

"Những phương tiện còn lại là ở tình trạng tệ và bị quá tải nghiêm trọng thưa sếp. Tôi không nghĩ chúng sẽ có thể tiếp tục quá lâu nữa."

Đó là như trông đợi. Sunny vẫy một tay.

"Có đến được Đồng Erebus hay không? Và, nhân tiện, tại sao mọi người dừng lại? Có một số lượng lớn Sinh Vật Ác Mộng giữa đây và cổng thành phố?"

Không ai trong số họ trả lời...kì lạ.

Nhưng mà thứ khiến Sunny thật sự lo lắng, thì là những biểu hiện ủ rũ trên gương mặt họ.

"...Gì?"

Dorn yên lặng một lúc, rồi quay đầu về phía dãy núi.

"Sẽ dễ hơn nếu chúng tôi cho sếp tự nhìn."

Họ đi qua trại, rồi lên đến đỉnh của dốc núi. Từ đó, Sunny có tầm nhìn rõ ràng đến Đồng Erebus, thứ mà đáng lẽ cách nơi này một chục cây số về phía bắc.

...Đáng lẽ.

Với biểu hiện đông cứng, Sunny nhìn qua đống tro rơi xuống, cảnh tượng bên dưới là đáng sợ. Mắt cậu chìm trong những bóng tối sâu đậm, hắc ám.

'Nguyền rủa mọi thứ.'

Đồng Erebus...đã không còn nữa.